Chương 27: Sửng sốt
Quý Sở Yến quay đầu nhìn cô, phát hiện ra thái độ. của cô không được thích hợp thì chỉ sửng sốt một chút rồi khẽ cười: “Anh thấy em nhìn nó chăm châm, nên mới cố tình mua cho em đấy”
Cảm giác buồn bực trong lòng Tô Điềm lập tức bị thổi bay.
Cô nhìn vào đôi mắt thâm thúy của Quý Sở Yến, rồi lại liếc qua hộp bao cao su trong giỏ xe, gương mặt càng đỏ ửng hơn.
Mãi đến khi về đến nhà, Tô Điềm mới biết Quý Sở Yến nói “cố tình mua cho en" là có ý gì.
Quý Sở Yến nhất định đòi xách theo túi lớn túi nhỏ. và hai chai rượu vào nhà cô. Tô Điềm không từ chối được, đành phải đồng ý cho anh vào nhà.
Nhưng mà, vừa mới vào cửa, Quý Sở Yến đã xoay người một cái, đè cô lên tấm ván cửa “Làm gì đó...” Tô Điềm chỉ cần nhìn thấy gương
mặt của anh là cả người như mềm nhữn, cũng chẳng nói nổi một câu đầy đủ.
Quý Sở Yến không nói gì, nhẹ nhàng nắm cảm Tô Điềm, ánh mắt ảm đạm.
Ngón cái của anh dán lên đôi môi hồng hào của cô, khẽ vuốt ve một chút, giống như đang vuốt ve một chiếc kẹo dẻo vậy.
'Yết hầu nhấp nhô, Quý Sở Yến không nhịn được, cúi đầu hôn lên môi cô.
“Ưm.°
Tô Điềm vô thức nắm chặt lấy cánh tay anh.
Nụ hôn của anh không mạnh, mà ngược lại còn dịu dàng như nước.
Lần nào cũng vậy, Tô Điềm cảm thấy cả người mềm nhữn, nơi tư mật giữa hai chân cũng ướt đẫm.
Không biết đã qua bao lâu, Tô Điềm bị hôn đến choáng váng thì Quý Sở Yến mới bằng lòng buông cô ra. Đôi môi của anh buông tha cho môi cô, nhưng lại tiếp tục trượt đến vành tai cô, liếm láp một hồi, thành công làm cho cô run rẩy kịch liệt. Anh không chần chừ gì nữa, ngậm vành tai cô vào trong miệng, cẩn thận mút mát.
Cơn tê dại từ vành tai truyền đến khắp người. Tô 'Điềm không chịu đựng được mà thở hổn hển, nắm chặt cánh tay Quý Sở Yến.
Quý Sở Yến hôn dọc một đường xuống dưới, từ gáy cô tiến tới xương quai xanh, sau đó tới trước ngực cô.
Ngón tay dài của anh nhanh chóng cởi bỏ cúc áo. sơ mi của cô, bầu ngực căng tròn lấp ló trong lớp áo. lót lập tức bật nhảy ra ngoài.
Trong mắt Quý Sở Yến tràn đầy dục vọng, cách một lớp vải mà xoa nắn bầu ngực của cô, sau đó, gương mặt tuấn tú vùi vào khe ngực của cô.
"A...A..”
Tô Điềm không nhịn được mà rên rỉ.
“Lớn thật..." Giọng nói của Quý Sở Yến âm trầm, anh vùi đầu vào ngực cô nên âm thanh mơ hồ không rõ.
Động tác trên tay anh càng lúc càng nhanh, sau đó thực sự là không nhịn nổi nữa, nhanh chóng đẩy áo. ngực của cô lên, núm vú cương cứng đỏ bừng của cô. lộ ra ngoài không khí.
Quý Sở Yến hít sâu một hơi, lập tức ngậm lấy một bên núm vú vào miệng.
“Ưm... A... A..." Tô Điềm ngửa cổ ra sau, cảm giác trống rồng trong tiểu huyệt càng lúc càng mãnh liệt. Cô vươn tay giữ chặt lấy gáy Quý Sở Yến, ưỡn ngực lên để anh ngậm lấy dễ dàng hơn, mong anh có thể hút hết sự trống rỗng của mình.
Quý Sở Yến mút càng lúc càng mạnh hơn, cho đến khi cả hai núm vú của cô bị anh mút đến mức ở sưng vừa đỏ thì anh mới đứng dậy, nhìn về phía cô:" Ở đây, hay là vào phòng ngủ?”
Cảm giác buồn bực trong lòng Tô Điềm lập tức bị thổi bay.
Cô nhìn vào đôi mắt thâm thúy của Quý Sở Yến, rồi lại liếc qua hộp bao cao su trong giỏ xe, gương mặt càng đỏ ửng hơn.
Mãi đến khi về đến nhà, Tô Điềm mới biết Quý Sở Yến nói “cố tình mua cho en" là có ý gì.
Quý Sở Yến nhất định đòi xách theo túi lớn túi nhỏ. và hai chai rượu vào nhà cô. Tô Điềm không từ chối được, đành phải đồng ý cho anh vào nhà.
Nhưng mà, vừa mới vào cửa, Quý Sở Yến đã xoay người một cái, đè cô lên tấm ván cửa “Làm gì đó...” Tô Điềm chỉ cần nhìn thấy gương
mặt của anh là cả người như mềm nhữn, cũng chẳng nói nổi một câu đầy đủ.
Quý Sở Yến không nói gì, nhẹ nhàng nắm cảm Tô Điềm, ánh mắt ảm đạm.
Ngón cái của anh dán lên đôi môi hồng hào của cô, khẽ vuốt ve một chút, giống như đang vuốt ve một chiếc kẹo dẻo vậy.
'Yết hầu nhấp nhô, Quý Sở Yến không nhịn được, cúi đầu hôn lên môi cô.
“Ưm.°
Tô Điềm vô thức nắm chặt lấy cánh tay anh.
Nụ hôn của anh không mạnh, mà ngược lại còn dịu dàng như nước.
Lần nào cũng vậy, Tô Điềm cảm thấy cả người mềm nhữn, nơi tư mật giữa hai chân cũng ướt đẫm.
Không biết đã qua bao lâu, Tô Điềm bị hôn đến choáng váng thì Quý Sở Yến mới bằng lòng buông cô ra. Đôi môi của anh buông tha cho môi cô, nhưng lại tiếp tục trượt đến vành tai cô, liếm láp một hồi, thành công làm cho cô run rẩy kịch liệt. Anh không chần chừ gì nữa, ngậm vành tai cô vào trong miệng, cẩn thận mút mát.
Cơn tê dại từ vành tai truyền đến khắp người. Tô 'Điềm không chịu đựng được mà thở hổn hển, nắm chặt cánh tay Quý Sở Yến.
Quý Sở Yến hôn dọc một đường xuống dưới, từ gáy cô tiến tới xương quai xanh, sau đó tới trước ngực cô.
Ngón tay dài của anh nhanh chóng cởi bỏ cúc áo. sơ mi của cô, bầu ngực căng tròn lấp ló trong lớp áo. lót lập tức bật nhảy ra ngoài.
Trong mắt Quý Sở Yến tràn đầy dục vọng, cách một lớp vải mà xoa nắn bầu ngực của cô, sau đó, gương mặt tuấn tú vùi vào khe ngực của cô.
"A...A..”
Tô Điềm không nhịn được mà rên rỉ.
“Lớn thật..." Giọng nói của Quý Sở Yến âm trầm, anh vùi đầu vào ngực cô nên âm thanh mơ hồ không rõ.
Động tác trên tay anh càng lúc càng nhanh, sau đó thực sự là không nhịn nổi nữa, nhanh chóng đẩy áo. ngực của cô lên, núm vú cương cứng đỏ bừng của cô. lộ ra ngoài không khí.
Quý Sở Yến hít sâu một hơi, lập tức ngậm lấy một bên núm vú vào miệng.
“Ưm... A... A..." Tô Điềm ngửa cổ ra sau, cảm giác trống rồng trong tiểu huyệt càng lúc càng mãnh liệt. Cô vươn tay giữ chặt lấy gáy Quý Sở Yến, ưỡn ngực lên để anh ngậm lấy dễ dàng hơn, mong anh có thể hút hết sự trống rỗng của mình.
Quý Sở Yến mút càng lúc càng mạnh hơn, cho đến khi cả hai núm vú của cô bị anh mút đến mức ở sưng vừa đỏ thì anh mới đứng dậy, nhìn về phía cô:" Ở đây, hay là vào phòng ngủ?”