Chương : 33
Editor: Devil Ly
Beta: Quỳnh
Sáng ngày thứ hai, Thiên Lan cung Vân Ninh Tẩm ra khỏi Vân phủ, hoan mộc thụ kia bị Thiên Lan vừa đe dọa vừa dụ dỗ mà biến nhỏ lại nhét vào trong cái túi tiền nhỏ mà Vân Ninh Tẩm vẫn mang theo bên người.
Hoan mộc thụ cùng không gian cất giữ đồ đều mang đến cho Vân Ninh Tẩm đả kích không nhỏ, một buổi tối còn chưa kịp lấy lại tinh thần, lúc này vẫn là còn chút hoảng sợ.
Vân Vũ Nhu hôm nay cũng xuất phát, nhưng bởi vì vết thương của nàng ta còn chưa khỏi hoàn toàn, Vân Khiếu Thiên liền thuê một đoàn xe hộ tống. Lúc Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm còn chưa xuất thành, đội ngũ của Vân Vũ Nhu không nhanh cũng không chậm mà đi qua hai nàng.
Mắt thấy đoàn xe đang chuẩn bị đi qua, lại không nghĩ đến đột nhiên dừng lại.
Vân Vũ Nhu từ cửa sổ xe chui đầu ra, nhìn Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm, trong mắt hiện lên một tia oán độc, sau đó nhu nhu mà mở miệng, “ Tỷ tỷ, các ngươi đi bộ như thế này thì đến bao giờ chứ, có cần muội muội ta đưa các ngươi đi một đoạn không?”
Khóe miệng Thiên Lan nhếch lên một nụ cười, đối diện với Vân Vũ Nhu, “Muội muội, núi cao đường xa, tỷ tỷ không làm phiền ngươi.”
Đúng là tỷ muội tình thâm, nghĩ nàng không hiểu sao, Vân Vũ Nhu muốn đấu với nàng, còn phải đợi nàng ta quay về trong bụng mẹ mà đào tạo lại đi.
Vân Vũ Nhu trong lòng toàn là hận ý, nhưng ngoài mặt lại bày ra một bộ dáng ôn nhu, “ Vậy muội muội đi trước đây, tỷ tỷ đi đường bảo trọng.”
Hai từ bảo trọng được Vân Vũ Nhu nhấn mạnh, ý vị của hai từ đó cũng chỉ có mấy người trong cuộc mới hiểu.
Đoàn xe chậm rãi rời xa khỏi tầm mắt của Thiên Lan, nàng mới đổi sang một biểu tình nhàn nhã, cùng với Vân Ninh Tẩm thong thái mà đi ra khỏi công thành, thời gian học sinh của Học Viện Đế Quốc đến báo danh vẫn còn một tháng nữa, đi đường lớn chắc chắn là không kịp đến rồi, vì thế hai người quyết định chọn đi đường khu rừng chết.
Rõ ràng trước sau chỉ qua có mấy ngày, lần này tiến vào khu rừng chết Thiên Lan lại có cảm giác giống như đã qua rất lâu rồi.
Vừa vào khu rừng chết, hoan mộc thụ đã ngồi không yên được nữa rồi, kêu gòi đòi ra ngoài, Thiên Lan nghĩ ngợi một đường đi này nói không chừng hoan mộc thụ có thể hấp thụ không ít khí của sinh linh, liền đồng ý, hoan mộc thụ vui sướng mà đi theo phía sau Thiên Lan, lắc lư mấy phiến lá của nó, tâm tình mãn nguyện mà hấp thụ sinh khí từ cây cỏ bốn phía phát ra.
Nhưng nó đều chỉ hấp thụ một bộ phận, để cho nhưng cây có này có thể giữ được năng lực để sinh tồn, giết người nó có thể không chút nương tay, nhưng những cây cỏ này là đồng bào của nó, nó làm không được cái việc cạn tàu ráo máng như vậy.
Hai cô nương dung mạo như hoa đi trong cái nơi như khu rừng chết này, tự nhiên sẽ gặp phải không ít phiền toái.
“Tiểu mộc, ngươi ở đâu kiếm ra cái thứ này vậy?”Thiên Lan trợn mắt há miệng nhìn cái con vật to lớn chạy theo hoan mộc thụ về đây, hận không thể một chưởng đánh chết hoan mộc thụ.
Cái thứ này không phải là linh thú sao, nhìn cái thân thể to lớn, nhìn cái ánh mắt dữ tợn này, nhìn lên nhìn xuống thế nào cũng là đang muốn đem họ ăn song nuốt tươi.
Hoan mộc thụ rất vô tội mà trốn vào phía sau Thiên Lan, chỉ lộ ra mấy phiến lá lắc lư, “ Ta…ta không biết, nó chính là xuất hiện như vậy đó!”
“Là gấu đen cấp ba.” Sắc mặt Vân Ninh Tẩm nghiêm nghị, linh thú cấp ba cũng không tính là linh thú cao cấp, nhưng mà nàng đối phó lại cũng là rất mất sức, thực lực của linh thú vốn đã cường giả hơn so với con người.
Thiên Lan nắm lấy hoan mộc thụ, dùng sức giật giật mấy phiến lá nhỏ của nó, giận dữ nói: “Lần sau còn dẫn cái thứ này quay lại nữa, lão nương đem người băm nát cho cẩu ăn”
Hoan mộc thụ rất vô tội, nó thật sự không biết cái thứ này là từ đâu chui ra, còn có, cẩu không ăn cây!
Thiên Lan là có chút hưng phấn, vừa đúng lúc có thể thử xem thành quả tu luyện mấy ngày nay. Vân Ninh Tẩm là ngày thứ hai tiếng vào khu rừng chết mới biết được Thiên Lan có thể tu luyện rồi, xét thấy thời gian của Thiên Lan lần này nàng rất bình tĩnh đón nhận, cũng rất tỉ mỉ chỉ cho nàng nên tu luyện như thế nào.
Thiên Lan lĩnh ngộ rất nhanh, linh lực nhập vào cơ thể nàng không có chút nào bị cản trở, tất cả đều được hội tụ tại một nơi sương mù mờ mịt, nơi đó chính là linh đài mà Vân Ninh Tẩm nói.
Linh căn, linh mạch, linh đài, tam linh quan trọng quyết định một con người có thể tu luyện hay không.
Có linh căn mới có thể tiếp nhận linh khí trời đất, linh đài là nới đem linh khí chuyển biến thành linh lực, đồng thời cũng là nơi lưu trữ tất cả linh lực, linh đài của mỗi người đều không giống nhau, linh lực lưu trữ cũng không giống nhau, linh lực lưu trữ được càng nhiều, khí lâm trận có thể kéo dài được càng lâu.
Linh mạch chính là khi sử dụng linh lực, linh lực từ trong linh mạch tràn ra, hoặc hội tụ tại một nơi, đặt được hiệu quả công kích.
Thiên Lan cảm thấy linh đài của mình bị bao trùm trong một khối sương trắng, làm sao có thể nhìn thấy được nó lớn như thế nào, nàng nói với Vân Ninh Tẩm. Vân Ninh Tẩm còn nghĩ nàng đang nói đùa, trong linh đài sao có thể có sương trắng? Linh lực của linh đài là dựa vào đẳng cấp màu sác của linh lực của mình để phân cách, hoàn toàn không thể nào xuất hiện sương trắng.
Sau khi Thiên Lan nhấn mạnh vài lần, Vân Ninh Tẩm mới sâu xa nói, có thể là do trước kia nàng không thể tu luyện, đợi đến khí đến Học Viện đế quốc có thể hỏi đạo sư.
Chuyện quỷ dị phát sinh trên người mình đã quá nhiều rồi, Thiên Lan cũng không tính toán thêm nữa, coi như linh đài của mình khác biệt so với người khác đi.
“Gào gào!gào!” con gấu đen kia thấy chính mình bị người không để tâm, lập tức gầm lớn mấy tiếng tìm lấy cảm giác mình còn tồn tại.
Thiên Lan lập tức lấy lại tinh thân, ném Hoan mộc thụ đi, toàn thân đề phòng mà nhìn con gấu đen, vừa đúng lúc muốn thử xem thành quả tu luyện của mình.
Vân Ninh Tẩm vốn định ngăn cản Thiên Lan, nhưng còn chưa đợi nàng mở miệng, Thiên Lan đã hướng lên trước, thân hình nàng so với những người tu luyện bình thường khác quỷ dị hơn rất nhiều.
Con gấu đen nhìn thấy một tiểu cô nương một thân kim bào đang xông tới, trong lòng tràn đầy khinh thường, một con người yếu ớt, còn không đủ cho nó nhét kẽ răng, gấu đen nâng lên bàn tay gấu của mình muốn đánh về phía Thiên Lan.
Thiên Lan lắc mình một cái liền tới bên cạnh gấu đen, bàn tay họi tụ hồng quang, nắm chặt thành quyền, một trưởng đánh tới chân sau của con gấu đen.
Một trận dao động tản ra trong không khí, móng vuốt còn đang giơ cao của gấu đen còn chưa kịp hạ xuống, hai chân sau đã nổi lên một trận tê dại, không còn một chút cảm giác, một lúc sau, cảm giác đau đớn truyền tới, nó cảm giác chân mình giống như bị ai đó cứ thế mà chặt đứt vậy.
Sự đau đớn kèm theo sự tức giận, con gấu đen xoay người muốn đánh chết loài người dám khiêu khích nó.
Vân Ninh Tẩm lập tức tiến lên trợ giúp, nàng hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ của Thiên Lan lại nhanh đến thế, tại thời điểm gấu đen còn chưa kịp phản ứng liền cho nó một kích, tuy rằng hiệu quả không lớn, nhưng có thể làm cho động tác của nó bất tiện hơn.
Thiên Lan hi hi cười, nhìn nhìn nắm đấm của mình, có linh lực khi nàng sử dụng lực lớn như thế đánh vào thân thể con gấu đen kia, tay khôn hề đau đơn dù chỉ một chút.
“Gào!gào!” con người đáng ghét, đáng ghét!
Thân thể gấu đen đón nhận sự công kích của nắm đấm ngày càng nhiều, một chuẩn linh vương như Vân Ninh Tẩm, linh lực dùng tới quả thật là quá thuận tay rồi, nàng kiềm chế lực chú ý của con gấu đen, để cho Thiên Lan lần nào cũng đánh được vào trên thân thể của nó.
Nhưng nàng phát hiện sắc mặt Thiên Lan có lúc đột nhiên biến đổi, không ngừng đánh xuống, bộ dạng giống như rất đau vậy.
Thiên Lan không phải là đau?
Linh lực trong cơ thể không biết vì sao, chốc chốc lại đứt đoạn, mấy lần mắt thấy sắp đánh lên mình gấu đen rồi, linh lực đột nhiên cung ứng không tới, nàng mạnh mẽ đáng xuống, đau nhưng không phải là nắm tay.
Cái thiết kế gạt người này rốt cuộc là thế nào vậy, Thiên Lan trong lòng phẫn nộ, hai người tốn rất nhiều sức mưới đánh ngã được con gấu đen này.
Thân thể to lớn đổ xuống, đất dưới chân đều rung chuyển, Thiên Lan cũng không còn để ý sạch sẽ hay không cứ thế ngồi thẳng xuống đất, nhìn đôi bàn tay đỏ rực của mình mà xuất thần.
Vân Ninh Tẩm hít thở từng ngụm khí lớn, một lúc sau mới đi đến bên cạnh Thiên Lan, nhìn thấy đôi tay đỏ rực có chút sưng lên, hai mắt trừng lớn, “Ngươi vừa rồi không sử dụng linh lực?”
Không phải a, vừa rồi nàng rõ ràng cảm nhạn được linh lực phát ra trên người Thiên Lan, nhưng mà tay này…tại sao dột nhiên biến thành như vậy?
Thiên Lan nhíu chặt mày, “Dùng rồi, nhưng ta cảm thấy linh lực trong cơ thể xuất hiện tình trạng ngắt quãng.”
“Ngắt quãng?” linh lực bị ngắt quãng chỉ có thể do linh khí cạn kiệt hoặc là do vận công không thành thục, “ luyện tập nhiều một chút là được rồi”. Vân Ninh Tẩm nhíu mày nghĩ mất nửa ngày, cảm thấy có lẽ do thời gian Thiên Lan tu luyện còn quá ngắn, linh lực sử dụng vẫn chưa thực thuần thục.
Thiên Lan chớp chớp mắt, cũng cảm thấy có lẽ vấn đề là do mình vẫn chưa thuần thục, hạ quyết tâm nhất định phải tu luyện thật chăm chỉ.
Hai người sau khi đã nghỉ ngơi đủ, đang chuẩn vị đứng dậy lấy thú hạch của gấu đen, mỗi một con linh thú trong cơ thể đều hình thành thú hạch, tác dụng của thú hạch không khác mấy so với linh đài của loài người, bên trong lưu giữ lực lượng của linh thú, tác dụng của thú hạch đối với con người lại càng nhiều, có thể luyện khí, nhập dược, trang sức, nói chung đây là một thứ có thể dùng để đổi lấy tiền.
Xuất thân gian thương như Thiên Lan làm sao có thể bỏ qua tất cả những thứ có liên quan tới tiền bạc, nàng tính toán đem tất cả những thứ có thể dùng được của con gấu đen này đi bán lấy tiền.
Nhưng nàng còn chưa hành động, đằng sau đã có mấy thanh âm không hề hòa nhã truyền tới.
“Lão đại, ở đây có một con linh thú đã chết, oa, là linh thú cấp ba.”
“Vân khí tốt như vây, xem ra là mới chết không lâu, các ngươi mau đem linh hạch lấy ra.” thanh âm trung khí mười phần vang lên.
Thiên Lan và Vân Ninh Tẩm đứng ở bên kia của con gấu đen, thân hình to lớn của con gấu đen che mất đi thân thể của hai người, vì thế mấy người kia không hề biết đằng sau con gấu đen có người.
Đối với loại người có ý đồ với đồ của mình, Thiên Lan sao có thể nhịn được, khi nàng từ phía sau thi thể của con gấu đen xoay người xuất hiện, nam tử cao gầy đang định lấy thú hạch phút chốc đứng ngây ra.
Sắc mặt Thiên Lan có chút chật vật, mồ hôi cùng bùn đấy dính trên mặt, khuôn mặt dơ dáy nhìn không rõ dung mạo, nhưng một thân kim bào kia rõ ràng người ta chỉ cần liếc mắt liền biết giá trị không hề nhỏ, không phải người bình thường có thể mặc được.
Nam nhân cao gầy kia ngây ngốc đến nửa ngày mới quay đầu hết lên một tiếng, “Lão đại, có người.”
Thiên Lan nghiêng nghiêng đầu, nhìn về phía sau hắn, đằng sau vẫn còn hai người, một người thân hình thuộc loại trung bình, mắt to mày dày tướng mạo bình thường, một người béo chết đi được, trên mặt toàn là thịt mỡ tràn lan, nhìn thật khiến người khác chẳng có tâm tình mà ăn uống.
Hai người kia cũng nhìn thấy Thiên Lan, cùng với Vân Ninh Tẩm bước ra ngay sau đó, trên mặt Vân Ninh Tẩm vô cùng sạch sẽ, dung mạo kia lập tức liền khiến mấy người kia thèm nhỏ dãi, trong mắt hiện lên ánh nhìn khiến người khác khinh thường
“Cô nương này dáng vẻ không tồi. Hí hí, lão đại, hôm nay vận khí thật tốt.” tên béo kia dùng cái lưỡi to dày của hắn liếm liếm cánh môi dày, cười đến không chút ý tốt.
Thiên Lan bị hành động khiếm nhã của tên béo kia khiến cho toàn thân nổi da gà, một lúc sau mới bình thường trở lại, Vân Ninh Tâm nhíu mày quét mắt nhìn một lượt mấy người này, ba người đều là thuộc cấp linh sĩ, một người là linh sĩ cấp trung, hai người là linh sĩ cấp cao, Vân Ninh Tẩm lúc này thở phào một tiếng.
Nàng là linh sĩ đỉnh cấp, đối phó ba người này không phải là vấn đề.
Beta: Quỳnh
Sáng ngày thứ hai, Thiên Lan cung Vân Ninh Tẩm ra khỏi Vân phủ, hoan mộc thụ kia bị Thiên Lan vừa đe dọa vừa dụ dỗ mà biến nhỏ lại nhét vào trong cái túi tiền nhỏ mà Vân Ninh Tẩm vẫn mang theo bên người.
Hoan mộc thụ cùng không gian cất giữ đồ đều mang đến cho Vân Ninh Tẩm đả kích không nhỏ, một buổi tối còn chưa kịp lấy lại tinh thần, lúc này vẫn là còn chút hoảng sợ.
Vân Vũ Nhu hôm nay cũng xuất phát, nhưng bởi vì vết thương của nàng ta còn chưa khỏi hoàn toàn, Vân Khiếu Thiên liền thuê một đoàn xe hộ tống. Lúc Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm còn chưa xuất thành, đội ngũ của Vân Vũ Nhu không nhanh cũng không chậm mà đi qua hai nàng.
Mắt thấy đoàn xe đang chuẩn bị đi qua, lại không nghĩ đến đột nhiên dừng lại.
Vân Vũ Nhu từ cửa sổ xe chui đầu ra, nhìn Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm, trong mắt hiện lên một tia oán độc, sau đó nhu nhu mà mở miệng, “ Tỷ tỷ, các ngươi đi bộ như thế này thì đến bao giờ chứ, có cần muội muội ta đưa các ngươi đi một đoạn không?”
Khóe miệng Thiên Lan nhếch lên một nụ cười, đối diện với Vân Vũ Nhu, “Muội muội, núi cao đường xa, tỷ tỷ không làm phiền ngươi.”
Đúng là tỷ muội tình thâm, nghĩ nàng không hiểu sao, Vân Vũ Nhu muốn đấu với nàng, còn phải đợi nàng ta quay về trong bụng mẹ mà đào tạo lại đi.
Vân Vũ Nhu trong lòng toàn là hận ý, nhưng ngoài mặt lại bày ra một bộ dáng ôn nhu, “ Vậy muội muội đi trước đây, tỷ tỷ đi đường bảo trọng.”
Hai từ bảo trọng được Vân Vũ Nhu nhấn mạnh, ý vị của hai từ đó cũng chỉ có mấy người trong cuộc mới hiểu.
Đoàn xe chậm rãi rời xa khỏi tầm mắt của Thiên Lan, nàng mới đổi sang một biểu tình nhàn nhã, cùng với Vân Ninh Tẩm thong thái mà đi ra khỏi công thành, thời gian học sinh của Học Viện Đế Quốc đến báo danh vẫn còn một tháng nữa, đi đường lớn chắc chắn là không kịp đến rồi, vì thế hai người quyết định chọn đi đường khu rừng chết.
Rõ ràng trước sau chỉ qua có mấy ngày, lần này tiến vào khu rừng chết Thiên Lan lại có cảm giác giống như đã qua rất lâu rồi.
Vừa vào khu rừng chết, hoan mộc thụ đã ngồi không yên được nữa rồi, kêu gòi đòi ra ngoài, Thiên Lan nghĩ ngợi một đường đi này nói không chừng hoan mộc thụ có thể hấp thụ không ít khí của sinh linh, liền đồng ý, hoan mộc thụ vui sướng mà đi theo phía sau Thiên Lan, lắc lư mấy phiến lá của nó, tâm tình mãn nguyện mà hấp thụ sinh khí từ cây cỏ bốn phía phát ra.
Nhưng nó đều chỉ hấp thụ một bộ phận, để cho nhưng cây có này có thể giữ được năng lực để sinh tồn, giết người nó có thể không chút nương tay, nhưng những cây cỏ này là đồng bào của nó, nó làm không được cái việc cạn tàu ráo máng như vậy.
Hai cô nương dung mạo như hoa đi trong cái nơi như khu rừng chết này, tự nhiên sẽ gặp phải không ít phiền toái.
“Tiểu mộc, ngươi ở đâu kiếm ra cái thứ này vậy?”Thiên Lan trợn mắt há miệng nhìn cái con vật to lớn chạy theo hoan mộc thụ về đây, hận không thể một chưởng đánh chết hoan mộc thụ.
Cái thứ này không phải là linh thú sao, nhìn cái thân thể to lớn, nhìn cái ánh mắt dữ tợn này, nhìn lên nhìn xuống thế nào cũng là đang muốn đem họ ăn song nuốt tươi.
Hoan mộc thụ rất vô tội mà trốn vào phía sau Thiên Lan, chỉ lộ ra mấy phiến lá lắc lư, “ Ta…ta không biết, nó chính là xuất hiện như vậy đó!”
“Là gấu đen cấp ba.” Sắc mặt Vân Ninh Tẩm nghiêm nghị, linh thú cấp ba cũng không tính là linh thú cao cấp, nhưng mà nàng đối phó lại cũng là rất mất sức, thực lực của linh thú vốn đã cường giả hơn so với con người.
Thiên Lan nắm lấy hoan mộc thụ, dùng sức giật giật mấy phiến lá nhỏ của nó, giận dữ nói: “Lần sau còn dẫn cái thứ này quay lại nữa, lão nương đem người băm nát cho cẩu ăn”
Hoan mộc thụ rất vô tội, nó thật sự không biết cái thứ này là từ đâu chui ra, còn có, cẩu không ăn cây!
Thiên Lan là có chút hưng phấn, vừa đúng lúc có thể thử xem thành quả tu luyện mấy ngày nay. Vân Ninh Tẩm là ngày thứ hai tiếng vào khu rừng chết mới biết được Thiên Lan có thể tu luyện rồi, xét thấy thời gian của Thiên Lan lần này nàng rất bình tĩnh đón nhận, cũng rất tỉ mỉ chỉ cho nàng nên tu luyện như thế nào.
Thiên Lan lĩnh ngộ rất nhanh, linh lực nhập vào cơ thể nàng không có chút nào bị cản trở, tất cả đều được hội tụ tại một nơi sương mù mờ mịt, nơi đó chính là linh đài mà Vân Ninh Tẩm nói.
Linh căn, linh mạch, linh đài, tam linh quan trọng quyết định một con người có thể tu luyện hay không.
Có linh căn mới có thể tiếp nhận linh khí trời đất, linh đài là nới đem linh khí chuyển biến thành linh lực, đồng thời cũng là nơi lưu trữ tất cả linh lực, linh đài của mỗi người đều không giống nhau, linh lực lưu trữ cũng không giống nhau, linh lực lưu trữ được càng nhiều, khí lâm trận có thể kéo dài được càng lâu.
Linh mạch chính là khi sử dụng linh lực, linh lực từ trong linh mạch tràn ra, hoặc hội tụ tại một nơi, đặt được hiệu quả công kích.
Thiên Lan cảm thấy linh đài của mình bị bao trùm trong một khối sương trắng, làm sao có thể nhìn thấy được nó lớn như thế nào, nàng nói với Vân Ninh Tẩm. Vân Ninh Tẩm còn nghĩ nàng đang nói đùa, trong linh đài sao có thể có sương trắng? Linh lực của linh đài là dựa vào đẳng cấp màu sác của linh lực của mình để phân cách, hoàn toàn không thể nào xuất hiện sương trắng.
Sau khi Thiên Lan nhấn mạnh vài lần, Vân Ninh Tẩm mới sâu xa nói, có thể là do trước kia nàng không thể tu luyện, đợi đến khí đến Học Viện đế quốc có thể hỏi đạo sư.
Chuyện quỷ dị phát sinh trên người mình đã quá nhiều rồi, Thiên Lan cũng không tính toán thêm nữa, coi như linh đài của mình khác biệt so với người khác đi.
“Gào gào!gào!” con gấu đen kia thấy chính mình bị người không để tâm, lập tức gầm lớn mấy tiếng tìm lấy cảm giác mình còn tồn tại.
Thiên Lan lập tức lấy lại tinh thân, ném Hoan mộc thụ đi, toàn thân đề phòng mà nhìn con gấu đen, vừa đúng lúc muốn thử xem thành quả tu luyện của mình.
Vân Ninh Tẩm vốn định ngăn cản Thiên Lan, nhưng còn chưa đợi nàng mở miệng, Thiên Lan đã hướng lên trước, thân hình nàng so với những người tu luyện bình thường khác quỷ dị hơn rất nhiều.
Con gấu đen nhìn thấy một tiểu cô nương một thân kim bào đang xông tới, trong lòng tràn đầy khinh thường, một con người yếu ớt, còn không đủ cho nó nhét kẽ răng, gấu đen nâng lên bàn tay gấu của mình muốn đánh về phía Thiên Lan.
Thiên Lan lắc mình một cái liền tới bên cạnh gấu đen, bàn tay họi tụ hồng quang, nắm chặt thành quyền, một trưởng đánh tới chân sau của con gấu đen.
Một trận dao động tản ra trong không khí, móng vuốt còn đang giơ cao của gấu đen còn chưa kịp hạ xuống, hai chân sau đã nổi lên một trận tê dại, không còn một chút cảm giác, một lúc sau, cảm giác đau đớn truyền tới, nó cảm giác chân mình giống như bị ai đó cứ thế mà chặt đứt vậy.
Sự đau đớn kèm theo sự tức giận, con gấu đen xoay người muốn đánh chết loài người dám khiêu khích nó.
Vân Ninh Tẩm lập tức tiến lên trợ giúp, nàng hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ của Thiên Lan lại nhanh đến thế, tại thời điểm gấu đen còn chưa kịp phản ứng liền cho nó một kích, tuy rằng hiệu quả không lớn, nhưng có thể làm cho động tác của nó bất tiện hơn.
Thiên Lan hi hi cười, nhìn nhìn nắm đấm của mình, có linh lực khi nàng sử dụng lực lớn như thế đánh vào thân thể con gấu đen kia, tay khôn hề đau đơn dù chỉ một chút.
“Gào!gào!” con người đáng ghét, đáng ghét!
Thân thể gấu đen đón nhận sự công kích của nắm đấm ngày càng nhiều, một chuẩn linh vương như Vân Ninh Tẩm, linh lực dùng tới quả thật là quá thuận tay rồi, nàng kiềm chế lực chú ý của con gấu đen, để cho Thiên Lan lần nào cũng đánh được vào trên thân thể của nó.
Nhưng nàng phát hiện sắc mặt Thiên Lan có lúc đột nhiên biến đổi, không ngừng đánh xuống, bộ dạng giống như rất đau vậy.
Thiên Lan không phải là đau?
Linh lực trong cơ thể không biết vì sao, chốc chốc lại đứt đoạn, mấy lần mắt thấy sắp đánh lên mình gấu đen rồi, linh lực đột nhiên cung ứng không tới, nàng mạnh mẽ đáng xuống, đau nhưng không phải là nắm tay.
Cái thiết kế gạt người này rốt cuộc là thế nào vậy, Thiên Lan trong lòng phẫn nộ, hai người tốn rất nhiều sức mưới đánh ngã được con gấu đen này.
Thân thể to lớn đổ xuống, đất dưới chân đều rung chuyển, Thiên Lan cũng không còn để ý sạch sẽ hay không cứ thế ngồi thẳng xuống đất, nhìn đôi bàn tay đỏ rực của mình mà xuất thần.
Vân Ninh Tẩm hít thở từng ngụm khí lớn, một lúc sau mới đi đến bên cạnh Thiên Lan, nhìn thấy đôi tay đỏ rực có chút sưng lên, hai mắt trừng lớn, “Ngươi vừa rồi không sử dụng linh lực?”
Không phải a, vừa rồi nàng rõ ràng cảm nhạn được linh lực phát ra trên người Thiên Lan, nhưng mà tay này…tại sao dột nhiên biến thành như vậy?
Thiên Lan nhíu chặt mày, “Dùng rồi, nhưng ta cảm thấy linh lực trong cơ thể xuất hiện tình trạng ngắt quãng.”
“Ngắt quãng?” linh lực bị ngắt quãng chỉ có thể do linh khí cạn kiệt hoặc là do vận công không thành thục, “ luyện tập nhiều một chút là được rồi”. Vân Ninh Tẩm nhíu mày nghĩ mất nửa ngày, cảm thấy có lẽ do thời gian Thiên Lan tu luyện còn quá ngắn, linh lực sử dụng vẫn chưa thực thuần thục.
Thiên Lan chớp chớp mắt, cũng cảm thấy có lẽ vấn đề là do mình vẫn chưa thuần thục, hạ quyết tâm nhất định phải tu luyện thật chăm chỉ.
Hai người sau khi đã nghỉ ngơi đủ, đang chuẩn vị đứng dậy lấy thú hạch của gấu đen, mỗi một con linh thú trong cơ thể đều hình thành thú hạch, tác dụng của thú hạch không khác mấy so với linh đài của loài người, bên trong lưu giữ lực lượng của linh thú, tác dụng của thú hạch đối với con người lại càng nhiều, có thể luyện khí, nhập dược, trang sức, nói chung đây là một thứ có thể dùng để đổi lấy tiền.
Xuất thân gian thương như Thiên Lan làm sao có thể bỏ qua tất cả những thứ có liên quan tới tiền bạc, nàng tính toán đem tất cả những thứ có thể dùng được của con gấu đen này đi bán lấy tiền.
Nhưng nàng còn chưa hành động, đằng sau đã có mấy thanh âm không hề hòa nhã truyền tới.
“Lão đại, ở đây có một con linh thú đã chết, oa, là linh thú cấp ba.”
“Vân khí tốt như vây, xem ra là mới chết không lâu, các ngươi mau đem linh hạch lấy ra.” thanh âm trung khí mười phần vang lên.
Thiên Lan và Vân Ninh Tẩm đứng ở bên kia của con gấu đen, thân hình to lớn của con gấu đen che mất đi thân thể của hai người, vì thế mấy người kia không hề biết đằng sau con gấu đen có người.
Đối với loại người có ý đồ với đồ của mình, Thiên Lan sao có thể nhịn được, khi nàng từ phía sau thi thể của con gấu đen xoay người xuất hiện, nam tử cao gầy đang định lấy thú hạch phút chốc đứng ngây ra.
Sắc mặt Thiên Lan có chút chật vật, mồ hôi cùng bùn đấy dính trên mặt, khuôn mặt dơ dáy nhìn không rõ dung mạo, nhưng một thân kim bào kia rõ ràng người ta chỉ cần liếc mắt liền biết giá trị không hề nhỏ, không phải người bình thường có thể mặc được.
Nam nhân cao gầy kia ngây ngốc đến nửa ngày mới quay đầu hết lên một tiếng, “Lão đại, có người.”
Thiên Lan nghiêng nghiêng đầu, nhìn về phía sau hắn, đằng sau vẫn còn hai người, một người thân hình thuộc loại trung bình, mắt to mày dày tướng mạo bình thường, một người béo chết đi được, trên mặt toàn là thịt mỡ tràn lan, nhìn thật khiến người khác chẳng có tâm tình mà ăn uống.
Hai người kia cũng nhìn thấy Thiên Lan, cùng với Vân Ninh Tẩm bước ra ngay sau đó, trên mặt Vân Ninh Tẩm vô cùng sạch sẽ, dung mạo kia lập tức liền khiến mấy người kia thèm nhỏ dãi, trong mắt hiện lên ánh nhìn khiến người khác khinh thường
“Cô nương này dáng vẻ không tồi. Hí hí, lão đại, hôm nay vận khí thật tốt.” tên béo kia dùng cái lưỡi to dày của hắn liếm liếm cánh môi dày, cười đến không chút ý tốt.
Thiên Lan bị hành động khiếm nhã của tên béo kia khiến cho toàn thân nổi da gà, một lúc sau mới bình thường trở lại, Vân Ninh Tâm nhíu mày quét mắt nhìn một lượt mấy người này, ba người đều là thuộc cấp linh sĩ, một người là linh sĩ cấp trung, hai người là linh sĩ cấp cao, Vân Ninh Tẩm lúc này thở phào một tiếng.
Nàng là linh sĩ đỉnh cấp, đối phó ba người này không phải là vấn đề.