Chương 29: Xin lỗi
Sau khi ăn tối xong, Mộ Chính Thuần bảo hai mẹ con Tân Phong cứ uống trà trước, gọi một mình Mộ Uyển Quân vào phòng làm việc.
“Nói cho ba biết rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra? Vì sao con lại bị Đinh Khải Minh bắt cóc, và vì sao tất cả người nhà họ Đinh đều đã chết?”
Mộ Chính Thuần hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
Buổi chiều, khi bọn họ nhận được tin báo thì toàn bộ người nhà họ Đinh đều đã chết.
Theo thông tin thì là do nhà họ Đinh đã đắc tội với ai đó nên bị người ta mời sát thủ đến giết hết cả nhà.
Còn về việc bọn họ đã đắc tội với ai thì trước mắt vẫn chưa biết được.
Tuy rằng Tân Phong không hề được nhắc đến trong quá trình này, cũng không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Mộ bọn họ, nhưng Mộ Chính Thuần có thể đoán ra được chuyện này có liên quan đến Tân Phong.
“Ba, không phải vì Tân Phong đã xử lý Định Thế Hào nên Đinh Khải Minh mới bắt cóc con sao? Chẳng qua là ông ta muốn trả thù mà thôi. Còn chuyện nhà họ Đinh bị giết thì con không rõ lắm.”
Mộ Uyển Quân không dám nói bậy về chuyện này, dù cho ba của cô có đoán ra được thì cô cũng không thể nói, nếu không sẽ hại chết Tần Phong, cũng có thể đẩy nhà bọn họ xuống vực thẳm.
Đương nhiên Mộ Chính Thuần hiểu ra được nên cũng không tiếp tục hỏi nữa, chỉ dặn dò: “Được rồi, nếu ngay cả ba mà con cũng không nói thì thật ra càng làm cho ba yên tâm hơn đấy. Nhưng con phải nhớ kỹ là con phải coi chuyện này như chưa từng xảy ra. Còn nữa, từ hôm nay trở đi phải tránh xa Tân Phong ra, tuyệt đối không được gặp mặt hắn nữa, nếu không nhà chúng ta cũng sẽ gặp rắc rối.”
"Ba.”
“Không bàn cãi gì nữa”
Mộ Uyển Quân còn muốn nói gì đó nhưng bị Mộ Chính Thuần nghiêm giọng cắt ngang, sau đó đi ra ngoài.
“Tiếp đãi không chu đáo, khiến hai người đợi lâu rồi.”
Sau khi đi vào phòng khách, Mộ Chính Thuần lại khôi phục vẻ mặt bình thường, khách sáo nói.
“Ngài chủ tịch khách sáo rồi, nếu ngài bận thì cứ đi, không cần để ý đến chúng tôi đâu.”
Vương Tuyết Mai nhìn thấy Mộ Chính Thần thì vẫn có chút câu nệ.
“Vậy tôi đi xử lý vài việc của công ty đây, hai người không cần ngại ngùng.”
Mộ Chính Thuần không nói nhiều với bọn họ, lấy cớ đi vào phòng làm việc.
Tần Phong biết ý của ông ấy là muốn tiễn khách.
Nhưng mà Tần Phong cũng không đi về ngay mà nói với Mộ Uyển Quân: “Giám đốc Mộ, tôi có thể đi tham quan nhà cô một chút không? Đây là lần đầu tiên tôi đi vào một biệt thự xa hoa như vậy nên hơi tò mò.”
“Được chứ!”
Mộ Uyển Quân không từ chối.
“Phong nhi, con làm vậy là bất lịch sự.”
Vương Tuyết Mai trừng mắt nhìn hắn một cái, sao có thể đi lung tung tham quan trong nhà người khác chứ?
"Con muốn tham khảo bố cục của biệt thự thế nào rồi sau này xây cho mẹ một căn.”
'Tần Phong cười ha ha, sau đó bắt đầu đi tham quan. Hắn không hề thong thả mà đang cảm nhận khí tức của đồ vật kia.
Rất nhanh, Tần Phong đã xác định được là thứ đồ đó ở trong phòng ngủ của Mộ Uyển Quân.
“Này, đó là phòng ngủ của tôi, anh không được đi vào!”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nhìn thấy Tân Phong muốn đi vào phòng ngủ của cô thì Mộ Uyển Quân vội vàng ngăn lại.
Tần Phong làm như không nghe thấy, mở cửa đi vào. Mộ Uyển Quân cạn lời, hừ một tiếng, cũng đi vào trong.
Phòng ngủ của phụ nữ mà để một người đàn ông tự ý bước vào thì thật không ổn chút nào.
“Tự ý đi vào phòng của phụ nữ, chuyện này cũng quá bất lịch sự rồi đó?” Sau khi đi vào, Mộ Uyển Quân nói với vẻ không vui.
Tần Phong làm lơ cô đang nói chuyện, ánh mắt của hắn nhìn về phía đối diện bàn trang điểm.
Trên bàn trang điểm có đặt một cái hộp tinh xảo, chắc là hộp đựng trang sức, có tà khí lượn lờ trên bề mặt hộp.
“Cái hộp tỉnh xảo kia là ai tặng cho cô vậy?”
Tần Phong giả vờ tò mò hỏi.
Hắn không biết bên trong hộp là thứ gì, nhưng có thể kết luận rằng tà khí xuất phát từ thứ bên trong đó.
'Thấy Tần Phong hỏi về cái hộp kia, sắc mặt của Mộ Uyển Quân đột nhiên thay đổi, cô bỗng nhiên nổi nóng: “Tân Phong, anh đủ rồi đó! Đi ra ngoài.
"Xin lỗi.”
Tần Phong thấy vẻ mặt cô không ổn thì không hỏi nhiều nữa mà rời khỏi phòng.
“Chúng tôi về trước đây, cảm ơn sự hiếu khách của nhà cô ngày hôm nay, làm phiền rồi.”
Tân Phong không ở lại thêm nữa, sau khi chào hỏi xong thì dẫn mẹ rời đi.
Lần này Mộ Uyển Quân không tiễn bọn họ, có vẻ như sau khi bị Tân Phong hỏi về chiếc hộp kia thì tâm trạng của cô xuống dốc.
Cô sắp xếp để tài xế Ngô Uy đưa mẹ con hai người họ về. “Chú Ngô, tôi có thể hỏi chú một vấn đề được không?” Trên xe, Tân Phong hỏi Ngô Uy.
“Tần tiên sinh không cần khách sáo, gọi tôi là lão Ngô được rồi, cậu có gì muốn biết thì cứ hỏi, nếu tôi biết thì sẽ nói cho cậu.”
Ngô Uy đã từng chiến đấu với Tân Phong một lần, còn chứng kiến cảnh giết chết vệ sĩ Lý của Đinh Khải Minh. Ông ta suy đoán rằng Tần Phong là cường giả đã đạt đến cảnh giới kia, cho nên thái độ đối với hắn rất tôn kính.
'Thậm chí, khi đối mặt với Tân Phong, ông ta còn có một chút kính sợ, sao dám để Tần Phong gọi ông ta là chú?
“Nói cho ba biết rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra? Vì sao con lại bị Đinh Khải Minh bắt cóc, và vì sao tất cả người nhà họ Đinh đều đã chết?”
Mộ Chính Thuần hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
Buổi chiều, khi bọn họ nhận được tin báo thì toàn bộ người nhà họ Đinh đều đã chết.
Theo thông tin thì là do nhà họ Đinh đã đắc tội với ai đó nên bị người ta mời sát thủ đến giết hết cả nhà.
Còn về việc bọn họ đã đắc tội với ai thì trước mắt vẫn chưa biết được.
Tuy rằng Tân Phong không hề được nhắc đến trong quá trình này, cũng không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Mộ bọn họ, nhưng Mộ Chính Thuần có thể đoán ra được chuyện này có liên quan đến Tân Phong.
“Ba, không phải vì Tân Phong đã xử lý Định Thế Hào nên Đinh Khải Minh mới bắt cóc con sao? Chẳng qua là ông ta muốn trả thù mà thôi. Còn chuyện nhà họ Đinh bị giết thì con không rõ lắm.”
Mộ Uyển Quân không dám nói bậy về chuyện này, dù cho ba của cô có đoán ra được thì cô cũng không thể nói, nếu không sẽ hại chết Tần Phong, cũng có thể đẩy nhà bọn họ xuống vực thẳm.
Đương nhiên Mộ Chính Thuần hiểu ra được nên cũng không tiếp tục hỏi nữa, chỉ dặn dò: “Được rồi, nếu ngay cả ba mà con cũng không nói thì thật ra càng làm cho ba yên tâm hơn đấy. Nhưng con phải nhớ kỹ là con phải coi chuyện này như chưa từng xảy ra. Còn nữa, từ hôm nay trở đi phải tránh xa Tân Phong ra, tuyệt đối không được gặp mặt hắn nữa, nếu không nhà chúng ta cũng sẽ gặp rắc rối.”
"Ba.”
“Không bàn cãi gì nữa”
Mộ Uyển Quân còn muốn nói gì đó nhưng bị Mộ Chính Thuần nghiêm giọng cắt ngang, sau đó đi ra ngoài.
“Tiếp đãi không chu đáo, khiến hai người đợi lâu rồi.”
Sau khi đi vào phòng khách, Mộ Chính Thuần lại khôi phục vẻ mặt bình thường, khách sáo nói.
“Ngài chủ tịch khách sáo rồi, nếu ngài bận thì cứ đi, không cần để ý đến chúng tôi đâu.”
Vương Tuyết Mai nhìn thấy Mộ Chính Thần thì vẫn có chút câu nệ.
“Vậy tôi đi xử lý vài việc của công ty đây, hai người không cần ngại ngùng.”
Mộ Chính Thuần không nói nhiều với bọn họ, lấy cớ đi vào phòng làm việc.
Tần Phong biết ý của ông ấy là muốn tiễn khách.
Nhưng mà Tần Phong cũng không đi về ngay mà nói với Mộ Uyển Quân: “Giám đốc Mộ, tôi có thể đi tham quan nhà cô một chút không? Đây là lần đầu tiên tôi đi vào một biệt thự xa hoa như vậy nên hơi tò mò.”
“Được chứ!”
Mộ Uyển Quân không từ chối.
“Phong nhi, con làm vậy là bất lịch sự.”
Vương Tuyết Mai trừng mắt nhìn hắn một cái, sao có thể đi lung tung tham quan trong nhà người khác chứ?
"Con muốn tham khảo bố cục của biệt thự thế nào rồi sau này xây cho mẹ một căn.”
'Tần Phong cười ha ha, sau đó bắt đầu đi tham quan. Hắn không hề thong thả mà đang cảm nhận khí tức của đồ vật kia.
Rất nhanh, Tần Phong đã xác định được là thứ đồ đó ở trong phòng ngủ của Mộ Uyển Quân.
“Này, đó là phòng ngủ của tôi, anh không được đi vào!”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nhìn thấy Tân Phong muốn đi vào phòng ngủ của cô thì Mộ Uyển Quân vội vàng ngăn lại.
Tần Phong làm như không nghe thấy, mở cửa đi vào. Mộ Uyển Quân cạn lời, hừ một tiếng, cũng đi vào trong.
Phòng ngủ của phụ nữ mà để một người đàn ông tự ý bước vào thì thật không ổn chút nào.
“Tự ý đi vào phòng của phụ nữ, chuyện này cũng quá bất lịch sự rồi đó?” Sau khi đi vào, Mộ Uyển Quân nói với vẻ không vui.
Tần Phong làm lơ cô đang nói chuyện, ánh mắt của hắn nhìn về phía đối diện bàn trang điểm.
Trên bàn trang điểm có đặt một cái hộp tinh xảo, chắc là hộp đựng trang sức, có tà khí lượn lờ trên bề mặt hộp.
“Cái hộp tỉnh xảo kia là ai tặng cho cô vậy?”
Tần Phong giả vờ tò mò hỏi.
Hắn không biết bên trong hộp là thứ gì, nhưng có thể kết luận rằng tà khí xuất phát từ thứ bên trong đó.
'Thấy Tần Phong hỏi về cái hộp kia, sắc mặt của Mộ Uyển Quân đột nhiên thay đổi, cô bỗng nhiên nổi nóng: “Tân Phong, anh đủ rồi đó! Đi ra ngoài.
"Xin lỗi.”
Tần Phong thấy vẻ mặt cô không ổn thì không hỏi nhiều nữa mà rời khỏi phòng.
“Chúng tôi về trước đây, cảm ơn sự hiếu khách của nhà cô ngày hôm nay, làm phiền rồi.”
Tân Phong không ở lại thêm nữa, sau khi chào hỏi xong thì dẫn mẹ rời đi.
Lần này Mộ Uyển Quân không tiễn bọn họ, có vẻ như sau khi bị Tân Phong hỏi về chiếc hộp kia thì tâm trạng của cô xuống dốc.
Cô sắp xếp để tài xế Ngô Uy đưa mẹ con hai người họ về. “Chú Ngô, tôi có thể hỏi chú một vấn đề được không?” Trên xe, Tân Phong hỏi Ngô Uy.
“Tần tiên sinh không cần khách sáo, gọi tôi là lão Ngô được rồi, cậu có gì muốn biết thì cứ hỏi, nếu tôi biết thì sẽ nói cho cậu.”
Ngô Uy đã từng chiến đấu với Tân Phong một lần, còn chứng kiến cảnh giết chết vệ sĩ Lý của Đinh Khải Minh. Ông ta suy đoán rằng Tần Phong là cường giả đã đạt đến cảnh giới kia, cho nên thái độ đối với hắn rất tôn kính.
'Thậm chí, khi đối mặt với Tân Phong, ông ta còn có một chút kính sợ, sao dám để Tần Phong gọi ông ta là chú?