Chương 60: Một Mình Đối Mặt
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại. Hân Nghiên bước xuống, có thể thấy rõ trong bóng tối đang dần xuất hiện không ít tay sai của Uyển Đình. Một nữ chính nhỏ bé có thể có quyền lực ở thế giới ngầm như vậy sao?
Hân Nghiên nhanh chóng bị dẫn vào bên trong. Một nửa còn lại tiếp tục canh gác bên ngoài.
Đường đi vô cùng ngoằn ngoèo, nói đúng hơn là hàng thuốc cấm chất đầy trong kho nên họ chỉ có thể lách người mà đi qua từng cua quẹo.
Vừa nhìn thấy Vĩ Nhiên nằm trong góc phòng, Hân Nghiên lập tức chạy ào tới ôm cậu vào lòng. Cô không ngừng kiểm tra khắp người cậu, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi không thấy bất kỳ tổn thương nào.
“Cô cũng can đảm lắm.”
Uyển Đình xuất hiện. Điều đáng sợ hơn ở đằng sau lưng ả chính là Tử Kỳ, người anh trai ruột thịt với Hân Nghiên. Cô trợn tròn mắt, có chút tự chế giễu trong lòng. Người anh trai nuôi đang mải miết đi tìm đứa cháu do chính chú ruột nó bắt cóc. Hiện tại cô cũng hiểu rõ nguồn thu nhập lớn trong tài khoản của anh ta từ đâu mà có rồi, dù cho Lâm ba đã cắt không ít tiền tiêu vặt.
“Tại sao cô lại làm vậy?”
Sau câu hỏi của cô, ả kêu đám người ra ngoài phòng cho đến khi có lệnh. Ả nở nụ cười tức giận nhìn cô:
“Mày còn dám hỏi tao câu này sao? Nếu không có mày thì tao đã có thể tiếp tục làm Ninh phu nhân chứ không đi đến bước đường này. Vì sao cả kiếp trước và kiếp này, mày đều không buông tha cho tao chứ? Tao mới là nữ chính, còn mày chỉ là nữ phụ lót đường cho tao mà thôi.”
Hân Nghiên ôm chặt Vĩ Nhiên trong lòng, mọi chuyện cũng dần được làm sáng tỏ.
Kiếp trước, nguyên chủ không ngừng khiến cho Uyển Đình bẽ mặt, cũng đồng thời thúc đẩy ả gắn kết với các nam nhân khác ngoài Vĩ Tịnh. Ả dần say đắm trong việc được nhiều thiếu gia săn đón. Vì thế dù sau đó đã kết hôn với nam chính, ả vẫn chứng nào tật nấy mà ngoại tình với các nam phụ si tình khác.
Nhưng ả không ngờ tới một điều, nếu tình yêu quá lớn sẽ trở thành chiếm hữu. Một trong số nam phụ kia không chịu nổi mà giết chết ả, sau đó tự kết liễu bản thân. Nào ngờ tới ả được trùng sinh, có thể thay đổi số phận của mình. Nào ngờ ả không hối cãi, quyết định trong đám nam phụ ở kiếp trước chỉ chọn ra được hai người để ả có thể dựa vào. Đó là Trạch Dương và Tử Kỳ.
Hai người đàn ông này sẽ giúp ả đến gần hơn với Vĩ Tịnh. Có điều khi ả gặp được anh thì anh đã yêu Hân Nghiên say đắm. Ả cố gắng thức tỉnh vai trò nam chính của anh bằng cách kể anh nghe về chuyện tương lai. Anh lợi dụng điều đó giúp Ninh gia thêm vững mạnh, nhưng khi nói đến chuyện hai người họ mới là định mệnh của nhau thì anh lại nhìn ả bằng ánh mắt nhìn một kẻ điên.
Ả quyết định trừ khử Hân Nghiên. Ả cho Trạch Dương điên loạn bởi thuốc cấm, sau đó bí mật đưa hắn lên thuyền. Khi ấy ả tưởng đã diệt trừ được mối nguy hại nhưng ả dù làm cách nào cũng không khiến anh động lòng. Hân Nghiên chính thức trở thành ánh trăng sáng duy nhất không thể xóa nhòa trong tâm trí anh.
Ả hận, hận thế giới này không cho ả kết cuộc tốt đẹp.
Hân Nghiên nghe xong mọi chuyện thì chỉ thấy tức cười. Cô gằn giọng đáp:
“Hận? Người cô nên hận chính là bản thân cô. Kiếp trước, Vĩ Tịnh yêu cô nhiều bao nhiêu, bao dung cô cỡ nào nhưng cô lại lừa dối anh ấy chỉ vì chút lợi ích trước mắt. Cô nghĩ người ta sẽ tôn vinh cô là nữ chính trong sáng được người người yêu thích sao? Không phải, họ chỉ thấy cô tham lam, không bao giờ cảm thấy đủ với những thứ cô nhận được. Cô càng làm càng sai…”
“Mày im đi.” Uyển Đình hét lớn, ánh mắt long lên sòng sọc: “Nếu không phải tại mày, tao đâu chịu khổ sở như thế.”
“Cô làm sai lại đi đổ lỗi cho người khác, chẳng trách Vĩ Tịnh càng lúc càng chán ghét cô. Nếu cô chịu sửa sai, làm lại cuộc đời thì cô đã có tương lai tốt đẹp hơn. Vì cớ gì phải dựa vào đàn ông khi chính bản thân cô cũng có thể tự kiếm ra tiền?”
“Mày biết gì mà mày nói. Mày chỉ giỏi cái miệng thôi. Thân phận mày vốn từ đầu đã cao sang phú quý thì làm sao hiểu được cuộc sống bần tiện của những kẻ như tao. Nếu tao không có Vĩ Tịnh thì đời tao sẽ đổ bể tất cả.”
Uyển Đình ôm lấy đầu, sau đó lại nhìn về phía Hân Nghiên mà nở nụ cười điên dại khiến cô ôm chặt Vĩ Nhiên vào lòng hơn.
Uyển Đình lấy từ trong túi ra một ống tiêm nhỏ, có chút yêu thích nhìn nó.
“Mày biết đây là gì không? Đây là chất cấm kèm thuốc kích tình. Hôm nay tao sẽ cho mày nếm mùi phê tới nóc, xem thử Vĩ Tịnh còn muốn mày nữa không?”
Hân Nghiên nhanh chóng bị dẫn vào bên trong. Một nửa còn lại tiếp tục canh gác bên ngoài.
Đường đi vô cùng ngoằn ngoèo, nói đúng hơn là hàng thuốc cấm chất đầy trong kho nên họ chỉ có thể lách người mà đi qua từng cua quẹo.
Vừa nhìn thấy Vĩ Nhiên nằm trong góc phòng, Hân Nghiên lập tức chạy ào tới ôm cậu vào lòng. Cô không ngừng kiểm tra khắp người cậu, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi không thấy bất kỳ tổn thương nào.
“Cô cũng can đảm lắm.”
Uyển Đình xuất hiện. Điều đáng sợ hơn ở đằng sau lưng ả chính là Tử Kỳ, người anh trai ruột thịt với Hân Nghiên. Cô trợn tròn mắt, có chút tự chế giễu trong lòng. Người anh trai nuôi đang mải miết đi tìm đứa cháu do chính chú ruột nó bắt cóc. Hiện tại cô cũng hiểu rõ nguồn thu nhập lớn trong tài khoản của anh ta từ đâu mà có rồi, dù cho Lâm ba đã cắt không ít tiền tiêu vặt.
“Tại sao cô lại làm vậy?”
Sau câu hỏi của cô, ả kêu đám người ra ngoài phòng cho đến khi có lệnh. Ả nở nụ cười tức giận nhìn cô:
“Mày còn dám hỏi tao câu này sao? Nếu không có mày thì tao đã có thể tiếp tục làm Ninh phu nhân chứ không đi đến bước đường này. Vì sao cả kiếp trước và kiếp này, mày đều không buông tha cho tao chứ? Tao mới là nữ chính, còn mày chỉ là nữ phụ lót đường cho tao mà thôi.”
Hân Nghiên ôm chặt Vĩ Nhiên trong lòng, mọi chuyện cũng dần được làm sáng tỏ.
Kiếp trước, nguyên chủ không ngừng khiến cho Uyển Đình bẽ mặt, cũng đồng thời thúc đẩy ả gắn kết với các nam nhân khác ngoài Vĩ Tịnh. Ả dần say đắm trong việc được nhiều thiếu gia săn đón. Vì thế dù sau đó đã kết hôn với nam chính, ả vẫn chứng nào tật nấy mà ngoại tình với các nam phụ si tình khác.
Nhưng ả không ngờ tới một điều, nếu tình yêu quá lớn sẽ trở thành chiếm hữu. Một trong số nam phụ kia không chịu nổi mà giết chết ả, sau đó tự kết liễu bản thân. Nào ngờ tới ả được trùng sinh, có thể thay đổi số phận của mình. Nào ngờ ả không hối cãi, quyết định trong đám nam phụ ở kiếp trước chỉ chọn ra được hai người để ả có thể dựa vào. Đó là Trạch Dương và Tử Kỳ.
Hai người đàn ông này sẽ giúp ả đến gần hơn với Vĩ Tịnh. Có điều khi ả gặp được anh thì anh đã yêu Hân Nghiên say đắm. Ả cố gắng thức tỉnh vai trò nam chính của anh bằng cách kể anh nghe về chuyện tương lai. Anh lợi dụng điều đó giúp Ninh gia thêm vững mạnh, nhưng khi nói đến chuyện hai người họ mới là định mệnh của nhau thì anh lại nhìn ả bằng ánh mắt nhìn một kẻ điên.
Ả quyết định trừ khử Hân Nghiên. Ả cho Trạch Dương điên loạn bởi thuốc cấm, sau đó bí mật đưa hắn lên thuyền. Khi ấy ả tưởng đã diệt trừ được mối nguy hại nhưng ả dù làm cách nào cũng không khiến anh động lòng. Hân Nghiên chính thức trở thành ánh trăng sáng duy nhất không thể xóa nhòa trong tâm trí anh.
Ả hận, hận thế giới này không cho ả kết cuộc tốt đẹp.
Hân Nghiên nghe xong mọi chuyện thì chỉ thấy tức cười. Cô gằn giọng đáp:
“Hận? Người cô nên hận chính là bản thân cô. Kiếp trước, Vĩ Tịnh yêu cô nhiều bao nhiêu, bao dung cô cỡ nào nhưng cô lại lừa dối anh ấy chỉ vì chút lợi ích trước mắt. Cô nghĩ người ta sẽ tôn vinh cô là nữ chính trong sáng được người người yêu thích sao? Không phải, họ chỉ thấy cô tham lam, không bao giờ cảm thấy đủ với những thứ cô nhận được. Cô càng làm càng sai…”
“Mày im đi.” Uyển Đình hét lớn, ánh mắt long lên sòng sọc: “Nếu không phải tại mày, tao đâu chịu khổ sở như thế.”
“Cô làm sai lại đi đổ lỗi cho người khác, chẳng trách Vĩ Tịnh càng lúc càng chán ghét cô. Nếu cô chịu sửa sai, làm lại cuộc đời thì cô đã có tương lai tốt đẹp hơn. Vì cớ gì phải dựa vào đàn ông khi chính bản thân cô cũng có thể tự kiếm ra tiền?”
“Mày biết gì mà mày nói. Mày chỉ giỏi cái miệng thôi. Thân phận mày vốn từ đầu đã cao sang phú quý thì làm sao hiểu được cuộc sống bần tiện của những kẻ như tao. Nếu tao không có Vĩ Tịnh thì đời tao sẽ đổ bể tất cả.”
Uyển Đình ôm lấy đầu, sau đó lại nhìn về phía Hân Nghiên mà nở nụ cười điên dại khiến cô ôm chặt Vĩ Nhiên vào lòng hơn.
Uyển Đình lấy từ trong túi ra một ống tiêm nhỏ, có chút yêu thích nhìn nó.
“Mày biết đây là gì không? Đây là chất cấm kèm thuốc kích tình. Hôm nay tao sẽ cho mày nếm mùi phê tới nóc, xem thử Vĩ Tịnh còn muốn mày nữa không?”