Chương 41: Người ba trở về
Diệp La Manh Hạ không buồn để mắt đến, lết tấm thân mệt mỏi về phòng nghỉ ngơi. Cơ thể dần suy nhược rầu rĩ.
Ngô Kim Nhất khổ tâm lắc đầu thở dài, bỗng chốc động tĩnh bên ngoài khiến anh cảnh giác.
" Ai? "
Diệp Nam Quân từ tốn bước vào nghiêm túc nhìn cậu, thấy ba của Manh Hạ xuất viện cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu vẫn quyết định giấu đi mọi chuyện chỉ dám bịa đặt rằng hai vợ chồng nhà họ Hắc cãi nhau kịch liệt nên tạm thời tránh mặt.
Nét mặt cứng rắn của ông cũng dần mềm ra đưa ánh mắt tin cậy nhìn cậu.
" Tôi có lỗi với con bé, nó hận tôi thấu xương tận tủy chỉ có thể trông cậy vào cậu đừng để nó phải chịu uất ức. "
" Cháu hiểu, cô ấy không hận bác đến vậy đâu. "
Diệp Nam Quân biết rõ tường tận thậm chí buông lời nhắc nhở.
" Đừng rời mắt khỏi Qli. "
Cái tên thất thoát phát ra khiến cậu ngớ người, là do cậu nhạy cảm hay thực sự có dụng ý sâu xa. Miệng cười trừ gật nhẹ tỏ ý đồng tình, đêm hôm khuya muộn cũng đã đến lúc cậu phải về rồi.
Bầu trời tối mịt bên ngoài khiến tầm nhìn hạn hẹp, nhưng bóng dáng đang tiến gần lại khiến Ngô Kim Nhất nhìn rõ.
Người đàn bà tâm cơ xấu xa ấy lại muốn đến làm loạn đây mà, cậu thầm nghĩ. Chân dứt khoát ngăn bà ta lại một mực xua đuổi.
" Mã Tiểu Yên bà còn mặt mũi đến đây gây sự sao? "
" Tránh ra, không phải việc của mày! "
Không muốn đôi co thêm với ả, Ngô Kim Nhất dùng lực kéo lê lết bà ta ra khỏi cổng ra hiệu bảo vệ khóa lại ngăn không cho bà ta vào.
Mụ bực dọc mắng chửi cáu gắt ra mặt, cậu không quan tâm mà thản nhiên ngồi lên chiếc xe phóng vụt rời đi mặc cho bà ta gào thét tức tưởi.
Thông qua đoạn video trên camera giám sát, Diệp Nam Quân nhìn thấy người đàn bà đã từng muốn lợi dụng mình để chiếm đoạt tài sản không nhịn được mà tự mình chạy ra đối diện trực tiếp.
Cái tát giáng xuống đau điếng vang lên đỏ rát, hằn năm nốt ngón tay trên má bị chồng lên nhiều lớp.
Xả đi cục tức này vẫn chưa hả giận, nghĩ đến Diệp La Manh Hạ vốn rất ghét bà ta, ông lại thấy đồng cảm.
" Mã Tiểu Yên bà đáng chết, cút ra khỏi Diệp gia đừng để tôi thấy mặt bà nữa! "
" Ông tin mấy lời xúi dại của tụi nó sao? Tôi chưa bao giờ phản bội ông cả!! "
Đang không biết xử lý thế nào định ra tay đánh thêm vài phát nữa thì tiếng nói đanh đảnh toát lên từ phía sau khiến ông giật mình.
" Ba vào nghỉ ngơi đi, bà ta để con tiếp. "
Nghe giọng con gái sau bao ngày tháng nằm viện nhớ nhung, tưởng chừng sẽ không thể nghe tiếng gọi ba ân cần đến thế lần nào nữa khiến ông xúc động ôm chầm lấy cô.
" Ôm đủ rồi đấy…ngạt thở…"
Lỡ ra tay siết chặt quá khiến cô khó thở, ông liền ngay tức khắc xin lỗi liên hồi cho đến khi bị cô ép vào nhà mới thôi.
Nhìn thấy Diệp La Manh Hạ, dũng khí của Mã Tiểu Yên bay sạch tay chân bắt đầu luống cuống diễn ra vở kịch thảm thương.
" Mẹ bị Lý Yết Gia lừa, con hãy tin mẹ, sao mẹ có thể làm hại con mình được chứ… "
" Không cần nhiều lời, Diệp gia không đón tiếp loại người bần hèn như bà. "
Cô phũ phàng không nể mặt dù chỉ một chút, đôi mắt kiên định vẫn chán ghét Mã Tiểu Yên như ngày nào.
" Còn xuất hiện lảng vảng quanh đây nữa đừng trách tôi độc ác mà chặt đứt chân bà. "
Lời đe dọa khiến Tiểu Yên sợ hãi chạy mất mạng, sâu trong tiềm thức không phục muốn lấy lại cho bằng được cái danh dự đã mất.
Ngô Kim Nhất khổ tâm lắc đầu thở dài, bỗng chốc động tĩnh bên ngoài khiến anh cảnh giác.
" Ai? "
Diệp Nam Quân từ tốn bước vào nghiêm túc nhìn cậu, thấy ba của Manh Hạ xuất viện cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu vẫn quyết định giấu đi mọi chuyện chỉ dám bịa đặt rằng hai vợ chồng nhà họ Hắc cãi nhau kịch liệt nên tạm thời tránh mặt.
Nét mặt cứng rắn của ông cũng dần mềm ra đưa ánh mắt tin cậy nhìn cậu.
" Tôi có lỗi với con bé, nó hận tôi thấu xương tận tủy chỉ có thể trông cậy vào cậu đừng để nó phải chịu uất ức. "
" Cháu hiểu, cô ấy không hận bác đến vậy đâu. "
Diệp Nam Quân biết rõ tường tận thậm chí buông lời nhắc nhở.
" Đừng rời mắt khỏi Qli. "
Cái tên thất thoát phát ra khiến cậu ngớ người, là do cậu nhạy cảm hay thực sự có dụng ý sâu xa. Miệng cười trừ gật nhẹ tỏ ý đồng tình, đêm hôm khuya muộn cũng đã đến lúc cậu phải về rồi.
Bầu trời tối mịt bên ngoài khiến tầm nhìn hạn hẹp, nhưng bóng dáng đang tiến gần lại khiến Ngô Kim Nhất nhìn rõ.
Người đàn bà tâm cơ xấu xa ấy lại muốn đến làm loạn đây mà, cậu thầm nghĩ. Chân dứt khoát ngăn bà ta lại một mực xua đuổi.
" Mã Tiểu Yên bà còn mặt mũi đến đây gây sự sao? "
" Tránh ra, không phải việc của mày! "
Không muốn đôi co thêm với ả, Ngô Kim Nhất dùng lực kéo lê lết bà ta ra khỏi cổng ra hiệu bảo vệ khóa lại ngăn không cho bà ta vào.
Mụ bực dọc mắng chửi cáu gắt ra mặt, cậu không quan tâm mà thản nhiên ngồi lên chiếc xe phóng vụt rời đi mặc cho bà ta gào thét tức tưởi.
Thông qua đoạn video trên camera giám sát, Diệp Nam Quân nhìn thấy người đàn bà đã từng muốn lợi dụng mình để chiếm đoạt tài sản không nhịn được mà tự mình chạy ra đối diện trực tiếp.
Cái tát giáng xuống đau điếng vang lên đỏ rát, hằn năm nốt ngón tay trên má bị chồng lên nhiều lớp.
Xả đi cục tức này vẫn chưa hả giận, nghĩ đến Diệp La Manh Hạ vốn rất ghét bà ta, ông lại thấy đồng cảm.
" Mã Tiểu Yên bà đáng chết, cút ra khỏi Diệp gia đừng để tôi thấy mặt bà nữa! "
" Ông tin mấy lời xúi dại của tụi nó sao? Tôi chưa bao giờ phản bội ông cả!! "
Đang không biết xử lý thế nào định ra tay đánh thêm vài phát nữa thì tiếng nói đanh đảnh toát lên từ phía sau khiến ông giật mình.
" Ba vào nghỉ ngơi đi, bà ta để con tiếp. "
Nghe giọng con gái sau bao ngày tháng nằm viện nhớ nhung, tưởng chừng sẽ không thể nghe tiếng gọi ba ân cần đến thế lần nào nữa khiến ông xúc động ôm chầm lấy cô.
" Ôm đủ rồi đấy…ngạt thở…"
Lỡ ra tay siết chặt quá khiến cô khó thở, ông liền ngay tức khắc xin lỗi liên hồi cho đến khi bị cô ép vào nhà mới thôi.
Nhìn thấy Diệp La Manh Hạ, dũng khí của Mã Tiểu Yên bay sạch tay chân bắt đầu luống cuống diễn ra vở kịch thảm thương.
" Mẹ bị Lý Yết Gia lừa, con hãy tin mẹ, sao mẹ có thể làm hại con mình được chứ… "
" Không cần nhiều lời, Diệp gia không đón tiếp loại người bần hèn như bà. "
Cô phũ phàng không nể mặt dù chỉ một chút, đôi mắt kiên định vẫn chán ghét Mã Tiểu Yên như ngày nào.
" Còn xuất hiện lảng vảng quanh đây nữa đừng trách tôi độc ác mà chặt đứt chân bà. "
Lời đe dọa khiến Tiểu Yên sợ hãi chạy mất mạng, sâu trong tiềm thức không phục muốn lấy lại cho bằng được cái danh dự đã mất.