Chương : 68
Lúc này tiếng gầm thét của Phượng Hoàng đang chấn mạnh quét ngang thập phương, khí thế bức ngạo bá nghễ vô cùng. Tiếng gầm thét vang vọng xa đến mức khiến lúc này ở phía xa thành Kinh Sư hiện cũng có thể nghe rõ ràng mồn một được.
Thấy tên mang mặt nạ hồ ly có cánh bỗng hiện rất không rõ ràng mạnh như thế nào, cùng cộng với hai hồn thú mạnh mẽ khó lường luôn ở bên cạnh. Ma thú vương liền không chần chừ lập tức dậm chân dùng thần thức truyền âm chúng ma và yêu thú nói.
"Tất cả nghe lệnh.! Lập tức rút lui."
"Gầm... Gào... Gào... Óoo... Gừ... Gừ... Khịt... Khịt... Hí... Hí..."
Ngay lập tức lúc này muôn hình vạn trạng yêu thú đông không đếm xể liền gầm rống đáp lại với lời nói Ma thú vương. Rồi tiếp liền tất cả đều quay đầu rút lui chạy nhanh sâu hơn vào trong rừng Phong Lâm.
"Ầm... Ầm... Ầm... Rầm... Rầm... Rầm..."
"Cảnh giới.! Cảnh giới.!" Thấy thú triều đông đúc như dòng chảy bỗng dị động, các quân lính phe triều đình liền hồ hét cảnh giác đề cao.
Nhưng bỗng lại thấy thú triều quay đầu rút lui thì quân triều đình lập tức khó hiểu không biết là có chuyện gì.
Phía khác Ma thú Hùng Sơn lúc này đang ở cùng bên cạnh Hỏa Hồ Tiểu Ly lại lên tiếng nói.
"Tam muội.! Muội nói cái gì vậy.? Cái gì mà chủ nhân ở đây nha."
Ngừng một chút Ma thú Hùng Sơn vẫn không thấy tam muội Hỏa Hồ trả lời thì liền có chút lo lắng gấp gáp nói.
"Tam muội.! Đại ca đã ra lệnh rút lui rồi. Giờ chúng ta cũng phải mau chóng nhanh rời đi thôi."
"Nhị ca.!" Hỏa Hồ mắt vẫn không quay lại nhìn Hùng Sơn, mở miệng gọi một tiếng rồi nói tiếp. "Huynh cùng mọi người hãy rời đi đi. Còn muội, muội sẽ phải ở lại đây bên cạnh chủ nhân của muội."
"Chủ nhân.!" Nghe Hỏa Hồ nói là phải ở lại cùng với chủ nhân thì Ma thú Hùng Sơn liền kinh ngạc khó tin, vì hắn thật chưa từng biết qua rằng Hỏa Hồ có chủ nhân từ lúc nào.
Khó hiểu Hùng Sơn lại nói. "Tam muội à.! Thật ai là chủ nhân. Chủ nhân của muội là người nào vậy a. Sao huynh lại chưa hề từng biết qua vậy.?"
Hỏa Hồ Tiểu Ly mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía La Thần mở miệng đáp lời Hùng Sơn. "Nhị ca huynh sau này hãy ở bên cạnh cùng bầu bạn với đại ca. Còn muội...!. Huynh và đại ca không cần phải lo cho muội nữa đâu. Vì giờ muội sẽ luôn đi theo cùng với chủ nhân của muội rồi."
"Ặc... Rốt cuộc thì muội hiện đang muốn nói gì vậy a." Ma thú Hùng Sơn nhất thời khó có thể tiếp nhận nên liền không biết phải làm sao.
Lúc này Ma thú vương bên kia thấy nhị đệ Hùng Sơn và tam muội Hỏa Hồ vẫn đứng yên không động tĩnh thì liền khó hiểu, xong nhanh hướng các Ma thú nói nhanh.
"Các ngươi phụ trách mở đường. Ai ngăn cản chúng ta rút lui thì cứ việc đánh cho ta."
"Đã rõ.!" Chúng Ma thú thưa thớt còn sống liền hướng Ma thú vương nhanh đáp lời.
Xong Ma thú vương liền thuấn một cái bay nhanh về phía chỗ hai đệ muội của mình muốn hỏi xem xem là có chuyện gì.
Bên Ma thú hiện đã hành động rút lui nhưng lúc này Tứ Bất Tượng, Ngô Kình Đa, Thương Bình và cùng nhiều bật cao thủ khác lại không mấy quan tâm đến chuyện đó cho lắm.
Bọn họ hiện trong lòng thấy việc rút lui của đám nhải nhép cũng không có ảnh hưởng gì đến họ lúc này cả, mà việc quan trọng hơn với họ lúc này đó là con Ma thú có cánh và hai hồn thú mạnh mẽ phía trước cơ.
La Thần hắn lúc bấy giờ thì hiện đang cảm nhận lực lượng mới của cảnh giới Trúc Cơ cảnh. Trong lòng thì có chút cảm khoái nghĩ.
Ây... Cơ thể ta hiện có thể cảm nhận được một luồng linh khí mạnh mẽ và dồi dào hơn lúc trước nhiều, từng đường chân mạch đều có nhiều hơn nhiều khí lực a.
Nhưng mà khổ nỗi một điều là, tuy mạnh hơn trước nhưng... nhưng cũng không thể nào đánh nhau lại với đám quái vật ở phía trước a.
Hic... Hic... Sao số của La Thần ta lúc nào nó cũng khổ như thế này vậy nha... Thật ta sống không có dễ dàng gì mà... Haizz...
Nghĩ lung tung cảm thán nhân sinh chính mình một chút thì La Thần hắn lại thấy bỗng cả đám thú triều yêu thú lúc này liền gấp gáp rút lui. Thấy vậy La Thần liền lại kinh ngạc nhân sinh trong đầu nói.
Ặc... Chúng yêu thú các ngươi còn dứt khoát nhanh hơn cả ta nữa sao. Cái này... cái này là chủ ý ta định sẽ làm trước mà... Đám yêu thú các ngươi... các ngươi có thể không tranh ngang làm trước như vậy có được không a.
Trong lúc hiện các bật cao thủ phía bên kia còn chưa hết bất ngờ vì La Thần bỗng biến thành Ma thú, và hiện vẫn chằm chằm nhìn La Thần không rời mắt.
La Thần hắn thì lúc này lại thấy đám yêu thú phía dưới đã tranh lấy mất tiên cơ của mình thì có chút bất ngờ. Nhưng rồi La Thần cũng nhanh lấy lại sự sắc bén của mình rồi liền nhìn chằm chằm lại đám người phía trước mặt nói nhỏ.
"Tiểu Hắc.! Tiểu Bạch.! Hai ngươi đã chuẩn bị xong chưa.?"
"Ươm... ươm...." Tiểu Bạch nghe vậy liền lập tức gật đầu đáp, còn tiểu Hắc thì lại đang bộ dáng rất tập trung nên đã không lên tiếng trả lời.
La Thần đã xác nhận xong thì liền lúc này bỗng nhìn về phía sau của đám người trước mắt hô lớn.
"Ngươi cuối cùng cũng đã tới rồi nha."
Thấy La Thần bỗng nhiên nhìn về phía sau đám người bọn họ rồi lại nói như vậy thì tất cả đám người bọn họ liền ngay lập tức cảnh giác quay lại nhìn phía sau.
"Ai... Kẻ nào... Là ai... Là tên nào...."
Đồng loạt mỗi người một câu nói khác nhau cùng lên tiếng nhưng lại bỗng không thấy có ai. Thế là cả đám người lại có chút nghi ngờ khó hiểu nói.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa khó hiểu lên tiếng nói trước. "Ươm... Ta sao lại chẳng thấy ai hết vậy a."
Một số các bật cao thủ khác cũng nói. "Có thấy ai đâu nha... Ta cũng không thấy... Ta cũng vậy... Rốt cuộc là sao nha... Ta cũng không biết nữa... Ta cũng như thế... Ta... ta... ta..."
Ngô Kình Đa lúc này thì lại bỗng quát lớn nói. "Nếu là đã đến thì có giỏi hãy bước ra cho lão phu ta xem thử một chút là kẻ nào."
Im lặng... Một hồi im lặng không một tiếng hồi âm. Bỗng lúc này lão Nam Sư Nguyên Sư Công dường như đã hiểu ra điều gì đó liền lập tức hô lớn.
"Chết tiệt.! Trúng kế."
Thế là tất cả mọi người đều liền ngay lập tức quay đầu lại muốn biết La Thần hắn làm vậy là có ý gì.
Nhưng khi vừa quay lại thì tất cả mọi người từ bốn Tứ Bất Tượng, cho tới lão Ngô Kình Đa và lão Thương Bình, và còn có các vị cao thủ khác cùng với các công tử, thiếu gia, tiểu thư, cung phụng, thân cận vệ và cả nguyên một đội quân nhiều vô kể của triều đình.
Liền ai nấy cũng mắt chữ O mồm chữ Ô vì hiện đã không thấy La Thần hắn còn ở chỗ cũ nữa rồi.
Ngay lúc này đến ngay cả tiểu Hắc và tiểu Bạch cũng bất ngờ không kém vì sự nhanh như chớp của La Thần. Tiếp tiểu Bạch liền nhanh quay đầu nhìn lại đằng sau thì đã thấy bóng dáng của La Thần chỉ còn lại một đóm đen nho nhỏ xa tít rồi.
Thấy vậy tiểu Bạch liền kinh ngạc la lớn. "Á.! Đại ca ca chờ... chờ tiểu Bạch Bạch với."
Hô xong tiểu Bạch liền ngay lập tức chỉ còn lại một tàn ảnh, còn bản thể thì đã vụt bay rất xa đuổi theo La Thần rồi. Tiểu Hắc thì cũng không kém cạnh liền cũng nhanh đến mức có thể để lại tàn ảnh cùng tiểu Bạch nhanh bay đi.
Lão Thương Bình lúc này liền tức giận xung thiên quát. "Tên tiểu tử Ma thú chết tiệt.! Đứng lại cho Ta..."
Nói xong lão cũng liền ngay lập tức phi thân đuổi theo La Thần. Ngô Kình Đa cùng với bốn Tứ Bất Tượng thì cùng đồng hô nói.
"Tất cả đuổi theo.!"
Thế là ngay tức khắc tất cả cao thủ có mặt liền ngay lập tức liền với tốc độ nhanh kinh khủng một mạch phi thân cùng truy đuổi.
Lúc này phía sau hiện Kim Gia thôn Tích Hà nhị tiểu thư Kim Gia Như bỗng thấy La Thần bỏ chạy thì liền thở một hơi nói.
"Haizz... Xem ra ta đã nhìn nhầm thật rồi."
Gần đó thì Nguyên Sương Sương hiện cũng rất kinh ngạc lên tiếng nói. "Cái này... cái này... Cái con Ma thú này thật rất giảo hoạt nha."
Nghe vậy Mộc Lan Hoa bên cạnh cũng liền còn kinh ngạc nói. "Sao ta bây giờ lại thấy sự giảo hoạt của con Ma thú này nhìn nó có chút rất thú vị nha."
Một hướng khác lúc này thì Ma thú Hùng Sơn bỗng hướng Hỏa Hồ Tiểu Ly nói. "Tam muội.! Cái người chủ nhân này của muội như vậy mà muội cũng nguyện đi theo cùng hắn hay sao."
Ma thú vương bên cạnh cũng lên tiếng nói. "Chỉ lo cho bản thân, chạy bỏ luôn cả hai hồn thú luôn bảo vệ cho mình. Theo đại ca thấy thì loại người này thật không đáng để muội gọi một tiếng chủ nhân đâu."
Hỏa Hồ Tiểu Ly hiện vẫn còn rất bất ngờ vì cách xử lý của La Thần, nhưng khi nghe hai vị huynh của mình nói La Thần không ra gì thì liền có chút khó chịu nói.
"Hai huynh trước hãy rời đi đi. Còn về việc chủ nhân của muội tại sao lại phải làm như vậy thì muội tin chắc là chủ nhân hiện có chuyện gì đó khó xử nên bắt buộc phải làm ra thành như thế thôi."
Ngừng một chút Hỏa Hồ Tiểu Ly tiếp nói. "Sau này có lẽ muội sẽ không còn cơ hội gặp lại hai huynh nữa, vậy nên tạm biệt hôm nay cũng coi như là chấm hết luôn đi."
"Tạm biệt.!" Buông thêm một câu dứt khoát lạnh lùng, Hỏa Hồ Tiểu Ly liền xoay người bay lên lập tức đuổi theo La Thần.
Thấy Hỏa Hồ lời nói bỗng lạnh lùng Ma thú Hùng Sơn liền hướng Ma thú vương nói. "Đại ca.! Xem ra tam muội thật giận chúng ta vì đã nói không tốt về chủ nhân của muội ấy rồi nha."
Nghe vậy Ma thú vương liền thở dài cảm thán nói. "Haizz... Tam muội bình thường thông minh nhưng sao lại không thể nhìn rõ trắng đen cái tên không ra gì đó như vậy đây. Haizz..."
- ---------.....---------
__Thành Kinh Sư: Bên Ngoài Bắc Thành
Ngoài một đoạn hơi xa cổng thành bắc Kinh Sư lúc này hiện đang có một nhóm người hơi đông đang tụ tập lại một chỗ. Đám người này đã dùng xe ngựa để chạy đến nơi này ngồi chờ ở đây.
Trên một xe ngựa lúc này có một vị tiểu cô nương gương mặt vẫn chút nhợt nhạt nhìn sang một vị đại thẩm bên cạnh có chút khó khăn mở miệng hỏi.
"Hoa Thẩm.! La Thần huynh ấy đã về chưa.?"
Hoa thẩm thấy vẻ yếu ớt của vị tiểu cô nương trước mặt hỏi thế thì chỉ biết thở dài nhẹ lắc đầu nói.
"Thiếu gia vẫn chưa có quay lại. Haizz... Nhưng muội tử cháu hiện cũng đừng có nên tự đày đọa mình như vậy nữa có được hay không a."
Muội tử Song Ngư nghe Hoa thẩm khuyên bảo thì liền lập tức im lặng không trả lời mà chỉ lặng lẽ quay mặt đi.
Thấy vậy Hoa thẩm cũng thật hết cách với sự cứng đầu của muội tử, thế là lại chỉ biết lắc đầu thở dài. Xong Hoa thẩm tiếp hướng ra ngoài xe ngựa nói.
"Hồng thẩm.! Thẩm xem bảo nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đi chuẩn bị nguyên liệu đem cho Bạch Nương Tử nấu một bát cháo đi."
"Đã biết.!" Hồng thẩm liền đáp rồi lập tức rời đi.
Gần đó thì có nhóm Thất Tinh Lang luôn canh chừng cảnh giới cho mọi người, vì hiện tình hình Kinh Sư mọi thứ có chút loạn nên việc tiểu thư Song Ngư lúc này muốn ra khỏi thành đúng là có chút không được an toàn, bởi lẽ khi loạn ắt sẽ có rất nhiều người xấu lộng hành làm bậy.
Ở một chiếc xe ngựa khác lúc này có hai vị cô nương toàn thân bạch y, chỉ khác là có một trong họ mặc bạch y có thêu phượng tinh xảo, hiện cả hai đang ở cùng thì có một người trong họ lên tiếng nói.
"Kỳ Kỳ.! Cô hiện đang không khỏe cớ sao lại muốn đi theo làm gì cho mệt người như vậy nha."
Cô nương Kỳ Kỳ nghe vậy liền nói. "Bạch nương cô cũng biết là ta hiện đang yếu nhược vậy sao ta có thể yên tâm mà một mình ở lại một nơi xa lạ chứ."
Nghe vậy Bạch nương liền thở dài nói. "Haizz... Kỳ Kỳ cô không biết là đến khi nào thì mới có thể bỏ được cái tính đa nghi đây."
"Cận thận một chút cũng không hại gì." Kỳ Kỳ liền đáp, xong rồi lại chuyển hướng câu chuyện nói. "Nhưng cái cô tiểu thư Song Ngư gì đó đúng thật cũng biết đày đọa người khác. Chỉ là về trễ có vài ngày thôi ấy mà làm như chuyện to lớn lắm vậy. Luôn cả chuyện Kinh Sư đang loạn cũng không bằng chuyện của thiếu gia nhà bọn họ ấy."
Ngừng một chút Kỳ Kỳ liền cau mày có chút khó chịu nói. "Thật đúng là cả một đám không bình thường mà."
Bạch nương tử bên cạnh nghe vậy chỉ khẽ cười rồi nói. "Ài... Chỉ cần cái tên thiếu gia gì đó của bọn họ quay lại thì không phải mọi chuyện sẽ rõ ràng là tại sao bọn họ lại như vậy rồi sao. Kỳ Kỳ cô tới lúc đó không biết chừng lại thành ra giống như bọn họ luôn cũng nên à nha."
"Hừ... Nam nhân trong mắt Kỳ Kỳ ta chẳng khác gì một đám nô tài chỉ biết vâng lời mặc cho ta sai bảo cả." Kỳ Kỳ liền buông lời có chút khinh thường đáp, xong cô tiếp chốt thêm một câu.
"Kỳ Kỳ ta chán ghét nhất đó chính là nam nhân."
- ---------.....----------
__Rừng Phong Lâm: La Thần
Lúc này La Thần do hướng về Kinh Sư đã bị chặn lại bởi quân của triều đình nên hắn giờ không còn cách khác đành phải hướng sâu vào trong rừng Phong Lâm mà chạy chói chết.
Hắc Xích Phượng tốc độ tối đa đang bay nhanh như chớp thì bỗng lúc này bên cạnh tiểu Bạch và tiểu Hắc liền cùng xuất hiện cùng bay bên cạnh La Thần.
Tiểu Bạch sau khi đuổi kịp La Thần thì liền nhìn La Thần có chút nghi hoặc nói.
"Ngài đại ca ca, ngài thật định sẽ chạy với tốc độ con rùa đó hay sao a."
Ặc... Tốc độ con rùa á. Nhưng đây là tốc độ nhanh nhất ta có thể rồi đó nha. Haizz... Xem ra La Thần ta còn quá xem thường tốc độ của đám quái vật này rồi.
Nghĩ thế La Thần liền ngoảnh đầu lại nhìn phía sau, liền ngay lập tức thấy không khác với những gì hắn vừa nghĩ là mấy, bởi phía sau lúc này đám người kia đã rất gần với La Thần hắn rồi.
"Chết tiệt.!" La Thần thấy vậy liền khó chịu quát, xong rồi liền cuộn lại hai cánh Hắc Xích Phượng xoay tròn nhiều vòng trên không như một đầu nhọn của một mũi khoan.
Lập tức từ cánh của Hắc Xích Phượng liền bắn ra nhiều gai nhọn sắc lạnh hướng phía sau mà vung vẫy bắn phá.
Phía sau dẫn đầu chính là lão Thương Bình đã tiến rất gần La Thần thì liền bị những gai nhọn của Hắc Xích Phượng bỗng bắn nhanh về phía lão.
Thấy vậy lão Thương Bình liền mở ra một lớp phòng hộ bản thân, rồi tiếp liền vung kiếm chém chặn những ám khí của La Thần.
"Keng... Keng... Keng..." Từng âm thanh va chạm mạnh của vật cứng bỗng liên tiếp vang lên.
Phía sau ngoài lão Thương Bình ra thì cũng không ít những người khác cũng rất dễ dàng đỡ lại đòn hiểm của La Thần.
Tiếp bỗng lúc này Nam Sư Nguyên Sư Công cũng đã không còn quá xa với La Thần thì liền bỗng hô lớn.
"Thoát Ảnh Sư.!"
"Víu... víu..." Tiếp Nam Sư tốc độ liền đột ngột tăng nhanh, chớp một cái chỉ thấy còn lại tàng ảnh mơ hồ. Rồi chớp mắt lão liền không biết đã dùng cách gì mà hiện đã xuất hiện phía trước mặt La Thần rồi.
"Hừ... Oách con Ma thú ngươi còn muốn chạy." Nam Sư liền khinh thường nói một tiếng xong rồi tiếp vung tay ra sau chuẩn bị tung ra một đấm với La Thần.
"Sư Địa Bàn Thống.!"
Lúc này La Thần đã cùng Hắc Xích Phượng xoay xong vài vòng thì liền dừng lại. Bỗng cũng lúc này La Thần nghe được tiếng quát của Nam Sư phía trước.
La Thần liền ngước đầu nhìn lên thì liền đã quá muộn rồi, hắn chỉ còn kịp dùng hai cánh Hắc Xích Phượng cuộn lại bảo vệ bản thân và lao nhanh thẳng qua lão Nam Sư.
"Binh..." Một đấm mạnh mẽ của Nam Sư liền đập mạnh vào đôi cánh cứng cáp của La Thần.
Tiếp La Thần ngay lập tức bị văng mạnh hướng xuống phía bên dưới mặt đất. Tiểu Bạch cạnh bên thấy vậy thì liền hô lớn.
"Đại ca ca...."
"Ầm.... Ầm..." Dư chấn cú đấm mạnh của Nam Sư như đánh vỡ không gian vậy. Từng tiếng ầm lớn cứ vậy mà phát ra dữ dội.
"Xào... Xào... Rắc... Rắc..." La Thần thì hiện đang bị rơi mạnh xuống đâm xuyên qua các tán lá cùng chấn gãy rất nhiều các cành cây lớn.
"Ầm..." Một tiếng động lớn tiếp liền vang lên vì La Thần cộng với đôi cánh Hắc Xích Phượng to lớn cứng rắn đập mạnh xuống đất đá tạo thành.
Tiểu Bạch dừng lại ở trên không thấy vẻ thảm hại của La Thần thì liền lo lắng gọi lớn.
"Đại ca ca..."
Tiểu Hắc bên cạnh thì lại thấy dáng vẻ lo lắng của tiểu Bạch như thế thì liền bỗng tức giận xung thiên hướng lão Nam Sư quát.
"Lão già chết Tiệt...."
Tiếp tiểu Hắc liền phóng qua hô lớn tung một đấm ngay chính diện của lão Nam Sư Nguyên Sư Công.
"Ngư Long Xích.!"
Nam Sư bỗng thấy tiểu Hắc nhanh lao tới thì cũng liền không e sợ, liền cũng định lại thân mình lập tức hô lớn.
"Cuồng Sư Hống.!"
Tiếp bỗng Nam Sư lúc này liền chẳng khác gì với đám Yêu, Ma thú là mấy cũng liền gầm rống lớn như chúng Yêu, Ma, Hồn thú.
"Grào...".
Một tiếng gầm lớn của Nam Sư liền mạnh mẽ chấn động bốn phương, tiếp một lực lớn khí lực cứ thế phóng mạnh hướng của tiểu Hắc mà qua.
Tiểu Hắc lúc này bỗng gương mặt đáng sợ, miệng hơi nhếch lên có thể nhìn ra được rõ cái răng nanh bên trái của tiểu Hắc.
"Gừ... ". Tiểu Hắc bỗng nhỏ gầm gừ nhìn có chút đáng sợ, tiếp liền bay thẳng chấn mạnh vào luồng chấn khí lực của Nam Sư mà không hề ngập ngừng suy nghĩ.
Nam Sư sau khi tung chiêu thì rất chú ý hướng tiểu Hắc vì thấy tiểu Hắc không ngờ lại dám ngang nhiên lấy cứng đối cứng như vậy.
"Xích... Xích... Xích... ". Bỗng ngay lúc này xung quanh Nam Sư xuất hiện tiếng va chạm của những sợi dây xích đen to lớn được chuôi ra khỏi từ những lỗ đen không gian nhỏ xung quanh lão Nam Sư.
"Hử... Đây là chiêu thức gì... ". Nam Sư lời nói còn chưa xong thì liền ngay lập tức đã bị các sợi xích đang bao vây xung quanh bỗng xiết lại bó chặt lão lại.
"Lão già chết tiệt. Chết Đi...." Ngay lúc này thì tiểu Hắc cũng đã xuất hiện tới trước Nam Sư hô lớn tung ra một quyền.
"Binh..." Quyền đầu cứng rắn và mạnh mẽ của tiểu Hắc liền va mạnh vào cục tròn của những sợi xích đang bó chặt lấy lão Nam Sư.
"Rắc... Rắc.... Rắc..." Tiếp những sợi xích liền có dấu hiệu rạn nứt vì không chịu nổi một quyền của tiểu Hắc.
"Bang...." Không ngoài dự đoán cục tròn lớn từ những sợi xích liền vỡ nát tang tành.
"Phóc.! Phụt..." Nam Sư bị bó chặt bên trong liền được giải thoát nhưng lạ là lão còn chưa kịp nói gì thì đã hộc máu rồi.
Tiếp Nam Sư tay rung rung khó tin trợn trừng mắt nhìn tiểu Hắc. Rồi tiếp lão giống như đã bị thương rất nặng liền ngay lập tức rơi tự do xuống dưới.
Lúc này phía sau đám người đuổi theo La Thần thấy tiểu Hắc mạnh mẽ chỉ một chiêu đã hạ được lão Nam Sư thì bỗng trong lòng chấn động khó tin hướng tiểu Hắc chừng lớn mắt.
Lúc này bỗng tiểu Bạch không quan tâm đến tình hình thế sự lập tức lao mình xuống dưới muốn xem xem La Thần ngài đại ca ca của nó hiện đã thế nào rồi. Trong lúc lao xuống tiểu Bạch trong lòng cũng không ngừng tức giận buông lời tà ác nói.
Đám lão nhân con người các ngươi hãy cầu phúc là đại ca ca sẽ không làm sao đi... Nếu ngài đại ca ca mà có mệnh hệ gì thì tiểu Bạch ta hứa chắc chắn với đám các ngươi ngày này năm sau nó cũng chính là ngày giỗ của... Các Ngươi....
- ---------!!!----------
Thấy tên mang mặt nạ hồ ly có cánh bỗng hiện rất không rõ ràng mạnh như thế nào, cùng cộng với hai hồn thú mạnh mẽ khó lường luôn ở bên cạnh. Ma thú vương liền không chần chừ lập tức dậm chân dùng thần thức truyền âm chúng ma và yêu thú nói.
"Tất cả nghe lệnh.! Lập tức rút lui."
"Gầm... Gào... Gào... Óoo... Gừ... Gừ... Khịt... Khịt... Hí... Hí..."
Ngay lập tức lúc này muôn hình vạn trạng yêu thú đông không đếm xể liền gầm rống đáp lại với lời nói Ma thú vương. Rồi tiếp liền tất cả đều quay đầu rút lui chạy nhanh sâu hơn vào trong rừng Phong Lâm.
"Ầm... Ầm... Ầm... Rầm... Rầm... Rầm..."
"Cảnh giới.! Cảnh giới.!" Thấy thú triều đông đúc như dòng chảy bỗng dị động, các quân lính phe triều đình liền hồ hét cảnh giác đề cao.
Nhưng bỗng lại thấy thú triều quay đầu rút lui thì quân triều đình lập tức khó hiểu không biết là có chuyện gì.
Phía khác Ma thú Hùng Sơn lúc này đang ở cùng bên cạnh Hỏa Hồ Tiểu Ly lại lên tiếng nói.
"Tam muội.! Muội nói cái gì vậy.? Cái gì mà chủ nhân ở đây nha."
Ngừng một chút Ma thú Hùng Sơn vẫn không thấy tam muội Hỏa Hồ trả lời thì liền có chút lo lắng gấp gáp nói.
"Tam muội.! Đại ca đã ra lệnh rút lui rồi. Giờ chúng ta cũng phải mau chóng nhanh rời đi thôi."
"Nhị ca.!" Hỏa Hồ mắt vẫn không quay lại nhìn Hùng Sơn, mở miệng gọi một tiếng rồi nói tiếp. "Huynh cùng mọi người hãy rời đi đi. Còn muội, muội sẽ phải ở lại đây bên cạnh chủ nhân của muội."
"Chủ nhân.!" Nghe Hỏa Hồ nói là phải ở lại cùng với chủ nhân thì Ma thú Hùng Sơn liền kinh ngạc khó tin, vì hắn thật chưa từng biết qua rằng Hỏa Hồ có chủ nhân từ lúc nào.
Khó hiểu Hùng Sơn lại nói. "Tam muội à.! Thật ai là chủ nhân. Chủ nhân của muội là người nào vậy a. Sao huynh lại chưa hề từng biết qua vậy.?"
Hỏa Hồ Tiểu Ly mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía La Thần mở miệng đáp lời Hùng Sơn. "Nhị ca huynh sau này hãy ở bên cạnh cùng bầu bạn với đại ca. Còn muội...!. Huynh và đại ca không cần phải lo cho muội nữa đâu. Vì giờ muội sẽ luôn đi theo cùng với chủ nhân của muội rồi."
"Ặc... Rốt cuộc thì muội hiện đang muốn nói gì vậy a." Ma thú Hùng Sơn nhất thời khó có thể tiếp nhận nên liền không biết phải làm sao.
Lúc này Ma thú vương bên kia thấy nhị đệ Hùng Sơn và tam muội Hỏa Hồ vẫn đứng yên không động tĩnh thì liền khó hiểu, xong nhanh hướng các Ma thú nói nhanh.
"Các ngươi phụ trách mở đường. Ai ngăn cản chúng ta rút lui thì cứ việc đánh cho ta."
"Đã rõ.!" Chúng Ma thú thưa thớt còn sống liền hướng Ma thú vương nhanh đáp lời.
Xong Ma thú vương liền thuấn một cái bay nhanh về phía chỗ hai đệ muội của mình muốn hỏi xem xem là có chuyện gì.
Bên Ma thú hiện đã hành động rút lui nhưng lúc này Tứ Bất Tượng, Ngô Kình Đa, Thương Bình và cùng nhiều bật cao thủ khác lại không mấy quan tâm đến chuyện đó cho lắm.
Bọn họ hiện trong lòng thấy việc rút lui của đám nhải nhép cũng không có ảnh hưởng gì đến họ lúc này cả, mà việc quan trọng hơn với họ lúc này đó là con Ma thú có cánh và hai hồn thú mạnh mẽ phía trước cơ.
La Thần hắn lúc bấy giờ thì hiện đang cảm nhận lực lượng mới của cảnh giới Trúc Cơ cảnh. Trong lòng thì có chút cảm khoái nghĩ.
Ây... Cơ thể ta hiện có thể cảm nhận được một luồng linh khí mạnh mẽ và dồi dào hơn lúc trước nhiều, từng đường chân mạch đều có nhiều hơn nhiều khí lực a.
Nhưng mà khổ nỗi một điều là, tuy mạnh hơn trước nhưng... nhưng cũng không thể nào đánh nhau lại với đám quái vật ở phía trước a.
Hic... Hic... Sao số của La Thần ta lúc nào nó cũng khổ như thế này vậy nha... Thật ta sống không có dễ dàng gì mà... Haizz...
Nghĩ lung tung cảm thán nhân sinh chính mình một chút thì La Thần hắn lại thấy bỗng cả đám thú triều yêu thú lúc này liền gấp gáp rút lui. Thấy vậy La Thần liền lại kinh ngạc nhân sinh trong đầu nói.
Ặc... Chúng yêu thú các ngươi còn dứt khoát nhanh hơn cả ta nữa sao. Cái này... cái này là chủ ý ta định sẽ làm trước mà... Đám yêu thú các ngươi... các ngươi có thể không tranh ngang làm trước như vậy có được không a.
Trong lúc hiện các bật cao thủ phía bên kia còn chưa hết bất ngờ vì La Thần bỗng biến thành Ma thú, và hiện vẫn chằm chằm nhìn La Thần không rời mắt.
La Thần hắn thì lúc này lại thấy đám yêu thú phía dưới đã tranh lấy mất tiên cơ của mình thì có chút bất ngờ. Nhưng rồi La Thần cũng nhanh lấy lại sự sắc bén của mình rồi liền nhìn chằm chằm lại đám người phía trước mặt nói nhỏ.
"Tiểu Hắc.! Tiểu Bạch.! Hai ngươi đã chuẩn bị xong chưa.?"
"Ươm... ươm...." Tiểu Bạch nghe vậy liền lập tức gật đầu đáp, còn tiểu Hắc thì lại đang bộ dáng rất tập trung nên đã không lên tiếng trả lời.
La Thần đã xác nhận xong thì liền lúc này bỗng nhìn về phía sau của đám người trước mắt hô lớn.
"Ngươi cuối cùng cũng đã tới rồi nha."
Thấy La Thần bỗng nhiên nhìn về phía sau đám người bọn họ rồi lại nói như vậy thì tất cả đám người bọn họ liền ngay lập tức cảnh giác quay lại nhìn phía sau.
"Ai... Kẻ nào... Là ai... Là tên nào...."
Đồng loạt mỗi người một câu nói khác nhau cùng lên tiếng nhưng lại bỗng không thấy có ai. Thế là cả đám người lại có chút nghi ngờ khó hiểu nói.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa khó hiểu lên tiếng nói trước. "Ươm... Ta sao lại chẳng thấy ai hết vậy a."
Một số các bật cao thủ khác cũng nói. "Có thấy ai đâu nha... Ta cũng không thấy... Ta cũng vậy... Rốt cuộc là sao nha... Ta cũng không biết nữa... Ta cũng như thế... Ta... ta... ta..."
Ngô Kình Đa lúc này thì lại bỗng quát lớn nói. "Nếu là đã đến thì có giỏi hãy bước ra cho lão phu ta xem thử một chút là kẻ nào."
Im lặng... Một hồi im lặng không một tiếng hồi âm. Bỗng lúc này lão Nam Sư Nguyên Sư Công dường như đã hiểu ra điều gì đó liền lập tức hô lớn.
"Chết tiệt.! Trúng kế."
Thế là tất cả mọi người đều liền ngay lập tức quay đầu lại muốn biết La Thần hắn làm vậy là có ý gì.
Nhưng khi vừa quay lại thì tất cả mọi người từ bốn Tứ Bất Tượng, cho tới lão Ngô Kình Đa và lão Thương Bình, và còn có các vị cao thủ khác cùng với các công tử, thiếu gia, tiểu thư, cung phụng, thân cận vệ và cả nguyên một đội quân nhiều vô kể của triều đình.
Liền ai nấy cũng mắt chữ O mồm chữ Ô vì hiện đã không thấy La Thần hắn còn ở chỗ cũ nữa rồi.
Ngay lúc này đến ngay cả tiểu Hắc và tiểu Bạch cũng bất ngờ không kém vì sự nhanh như chớp của La Thần. Tiếp tiểu Bạch liền nhanh quay đầu nhìn lại đằng sau thì đã thấy bóng dáng của La Thần chỉ còn lại một đóm đen nho nhỏ xa tít rồi.
Thấy vậy tiểu Bạch liền kinh ngạc la lớn. "Á.! Đại ca ca chờ... chờ tiểu Bạch Bạch với."
Hô xong tiểu Bạch liền ngay lập tức chỉ còn lại một tàn ảnh, còn bản thể thì đã vụt bay rất xa đuổi theo La Thần rồi. Tiểu Hắc thì cũng không kém cạnh liền cũng nhanh đến mức có thể để lại tàn ảnh cùng tiểu Bạch nhanh bay đi.
Lão Thương Bình lúc này liền tức giận xung thiên quát. "Tên tiểu tử Ma thú chết tiệt.! Đứng lại cho Ta..."
Nói xong lão cũng liền ngay lập tức phi thân đuổi theo La Thần. Ngô Kình Đa cùng với bốn Tứ Bất Tượng thì cùng đồng hô nói.
"Tất cả đuổi theo.!"
Thế là ngay tức khắc tất cả cao thủ có mặt liền ngay lập tức liền với tốc độ nhanh kinh khủng một mạch phi thân cùng truy đuổi.
Lúc này phía sau hiện Kim Gia thôn Tích Hà nhị tiểu thư Kim Gia Như bỗng thấy La Thần bỏ chạy thì liền thở một hơi nói.
"Haizz... Xem ra ta đã nhìn nhầm thật rồi."
Gần đó thì Nguyên Sương Sương hiện cũng rất kinh ngạc lên tiếng nói. "Cái này... cái này... Cái con Ma thú này thật rất giảo hoạt nha."
Nghe vậy Mộc Lan Hoa bên cạnh cũng liền còn kinh ngạc nói. "Sao ta bây giờ lại thấy sự giảo hoạt của con Ma thú này nhìn nó có chút rất thú vị nha."
Một hướng khác lúc này thì Ma thú Hùng Sơn bỗng hướng Hỏa Hồ Tiểu Ly nói. "Tam muội.! Cái người chủ nhân này của muội như vậy mà muội cũng nguyện đi theo cùng hắn hay sao."
Ma thú vương bên cạnh cũng lên tiếng nói. "Chỉ lo cho bản thân, chạy bỏ luôn cả hai hồn thú luôn bảo vệ cho mình. Theo đại ca thấy thì loại người này thật không đáng để muội gọi một tiếng chủ nhân đâu."
Hỏa Hồ Tiểu Ly hiện vẫn còn rất bất ngờ vì cách xử lý của La Thần, nhưng khi nghe hai vị huynh của mình nói La Thần không ra gì thì liền có chút khó chịu nói.
"Hai huynh trước hãy rời đi đi. Còn về việc chủ nhân của muội tại sao lại phải làm như vậy thì muội tin chắc là chủ nhân hiện có chuyện gì đó khó xử nên bắt buộc phải làm ra thành như thế thôi."
Ngừng một chút Hỏa Hồ Tiểu Ly tiếp nói. "Sau này có lẽ muội sẽ không còn cơ hội gặp lại hai huynh nữa, vậy nên tạm biệt hôm nay cũng coi như là chấm hết luôn đi."
"Tạm biệt.!" Buông thêm một câu dứt khoát lạnh lùng, Hỏa Hồ Tiểu Ly liền xoay người bay lên lập tức đuổi theo La Thần.
Thấy Hỏa Hồ lời nói bỗng lạnh lùng Ma thú Hùng Sơn liền hướng Ma thú vương nói. "Đại ca.! Xem ra tam muội thật giận chúng ta vì đã nói không tốt về chủ nhân của muội ấy rồi nha."
Nghe vậy Ma thú vương liền thở dài cảm thán nói. "Haizz... Tam muội bình thường thông minh nhưng sao lại không thể nhìn rõ trắng đen cái tên không ra gì đó như vậy đây. Haizz..."
- ---------.....---------
__Thành Kinh Sư: Bên Ngoài Bắc Thành
Ngoài một đoạn hơi xa cổng thành bắc Kinh Sư lúc này hiện đang có một nhóm người hơi đông đang tụ tập lại một chỗ. Đám người này đã dùng xe ngựa để chạy đến nơi này ngồi chờ ở đây.
Trên một xe ngựa lúc này có một vị tiểu cô nương gương mặt vẫn chút nhợt nhạt nhìn sang một vị đại thẩm bên cạnh có chút khó khăn mở miệng hỏi.
"Hoa Thẩm.! La Thần huynh ấy đã về chưa.?"
Hoa thẩm thấy vẻ yếu ớt của vị tiểu cô nương trước mặt hỏi thế thì chỉ biết thở dài nhẹ lắc đầu nói.
"Thiếu gia vẫn chưa có quay lại. Haizz... Nhưng muội tử cháu hiện cũng đừng có nên tự đày đọa mình như vậy nữa có được hay không a."
Muội tử Song Ngư nghe Hoa thẩm khuyên bảo thì liền lập tức im lặng không trả lời mà chỉ lặng lẽ quay mặt đi.
Thấy vậy Hoa thẩm cũng thật hết cách với sự cứng đầu của muội tử, thế là lại chỉ biết lắc đầu thở dài. Xong Hoa thẩm tiếp hướng ra ngoài xe ngựa nói.
"Hồng thẩm.! Thẩm xem bảo nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đi chuẩn bị nguyên liệu đem cho Bạch Nương Tử nấu một bát cháo đi."
"Đã biết.!" Hồng thẩm liền đáp rồi lập tức rời đi.
Gần đó thì có nhóm Thất Tinh Lang luôn canh chừng cảnh giới cho mọi người, vì hiện tình hình Kinh Sư mọi thứ có chút loạn nên việc tiểu thư Song Ngư lúc này muốn ra khỏi thành đúng là có chút không được an toàn, bởi lẽ khi loạn ắt sẽ có rất nhiều người xấu lộng hành làm bậy.
Ở một chiếc xe ngựa khác lúc này có hai vị cô nương toàn thân bạch y, chỉ khác là có một trong họ mặc bạch y có thêu phượng tinh xảo, hiện cả hai đang ở cùng thì có một người trong họ lên tiếng nói.
"Kỳ Kỳ.! Cô hiện đang không khỏe cớ sao lại muốn đi theo làm gì cho mệt người như vậy nha."
Cô nương Kỳ Kỳ nghe vậy liền nói. "Bạch nương cô cũng biết là ta hiện đang yếu nhược vậy sao ta có thể yên tâm mà một mình ở lại một nơi xa lạ chứ."
Nghe vậy Bạch nương liền thở dài nói. "Haizz... Kỳ Kỳ cô không biết là đến khi nào thì mới có thể bỏ được cái tính đa nghi đây."
"Cận thận một chút cũng không hại gì." Kỳ Kỳ liền đáp, xong rồi lại chuyển hướng câu chuyện nói. "Nhưng cái cô tiểu thư Song Ngư gì đó đúng thật cũng biết đày đọa người khác. Chỉ là về trễ có vài ngày thôi ấy mà làm như chuyện to lớn lắm vậy. Luôn cả chuyện Kinh Sư đang loạn cũng không bằng chuyện của thiếu gia nhà bọn họ ấy."
Ngừng một chút Kỳ Kỳ liền cau mày có chút khó chịu nói. "Thật đúng là cả một đám không bình thường mà."
Bạch nương tử bên cạnh nghe vậy chỉ khẽ cười rồi nói. "Ài... Chỉ cần cái tên thiếu gia gì đó của bọn họ quay lại thì không phải mọi chuyện sẽ rõ ràng là tại sao bọn họ lại như vậy rồi sao. Kỳ Kỳ cô tới lúc đó không biết chừng lại thành ra giống như bọn họ luôn cũng nên à nha."
"Hừ... Nam nhân trong mắt Kỳ Kỳ ta chẳng khác gì một đám nô tài chỉ biết vâng lời mặc cho ta sai bảo cả." Kỳ Kỳ liền buông lời có chút khinh thường đáp, xong cô tiếp chốt thêm một câu.
"Kỳ Kỳ ta chán ghét nhất đó chính là nam nhân."
- ---------.....----------
__Rừng Phong Lâm: La Thần
Lúc này La Thần do hướng về Kinh Sư đã bị chặn lại bởi quân của triều đình nên hắn giờ không còn cách khác đành phải hướng sâu vào trong rừng Phong Lâm mà chạy chói chết.
Hắc Xích Phượng tốc độ tối đa đang bay nhanh như chớp thì bỗng lúc này bên cạnh tiểu Bạch và tiểu Hắc liền cùng xuất hiện cùng bay bên cạnh La Thần.
Tiểu Bạch sau khi đuổi kịp La Thần thì liền nhìn La Thần có chút nghi hoặc nói.
"Ngài đại ca ca, ngài thật định sẽ chạy với tốc độ con rùa đó hay sao a."
Ặc... Tốc độ con rùa á. Nhưng đây là tốc độ nhanh nhất ta có thể rồi đó nha. Haizz... Xem ra La Thần ta còn quá xem thường tốc độ của đám quái vật này rồi.
Nghĩ thế La Thần liền ngoảnh đầu lại nhìn phía sau, liền ngay lập tức thấy không khác với những gì hắn vừa nghĩ là mấy, bởi phía sau lúc này đám người kia đã rất gần với La Thần hắn rồi.
"Chết tiệt.!" La Thần thấy vậy liền khó chịu quát, xong rồi liền cuộn lại hai cánh Hắc Xích Phượng xoay tròn nhiều vòng trên không như một đầu nhọn của một mũi khoan.
Lập tức từ cánh của Hắc Xích Phượng liền bắn ra nhiều gai nhọn sắc lạnh hướng phía sau mà vung vẫy bắn phá.
Phía sau dẫn đầu chính là lão Thương Bình đã tiến rất gần La Thần thì liền bị những gai nhọn của Hắc Xích Phượng bỗng bắn nhanh về phía lão.
Thấy vậy lão Thương Bình liền mở ra một lớp phòng hộ bản thân, rồi tiếp liền vung kiếm chém chặn những ám khí của La Thần.
"Keng... Keng... Keng..." Từng âm thanh va chạm mạnh của vật cứng bỗng liên tiếp vang lên.
Phía sau ngoài lão Thương Bình ra thì cũng không ít những người khác cũng rất dễ dàng đỡ lại đòn hiểm của La Thần.
Tiếp bỗng lúc này Nam Sư Nguyên Sư Công cũng đã không còn quá xa với La Thần thì liền bỗng hô lớn.
"Thoát Ảnh Sư.!"
"Víu... víu..." Tiếp Nam Sư tốc độ liền đột ngột tăng nhanh, chớp một cái chỉ thấy còn lại tàng ảnh mơ hồ. Rồi chớp mắt lão liền không biết đã dùng cách gì mà hiện đã xuất hiện phía trước mặt La Thần rồi.
"Hừ... Oách con Ma thú ngươi còn muốn chạy." Nam Sư liền khinh thường nói một tiếng xong rồi tiếp vung tay ra sau chuẩn bị tung ra một đấm với La Thần.
"Sư Địa Bàn Thống.!"
Lúc này La Thần đã cùng Hắc Xích Phượng xoay xong vài vòng thì liền dừng lại. Bỗng cũng lúc này La Thần nghe được tiếng quát của Nam Sư phía trước.
La Thần liền ngước đầu nhìn lên thì liền đã quá muộn rồi, hắn chỉ còn kịp dùng hai cánh Hắc Xích Phượng cuộn lại bảo vệ bản thân và lao nhanh thẳng qua lão Nam Sư.
"Binh..." Một đấm mạnh mẽ của Nam Sư liền đập mạnh vào đôi cánh cứng cáp của La Thần.
Tiếp La Thần ngay lập tức bị văng mạnh hướng xuống phía bên dưới mặt đất. Tiểu Bạch cạnh bên thấy vậy thì liền hô lớn.
"Đại ca ca...."
"Ầm.... Ầm..." Dư chấn cú đấm mạnh của Nam Sư như đánh vỡ không gian vậy. Từng tiếng ầm lớn cứ vậy mà phát ra dữ dội.
"Xào... Xào... Rắc... Rắc..." La Thần thì hiện đang bị rơi mạnh xuống đâm xuyên qua các tán lá cùng chấn gãy rất nhiều các cành cây lớn.
"Ầm..." Một tiếng động lớn tiếp liền vang lên vì La Thần cộng với đôi cánh Hắc Xích Phượng to lớn cứng rắn đập mạnh xuống đất đá tạo thành.
Tiểu Bạch dừng lại ở trên không thấy vẻ thảm hại của La Thần thì liền lo lắng gọi lớn.
"Đại ca ca..."
Tiểu Hắc bên cạnh thì lại thấy dáng vẻ lo lắng của tiểu Bạch như thế thì liền bỗng tức giận xung thiên hướng lão Nam Sư quát.
"Lão già chết Tiệt...."
Tiếp tiểu Hắc liền phóng qua hô lớn tung một đấm ngay chính diện của lão Nam Sư Nguyên Sư Công.
"Ngư Long Xích.!"
Nam Sư bỗng thấy tiểu Hắc nhanh lao tới thì cũng liền không e sợ, liền cũng định lại thân mình lập tức hô lớn.
"Cuồng Sư Hống.!"
Tiếp bỗng Nam Sư lúc này liền chẳng khác gì với đám Yêu, Ma thú là mấy cũng liền gầm rống lớn như chúng Yêu, Ma, Hồn thú.
"Grào...".
Một tiếng gầm lớn của Nam Sư liền mạnh mẽ chấn động bốn phương, tiếp một lực lớn khí lực cứ thế phóng mạnh hướng của tiểu Hắc mà qua.
Tiểu Hắc lúc này bỗng gương mặt đáng sợ, miệng hơi nhếch lên có thể nhìn ra được rõ cái răng nanh bên trái của tiểu Hắc.
"Gừ... ". Tiểu Hắc bỗng nhỏ gầm gừ nhìn có chút đáng sợ, tiếp liền bay thẳng chấn mạnh vào luồng chấn khí lực của Nam Sư mà không hề ngập ngừng suy nghĩ.
Nam Sư sau khi tung chiêu thì rất chú ý hướng tiểu Hắc vì thấy tiểu Hắc không ngờ lại dám ngang nhiên lấy cứng đối cứng như vậy.
"Xích... Xích... Xích... ". Bỗng ngay lúc này xung quanh Nam Sư xuất hiện tiếng va chạm của những sợi dây xích đen to lớn được chuôi ra khỏi từ những lỗ đen không gian nhỏ xung quanh lão Nam Sư.
"Hử... Đây là chiêu thức gì... ". Nam Sư lời nói còn chưa xong thì liền ngay lập tức đã bị các sợi xích đang bao vây xung quanh bỗng xiết lại bó chặt lão lại.
"Lão già chết tiệt. Chết Đi...." Ngay lúc này thì tiểu Hắc cũng đã xuất hiện tới trước Nam Sư hô lớn tung ra một quyền.
"Binh..." Quyền đầu cứng rắn và mạnh mẽ của tiểu Hắc liền va mạnh vào cục tròn của những sợi xích đang bó chặt lấy lão Nam Sư.
"Rắc... Rắc.... Rắc..." Tiếp những sợi xích liền có dấu hiệu rạn nứt vì không chịu nổi một quyền của tiểu Hắc.
"Bang...." Không ngoài dự đoán cục tròn lớn từ những sợi xích liền vỡ nát tang tành.
"Phóc.! Phụt..." Nam Sư bị bó chặt bên trong liền được giải thoát nhưng lạ là lão còn chưa kịp nói gì thì đã hộc máu rồi.
Tiếp Nam Sư tay rung rung khó tin trợn trừng mắt nhìn tiểu Hắc. Rồi tiếp lão giống như đã bị thương rất nặng liền ngay lập tức rơi tự do xuống dưới.
Lúc này phía sau đám người đuổi theo La Thần thấy tiểu Hắc mạnh mẽ chỉ một chiêu đã hạ được lão Nam Sư thì bỗng trong lòng chấn động khó tin hướng tiểu Hắc chừng lớn mắt.
Lúc này bỗng tiểu Bạch không quan tâm đến tình hình thế sự lập tức lao mình xuống dưới muốn xem xem La Thần ngài đại ca ca của nó hiện đã thế nào rồi. Trong lúc lao xuống tiểu Bạch trong lòng cũng không ngừng tức giận buông lời tà ác nói.
Đám lão nhân con người các ngươi hãy cầu phúc là đại ca ca sẽ không làm sao đi... Nếu ngài đại ca ca mà có mệnh hệ gì thì tiểu Bạch ta hứa chắc chắn với đám các ngươi ngày này năm sau nó cũng chính là ngày giỗ của... Các Ngươi....
- ---------!!!----------