Chương 25
Nam Thanh Việt nhìn về phía cô gái, cười nói: “Tư Thanh cô nương!”
Tư Thanh bình tĩnh nói: “Đến đủ cả rồi thì đi thôi!”
Nam Thanh Việt gật đầu: “Đi thôi!”
Nói xong, cả đoàn người đi về phía vực sâu phía xa.
Cường giả của ba gia tộc lớn không đi cùng!
Cả chặng đường, ba người Nam Thanh Việt vừa nói vừa cười, còn Diệp Quân và Nạp Lan Ca rõ ràng hơi đơn độc, nhưng chẳng mấy chốc, Nam Thanh Việt bắt đầu kéo Nạp Lan Ca gia nhập vào trong câu chuyện của bọn họ!
Hiển nhiên chỉ còn lại mình Diệp Quân là hơi cô đơn!
Diệp Quân cũng không hề bận tâm chuyện này!
Hắn biết thế giới này tồn tại đủ các mối quan hệ lớn nhỏ, đây là mối quan hệ của người khác, người khác không có hứng thú với hắn thì hắn cũng không có hứng thú gì quá lớn.
Mối quan hệ khác nhau, hắn đương nhiên sẽ không miễn cưỡng hoà nhập!
Mục đích của hắn là xem bí cảnh.
Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Khí tức quen thuộc!”
Diệp Quân nhíu mày: “Khí tức quen thuộc? Tháp gia, ý gì thế?”
Tiểu Tháp trầm mặc một hồi, nói: “Không có gì!”
Diệp Quân lắc đầu cười, Tháp gia này cứ thần thần bí bí.
Nơi xa, Nam Thanh Việt ở bên cạnh Nạp Lan Ca đột nhiên cười nói: “Tiểu Ca, hắn không xứng… hắn không phù hợp với muội!”
Nạp Lan Ca nhìn về phía Nam Thanh Việt, Nam Thanh Việt bình tĩnh nói: “Hắn ở thành Hoang Cổ, quả thực cũng tạm được, thế nhưng nếu như đi ra bên ngoài thì chỉ có thể nói là quá tầm thường! Hơn nữa, gia thế của hắn quá thấp hèn, một nhà họ Diệp nhỏ bé đã ấn định cho hắn một cuộc đời bình thường! Bởi vì nhà họ Diệp không thể cho hắn tài nguyên tốt hơn, mà thời đại này lại rất coi trọng bối cảnh và gia thế! Không có bối cảnh và gia thế lót đường, sự nỗ lực cá nhân cũng chỉ có hạn”.
Nạp Lan Ca liếc nhìn Nam Thanh Việt, hơi nghi hoặc: “Thanh Việt, tỷ cảm thấy huynh ấy rất kém sao?”
Nam Thanh Việt liếc nhìn Diệp Quân đang đứng cách họ khá xa, cười nói: “Xét tình cảnh bây giờ thì ta cảm thấy rất kém! Nếu như ta là hắn thì chắc chắn sẽ bỏ hết thể diện tới để kết giao với bọn ta chứ không phải cố tỏ ra thanh cao. Đương nhiên, chuyện này cũng rất bình thường, rất nhiều người không có năng lực nhưng lại quá tự cao, cho rằng bản thân không kém hơn người khác, nhưng hắn không biết được là nếu như hắn biết lấy lòng bọn ta thì sẽ có giúp đỡ rất lớn đối với tương lai của hắn!”
Cô ta vừa nói vừa khẽ lắc đầu: “Ta nói những điều này không phải hy vọng hắn tới lấy lòng ta, chỉ là muốn nói vốn dĩ hắn đã có thể có được một cơ hội rất tốt để leo lên cao, thế nhưng hắn lại không lựa chọn như thế!”
Nạp Lan Ca cười đáp: “Nếu như thật sự lúc gặp được tỷ, huynh ấy gắng sức lấy lòng nịnh nọt thì mới là ta nhìn lầm người!”
Nam Thanh Việt cau mày.
Ngay sau đó, Nạp Lan Ca đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Quân, cười nói: “Thanh Việt là học sinh của thư viện, tỷ ấy là học sinh của Dương đạo sư nên ta có quen biết với tỷ ấy. Ban nãy gặp được huynh, biết huynh muốn xem bí cảnh này nên ta mới mời huynh tới…không hề có ý muốn làm huynh khó xử!”
Tư Thanh bình tĩnh nói: “Đến đủ cả rồi thì đi thôi!”
Nam Thanh Việt gật đầu: “Đi thôi!”
Nói xong, cả đoàn người đi về phía vực sâu phía xa.
Cường giả của ba gia tộc lớn không đi cùng!
Cả chặng đường, ba người Nam Thanh Việt vừa nói vừa cười, còn Diệp Quân và Nạp Lan Ca rõ ràng hơi đơn độc, nhưng chẳng mấy chốc, Nam Thanh Việt bắt đầu kéo Nạp Lan Ca gia nhập vào trong câu chuyện của bọn họ!
Hiển nhiên chỉ còn lại mình Diệp Quân là hơi cô đơn!
Diệp Quân cũng không hề bận tâm chuyện này!
Hắn biết thế giới này tồn tại đủ các mối quan hệ lớn nhỏ, đây là mối quan hệ của người khác, người khác không có hứng thú với hắn thì hắn cũng không có hứng thú gì quá lớn.
Mối quan hệ khác nhau, hắn đương nhiên sẽ không miễn cưỡng hoà nhập!
Mục đích của hắn là xem bí cảnh.
Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Khí tức quen thuộc!”
Diệp Quân nhíu mày: “Khí tức quen thuộc? Tháp gia, ý gì thế?”
Tiểu Tháp trầm mặc một hồi, nói: “Không có gì!”
Diệp Quân lắc đầu cười, Tháp gia này cứ thần thần bí bí.
Nơi xa, Nam Thanh Việt ở bên cạnh Nạp Lan Ca đột nhiên cười nói: “Tiểu Ca, hắn không xứng… hắn không phù hợp với muội!”
Nạp Lan Ca nhìn về phía Nam Thanh Việt, Nam Thanh Việt bình tĩnh nói: “Hắn ở thành Hoang Cổ, quả thực cũng tạm được, thế nhưng nếu như đi ra bên ngoài thì chỉ có thể nói là quá tầm thường! Hơn nữa, gia thế của hắn quá thấp hèn, một nhà họ Diệp nhỏ bé đã ấn định cho hắn một cuộc đời bình thường! Bởi vì nhà họ Diệp không thể cho hắn tài nguyên tốt hơn, mà thời đại này lại rất coi trọng bối cảnh và gia thế! Không có bối cảnh và gia thế lót đường, sự nỗ lực cá nhân cũng chỉ có hạn”.
Nạp Lan Ca liếc nhìn Nam Thanh Việt, hơi nghi hoặc: “Thanh Việt, tỷ cảm thấy huynh ấy rất kém sao?”
Nam Thanh Việt liếc nhìn Diệp Quân đang đứng cách họ khá xa, cười nói: “Xét tình cảnh bây giờ thì ta cảm thấy rất kém! Nếu như ta là hắn thì chắc chắn sẽ bỏ hết thể diện tới để kết giao với bọn ta chứ không phải cố tỏ ra thanh cao. Đương nhiên, chuyện này cũng rất bình thường, rất nhiều người không có năng lực nhưng lại quá tự cao, cho rằng bản thân không kém hơn người khác, nhưng hắn không biết được là nếu như hắn biết lấy lòng bọn ta thì sẽ có giúp đỡ rất lớn đối với tương lai của hắn!”
Cô ta vừa nói vừa khẽ lắc đầu: “Ta nói những điều này không phải hy vọng hắn tới lấy lòng ta, chỉ là muốn nói vốn dĩ hắn đã có thể có được một cơ hội rất tốt để leo lên cao, thế nhưng hắn lại không lựa chọn như thế!”
Nạp Lan Ca cười đáp: “Nếu như thật sự lúc gặp được tỷ, huynh ấy gắng sức lấy lòng nịnh nọt thì mới là ta nhìn lầm người!”
Nam Thanh Việt cau mày.
Ngay sau đó, Nạp Lan Ca đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Quân, cười nói: “Thanh Việt là học sinh của thư viện, tỷ ấy là học sinh của Dương đạo sư nên ta có quen biết với tỷ ấy. Ban nãy gặp được huynh, biết huynh muốn xem bí cảnh này nên ta mới mời huynh tới…không hề có ý muốn làm huynh khó xử!”