Chương 39
Buổi tiệc diễn ra tại khách sạn lớn của thành phố, Hoắc Gia đã bao toàn bộ gian phòng ở đây tiện thể cho những khách quý ở xa có thể nghỉ ngơi. Trương Mịch Lam và Hoắc Kì Lâm bận rộn tiếp khách, những người đến đây toàn là bạn bè và đối tác lâu năm của Hoắc Thị. Khi Lương Gia xuất hiện, Trương Mịch Lam tấm tắc khen ngợi Lương Ái Nhu hôm nay quá xinh đẹp.
Gần đến giờ tiệc diễn ra, Hoắc Mạc Niên và Bạch Ngữ Ninh mới xuất hiện, bộ váy trên người cô đều là do một tay anh chuẩn bị cho, chiếc đầm đuôi cá tôn cả vóc dáng cô thon gọn quyến rũ có phần nhẹ nhàng thanh thoát.
Bởi vì Bạch Ngữ Ninh quá xinh đẹp nên Hoắc Mạc Niên đã không kiên nhẫn được mà hôn cô một lúc lâu hại hai người đến trễ so với dự định. Nụ cười trên môi Trương Mịch Lam tắt ngủm khi thấy cô sánh vai bước đến cùng anh, Hoắc Kì Lâm thì lại niềm nở đón tiếp cô.
Hoắc Mạc Niên đưa cô đến chào hỏi với ba mình xong thì cùng cô đi chào hỏi đám bạn của mình.
" Ầy, bạn gái của A Niên đúng là một mỹ nhân!"
" Quá xinh đẹp, A Niên cậu khá lắm!"
" Đừng chọc ghẹo cô ấy, da mặt cô ấy rất mỏng!"
" Chưa gì đã che chở người ta thế này rồi sao haha?"
Mỗi người tiếp một câu, Bạch Ngữ Ninh cũng không khách sáo mà cười mỉm với những lời khen của họ, nhìn qua Lương Tình mới phát hiện từ nãy giờ hắn luôn nhìn cô không chớp mắt, cô cũng cười gật đầu chào hỏi.
Lương Ái Nhu và Trình Nhiệt Bối đứng một bên khác quan sát, thấy được mọi người luôn chú ý đến vẻ đẹp xinh đẹp của Bạch Ngữ Ninh, trong lòng vô cùng ghen ghét.
" Hừ đúng là hồ ly tinh."
" Chỉ cần một lát nữa cô ta sẽ không còn cười được nữa."
" Kế hoạch tối nay nhất định sẽ thành công, mọi thứ tớ đã sắp xếp người ổn thỏa."
Hoắc Trân Mông nhìn quanh bốn phía để tìm hình bóng của Lương Tình, khi thấy anh đang đứng với anh họ, cô vui mừng muốn tiến đến nhưng trong lòng có chút đau xót khi thấy ánh mắt của anh dành cho Bạch Ngữ Ninh, cô biết ánh mắt đó thể hiện điều gì, bởi vì cô cũng nhìn anh bằng mắt thâm tình đó.
Hoắc Mạc Niên lại bắt đầu ghen tuông, tay siết chặt eo khiến cô nhăn mày vì đau, cô đưa tay ra hiệu với anh giảm lực một chút nhưng anh lại càng siết chặt hơn, ánh mắt như muốn nuốt cô vào bụng. Trong lòng cô nghĩ anh lại bắt đầu giận dỗi vô cớ rõ ràng anh là người kéo cô lại đây giờ thì tự ăn dấm một mình.
Bởi vì Trương Mịch Lam kêu Hoắc Mạc Niên đến tiếp khách cùng với Hoắc Kì Lâm, nên anh để cô ở một chỗ rồi, dặn dò đủ kiểu rồi mới đi khỏi. Đến giờ chính thức Hoắc Kì Lâm lên phát biểu của mình, sau một tràn vỗ tay Trương Mịch Lam bắt đầu bước đến và nói.
" Thưa các vị, nhân ngày sinh thần của chồng tôi, Hoắc Gia cũng xin tuyên bố một tin mừng. Trước kia hai nhà Hoắc và Lương Gia đã lập một bản hôn ước do mẹ chồng của tôi hứa hẹn cho bọn họ là Hoắc Mạc Niên và Lương Ái Nhu, nay hai đứa đã trưởng thành lời hẹn ước đó cũng nên thực hiện rồi, nhân dịp này để công bố với mọi người để chung vui. Cảm ơn các vị!"
Lời vừa tuyên bố xong khiến cả mọi người trong hội trường đều ngỡ ngàng, Hoắc Mạc Niên thì vô cùng tức giận vội đi tìm cô để giải thích nhưng vừa quay đi thì Lương Ái Nhu không biết từ đâu ra đứng bên cạnh khoác cánh tay của anh.
Mọi người dần chú ý đến cặp đôi trai tài gái sắc này, thấy hai người vô cùng đẹp đôi, vỗ tay chúc mừng. Lương Ái Nhu mỉm cười đắc thắng nói cảm ơn với mọi người.
Hoắc Mạc Niên cố gắng kìm nén cơn giận của mình, anh cứ nghĩ Lương Ái Nhu đã thông suốt nhưng hiện giờ lại bắt tay cùng với mẹ tiếp tục bon chen vào hạnh phúc của anh.
Bạch Ngữ Ninh cũng chẳng có gì bất ngờ, bởi vì sớm muộn gì hai người cũng sẽ về bên nhau. Bỗng có một người phục vụ đến đưa rượu cho cô, hắn còn bảo đó là do anh chuẩn bị cho cô, nên cô chẳng nghi ngờ gì uống một hơi. Người phục vụ thấy cô uống hết bản thân đã xong nhiệm vụ được giao nên rời đi, khi nãy hắn còn phân vân bản thân đã tráo đổi ly rượu có thuốc có đúng hay không.
Vừa mới bỏ thuốc quay qua giục bỏ bằng chứng khi quay lại thì chẳng nhớ được ly nào là ly có thuốc. Hắn xì xầm đếm qua lại mới chọn ly cô uống đưa cho cô, còn tưởng bản thân đã làm đúng rồi.
Hoắc Trân Mông không biết lại lấy nhầm lý rượu có thuốc, khi uống xong cơ thể bắt đầu chóng mặt, cố níu giữ người bạn kế bên. Người bạn đó thấy tình hình không ổn liền đi tìm Lương Tình giúp đỡ.
" Mông Mông em bị làm sao vậy?"
" Em khó chịu quá."
" Để anh đưa em lên phòng nghỉ ngơi trước."
" Ừm."
Bạch Ngữ Ninh thấy rượu ở đây rất ngon nên đã uống thêm vài ly kết quả sắc mặt đã trở nên ửng đỏ, ngồi ngây ngốc chờ anh về. Hoắc Mạc Niên ở bên kia bị bao vây bởi những đối tác, còn có Trương Mịch Lam giữ chặt anh lại không cho anh đi tìm cô.
Lương Ái Nhu cứ nghĩ kế hoạch đã thành công, khi nhận được tính hiệu của Trình Nhiệt Bối mới an tâm. Cố gắng giữ anh thêm chút nữa, kế hoạch đêm nay là cho người chuốc thuốc Bạch Ngữ Ninh và tìm một người đàn ông khác giả vờ xảy ra quan hệ với cô, cũng không làm hại cô, chỉ cần cho anh thấy những chuyện đó, nhất định anh sẽ bỏ rơi cô mà quay về bên cô ta.
Ánh mắt sắp mơ hồ của Bạch Ngữ Ninh nhìn qua những người trước mắt, nghĩ sao anh lâu còn chưa đến tìm cô, vừa định đứng lên thì đầu óc quay cuồng ngã xuống ghế, đột nhiên có một đàn ông lạ mặt tiến đến muốn giúp đỡ, cô vội né tránh, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại.
" Để tôi giúp cô lên phòng! Có vẻ cô đã say rồi."
" Không cần, lát nữa bạn trai của tôi đến tìm."
" Không phiền đâu! Tôi thấy cô sắp gục đến nơi rồi."
" Không cần, tránh ra đi!"
Đúng lúc này Cung Cảnh Đông và Hạ Trì, Chu Văn đi ngang nhìn thấy liền tách người đàn ông đó ra khỏi người cô, thấy cô đã ngà ngà say, Chu Văn vội đến tìm Hoắc Mạc Niên, để hai người kia ở lại giải quyết.
" Anh là ai?"
" Tôi thấy cô ấy có vẻ say nên tôi có lòng tốt muốn đưa cô ấy lên phòng!’
" Lòng tốt nhất định sẽ báo đáp, chỉ sợ lại gặp phải những kẻ háo sắc, thích giả làm quân tử để hại thiếu nữ nhà lành. Người này là người của Hoắc Tổng, nên lát nữa cậu ta sẽ báo đáp lòng tốt của anh thật xứng đáng."
" Không cần phiền phức vậy đâu, nếu các anh đã đến chăm sóc cô ấy thì tôi đi trước."
" Không phiền không phiền, nè!"
" Chạy nhanh thật đấy!"
Người đàn ông lạ mặt khi nghe đến tên của anh thì hoảng loạn rời đi nhanh chóng. Nhờ có Chu Văn đến giải cứu nên mới thoát được, khi thấy anh rời đi Lương Ái Nhu tức giận nắm chặt gốc váy của mình, khi nãy anh đã uống ly rượu có thuốc mà cô ta đưa cho, đây cũng chính là kế hoạch của Trình Nhiệt Bối đề ra cho cô. Cô không thể tuột mất cơ hội này nên đã đi theo anh đến chỗ Bạch Ngữ Ninh.
Gần đến giờ tiệc diễn ra, Hoắc Mạc Niên và Bạch Ngữ Ninh mới xuất hiện, bộ váy trên người cô đều là do một tay anh chuẩn bị cho, chiếc đầm đuôi cá tôn cả vóc dáng cô thon gọn quyến rũ có phần nhẹ nhàng thanh thoát.
Bởi vì Bạch Ngữ Ninh quá xinh đẹp nên Hoắc Mạc Niên đã không kiên nhẫn được mà hôn cô một lúc lâu hại hai người đến trễ so với dự định. Nụ cười trên môi Trương Mịch Lam tắt ngủm khi thấy cô sánh vai bước đến cùng anh, Hoắc Kì Lâm thì lại niềm nở đón tiếp cô.
Hoắc Mạc Niên đưa cô đến chào hỏi với ba mình xong thì cùng cô đi chào hỏi đám bạn của mình.
" Ầy, bạn gái của A Niên đúng là một mỹ nhân!"
" Quá xinh đẹp, A Niên cậu khá lắm!"
" Đừng chọc ghẹo cô ấy, da mặt cô ấy rất mỏng!"
" Chưa gì đã che chở người ta thế này rồi sao haha?"
Mỗi người tiếp một câu, Bạch Ngữ Ninh cũng không khách sáo mà cười mỉm với những lời khen của họ, nhìn qua Lương Tình mới phát hiện từ nãy giờ hắn luôn nhìn cô không chớp mắt, cô cũng cười gật đầu chào hỏi.
Lương Ái Nhu và Trình Nhiệt Bối đứng một bên khác quan sát, thấy được mọi người luôn chú ý đến vẻ đẹp xinh đẹp của Bạch Ngữ Ninh, trong lòng vô cùng ghen ghét.
" Hừ đúng là hồ ly tinh."
" Chỉ cần một lát nữa cô ta sẽ không còn cười được nữa."
" Kế hoạch tối nay nhất định sẽ thành công, mọi thứ tớ đã sắp xếp người ổn thỏa."
Hoắc Trân Mông nhìn quanh bốn phía để tìm hình bóng của Lương Tình, khi thấy anh đang đứng với anh họ, cô vui mừng muốn tiến đến nhưng trong lòng có chút đau xót khi thấy ánh mắt của anh dành cho Bạch Ngữ Ninh, cô biết ánh mắt đó thể hiện điều gì, bởi vì cô cũng nhìn anh bằng mắt thâm tình đó.
Hoắc Mạc Niên lại bắt đầu ghen tuông, tay siết chặt eo khiến cô nhăn mày vì đau, cô đưa tay ra hiệu với anh giảm lực một chút nhưng anh lại càng siết chặt hơn, ánh mắt như muốn nuốt cô vào bụng. Trong lòng cô nghĩ anh lại bắt đầu giận dỗi vô cớ rõ ràng anh là người kéo cô lại đây giờ thì tự ăn dấm một mình.
Bởi vì Trương Mịch Lam kêu Hoắc Mạc Niên đến tiếp khách cùng với Hoắc Kì Lâm, nên anh để cô ở một chỗ rồi, dặn dò đủ kiểu rồi mới đi khỏi. Đến giờ chính thức Hoắc Kì Lâm lên phát biểu của mình, sau một tràn vỗ tay Trương Mịch Lam bắt đầu bước đến và nói.
" Thưa các vị, nhân ngày sinh thần của chồng tôi, Hoắc Gia cũng xin tuyên bố một tin mừng. Trước kia hai nhà Hoắc và Lương Gia đã lập một bản hôn ước do mẹ chồng của tôi hứa hẹn cho bọn họ là Hoắc Mạc Niên và Lương Ái Nhu, nay hai đứa đã trưởng thành lời hẹn ước đó cũng nên thực hiện rồi, nhân dịp này để công bố với mọi người để chung vui. Cảm ơn các vị!"
Lời vừa tuyên bố xong khiến cả mọi người trong hội trường đều ngỡ ngàng, Hoắc Mạc Niên thì vô cùng tức giận vội đi tìm cô để giải thích nhưng vừa quay đi thì Lương Ái Nhu không biết từ đâu ra đứng bên cạnh khoác cánh tay của anh.
Mọi người dần chú ý đến cặp đôi trai tài gái sắc này, thấy hai người vô cùng đẹp đôi, vỗ tay chúc mừng. Lương Ái Nhu mỉm cười đắc thắng nói cảm ơn với mọi người.
Hoắc Mạc Niên cố gắng kìm nén cơn giận của mình, anh cứ nghĩ Lương Ái Nhu đã thông suốt nhưng hiện giờ lại bắt tay cùng với mẹ tiếp tục bon chen vào hạnh phúc của anh.
Bạch Ngữ Ninh cũng chẳng có gì bất ngờ, bởi vì sớm muộn gì hai người cũng sẽ về bên nhau. Bỗng có một người phục vụ đến đưa rượu cho cô, hắn còn bảo đó là do anh chuẩn bị cho cô, nên cô chẳng nghi ngờ gì uống một hơi. Người phục vụ thấy cô uống hết bản thân đã xong nhiệm vụ được giao nên rời đi, khi nãy hắn còn phân vân bản thân đã tráo đổi ly rượu có thuốc có đúng hay không.
Vừa mới bỏ thuốc quay qua giục bỏ bằng chứng khi quay lại thì chẳng nhớ được ly nào là ly có thuốc. Hắn xì xầm đếm qua lại mới chọn ly cô uống đưa cho cô, còn tưởng bản thân đã làm đúng rồi.
Hoắc Trân Mông không biết lại lấy nhầm lý rượu có thuốc, khi uống xong cơ thể bắt đầu chóng mặt, cố níu giữ người bạn kế bên. Người bạn đó thấy tình hình không ổn liền đi tìm Lương Tình giúp đỡ.
" Mông Mông em bị làm sao vậy?"
" Em khó chịu quá."
" Để anh đưa em lên phòng nghỉ ngơi trước."
" Ừm."
Bạch Ngữ Ninh thấy rượu ở đây rất ngon nên đã uống thêm vài ly kết quả sắc mặt đã trở nên ửng đỏ, ngồi ngây ngốc chờ anh về. Hoắc Mạc Niên ở bên kia bị bao vây bởi những đối tác, còn có Trương Mịch Lam giữ chặt anh lại không cho anh đi tìm cô.
Lương Ái Nhu cứ nghĩ kế hoạch đã thành công, khi nhận được tính hiệu của Trình Nhiệt Bối mới an tâm. Cố gắng giữ anh thêm chút nữa, kế hoạch đêm nay là cho người chuốc thuốc Bạch Ngữ Ninh và tìm một người đàn ông khác giả vờ xảy ra quan hệ với cô, cũng không làm hại cô, chỉ cần cho anh thấy những chuyện đó, nhất định anh sẽ bỏ rơi cô mà quay về bên cô ta.
Ánh mắt sắp mơ hồ của Bạch Ngữ Ninh nhìn qua những người trước mắt, nghĩ sao anh lâu còn chưa đến tìm cô, vừa định đứng lên thì đầu óc quay cuồng ngã xuống ghế, đột nhiên có một đàn ông lạ mặt tiến đến muốn giúp đỡ, cô vội né tránh, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại.
" Để tôi giúp cô lên phòng! Có vẻ cô đã say rồi."
" Không cần, lát nữa bạn trai của tôi đến tìm."
" Không phiền đâu! Tôi thấy cô sắp gục đến nơi rồi."
" Không cần, tránh ra đi!"
Đúng lúc này Cung Cảnh Đông và Hạ Trì, Chu Văn đi ngang nhìn thấy liền tách người đàn ông đó ra khỏi người cô, thấy cô đã ngà ngà say, Chu Văn vội đến tìm Hoắc Mạc Niên, để hai người kia ở lại giải quyết.
" Anh là ai?"
" Tôi thấy cô ấy có vẻ say nên tôi có lòng tốt muốn đưa cô ấy lên phòng!’
" Lòng tốt nhất định sẽ báo đáp, chỉ sợ lại gặp phải những kẻ háo sắc, thích giả làm quân tử để hại thiếu nữ nhà lành. Người này là người của Hoắc Tổng, nên lát nữa cậu ta sẽ báo đáp lòng tốt của anh thật xứng đáng."
" Không cần phiền phức vậy đâu, nếu các anh đã đến chăm sóc cô ấy thì tôi đi trước."
" Không phiền không phiền, nè!"
" Chạy nhanh thật đấy!"
Người đàn ông lạ mặt khi nghe đến tên của anh thì hoảng loạn rời đi nhanh chóng. Nhờ có Chu Văn đến giải cứu nên mới thoát được, khi thấy anh rời đi Lương Ái Nhu tức giận nắm chặt gốc váy của mình, khi nãy anh đã uống ly rượu có thuốc mà cô ta đưa cho, đây cũng chính là kế hoạch của Trình Nhiệt Bối đề ra cho cô. Cô không thể tuột mất cơ hội này nên đã đi theo anh đến chỗ Bạch Ngữ Ninh.