Chương 2214
“Hựt” BỊ Dương Tiêu giẫm lên ngực, Lý Minh Hồng chỉ cảm thây có một luông sức mạnh cuông bạo tràn vào trong cơ thê, suýt chút nữa làm nát nội tạng của anh ta.
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Lý Minh Hồng chỉ còn nửa mạng, anh ni lùng n “Anh đã đoán đúng, năm: năm trước tôi bị thương nặng đã xuât ngũ, im lặng năm năm, thực lực của tôi đã hôi phục bảy tám phần, đối phó với loại tôm cá nhãi nhép như các người chẳng có gì to tát cải”
Bị Dương Tiêu giẫm lên ngực, Lý Minh Hồng tái mặt, anh ta rất kinh hãi.
Anh ta dẫn theo vệ sĩ quốc tế, nhưng không ngờ, không có ai trong số bọn họ có thê chịu nổi một đòn của Dương Tiêu.
Kỹ năng quá khủng khiếp, sát khí quá khủng khiếp.
Đây là sức mạnh của thần chết sao?
Đây chính là Mr.Yang sao?
Đúng là rất khủng bối!
“Anh là thân chêt Dương Tiêu?” Nhìn chăm chăm dáng vẻ của Dương Tiêu, trong mắt Lý Minh Trạch loé lên vẻ oán hận.
Dương Tiêu đá Lý Minh Hồng, thân thể Lý Minh Hồng giống như một quả bóng da, bị Dương Tiêu đá văng mây mét, anh ta lại nôn ra một ngụm máu, cả người uễ oải đến cực điềm.
Dương Tiêu ngắng đầu nhìn Lý Minh Trạch, anh lạnh lùng hỏi: “Biết năm đó nhà họ Lý ở Đông Hải thành lập như thế nào không? Biết tại sao nhà họ Lý ở Đông Hải có thể rằm rộ như ngày hôm nay không?”
“Anh muốn nói là một tay anh nâng đỡ sao? Đúng, đúng vậy! Thần chết điện hạ, tôi đương nhiên biết chuyện này! Nhưng vậy thì sao? Một đòi giang sơn một đời thần, thời đại thuộc về anh đã kết thúc từ lâu rồi!” Lý Minh Trạch khinh thường nói.
Anh ta đã đoán được trước Dương Tiêu sẽ tới đập phá hiện trường, nhưng không ngờ Dương Tiêu thật sự dám tới đập phá hiện trường.
Nếu Dương Tiêu đã tới đây, Lý Minh Trạch vần sẽ không cho Dương Tiêu thê diện.
Dương Tiêu cười khây: “Thật sao?
Anh tự tin như vậy? Là Lương Tĩnh Như cho anh can đảm đó? Dám trâng tráo trước mặt tôi, anh thật sự can đảm! Nhà họ Lý to lớn ở Đông Hải, chỉ cần tôi không gật đầu, ai dám soán ngôi tranh quyên đoạt vị?”
Giọng điệu, có lực cuồn cuộn!
Uy áp, khí thế mạnh mẽ!
Đúng vậy, cả nhà họ Lý ở Đông Hải đêu do chính Dương Tiêu nâng đỡ đi lên, nêu không có Dương Tiêu thì sẽ không có nhà họ Lý ở Đông Hải như ngày hôm nay.
Anh không gật đầu, ai dám tham lam vị trí chủ nhà họ Lý ở Đông Hải?
“Anh ta… anh ta là thần chết Dương Tiêu sao? Anh ta là người năm đó đã nâng đỡ nhà họ Lý ở Đông Hải? Khí chất thật đáng sợ!”
Lúc này, vô số ánh mất của mọi người đêu tập trung vào Dương Tiêu, bọn họ bị cảm giác ớn lạnh trên người Dương Tiêu làm chân động.
Tuy nhiên, một số người không biết lại rất ngạc nhiên.
“Thần thoại về thần chết Dương Tiêu, năm năm trước chính phủ thông báo anh ta đã xuất ngũ, vô số người suy đoán thần chết Dương Tiêu đã chết.
Năm năm sau, thần chết Dương Tiêu lại gây bão lần nữa, rốt cuộc chuyện này là sao? Rốt cuộc ở giữa đã xảy ra chuyện gì?”
Nhóm người nhìn nhau, họ thực sự bôi rồi.
Tuy nhiên, nhiều ông lớn doanh nhân ở Đông Hải nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với ánh mắt sợ hãi, những hình ảnh kinh hoàng và đẫm máu hiện lên trong tâm trí họ.
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Lý Minh Hồng chỉ còn nửa mạng, anh ni lùng n “Anh đã đoán đúng, năm: năm trước tôi bị thương nặng đã xuât ngũ, im lặng năm năm, thực lực của tôi đã hôi phục bảy tám phần, đối phó với loại tôm cá nhãi nhép như các người chẳng có gì to tát cải”
Bị Dương Tiêu giẫm lên ngực, Lý Minh Hồng tái mặt, anh ta rất kinh hãi.
Anh ta dẫn theo vệ sĩ quốc tế, nhưng không ngờ, không có ai trong số bọn họ có thê chịu nổi một đòn của Dương Tiêu.
Kỹ năng quá khủng khiếp, sát khí quá khủng khiếp.
Đây là sức mạnh của thần chết sao?
Đây chính là Mr.Yang sao?
Đúng là rất khủng bối!
“Anh là thân chêt Dương Tiêu?” Nhìn chăm chăm dáng vẻ của Dương Tiêu, trong mắt Lý Minh Trạch loé lên vẻ oán hận.
Dương Tiêu đá Lý Minh Hồng, thân thể Lý Minh Hồng giống như một quả bóng da, bị Dương Tiêu đá văng mây mét, anh ta lại nôn ra một ngụm máu, cả người uễ oải đến cực điềm.
Dương Tiêu ngắng đầu nhìn Lý Minh Trạch, anh lạnh lùng hỏi: “Biết năm đó nhà họ Lý ở Đông Hải thành lập như thế nào không? Biết tại sao nhà họ Lý ở Đông Hải có thể rằm rộ như ngày hôm nay không?”
“Anh muốn nói là một tay anh nâng đỡ sao? Đúng, đúng vậy! Thần chết điện hạ, tôi đương nhiên biết chuyện này! Nhưng vậy thì sao? Một đòi giang sơn một đời thần, thời đại thuộc về anh đã kết thúc từ lâu rồi!” Lý Minh Trạch khinh thường nói.
Anh ta đã đoán được trước Dương Tiêu sẽ tới đập phá hiện trường, nhưng không ngờ Dương Tiêu thật sự dám tới đập phá hiện trường.
Nếu Dương Tiêu đã tới đây, Lý Minh Trạch vần sẽ không cho Dương Tiêu thê diện.
Dương Tiêu cười khây: “Thật sao?
Anh tự tin như vậy? Là Lương Tĩnh Như cho anh can đảm đó? Dám trâng tráo trước mặt tôi, anh thật sự can đảm! Nhà họ Lý to lớn ở Đông Hải, chỉ cần tôi không gật đầu, ai dám soán ngôi tranh quyên đoạt vị?”
Giọng điệu, có lực cuồn cuộn!
Uy áp, khí thế mạnh mẽ!
Đúng vậy, cả nhà họ Lý ở Đông Hải đêu do chính Dương Tiêu nâng đỡ đi lên, nêu không có Dương Tiêu thì sẽ không có nhà họ Lý ở Đông Hải như ngày hôm nay.
Anh không gật đầu, ai dám tham lam vị trí chủ nhà họ Lý ở Đông Hải?
“Anh ta… anh ta là thần chết Dương Tiêu sao? Anh ta là người năm đó đã nâng đỡ nhà họ Lý ở Đông Hải? Khí chất thật đáng sợ!”
Lúc này, vô số ánh mất của mọi người đêu tập trung vào Dương Tiêu, bọn họ bị cảm giác ớn lạnh trên người Dương Tiêu làm chân động.
Tuy nhiên, một số người không biết lại rất ngạc nhiên.
“Thần thoại về thần chết Dương Tiêu, năm năm trước chính phủ thông báo anh ta đã xuất ngũ, vô số người suy đoán thần chết Dương Tiêu đã chết.
Năm năm sau, thần chết Dương Tiêu lại gây bão lần nữa, rốt cuộc chuyện này là sao? Rốt cuộc ở giữa đã xảy ra chuyện gì?”
Nhóm người nhìn nhau, họ thực sự bôi rồi.
Tuy nhiên, nhiều ông lớn doanh nhân ở Đông Hải nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với ánh mắt sợ hãi, những hình ảnh kinh hoàng và đẫm máu hiện lên trong tâm trí họ.