Chương 27: Ngũ tông?
“Đây... Đây là phương pháp gì?”
Nhìn thấy hành động của Tân Phong, sau lưng Hách Sơn đổ mồ hôi lạnh, thậm chí chân cũng mềm nhũữn ra. May là ông ta tựa người vào cái ghế dựa bên cạnh, nếu không có lẽ thật sự là run rẩy ngồi bệt xuống đất rồi. Đây là việc mà người bình thường có thể làm được sao?
Cơ thể phát ra ánh sáng, còn có thể điều khiển sấm sét? Đây là sự †ồn tại gì vậy?
“Phù, không hổ là lão Chiến Vương, rốt cuộc cũng có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này.”
Làm xong mọi chuyện, Tân Phong thấy hơi thở của lão Chiến Vương đã trở nên thông thuận hơn, hắn cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng mà thử nghĩ xem, người có thể được mệnh danh là Chiến Vương thì sao có thể không mạnh mẽ được chứ?
Đương nhiên Tần Phong biết một phần còn là nhờ vào hạt hỏa liên mà lão Chiến Vương đeo trên cổ kia nữa, nó đã giúp lão chịu đựng được phương pháp của Tần Phong.
Phương pháp vừa rồi là được coi là sắc bén nhất, cũng nguy hiểm nhất trong tất cả các phương pháp mà Tân Phong được học trong đời. Người bình thường thì cho dù có là thanh niên khỏe mạnh cường tráng cũng chắc chắn không chịu nổi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn muốn để Hách Sơn ở lại xem.
Vốn dĩ hắn không muốn để lộ phương pháp này cho người ngoài biết, nhưng lại sợ lão Chiến Vương không chịu được mà tử vong, đến lúc đó thì hắn không biết giải thích làm sao. Vì thế hắn mới có thể cho phép Hách Sơn ở lại, coi như là nhân chứng.
“Lão gia tử có sao không?”
Hách Sơn vội đi đến.
“Không sao nữa rồi, nhiều nhất là qua nửa tiếng nữa sẽ tỉnh lại, sau này
cũng không còn ảnh hưởng gì nữa, ông có thể yên tâm. Tôi còn bận chút việc,
không tiện ở lại lâu. Nếu có thể thì... Mong Hách tiên sinh phái người đưa tôi về giúp.”
Tân Phong còn muốn đến nhà Mộ Uyển Quân trong tối nay nên không muốn ở lại đây thêm nữa.
“Được được được, tôi đưa cậu về.”
Hách Sơn nghe thấy lão Chiến Vương đã hoàn toàn không sao nữa thì kích động tiễn Tân Phong về.
“Vậy làm phiền ông.” Tần Phong cũng không khách sáo. Trên xe.
Sau khi Hách Sơn cảm ơn Tần Phong nhiều lần thì vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Tần tiên sinh, có một số việc... Tôi cảm thấy vẫn nên nói cho cậu biết, là về nhà họ Định.”
“Đạm Tân Phong sửng sốt.
Hách Sơn cho xe chạy chậm lại và nói: “Trước đây tôi cũng có hiểu biết một chút về nhà họ Đinh này. Đây hình như là một nhánh của gia tộc Đinh ở tỉnh thành. Nói cách khác, cậu diệt nhà họ Đinh tại Bạch Hải thì gia tộc Đinh ở tỉnh thành sẽ tìm cậu gây phiền phức.”
"Mà gia tộc Đinh ở tỉnh thành có thế lực rất khổng lồ, không dễ dàng đối phó.
Hách Sơn nói xong thì im lặng, dường như muốn xem phản ứng của Tần Phong ra sao.
Nhưng mà ông ta đã thất vọng rồi, Tân Phong không tỏ vẻ gì là kinh ngạc, vẫn bình tĩnh như vậy.
“Vậy thì sao?” Tần Phong hỏi ngược lại.
“Tôi chỉ muốn nhắc nhở Tân tiên sinh một chút thôi. À đúng rồi, đây là danh thiếp của tôi, nếu sau này Tần tiên sinh có vấn đề gì thì đều có thể liên lạc với tôi.”
Hách Sơn cũng không nói nhiều, chỉ đưa danh thiếp ra.
Tân Phong cũng hiểu ý của ông ta, đây là muốn giúp đỡ hắn. “Cảm ơn.”
'Tân Phong nhận lấy tấm danh thiếp.
Tuy nhiên, Tân Phong biết rõ thân phận của Hách Sơn, có một số việc không thích hợp để ông ta nhúng tay vào. Nhưng đây cũng là tấm lòng của người ta nên Tần Phong mới không từ chối.
Sau khi đưa Tân Phong về thôn Thành Trung, Hách Sơn nhanh chóng quay lại sơn trang.
Lúc này, lão Chiến Vương đã tỉnh lại, trước mặt là vài nhân viên y tế đang kiểm tra cho lão.
Kết luận là các chức năng cơ thể của lão Chiến Vương đã khôi phục lại bình thường. Nhưng mà do hôn mê quá lâu nên còn hơi suy nhược, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục.
Sau khi các nhân viên y tế ra ngoài hết, Hách Sơn kích đông nói với lão Chiến Vương: “Lão gia tử, Tân Phong kia giống như thần vậy đó...”
Ông ta nhanh chóng kể lại hết mọi chuyện Tần Phong cứu lão Chiến Vương
bằng cách nào. “Ồ? Còn trẻ tuổi như thế mà biết được phương pháp thần kỳ vậy sao?” Sau khi lão Chiến Vương nghe xong thì cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hách Sơn gật đầu nói: “Đúng thế, cho nên tôi cũng rất kinh ngạc, tôi nghi ngờ là hắn... Có thể đã đạt đến cảnh giới đó.”
“Ngũ tông?”
Lão Chiến Vương cũng đoán ra được khả năng này, nói thẳng ra.
Nhìn thấy hành động của Tân Phong, sau lưng Hách Sơn đổ mồ hôi lạnh, thậm chí chân cũng mềm nhũữn ra. May là ông ta tựa người vào cái ghế dựa bên cạnh, nếu không có lẽ thật sự là run rẩy ngồi bệt xuống đất rồi. Đây là việc mà người bình thường có thể làm được sao?
Cơ thể phát ra ánh sáng, còn có thể điều khiển sấm sét? Đây là sự †ồn tại gì vậy?
“Phù, không hổ là lão Chiến Vương, rốt cuộc cũng có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này.”
Làm xong mọi chuyện, Tân Phong thấy hơi thở của lão Chiến Vương đã trở nên thông thuận hơn, hắn cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng mà thử nghĩ xem, người có thể được mệnh danh là Chiến Vương thì sao có thể không mạnh mẽ được chứ?
Đương nhiên Tần Phong biết một phần còn là nhờ vào hạt hỏa liên mà lão Chiến Vương đeo trên cổ kia nữa, nó đã giúp lão chịu đựng được phương pháp của Tần Phong.
Phương pháp vừa rồi là được coi là sắc bén nhất, cũng nguy hiểm nhất trong tất cả các phương pháp mà Tân Phong được học trong đời. Người bình thường thì cho dù có là thanh niên khỏe mạnh cường tráng cũng chắc chắn không chịu nổi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn muốn để Hách Sơn ở lại xem.
Vốn dĩ hắn không muốn để lộ phương pháp này cho người ngoài biết, nhưng lại sợ lão Chiến Vương không chịu được mà tử vong, đến lúc đó thì hắn không biết giải thích làm sao. Vì thế hắn mới có thể cho phép Hách Sơn ở lại, coi như là nhân chứng.
“Lão gia tử có sao không?”
Hách Sơn vội đi đến.
“Không sao nữa rồi, nhiều nhất là qua nửa tiếng nữa sẽ tỉnh lại, sau này
cũng không còn ảnh hưởng gì nữa, ông có thể yên tâm. Tôi còn bận chút việc,
không tiện ở lại lâu. Nếu có thể thì... Mong Hách tiên sinh phái người đưa tôi về giúp.”
Tân Phong còn muốn đến nhà Mộ Uyển Quân trong tối nay nên không muốn ở lại đây thêm nữa.
“Được được được, tôi đưa cậu về.”
Hách Sơn nghe thấy lão Chiến Vương đã hoàn toàn không sao nữa thì kích động tiễn Tân Phong về.
“Vậy làm phiền ông.” Tần Phong cũng không khách sáo. Trên xe.
Sau khi Hách Sơn cảm ơn Tần Phong nhiều lần thì vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Tần tiên sinh, có một số việc... Tôi cảm thấy vẫn nên nói cho cậu biết, là về nhà họ Định.”
“Đạm Tân Phong sửng sốt.
Hách Sơn cho xe chạy chậm lại và nói: “Trước đây tôi cũng có hiểu biết một chút về nhà họ Đinh này. Đây hình như là một nhánh của gia tộc Đinh ở tỉnh thành. Nói cách khác, cậu diệt nhà họ Đinh tại Bạch Hải thì gia tộc Đinh ở tỉnh thành sẽ tìm cậu gây phiền phức.”
"Mà gia tộc Đinh ở tỉnh thành có thế lực rất khổng lồ, không dễ dàng đối phó.
Hách Sơn nói xong thì im lặng, dường như muốn xem phản ứng của Tần Phong ra sao.
Nhưng mà ông ta đã thất vọng rồi, Tân Phong không tỏ vẻ gì là kinh ngạc, vẫn bình tĩnh như vậy.
“Vậy thì sao?” Tần Phong hỏi ngược lại.
“Tôi chỉ muốn nhắc nhở Tân tiên sinh một chút thôi. À đúng rồi, đây là danh thiếp của tôi, nếu sau này Tần tiên sinh có vấn đề gì thì đều có thể liên lạc với tôi.”
Hách Sơn cũng không nói nhiều, chỉ đưa danh thiếp ra.
Tân Phong cũng hiểu ý của ông ta, đây là muốn giúp đỡ hắn. “Cảm ơn.”
'Tân Phong nhận lấy tấm danh thiếp.
Tuy nhiên, Tân Phong biết rõ thân phận của Hách Sơn, có một số việc không thích hợp để ông ta nhúng tay vào. Nhưng đây cũng là tấm lòng của người ta nên Tần Phong mới không từ chối.
Sau khi đưa Tân Phong về thôn Thành Trung, Hách Sơn nhanh chóng quay lại sơn trang.
Lúc này, lão Chiến Vương đã tỉnh lại, trước mặt là vài nhân viên y tế đang kiểm tra cho lão.
Kết luận là các chức năng cơ thể của lão Chiến Vương đã khôi phục lại bình thường. Nhưng mà do hôn mê quá lâu nên còn hơi suy nhược, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục.
Sau khi các nhân viên y tế ra ngoài hết, Hách Sơn kích đông nói với lão Chiến Vương: “Lão gia tử, Tân Phong kia giống như thần vậy đó...”
Ông ta nhanh chóng kể lại hết mọi chuyện Tần Phong cứu lão Chiến Vương
bằng cách nào. “Ồ? Còn trẻ tuổi như thế mà biết được phương pháp thần kỳ vậy sao?” Sau khi lão Chiến Vương nghe xong thì cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hách Sơn gật đầu nói: “Đúng thế, cho nên tôi cũng rất kinh ngạc, tôi nghi ngờ là hắn... Có thể đã đạt đến cảnh giới đó.”
“Ngũ tông?”
Lão Chiến Vương cũng đoán ra được khả năng này, nói thẳng ra.