Chương 31
Hiện tại bên trong hậu cũng, Minh đế đã sắc phong hai quý phi, ba phi, bốn tần, cùng sáu quý nhân, đa số đều là hài tử của quan lại trong triều có phẩm cấp cao, còn lại là hai thị thiếp theo hoàng thượng cùng vào cung, một người được phong làm quý nhân, người còn lại được phong làm thượng tại.
Tú quý phi nghe bọn họ cười nhạo liền tức giận, nhưng nàng không thể làm gì, nếu bây giờ làm rùm beng ở đây thì hoàng hậu nương nương sẽ cảm thấy khó sử.
Trong lúc này một tiếng hét the thé vang lên "Hoàng hậu giá đáo."
Những phi tần khác nghe vậy liền im bặt nhanh chóng đứng dậy chờ đợi.
Tô Đình từ xa đã nghe thấy tiếng nói của bọn họ, với một thân võ nghệ như nàng thì làm sao không nghe được nội dung bàn luận, nhưng nàng chẳng quan tâm mà tiếp tục đi vào trong.
"Thần thiếp bái kiến hoàng hậu." Tất cả phi tần đều khuỵ chân cúi mặt.
"Đứng hết đi." Tô Đình phất tay rồi thả người nằm nghiêng trên ghế quý phi "Thân thể bản cung không khỏe mong các vị muội muội thông cảm."
"Thần thiếp không dám."
"Vậy thì tốt." Tô Đình gật đầu nói.
Nàng nói xong liền bắt đầu im lặng, không tiếp tục nói gì, những phi tần khác hai mắt nhìn nhau sau đó nhìn người đang mơ màng trên ghế quý phi.
Bọn họ có thể chắc chắn nếu không ai nói gì thì hoàng hậu có thể chìm vào giấc ngủ luôn.
An quý phi cắn răng nhìn người đang thoải mái nằm trên ghế quý phi định lên tiếng nói nhưng cung nữ Ly Ly phía sau ả đã nhanh chóng chặn lại.
Biết được Ly Ly không muốn ả lên tiếng, ả chỉ đành ngậm miệng rồi đưa mắt ra hiệu cho một người khác.
"Bẩm hoàng hậu, không biết ngài có nghe nói chuyện sáng nay trong hậu cung chưa." Nha phi nhận được ánh mắt của An quý phi liền nhanh chóng khơi đề tài.
Tô Đình tuy hai mắt mơ màng nhưng vẫn thấy rõ động tác của hai người, sau khi nghe câu hỏi nàng liền nhướn mày lười biếng nói.
"Có nghe qua."
"Vậy không biết hoàng hậu định xử lý thế nào." Nha phi tiếp tục nói "Mi phi này mém nữa là làm hại đến hoàng thượng tội không thể tha, người mang bệnh mà giấu diếm để hoàng thượng thị tẩm mình, đúng là quá ác độc."
"Vậy sao." Tô Đình cười khẽ "Chẳng phải hoàng thượng không có việc gì à."
"Làm sao không có, đây là do thân thể hoàng thượng an khang, nếu lỡ may thật sự nhiễm bệnh thì làm sao ạ." Nha phi lớn tiếng nói "Hoàng hậu ngài phải trị tội Mi phi để răn đe mọi người."
"Theo bản cung được biết, thái y đã khám cho Mi phi rồi kết luận nàng bị trúng độc." Tô Đình bình tĩnh nói, trước khi đến đây nàng đã cho điều tra chuyện này, người được gọi là Mi phi kia là bị hạ độc vào nước uống.
"Làm sao có thể." An quý phi bật thốt, sau đó mới giật mình vội vàng ngậm miệng lại.
"Làm sao không thể." Tô Đình tò mò nhìn sang.
"Là do thần thiếp nghe nói Mi phi muội muội chỉ bị nổi ngoài da, đây có thể là một loại bệnh lý nào đó." An quý phi giả dối cười nói, sau đó liếc mắt nhìn Ly Ly đứng phía sau ả.
Ly Ly vội lắc đầu đảm bảo không thể phát hiện là độc được.
An quý phi thấy vậy liền an tâm.
Tô Đình hứng thú nhìn hai chủ tớ trao đổi giống như không có ai biết được kia rồi cười nói "Bản cung nào biết gì, chuyện này do thái y nói, nếu An muội muội có thắc mắc xin hãy đến thái y viện hỏi thử."
"Thần thiếp..." An quý phi muốn nói gì đó nhưng cảm nhận thấy Ly Ly đang nắm tay áo mình liền im lặng, ả câm hận nghĩ chẳng lẽ không thể loại bỏ được ả Thanh An kia.
"Nhưng nếu chuyện như vậy cũng thật đáng sợ." Liễu phi sợ hãi nói.
"Đúng vậy, bên trong hậu cung mà có thể bị hạ độc như thế, hủy nhan là chuyện lớn rồi nếu còn mất mạng thì không biết làm sao đây." Vy tần cũng thêm vào.
"Chúng ta thì không nói nếu hoàng thượng có mệnh hệ gì thì làm sao." Oanh tần tràn đầy sợ hãi.
"Kính mong hoàng hậu nương nương hãy điều tra chuyện này." Tất cả phi tần đều đồng thanh nói.
Tô Đình cười như không cười nhìn bọn họ, sau đó khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi cả người làm như rất uể oải mà yếu ớt nói.
"Sức khỏe của bản cung không đảm đương nổi việc này, nhưng các muội muội đừng lo hoàng thượng chắc chắn sẽ điều tra ra."
"Nhưng chuyện của hậu cung hoàng thượng sẽ không quản tới, nương nương là chủ của hậu cung phải làm rõ chuyện này." An quý phi được Ly Ly ra hiệu liền nhanh chóng đứng lên nói.
"Nếu không như vậy đi, các muội cảm thấy ai đáng nghi nhất thì ghi tên ra, bản cung sẽ gom lại rồi báo cáo cho hoàng thượng, như vậy có được không." Tô Đình đề nghị.
Hoàng Tiêu Hiên hắn ta chắc chắn không bao giờ dính phải những trò đùa trong hậu cung này, tính hắn đa nghi sẽ không bao giờ ngủ lại nơi của phi tử, vì vậy người khác mới có cơ hội hạ độc vị Mi phi kia.
Đối với chuyện này nàng không muốn quản, cũng chẳng thích quản, thê tử của người nào thì người đó tự đi mà quản, thà nàng ngủ một giấc còn vui vẻ hơn.
Tô Đình chán nản nhìn những khuôn mặt giả dối trước mặt liền không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, thế là nàng khoát tay tiễn khách.
"Được rồi chuyện này tới đây thôi, bản cung mệt mỏi cần phải nghỉ ngơi."
"Nhưng..." An quý phi không cam tâm nhưng cuối cùng đành hành lễ với những phi tử khác.
"Thần thiếp cáo lui."
Những phi tần xoay người nhanh chóng đi ra ngoài, Tú quý phi đứng đó nhìn chằm chằm Tô Đình muốn nói lại thôi cuối cùng chỉ có thể gọi khẽ "A di."
Tô Đình híp mắt lại giống như đang ngủ, nàng vẫn nghe thấy tiếng gọi, nhưng hôm nay không phải cơ hội tốt để hai người hàn huyên thế là nàng giả vờ như không nghe thấy.
Đối với đứa nhỏ này, nàng không có chút ghét bỏ nào, nhưng hiện tại không thể quá thân thiết với nó, nếu đã không muốn quan tâm thì phải tiếp tục không để ý đến bất kỳ thứ gì.
Tú quý phi nghe bọn họ cười nhạo liền tức giận, nhưng nàng không thể làm gì, nếu bây giờ làm rùm beng ở đây thì hoàng hậu nương nương sẽ cảm thấy khó sử.
Trong lúc này một tiếng hét the thé vang lên "Hoàng hậu giá đáo."
Những phi tần khác nghe vậy liền im bặt nhanh chóng đứng dậy chờ đợi.
Tô Đình từ xa đã nghe thấy tiếng nói của bọn họ, với một thân võ nghệ như nàng thì làm sao không nghe được nội dung bàn luận, nhưng nàng chẳng quan tâm mà tiếp tục đi vào trong.
"Thần thiếp bái kiến hoàng hậu." Tất cả phi tần đều khuỵ chân cúi mặt.
"Đứng hết đi." Tô Đình phất tay rồi thả người nằm nghiêng trên ghế quý phi "Thân thể bản cung không khỏe mong các vị muội muội thông cảm."
"Thần thiếp không dám."
"Vậy thì tốt." Tô Đình gật đầu nói.
Nàng nói xong liền bắt đầu im lặng, không tiếp tục nói gì, những phi tần khác hai mắt nhìn nhau sau đó nhìn người đang mơ màng trên ghế quý phi.
Bọn họ có thể chắc chắn nếu không ai nói gì thì hoàng hậu có thể chìm vào giấc ngủ luôn.
An quý phi cắn răng nhìn người đang thoải mái nằm trên ghế quý phi định lên tiếng nói nhưng cung nữ Ly Ly phía sau ả đã nhanh chóng chặn lại.
Biết được Ly Ly không muốn ả lên tiếng, ả chỉ đành ngậm miệng rồi đưa mắt ra hiệu cho một người khác.
"Bẩm hoàng hậu, không biết ngài có nghe nói chuyện sáng nay trong hậu cung chưa." Nha phi nhận được ánh mắt của An quý phi liền nhanh chóng khơi đề tài.
Tô Đình tuy hai mắt mơ màng nhưng vẫn thấy rõ động tác của hai người, sau khi nghe câu hỏi nàng liền nhướn mày lười biếng nói.
"Có nghe qua."
"Vậy không biết hoàng hậu định xử lý thế nào." Nha phi tiếp tục nói "Mi phi này mém nữa là làm hại đến hoàng thượng tội không thể tha, người mang bệnh mà giấu diếm để hoàng thượng thị tẩm mình, đúng là quá ác độc."
"Vậy sao." Tô Đình cười khẽ "Chẳng phải hoàng thượng không có việc gì à."
"Làm sao không có, đây là do thân thể hoàng thượng an khang, nếu lỡ may thật sự nhiễm bệnh thì làm sao ạ." Nha phi lớn tiếng nói "Hoàng hậu ngài phải trị tội Mi phi để răn đe mọi người."
"Theo bản cung được biết, thái y đã khám cho Mi phi rồi kết luận nàng bị trúng độc." Tô Đình bình tĩnh nói, trước khi đến đây nàng đã cho điều tra chuyện này, người được gọi là Mi phi kia là bị hạ độc vào nước uống.
"Làm sao có thể." An quý phi bật thốt, sau đó mới giật mình vội vàng ngậm miệng lại.
"Làm sao không thể." Tô Đình tò mò nhìn sang.
"Là do thần thiếp nghe nói Mi phi muội muội chỉ bị nổi ngoài da, đây có thể là một loại bệnh lý nào đó." An quý phi giả dối cười nói, sau đó liếc mắt nhìn Ly Ly đứng phía sau ả.
Ly Ly vội lắc đầu đảm bảo không thể phát hiện là độc được.
An quý phi thấy vậy liền an tâm.
Tô Đình hứng thú nhìn hai chủ tớ trao đổi giống như không có ai biết được kia rồi cười nói "Bản cung nào biết gì, chuyện này do thái y nói, nếu An muội muội có thắc mắc xin hãy đến thái y viện hỏi thử."
"Thần thiếp..." An quý phi muốn nói gì đó nhưng cảm nhận thấy Ly Ly đang nắm tay áo mình liền im lặng, ả câm hận nghĩ chẳng lẽ không thể loại bỏ được ả Thanh An kia.
"Nhưng nếu chuyện như vậy cũng thật đáng sợ." Liễu phi sợ hãi nói.
"Đúng vậy, bên trong hậu cung mà có thể bị hạ độc như thế, hủy nhan là chuyện lớn rồi nếu còn mất mạng thì không biết làm sao đây." Vy tần cũng thêm vào.
"Chúng ta thì không nói nếu hoàng thượng có mệnh hệ gì thì làm sao." Oanh tần tràn đầy sợ hãi.
"Kính mong hoàng hậu nương nương hãy điều tra chuyện này." Tất cả phi tần đều đồng thanh nói.
Tô Đình cười như không cười nhìn bọn họ, sau đó khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi cả người làm như rất uể oải mà yếu ớt nói.
"Sức khỏe của bản cung không đảm đương nổi việc này, nhưng các muội muội đừng lo hoàng thượng chắc chắn sẽ điều tra ra."
"Nhưng chuyện của hậu cung hoàng thượng sẽ không quản tới, nương nương là chủ của hậu cung phải làm rõ chuyện này." An quý phi được Ly Ly ra hiệu liền nhanh chóng đứng lên nói.
"Nếu không như vậy đi, các muội cảm thấy ai đáng nghi nhất thì ghi tên ra, bản cung sẽ gom lại rồi báo cáo cho hoàng thượng, như vậy có được không." Tô Đình đề nghị.
Hoàng Tiêu Hiên hắn ta chắc chắn không bao giờ dính phải những trò đùa trong hậu cung này, tính hắn đa nghi sẽ không bao giờ ngủ lại nơi của phi tử, vì vậy người khác mới có cơ hội hạ độc vị Mi phi kia.
Đối với chuyện này nàng không muốn quản, cũng chẳng thích quản, thê tử của người nào thì người đó tự đi mà quản, thà nàng ngủ một giấc còn vui vẻ hơn.
Tô Đình chán nản nhìn những khuôn mặt giả dối trước mặt liền không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, thế là nàng khoát tay tiễn khách.
"Được rồi chuyện này tới đây thôi, bản cung mệt mỏi cần phải nghỉ ngơi."
"Nhưng..." An quý phi không cam tâm nhưng cuối cùng đành hành lễ với những phi tử khác.
"Thần thiếp cáo lui."
Những phi tần xoay người nhanh chóng đi ra ngoài, Tú quý phi đứng đó nhìn chằm chằm Tô Đình muốn nói lại thôi cuối cùng chỉ có thể gọi khẽ "A di."
Tô Đình híp mắt lại giống như đang ngủ, nàng vẫn nghe thấy tiếng gọi, nhưng hôm nay không phải cơ hội tốt để hai người hàn huyên thế là nàng giả vờ như không nghe thấy.
Đối với đứa nhỏ này, nàng không có chút ghét bỏ nào, nhưng hiện tại không thể quá thân thiết với nó, nếu đã không muốn quan tâm thì phải tiếp tục không để ý đến bất kỳ thứ gì.