Chương 40: Loại người như anh ai cũng lên giường
Đỗ Kim Anh ngồi dậy cô nhìn xuống đũng quần nam nhân thấy nó phình lên một mảng thì liền nở nụ cười. Đôi tay nhanh nhảu cởi quần anh rồi lấy cự vật. Đỗ Kim Anh mở to hai mắt cô không hiểu tại sao nó lại to như thế. Nếu như nói đến tuổi này rồi mà vẫn chưa biết đến vật nam nhân là nói dối nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy của một người đàn ông thật chứ không phải ở trên máy. Mà nó còn to hơn kích thước mà cô nghĩ.
Nhìn Đỗ Kim Anh có vẻ hơi ngờ nghệch khiến Vương Quốc Hoàng có chút nghi ngờ.
" Lần đầu thấy sao? " Đỗ Kim Anh khẽ cúi đầu mặt cô vốn dĩ đã đỏ nay còn đỏ hơn. Vương Quốc Hoàng mỉm cười xem ra anh đoán đúng rồi. Tay nâng khuôn mặt cô lên giọng điệu có chút đểu cáng.
" Vẫn còn yêu tôi nên không lên giường với ai? " nói ra câu này khiến Đỗ Kim Anh lập tức chuyển dời mắt. Cô muốn lãng tránh câu hỏi này của anh. Vương Quốc Hoàng thấy biểu hiện đáng yêu của cô thì liền cảm thấy bên dưới lại trướng đau thêm.
" M* nó " hai tay cô lập tức bị anh ta cố định ở trên giường khuôn mặt cô chút âm trầm.
" Ngoan lần đầu sẽ hơi đau tôi sẽ nới lỏng kĩ càng cho em sẽ cố gắng làm nhẹ hết sức " một ngọn tay của anh ta lần mò xuống phía dưới cô sờ soạng. Đỗ Kim Anh nhắm chặt hai mắt không dám đối diện với người trước mặt. Mặc dù cô biết là mơ nhưng cũng không thể mạnh dạn đối mắt với anh.
Sau khi cảm thấy phía dưới đã đủ Vương Quốc Hoàng liền rút tay ra gấp gáp đưa cự vật vào. Bên trong cô nóng ấm lại còn khít khiến anh vừa đưa vào đã xém chịu thua. Vương Quốc Hoàng nhắm chặt hai mắt cảm nhận độ khoái cảm. Đỗ Kim Anh thì ngược lại phần phía dưới vừa căng vừa đau rất khó chịu.
" Đi…đi ra đi đau…quá! " tiếng nức nở của cô vang lên trong không khí đủ làm cho Vương Quốc Hoàng dứt khỏi cơn khoái cảm. Vương Quốc Hoàng đưa tay nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt hai bên má cô. Đôi môi hôn hết quanh mặt cô.
" Ngoan nào bé con rõ ràng hồi nãy người chủ động là em! ngoan đợi một lát sẽ không đau! " Vương Quốc Hoàng di chuyển chậm nhất có thể để Đỗ Kim Anh thích ứng. Cô cong hai chân ôm lấy eo của anh ta cánh tay đặt sau lưng liên tục cào cào.
" Nhanh…nhanh hơn một chút " Vương Quốc Hoàng nghe thấy thế liền sáng mắt. Anh nhanh chóng đẩy mạnh vào bên trong từng cú thúc dường như sâu đến tận cùng. Đỗ Kim Anh há miệng để hít lấy không khí. Khuôn mặt cô càng ngày càng đỏ hai bên thái dương thì lấm tấm mồ hôi, mắt cô nhòe đi khá nhiều vì nước mắt.
" Hức…hư…a…á…" những tiếng rên rỉ mê người của cô được truyền đến tai Vương Quốc Hoàng nó giống như một liều thuốc kích thích dây thần kinh của anh. Anh điên cuồng đẩy hông về phía cô làm cho nơi tư mật của hai người càng dính lấy nhau. Có lẽ vì là lần đầu được ăn trái cấm nên Vương Quốc Hoàng không hề biết tiết chế hay điều khiển hành động của mình.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy cơn đau từ eo liền ập tới đánh cho dây thần kinh của Đỗ Kim Anh tỉnh lại. Cô nhanh chóng lấy lại ý thức nhìn xung quanh. Cảm giác được thứ gì đó đang đè nặng trên eo mình Đỗ Kim Anh liền nhìn xuống phía dưới. Là một người đàn ông đang ôm tay qua eo cô. Đỗ Kim Anh vừa nhìn người nọ đã biết là ai. Cô mệt mỏi xoa đầu rốt cuộc tối qua cô đã làm gì vậy chứ?
Đang định nhặt đồ rời đi thì lại bị một tiếng nói làm cho khựng lại.
" Ăn xong rồi tính bỏ trốn? " Đỗ Kim Anh quay người khuôn mặt có chút bối rối nhìn Vương Quốc Hoàng. Khuôn mặt anh vẫn đang cợt nhả nở một nụ cười.
" Không phải trốn! Chỉ là tôi thấy dù sao chúng ta cũng đã lớn rồi không nên chuyện bé xé ra to! " Vương Quốc Hoàng đứng dậy trên người anh không lấy một mảnh vải che thân. Đỗ Kim Anh vội vàng rời mắt đi chỗ khác.
" Ý em là không chịu trách nhiệm? " Đỗ Kim Anh quay sang nhìn chằm chằm vào Vương Quốc Hoàng. Sao anh có thể thốt ra câu nói này?
" Vương nhị thiếu gia anh ngủ với ai xong cũng nói câu này? " khuôn mặt Vương Quốc Hoàng đột nhiên biến sắc tay anh nâng khuôn mặt cô lên.
" Kim Anh em có ý gì? " Đỗ Kim Anh cười nhạt đẩy tay anh ra.
" Không phải anh là loại người ai cũng yêu được ai cũng chơi được sao? đừng làm như bản thân mình sạch sẽ! " Vương Quốc Hoàng tức giận bế cô lên rồi ném xuống giường. Khuôn mặt anh đằng đằng sát khí nhìn cô.
" Được vậy hôm nay anh sẽ cho em biết thế nào là sạch sẽ! " nhìn khuôn mặt đáng sợ của Vương Quốc Hoàng hiện tại Đỗ Kim Anh lại nhớ về chuyện quá khứ.
Nhìn Đỗ Kim Anh có vẻ hơi ngờ nghệch khiến Vương Quốc Hoàng có chút nghi ngờ.
" Lần đầu thấy sao? " Đỗ Kim Anh khẽ cúi đầu mặt cô vốn dĩ đã đỏ nay còn đỏ hơn. Vương Quốc Hoàng mỉm cười xem ra anh đoán đúng rồi. Tay nâng khuôn mặt cô lên giọng điệu có chút đểu cáng.
" Vẫn còn yêu tôi nên không lên giường với ai? " nói ra câu này khiến Đỗ Kim Anh lập tức chuyển dời mắt. Cô muốn lãng tránh câu hỏi này của anh. Vương Quốc Hoàng thấy biểu hiện đáng yêu của cô thì liền cảm thấy bên dưới lại trướng đau thêm.
" M* nó " hai tay cô lập tức bị anh ta cố định ở trên giường khuôn mặt cô chút âm trầm.
" Ngoan lần đầu sẽ hơi đau tôi sẽ nới lỏng kĩ càng cho em sẽ cố gắng làm nhẹ hết sức " một ngọn tay của anh ta lần mò xuống phía dưới cô sờ soạng. Đỗ Kim Anh nhắm chặt hai mắt không dám đối diện với người trước mặt. Mặc dù cô biết là mơ nhưng cũng không thể mạnh dạn đối mắt với anh.
Sau khi cảm thấy phía dưới đã đủ Vương Quốc Hoàng liền rút tay ra gấp gáp đưa cự vật vào. Bên trong cô nóng ấm lại còn khít khiến anh vừa đưa vào đã xém chịu thua. Vương Quốc Hoàng nhắm chặt hai mắt cảm nhận độ khoái cảm. Đỗ Kim Anh thì ngược lại phần phía dưới vừa căng vừa đau rất khó chịu.
" Đi…đi ra đi đau…quá! " tiếng nức nở của cô vang lên trong không khí đủ làm cho Vương Quốc Hoàng dứt khỏi cơn khoái cảm. Vương Quốc Hoàng đưa tay nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt hai bên má cô. Đôi môi hôn hết quanh mặt cô.
" Ngoan nào bé con rõ ràng hồi nãy người chủ động là em! ngoan đợi một lát sẽ không đau! " Vương Quốc Hoàng di chuyển chậm nhất có thể để Đỗ Kim Anh thích ứng. Cô cong hai chân ôm lấy eo của anh ta cánh tay đặt sau lưng liên tục cào cào.
" Nhanh…nhanh hơn một chút " Vương Quốc Hoàng nghe thấy thế liền sáng mắt. Anh nhanh chóng đẩy mạnh vào bên trong từng cú thúc dường như sâu đến tận cùng. Đỗ Kim Anh há miệng để hít lấy không khí. Khuôn mặt cô càng ngày càng đỏ hai bên thái dương thì lấm tấm mồ hôi, mắt cô nhòe đi khá nhiều vì nước mắt.
" Hức…hư…a…á…" những tiếng rên rỉ mê người của cô được truyền đến tai Vương Quốc Hoàng nó giống như một liều thuốc kích thích dây thần kinh của anh. Anh điên cuồng đẩy hông về phía cô làm cho nơi tư mật của hai người càng dính lấy nhau. Có lẽ vì là lần đầu được ăn trái cấm nên Vương Quốc Hoàng không hề biết tiết chế hay điều khiển hành động của mình.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy cơn đau từ eo liền ập tới đánh cho dây thần kinh của Đỗ Kim Anh tỉnh lại. Cô nhanh chóng lấy lại ý thức nhìn xung quanh. Cảm giác được thứ gì đó đang đè nặng trên eo mình Đỗ Kim Anh liền nhìn xuống phía dưới. Là một người đàn ông đang ôm tay qua eo cô. Đỗ Kim Anh vừa nhìn người nọ đã biết là ai. Cô mệt mỏi xoa đầu rốt cuộc tối qua cô đã làm gì vậy chứ?
Đang định nhặt đồ rời đi thì lại bị một tiếng nói làm cho khựng lại.
" Ăn xong rồi tính bỏ trốn? " Đỗ Kim Anh quay người khuôn mặt có chút bối rối nhìn Vương Quốc Hoàng. Khuôn mặt anh vẫn đang cợt nhả nở một nụ cười.
" Không phải trốn! Chỉ là tôi thấy dù sao chúng ta cũng đã lớn rồi không nên chuyện bé xé ra to! " Vương Quốc Hoàng đứng dậy trên người anh không lấy một mảnh vải che thân. Đỗ Kim Anh vội vàng rời mắt đi chỗ khác.
" Ý em là không chịu trách nhiệm? " Đỗ Kim Anh quay sang nhìn chằm chằm vào Vương Quốc Hoàng. Sao anh có thể thốt ra câu nói này?
" Vương nhị thiếu gia anh ngủ với ai xong cũng nói câu này? " khuôn mặt Vương Quốc Hoàng đột nhiên biến sắc tay anh nâng khuôn mặt cô lên.
" Kim Anh em có ý gì? " Đỗ Kim Anh cười nhạt đẩy tay anh ra.
" Không phải anh là loại người ai cũng yêu được ai cũng chơi được sao? đừng làm như bản thân mình sạch sẽ! " Vương Quốc Hoàng tức giận bế cô lên rồi ném xuống giường. Khuôn mặt anh đằng đằng sát khí nhìn cô.
" Được vậy hôm nay anh sẽ cho em biết thế nào là sạch sẽ! " nhìn khuôn mặt đáng sợ của Vương Quốc Hoàng hiện tại Đỗ Kim Anh lại nhớ về chuyện quá khứ.