Chương 26: Trùng hợp
"Anh ở tăng hai mươi” Giọng nói của Quý Sở Yến giống như mang theo ý cười: “Em ở ngay dưới anh, trùng hợp thật.”
Không trùng hợp! Không trùng hợp chút nào!
Tô Điềm thực sự muốn bóp cổ Quý Sở Yến mà gào thét lên như vậy.
Nhưng mà Quý Sở Yến quét mắt nhìn cô một cái, lại nói tiếp: "Muộn thế này mà vẫn còn đi làm cơ à?” Tô Điềm nhìn theo ánh mắt của anh, cúi đầu nhìn
bản thân mình, lúc này mới phát hiện mình thực sự ăn mặc như một nhân viên chăm chỉ đang chuẩn bị đến công ty tăng ca.
“Không phải...” Tô Điềm lắc đầu: "Vừa mới tan làm, định tới siêu thị mua ít đồ."
“Trùng hợp thật, tôi cũng muốn đi siêu thị” Quý Sở Yến nhướn mày nhìn cô, khóe miệng nhếch lên: “Cùng đi nhé?”
...
Đi tới siêu thị, Tô Điềm đi sau lưng Quý Sở Yến, cảm thấy hơi hốt hoảng.
Anh đẩy xe đi ở phía trước, ống tay áo xản lên để lộ cánh tay trắng nõn rắn chắc, thỉnh thoảng lại dừng lại trước kệ hàng để lựa chọn.
Cảm giác ấm áp mà bình thường chỉ xuất hiện rên người chồng hoặc là bạn trai, bây giờ lại xuất hiện trên người bạn giường.
Tô Điềm lắc läc đầu, chắc hôm nay cô làm việc mệt mỏi quá nên đầu óc không được tỉnh táo rồi.
"Em muốn mua gì?” Quý Sở Yến đột nhiên quay. đầu lại nhìn cô.
Lúc hai người mới vào siêu thị, Tô Điềm muốn tự mình lấy một chiếc xe đẩy, nhưng lại bị Quý Sở Yến ngăn lại. Anh nói hai người chung một chiếc xe là được rồi.
Điều này khiến cho Tô Điềm giống như bị trói tay trói chân vậy, không dám mua những đồ ăn vặt mà thường ngày cô hay mua.
“Em... Đến mua rượu...”
Tô Điềm không biết tại sao mình lại phải xấu hổ. nữa.
Cô liếc mắt nhìn giỏ hàng, người đàn ông này mua toàn là đồ ăn nhanh.
“Sao anh mua nhiều giãm bông thế?” Tô Điềm để ý thấy giăm bông chất đãy một góc trong giỏ hàng thì tò mò.
" À, bởi vì anh không biết nấu ăn, buổi sáng ăn giăm bông với bánh mì nướng là sự lựa chọn đơn giản nhất” Quý Sở Yến thành thật trả lời câu hỏi của cô.
Tô Điềm “À*" một tiếng, sau đó lại trăm mặc. Cuối cùng, cô chỉ lấy hai chai rượu
Mua xong xuôi, cả hai đứng xếp hàng ở quầy thu. ngân để tính tiền.
Tô Điềm liếc mắt nhìn xung quanh một chút, sau đó ánh mắt vô thức dừng lại ở quay bán bao cao su.
Mặt cô đỏ bừng lên, bao cao su đủ mọi kích cỡ và màu sắc, có đỏ có đen, có loại có gai, có loại siêu mỏng,
Cô đang chăm chú nhìn thì Quý Sở Yến bỗng nhiên bước lên một bước, căm một hộp ba mươi chiếc, tiện tay ném vào trong xe đẩy.
Tô Điềm ngơ ngác nhìn anh. Chẳng lẽ trong nhà Quý Sở Yến cũng có bao cao su dự phòng sao?
Trong lòng cô đột nhiên tràn ngập một loại cảm giác buồn bã, chẳng biết tại sao lại cảm thấy khó chịu như thế nữa.
Không trùng hợp! Không trùng hợp chút nào!
Tô Điềm thực sự muốn bóp cổ Quý Sở Yến mà gào thét lên như vậy.
Nhưng mà Quý Sở Yến quét mắt nhìn cô một cái, lại nói tiếp: "Muộn thế này mà vẫn còn đi làm cơ à?” Tô Điềm nhìn theo ánh mắt của anh, cúi đầu nhìn
bản thân mình, lúc này mới phát hiện mình thực sự ăn mặc như một nhân viên chăm chỉ đang chuẩn bị đến công ty tăng ca.
“Không phải...” Tô Điềm lắc đầu: "Vừa mới tan làm, định tới siêu thị mua ít đồ."
“Trùng hợp thật, tôi cũng muốn đi siêu thị” Quý Sở Yến nhướn mày nhìn cô, khóe miệng nhếch lên: “Cùng đi nhé?”
...
Đi tới siêu thị, Tô Điềm đi sau lưng Quý Sở Yến, cảm thấy hơi hốt hoảng.
Anh đẩy xe đi ở phía trước, ống tay áo xản lên để lộ cánh tay trắng nõn rắn chắc, thỉnh thoảng lại dừng lại trước kệ hàng để lựa chọn.
Cảm giác ấm áp mà bình thường chỉ xuất hiện rên người chồng hoặc là bạn trai, bây giờ lại xuất hiện trên người bạn giường.
Tô Điềm lắc läc đầu, chắc hôm nay cô làm việc mệt mỏi quá nên đầu óc không được tỉnh táo rồi.
"Em muốn mua gì?” Quý Sở Yến đột nhiên quay. đầu lại nhìn cô.
Lúc hai người mới vào siêu thị, Tô Điềm muốn tự mình lấy một chiếc xe đẩy, nhưng lại bị Quý Sở Yến ngăn lại. Anh nói hai người chung một chiếc xe là được rồi.
Điều này khiến cho Tô Điềm giống như bị trói tay trói chân vậy, không dám mua những đồ ăn vặt mà thường ngày cô hay mua.
“Em... Đến mua rượu...”
Tô Điềm không biết tại sao mình lại phải xấu hổ. nữa.
Cô liếc mắt nhìn giỏ hàng, người đàn ông này mua toàn là đồ ăn nhanh.
“Sao anh mua nhiều giãm bông thế?” Tô Điềm để ý thấy giăm bông chất đãy một góc trong giỏ hàng thì tò mò.
" À, bởi vì anh không biết nấu ăn, buổi sáng ăn giăm bông với bánh mì nướng là sự lựa chọn đơn giản nhất” Quý Sở Yến thành thật trả lời câu hỏi của cô.
Tô Điềm “À*" một tiếng, sau đó lại trăm mặc. Cuối cùng, cô chỉ lấy hai chai rượu
Mua xong xuôi, cả hai đứng xếp hàng ở quầy thu. ngân để tính tiền.
Tô Điềm liếc mắt nhìn xung quanh một chút, sau đó ánh mắt vô thức dừng lại ở quay bán bao cao su.
Mặt cô đỏ bừng lên, bao cao su đủ mọi kích cỡ và màu sắc, có đỏ có đen, có loại có gai, có loại siêu mỏng,
Cô đang chăm chú nhìn thì Quý Sở Yến bỗng nhiên bước lên một bước, căm một hộp ba mươi chiếc, tiện tay ném vào trong xe đẩy.
Tô Điềm ngơ ngác nhìn anh. Chẳng lẽ trong nhà Quý Sở Yến cũng có bao cao su dự phòng sao?
Trong lòng cô đột nhiên tràn ngập một loại cảm giác buồn bã, chẳng biết tại sao lại cảm thấy khó chịu như thế nữa.