Chương 110: Chính thức là của hắn (H+)
Hắn lấy một ngón tay chọc vào bên trong đùa bỡn trêu chọc nàng.
" Thả lỏng nào "
Giọng nói ôn nhu dịu dàng, bàn tay to xoa lên mắt cá chân nhỏ làm Ninh Ngạn ngứa ngứa nóng bừng. Hắn mất kiểm soát đột nhiên sờ lên kiều mông căng tròn đánh một cái " chát " làm đỏ bừng dấu tay in lên, khiến nàng không phòng bị bất ngờ đau đớn khóc lóc, trán vùi kín trong đệm chăn run rẩy tuông đầy mồ hôi.
" Đau... "
Âm thanh rưng rức nhút nhát, Ninh Ngạn đơn thuần chưa từng nắm tay thân mật với bất kì nam nhân nào, lần đầu tiên của nàng chẳng được nhẹ nhàng như những gì nàng nghĩ.
Từ cái hôn, ôm ấp đến chuyện để hắn động chạm vào cơ thể cũng cực kì thô bạo, nàng tự hỏi, phải chăng đây là cách nam nhân yêu thương thê tử của mình?
Nàng không biết, tất cả đều không biết, nàng chưa từng được dậy qua chuyện phòng the khi mà đột ngột bị gả đi, hoàn toàn như một con rối tùy ý hắn xử trí.
Nghe thấy nàng khóc to, nhưng Tinh Vương Minh vẫn không ngừng tay, còn bóp lấy cánh mông lớn đã phiếm hồng. Ánh mắt nóng bỏng nhìn thân thể non mịn hấp dẫn bên dưới, ngón trỏ lướt qua rãnh mông, luồn vào lỗ hổng ửng đỏ khai phá.
" Ưm.. aa "
Ninh Ngạn cắn chặt môi khóc thành tiếng, hắn lại đem ngón tay cắm vào nơi đó của nàng nhẹ nhàng chầm chậm đẩy vào, nới rộng khai thông.
" Tiểu nương tử, còn sợ sao? "
Hắn ở phía sau nàng khàn giọng hỏi, lực tay từ ôn nhu tới mạnh bạo, ngón tay sờ soạng dung nhập tận sâu, những ngón khác ve vãn khắp thịt mềm bao quanh.
Bên trong của cô nương bị kích thích dễ dàng chảy ra bao nhiêu là xuân thủy.
Đôi chân quỳ trên giường không ngừng căng chặt, các ngón chân cuộn lại, ngón tay tiết lộng bên trong khơi gợi khoái cảm, nàng thở phì phò khó khăn cất tiếng nói.
" Aaa...phu quân...khó chịu lắm...đừng động nữa... "
" Ngoan, ta làm như vậy lát nàng tiếp nhận sẽ không chịu đau nhiều... "
Thanh âm nói ra như có mê lực, Ninh Ngạn ngây thơ lại ngoan ngoãn không dám nhúc nhích.
Ngón tay thô dài cắm vào từng ngóc ngách bên trong như an ủi nàng, nhịn không được khoái cảm ập tới như thuỷ triều. Hắn nhìn ngón tay bị đóa hoa hút chặt lấy, lúc hắn rút ra rồi cắm vào còn lộ ra thịt non kiều nộn đỏ bừng, xuân thủy tiết ra ngày càng nhiều ướt đẫm hai bên đùi ngọc.
" Tiểu nương tử...hẳn là muốn nhiều hơn nữa... "
Hắn lấy thêm một ngón tay cắm vào trong đóa hoa, hung hăng vận động. Thiếu nữ trên giường miệng thì thét chói tai cầu xin ngừng, nhưng mị thịt non mịn lại quấn chặt lấy tay hắn, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô.
Hoa nhỏ mê người mới động tay vào đã ướt chảy đầy nước, hắn muốn cúi người dùng miệng lưỡi uống hết mật ngọt này, để xem nàng có thể chảy ra bao nhiêu nữa.
Phần thịt non bên trong mút chặt lấy ngón tay hắn, kịch liệt co bóp khoái cảm tán loạn. Ninh Ngạn nắm chặt đệm chăn trong tay ngâm lên, thanh âm gấp gáp mơ hồ không rõ là tiếng khóc hay tiếng rên. Đóa hoa phía dưới bị hắn khuấy đảo phát ra tiếng nước nhóp nhép khiến người nghe đỏ mặt.
" Nhìn đi, chỗ này đói khát chảy đầy nước rồi...
Tiểu nương tử...e là ngón tay này uỷ khuất không đủ làm bảo bối ăn no...
Đổi cái này đi, Ngạn Nhi sẽ cảm thấy tốt hơn... "
Dị vật thô tráng, cứng nóng doạ người, mấy ngón tay chụm lại cũng không thô to bằng thứ này, hắn cầm lấy cọ vào đóa hoa diễm lệ vài cái.
Ninh Ngạn giật mình ngó sau liền tá hỏa, ý thức hỗn loạn thanh tỉnh được vài phần, nhếch mông nhỏ thấp xuống.
" Không...không cần! Chàng ức hiếp ta...
Ta không... "
Nàng kịch liệt lắc đầu, thứ đó quá khủng so với vật nhỏ của nàng, thử tưởng tượng nó được cho vào sẽ xé toạc cơ thể nàng ra. Ninh Ngạn sợ hãi muốn đẩy tay hắn ra ngoài, tay chân mềm nhũn muốn trốn khỏi hắn.
" Chạy đi đâu? "
Eo nhỏ bị hắn bóp giữ chặt khiến Ninh Ngạn hoảng sợ quay đầu lại nhìn hắn. Trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy ý cười d.âm tà, nàng bị ép quỳ sát mép giường, hắn đứng phía dưới ngắm chuẩn cây gậy tiến thẳng vào trong lỗ hổng.
" Áaaa "
Dị vật lớn kinh khủng cắm vào trong căng tràn, khiến nàng thét lên tiếng đau đớn chói tai, nàng yếu ớt hoảng sợ cảm nhận được hắn đang xâm nhập từ phía sau.
" Đau, đau quá... "
Dòng máu đỏ hồng theo xuân thủy rỉ ra lọt vào tầm mắt nam nhân, minh chứng cho việc nàng đã bị hắn phá thân, bắt đầu từ thời khắc này cả hai đã trở thành phu thê thực sự.
" Ngạn Nhi ngoan, thả lỏng nào, chút sẽ không đau nữa... "
Hắn giữ chặt eo kìm hãm, không cho nàng cơ hội trốn thoát, từ từ nhẹ nhàng đâm vào, nếm trải tư vị bên trong, tứ phía thịt non mịt hút chặt bao bọc lấy dị vật, sung sướng điên người, mất khống chế đâm mạnh đến nơi sâu nhất.
" Ưm... "
Nàng ngửa cổ kêu thét lên, cảm nhận thứ nóng bỏng lấp đầy khó chịu, hắn đứng phía dưới giường, còn nàng nằm trên sát mép giường chổng mông banh rộng ra.
Khoảng cách vừa vặn thích hợp để cậy gậy của hắn tiến vào, khát vọng sâu kín ẩn nhẫn hơn mấy ngày nay bùng cháy, chỉ muốn khai phá đóa hoa diễm lệ.
" Ngoan nào! Ưỡn mông lên cho ta cắm vào ~ aa.. a "
Tiếng nam nhân gầm nhẹ vui sướng, tay vỗ " chát chát " theo mỗi nhịp ra vào đánh lên kiều mông sưng đỏ đến đáng thương.
Ninh Ngạn toang muốn chạy trốn, hắn liền túm chặt lại, tàn nhẫn xâm nhập, xuân thủy ở nơi kết hợp tuông ra bay tứ tung, bắp đùi run rẩy không đủ sức quỳ nổi nữa.
Nước mắt, mồ hôi hỗn loạn, dồn dập thở gấp, nàng không biết tại sao đầu óc lại mơ hồ, nơi sâu kín nhất bị hắn đâm lấp đầy, chỉ biết kêu gào khủng hoảng.
" Aaaa...phu quân...a! Đừng như vậy...chậm... "
Nàng nói không thành câu, đứt quãng kêu lên vì nhịp độ hắn nhập vào quá mạnh, khiến cả người rung lắc lên, càng giống như đang kêu rên. Dị vật to lớn đâm vào trướng lên vừa đau vừa sướng, kích thích khoái cảm cuồng nhiệt của hắn.
" Tiểu nương tử đang muốn cầu ta vào sâu một chút ư?
Tiểu d.âm oa, chỗ nhỏ hút chặt như vậy...muốn ta chết vì nàng sao? "
Hắn khuấy động sâu tận hoa tâm, da thịt chạm nhau gấp gáp phát ra âm thanh * bạch bạch bạch *, nhiễm với nước vang dội khắp phòng.
Vốn là khao khát nàng đã lâu, bây giờ được nếm trải hương vị mất hồn thế này, hắn đã sớm mất khống chế, nhìn đóa hoa nhỏ bé nở rộ gian nan bọc lấy dị vật của hắn, huyết mạch phun trào, cây gậy thêm hưng phấn như to lên mấy vòng.
" Thả lỏng, kẹp chặt như vậy ta làm sao tiến vào sâu hơn... "
Thanh âm nam nhân ngập tràn hưng phấn đục ngầu nói ra, hắn thô suyễn híp mắt lại, tận hưởng tư vị mê hoặc, hắn đã bị nàng kích thích tới rồi đỉnh điểm.
Mặc kệ nàng khóc lóc kêu cầu, hắn chỉ làm theo bản năng của thân thể, hướng chỗ sâu nhất mà đâm vào, tận hưởng hoa tâm non mềm nhất kia, chạm tới tận tử cung bên trong, đâm vào rồi lại rút ra.. rồi lại đâm vào.
" Á, a "
Dị vật khổng lồ cường ngạnh xâm nhập, Ninh Ngạn bị hắn làm cho điên rồi, hắn căn bản đã phát tiết đến cực hạn, cuồng bạo xâm nhập, thần phục không cho nàng trốn thoát.
Cuộc giao hoan diễn ra không biết đến bao lâu, hắn bá đạo biến thái đâm sâu không dứt, dị vật to dài bành trướng không ngừng gia tốc, nàng càng khóc lóc hắn càng nhấp mạnh bạo.
Hắn cực kỳ yêu thích bộ dáng nhu nhược để cho hắn mặc sức nhấp vào, gấp đến độ không kịp đổi tư thế, vẫn như cũ ở sau ra vào sau lưng nàng tần suất nhanh như cưỡi ngựa, mặc kệ nàng run sợ không cam lòng, bắt ép nàng phải nghe lời.
" Ngạn Nhi ngoan, nói phu quân nghe...có thích như thế này không? "
Hai cổ tay bị hắn nắm chắt kéo ra sau, khiến hạ thân dán sát vào hắn, nàng nhỏ xinh yếu đuối như vậy, điểm nào trên cơ thể cũng tràn ngập dụ hoặc.
" Aaa... A a thích "
Nàng kêu khóc trả lời, bụng nhỏ co chặt lại hút lấy khoái cảm xâm lấn trong cơ thể, nửa người dưới bị hắn nhấp đã tê dần.
Nghe nàng điên cuồng khóc kêu, hông hắn tăng tốc độ càng nhanh chạy nước rút điên cuồng cắm vào.
Hắn còn cường đại có thể khống chế được hết thảy khoái cảm, Ninh Ngạn lại nhịn không nổi, mẫn cảm nhục động gắt gao kẹp tê di vật, đóa hoa sưng đỏ run run chảy đầy nước xuống hai bên đùi.
Nàng khóc nức nở sốt ruột thở hổn hển, nỉ non cầu hắn, thanh âm kiều mị đứt quãng đáng thương.
" Vương Minh...chậm chút....aaaa.... "
" Thật sự muốn chậm ư? "
Hắn cười cười tà tứ trêu chọc, không thèm nghe theo nhanh chóng cắm phập vào sâu hơn nữa, dị vật to lớn tiến vào nghiền nát các vách tường non mịn trong đóa hoa, từng luồng nhiệt nóng bốc lên.
Ninh Ngạn nằm vô lực trên giường thất thanh kêu rên, cánh mông lớn nhấc cao lên, mơ hồ thấy được rõ hai chỗ nhạy cảm giao hợp chặt chẽ, xuân thủy bọt nước rối tinh róc rách chảy.
" Ưm...ưm... "
Nàng co rút giật nảy cả người, da thịt tuyết trắng nhiễm đầy mỗ hồi ửng đỏ thơm tho, một dòng chất lỏng nóng bỏng rót thẳng vào trong.
Tinh Vương Minh thở phào một hơi sảng khoái, hắn rời đi nàng vô lực ngã xuống giường, giống như đám mây rơi xuống nhiễm vào bể dục nóng bừng.
Trên hông nhỏ cùng bụng dưới đều ướt nhẹp, hắn duỗi tay đem nàng nằm trên giường bế lên. Nàng đờ đẫn cả người, híp mắt nhắm lại mê ly nức nở, trên hàng mi cong dài đã ướt đẫm, khóe mắt hồng diễm mê người, hắn không cầm lòng bất ngờ cúi đầu ôn nhu hôn khắp mặt nàng, mê loạn nói.
" Ta yêu thương Ngạn Nhi vô điều kiện...không cho phép nàng sợ hãi ta... "
" Phu quân... "
Ninh Ngạc dù mệt bở cả người cũng phải mỉm cười, cuối cùng nàng cũng đã chính thức là của hắn.
" Thả lỏng nào "
Giọng nói ôn nhu dịu dàng, bàn tay to xoa lên mắt cá chân nhỏ làm Ninh Ngạn ngứa ngứa nóng bừng. Hắn mất kiểm soát đột nhiên sờ lên kiều mông căng tròn đánh một cái " chát " làm đỏ bừng dấu tay in lên, khiến nàng không phòng bị bất ngờ đau đớn khóc lóc, trán vùi kín trong đệm chăn run rẩy tuông đầy mồ hôi.
" Đau... "
Âm thanh rưng rức nhút nhát, Ninh Ngạn đơn thuần chưa từng nắm tay thân mật với bất kì nam nhân nào, lần đầu tiên của nàng chẳng được nhẹ nhàng như những gì nàng nghĩ.
Từ cái hôn, ôm ấp đến chuyện để hắn động chạm vào cơ thể cũng cực kì thô bạo, nàng tự hỏi, phải chăng đây là cách nam nhân yêu thương thê tử của mình?
Nàng không biết, tất cả đều không biết, nàng chưa từng được dậy qua chuyện phòng the khi mà đột ngột bị gả đi, hoàn toàn như một con rối tùy ý hắn xử trí.
Nghe thấy nàng khóc to, nhưng Tinh Vương Minh vẫn không ngừng tay, còn bóp lấy cánh mông lớn đã phiếm hồng. Ánh mắt nóng bỏng nhìn thân thể non mịn hấp dẫn bên dưới, ngón trỏ lướt qua rãnh mông, luồn vào lỗ hổng ửng đỏ khai phá.
" Ưm.. aa "
Ninh Ngạn cắn chặt môi khóc thành tiếng, hắn lại đem ngón tay cắm vào nơi đó của nàng nhẹ nhàng chầm chậm đẩy vào, nới rộng khai thông.
" Tiểu nương tử, còn sợ sao? "
Hắn ở phía sau nàng khàn giọng hỏi, lực tay từ ôn nhu tới mạnh bạo, ngón tay sờ soạng dung nhập tận sâu, những ngón khác ve vãn khắp thịt mềm bao quanh.
Bên trong của cô nương bị kích thích dễ dàng chảy ra bao nhiêu là xuân thủy.
Đôi chân quỳ trên giường không ngừng căng chặt, các ngón chân cuộn lại, ngón tay tiết lộng bên trong khơi gợi khoái cảm, nàng thở phì phò khó khăn cất tiếng nói.
" Aaa...phu quân...khó chịu lắm...đừng động nữa... "
" Ngoan, ta làm như vậy lát nàng tiếp nhận sẽ không chịu đau nhiều... "
Thanh âm nói ra như có mê lực, Ninh Ngạn ngây thơ lại ngoan ngoãn không dám nhúc nhích.
Ngón tay thô dài cắm vào từng ngóc ngách bên trong như an ủi nàng, nhịn không được khoái cảm ập tới như thuỷ triều. Hắn nhìn ngón tay bị đóa hoa hút chặt lấy, lúc hắn rút ra rồi cắm vào còn lộ ra thịt non kiều nộn đỏ bừng, xuân thủy tiết ra ngày càng nhiều ướt đẫm hai bên đùi ngọc.
" Tiểu nương tử...hẳn là muốn nhiều hơn nữa... "
Hắn lấy thêm một ngón tay cắm vào trong đóa hoa, hung hăng vận động. Thiếu nữ trên giường miệng thì thét chói tai cầu xin ngừng, nhưng mị thịt non mịn lại quấn chặt lấy tay hắn, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô.
Hoa nhỏ mê người mới động tay vào đã ướt chảy đầy nước, hắn muốn cúi người dùng miệng lưỡi uống hết mật ngọt này, để xem nàng có thể chảy ra bao nhiêu nữa.
Phần thịt non bên trong mút chặt lấy ngón tay hắn, kịch liệt co bóp khoái cảm tán loạn. Ninh Ngạn nắm chặt đệm chăn trong tay ngâm lên, thanh âm gấp gáp mơ hồ không rõ là tiếng khóc hay tiếng rên. Đóa hoa phía dưới bị hắn khuấy đảo phát ra tiếng nước nhóp nhép khiến người nghe đỏ mặt.
" Nhìn đi, chỗ này đói khát chảy đầy nước rồi...
Tiểu nương tử...e là ngón tay này uỷ khuất không đủ làm bảo bối ăn no...
Đổi cái này đi, Ngạn Nhi sẽ cảm thấy tốt hơn... "
Dị vật thô tráng, cứng nóng doạ người, mấy ngón tay chụm lại cũng không thô to bằng thứ này, hắn cầm lấy cọ vào đóa hoa diễm lệ vài cái.
Ninh Ngạn giật mình ngó sau liền tá hỏa, ý thức hỗn loạn thanh tỉnh được vài phần, nhếch mông nhỏ thấp xuống.
" Không...không cần! Chàng ức hiếp ta...
Ta không... "
Nàng kịch liệt lắc đầu, thứ đó quá khủng so với vật nhỏ của nàng, thử tưởng tượng nó được cho vào sẽ xé toạc cơ thể nàng ra. Ninh Ngạn sợ hãi muốn đẩy tay hắn ra ngoài, tay chân mềm nhũn muốn trốn khỏi hắn.
" Chạy đi đâu? "
Eo nhỏ bị hắn bóp giữ chặt khiến Ninh Ngạn hoảng sợ quay đầu lại nhìn hắn. Trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy ý cười d.âm tà, nàng bị ép quỳ sát mép giường, hắn đứng phía dưới ngắm chuẩn cây gậy tiến thẳng vào trong lỗ hổng.
" Áaaa "
Dị vật lớn kinh khủng cắm vào trong căng tràn, khiến nàng thét lên tiếng đau đớn chói tai, nàng yếu ớt hoảng sợ cảm nhận được hắn đang xâm nhập từ phía sau.
" Đau, đau quá... "
Dòng máu đỏ hồng theo xuân thủy rỉ ra lọt vào tầm mắt nam nhân, minh chứng cho việc nàng đã bị hắn phá thân, bắt đầu từ thời khắc này cả hai đã trở thành phu thê thực sự.
" Ngạn Nhi ngoan, thả lỏng nào, chút sẽ không đau nữa... "
Hắn giữ chặt eo kìm hãm, không cho nàng cơ hội trốn thoát, từ từ nhẹ nhàng đâm vào, nếm trải tư vị bên trong, tứ phía thịt non mịt hút chặt bao bọc lấy dị vật, sung sướng điên người, mất khống chế đâm mạnh đến nơi sâu nhất.
" Ưm... "
Nàng ngửa cổ kêu thét lên, cảm nhận thứ nóng bỏng lấp đầy khó chịu, hắn đứng phía dưới giường, còn nàng nằm trên sát mép giường chổng mông banh rộng ra.
Khoảng cách vừa vặn thích hợp để cậy gậy của hắn tiến vào, khát vọng sâu kín ẩn nhẫn hơn mấy ngày nay bùng cháy, chỉ muốn khai phá đóa hoa diễm lệ.
" Ngoan nào! Ưỡn mông lên cho ta cắm vào ~ aa.. a "
Tiếng nam nhân gầm nhẹ vui sướng, tay vỗ " chát chát " theo mỗi nhịp ra vào đánh lên kiều mông sưng đỏ đến đáng thương.
Ninh Ngạn toang muốn chạy trốn, hắn liền túm chặt lại, tàn nhẫn xâm nhập, xuân thủy ở nơi kết hợp tuông ra bay tứ tung, bắp đùi run rẩy không đủ sức quỳ nổi nữa.
Nước mắt, mồ hôi hỗn loạn, dồn dập thở gấp, nàng không biết tại sao đầu óc lại mơ hồ, nơi sâu kín nhất bị hắn đâm lấp đầy, chỉ biết kêu gào khủng hoảng.
" Aaaa...phu quân...a! Đừng như vậy...chậm... "
Nàng nói không thành câu, đứt quãng kêu lên vì nhịp độ hắn nhập vào quá mạnh, khiến cả người rung lắc lên, càng giống như đang kêu rên. Dị vật to lớn đâm vào trướng lên vừa đau vừa sướng, kích thích khoái cảm cuồng nhiệt của hắn.
" Tiểu nương tử đang muốn cầu ta vào sâu một chút ư?
Tiểu d.âm oa, chỗ nhỏ hút chặt như vậy...muốn ta chết vì nàng sao? "
Hắn khuấy động sâu tận hoa tâm, da thịt chạm nhau gấp gáp phát ra âm thanh * bạch bạch bạch *, nhiễm với nước vang dội khắp phòng.
Vốn là khao khát nàng đã lâu, bây giờ được nếm trải hương vị mất hồn thế này, hắn đã sớm mất khống chế, nhìn đóa hoa nhỏ bé nở rộ gian nan bọc lấy dị vật của hắn, huyết mạch phun trào, cây gậy thêm hưng phấn như to lên mấy vòng.
" Thả lỏng, kẹp chặt như vậy ta làm sao tiến vào sâu hơn... "
Thanh âm nam nhân ngập tràn hưng phấn đục ngầu nói ra, hắn thô suyễn híp mắt lại, tận hưởng tư vị mê hoặc, hắn đã bị nàng kích thích tới rồi đỉnh điểm.
Mặc kệ nàng khóc lóc kêu cầu, hắn chỉ làm theo bản năng của thân thể, hướng chỗ sâu nhất mà đâm vào, tận hưởng hoa tâm non mềm nhất kia, chạm tới tận tử cung bên trong, đâm vào rồi lại rút ra.. rồi lại đâm vào.
" Á, a "
Dị vật khổng lồ cường ngạnh xâm nhập, Ninh Ngạn bị hắn làm cho điên rồi, hắn căn bản đã phát tiết đến cực hạn, cuồng bạo xâm nhập, thần phục không cho nàng trốn thoát.
Cuộc giao hoan diễn ra không biết đến bao lâu, hắn bá đạo biến thái đâm sâu không dứt, dị vật to dài bành trướng không ngừng gia tốc, nàng càng khóc lóc hắn càng nhấp mạnh bạo.
Hắn cực kỳ yêu thích bộ dáng nhu nhược để cho hắn mặc sức nhấp vào, gấp đến độ không kịp đổi tư thế, vẫn như cũ ở sau ra vào sau lưng nàng tần suất nhanh như cưỡi ngựa, mặc kệ nàng run sợ không cam lòng, bắt ép nàng phải nghe lời.
" Ngạn Nhi ngoan, nói phu quân nghe...có thích như thế này không? "
Hai cổ tay bị hắn nắm chắt kéo ra sau, khiến hạ thân dán sát vào hắn, nàng nhỏ xinh yếu đuối như vậy, điểm nào trên cơ thể cũng tràn ngập dụ hoặc.
" Aaa... A a thích "
Nàng kêu khóc trả lời, bụng nhỏ co chặt lại hút lấy khoái cảm xâm lấn trong cơ thể, nửa người dưới bị hắn nhấp đã tê dần.
Nghe nàng điên cuồng khóc kêu, hông hắn tăng tốc độ càng nhanh chạy nước rút điên cuồng cắm vào.
Hắn còn cường đại có thể khống chế được hết thảy khoái cảm, Ninh Ngạn lại nhịn không nổi, mẫn cảm nhục động gắt gao kẹp tê di vật, đóa hoa sưng đỏ run run chảy đầy nước xuống hai bên đùi.
Nàng khóc nức nở sốt ruột thở hổn hển, nỉ non cầu hắn, thanh âm kiều mị đứt quãng đáng thương.
" Vương Minh...chậm chút....aaaa.... "
" Thật sự muốn chậm ư? "
Hắn cười cười tà tứ trêu chọc, không thèm nghe theo nhanh chóng cắm phập vào sâu hơn nữa, dị vật to lớn tiến vào nghiền nát các vách tường non mịn trong đóa hoa, từng luồng nhiệt nóng bốc lên.
Ninh Ngạn nằm vô lực trên giường thất thanh kêu rên, cánh mông lớn nhấc cao lên, mơ hồ thấy được rõ hai chỗ nhạy cảm giao hợp chặt chẽ, xuân thủy bọt nước rối tinh róc rách chảy.
" Ưm...ưm... "
Nàng co rút giật nảy cả người, da thịt tuyết trắng nhiễm đầy mỗ hồi ửng đỏ thơm tho, một dòng chất lỏng nóng bỏng rót thẳng vào trong.
Tinh Vương Minh thở phào một hơi sảng khoái, hắn rời đi nàng vô lực ngã xuống giường, giống như đám mây rơi xuống nhiễm vào bể dục nóng bừng.
Trên hông nhỏ cùng bụng dưới đều ướt nhẹp, hắn duỗi tay đem nàng nằm trên giường bế lên. Nàng đờ đẫn cả người, híp mắt nhắm lại mê ly nức nở, trên hàng mi cong dài đã ướt đẫm, khóe mắt hồng diễm mê người, hắn không cầm lòng bất ngờ cúi đầu ôn nhu hôn khắp mặt nàng, mê loạn nói.
" Ta yêu thương Ngạn Nhi vô điều kiện...không cho phép nàng sợ hãi ta... "
" Phu quân... "
Ninh Ngạc dù mệt bở cả người cũng phải mỉm cười, cuối cùng nàng cũng đã chính thức là của hắn.