Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giản Tích

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giản Tích
  3. Chương 1

Chương 1

Phần 1/6

1

Tôi ngủ thiếp đi trên xe buýt.

Mẹ nuôi Lý Quỳnh Phương lay lay cánh tay tôi, gọi khẽ: "Tích Tích, đến trạm dừng rồi, mau tỉnh lại đi con."

Tôi mở choàng mắt, khung cảnh này sao quen thế?! Trong một khoảnh khắc não tôi như trống rỗng.

Tôi vừa mới nằm mơ.

Mơ thấy anh trai ruột Giản Mặc lái xe tông tôi. Tôi bị đụng bay ra xa khoảng bảy, tám mét, gãy tay.

Giản Mặc bước xuống xe, lạnh lùng nhìn tôi đang nằm sõng soài giữa vũng máu.

Mắt anh ta ngập tràn vẻ hận thù:

"Giản Tích, người nên chết đáng lẽ phải là mày mới đúng. Sao mày lại trở về làm gì? Trả Miên Miên lại cho tao!"

Tiếng đay nghiến của bố mẹ ruột như vẫn còn văng vẳng bên tai tôi: "Nếu như mày không trở về thì Miên Miên đâu có nghĩ quẩn."

Bọn họ hận tôi đến thấu xương.

Nhưng ban đầu rõ ràng là tự bọn họ muốn đón tôi về mà?

Miên Miên là cô gái bố mẹ ruột của tôi nhận nuôi.

Khi còn nhỏ tôi bị bọn buôn người bắt cóc, bố mẹ đau lòng vô cùng.

Anh Giản Mặc đề nghị: "Bố mẹ, dù sao thì cũng không tìm được em gái về nữa. Hay là chúng ta đi trại trẻ mồ côi nhận nuôi một em khác đi."

Bố mẹ nghe theo anh ta, đến cô nhi viện nhận nuôi một bé gái trạc tuổi tôi.

Họ đặt tên Giản Miên với ngụ ý gia đình này sẽ mang lại yêu thương triền miên không bao giờ cạn cho cô ta.

Giản Miên sống như công chúa trong nhà họ Giản.

Còn tôi sang tay hết con buôn này đến mẹ mìn khác, ngày nào cũng mài mặt trên đường ăn xin.

Cuối cùng tôi lưu lạc đến một thị trấn nhỏ, suýt chút chết đói dưới gầm cầu.

Lý Quỳnh Phương mang tôi về nhà. Chồng mẹ gặp chuyện không may đã qua đời mấy năm trước trên công trường.

Mẹ nuôi còn có một đứa con trai kém tôi ba tuổi.

Sau khi nhận nuôi tôi, một mình mẹ nuôi sớm đi tối về gánh tận ba công việc để nuôi lớn tôi và em trai.

Dù hoàn cảnh không dư dả gì nhưng gia đình nhỏ này lại khiến tôi cảm nhận được ngập tràn ấm áp và yêu thương.

Về sau, bố mẹ ruột Giản Bác Viễn và Tô Thu Vân lần theo tung tích tìm được tôi rồi họ sắp xếp một buổi lễ long trọng để nhận người thân.

Đúng vậy, tôi trọng sinh rồi, trọng sinh về lại thời gian đang trên đường đi gặp bố mẹ ruột.

Nhớ tới kết cục thảm thương ở kiếp trước, tôi thất vọng sâu sắc.

Xe buýt đã đến điểm dừng, tôi và mẹ nuôi xuống xe.

Phía trước là một tòa cao ốc.

Đây là trụ sở của tập đoàn nhà họ Giản, họ tổ chức lễ nhận người thân ở đây.

Giản Bác Viễn cho mời rất nhiều hãng truyền thông đến để tuyên truyền, đồng thời mượn cơ hội này đẩy danh tiếng của tập đoàn lên cao hơn.

"Tích Tích, có phải là tòa nhà cao tầng kia không con? Trông oách thật đấy. Những năm qua con chịu khổ nhiều rồi, về bên đó thì sau này con cũng đỡ vất vả, không cần thiếu thốn nữa..." Mẹ nuôi Lý Quỳnh Phương nói một hồi thì vành mắt đã đỏ bừng.

Bà ấy cố nén nước mắt, nở một nụ cười vừa vui mừng vừa chua chát.

Tôi biết mẹ nuôi không nỡ xa tôi.

Kiếp trước, sau khi tôi đến biệt thự theo bố mẹ ruột thì mẹ nuôi tự đi xe buýt về trấn nhỏ, bà ấy gạt lệ suốt đường về.

2

Tôi mở miệng: "Mẹ, mẹ mang album ảnh của con theo đúng không? Mẹ đưa con đi."

"Có cầm theo đây." Mẹ nuôi lấy từ trong túi ra một cuốn album ảnh cũ kỹ và đưa nó cho tôi.

Tôi nhận lấy, lật từng trang một.

Bên trong tất cả đều là hình chụp tôi từ nhỏ đến lớn.

Giản Miên cũng có một cuốn album ảnh tương tự, ghi lại quá trình trưởng thành từ công chúa nhỏ đến thiên kim nhà giàu của cô ta.

Kiếp trước, lúc bố mẹ ruột gặp tôi, tôi và hai người họ ôm nhau khóc rống lên.

Giản Miên lặng lẽ rời đi, trở về nhà trước rồi khoá mình trong phòng riêng.

Sau đó cô ta nốc hết một lọ thuốc ngủ.

Chờ đến khi bố mẹ ruột hân hoan đưa tôi về biệt thự thì dì Lâm, người giúp việc của gia đình, hốt hoảng chạy tới nói: "Không xong rồi, cô chủ khoá trái cửa uống thuốc ngủ tự sát rồi!"

Không khí đoàn tụ vui mừng nháy mắt tan thành mây khói.

Giản Bác Viễn bế Giản Miên ra xe, sai tài xế lái đến bệnh viện gần nhất.

Bố mẹ lo sốt vó bên ngoài phòng phẫu thuật.

Bác sĩ từ trong phòng đi ra ngoài, lắc đầu: "Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức. Gia đình hãy chuẩn bị hậu sự đi thôi."

Tô Thu Vân choáng váng quỵ xuống, Giản Bác Viễn đỡ lấy vợ mình.

Giản Miên kẹp thư tuyệt mệnh trong cuốn album ảnh của cô ta.

[Bố mẹ và anh trai yêu quý,

Cảm ơn gia đình mình đã cho con cảm nhận được sự yêu thương triền miên vô bờ.

Bây giờ, con xin trả lại Giản Tích hết thảy mọi thứ.

Vĩnh biệt bố mẹ.

Nếu có kiếp sau, con nguyện làm con ruột của bố mẹ.]

Bố mẹ lật xem từng tấm ảnh chụp từ nhỏ đến lớn của Giản Miên, lập tức nước mắt chảy thành sông.

Hòn ngọc quý bọn họ nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan đã không còn trên đời nữa.

Bố mẹ nghĩ thầm rằng: Ôi con tôi, chắc hẳn phải tủi thân lắm mới chẳng nói chẳng rằng nuốt thuốc ngủ quyên sinh?

Giản Mặc đang ở nước ngoài bay về ngay trong đêm.

Anh ta ngồi ngẩn ngơ giữa phòng Giản Miên thâu đêm, liên tục thì thào gọi tên cô ta và tự trách bản thân:

"Miên Miên à, là do anh tới muộn, anh không bảo vệ em tử tế."

"Sao em ngốc thế? Sao không đợi anh một chút thôi?"

"Em muốn chết anh cũng theo cùng, nhưng trước hết nhất định phải để kẻ hại em lót dưới đáy quan tài đã."

Bố mẹ ruột và anh trai cùng chung dòng máu quy trách nhiệm về sự ra đi của Giản Miên lên đầu tôi. Bọn họ cho rằng chính tôi là kẻ đã hại chết Giản Miên.

Bọn họ hối hận nhận tôi về.

Thế là, trong lễ tang của Giản Miên, bố mẹ mắng tôi, bảo tôi cút khỏi nhà họ Giản, vĩnh viễn đừng để bọn họ nhìn thấy tôi nữa.

Tôi lủi thủi rời lễ tang, đi lang thang trên đường không rõ mục đích.

Giản Mặc lái chiếc xe thể thao bóng bẩy của anh ta lao về phía tôi, đâm tôi bay ra xa…

3

Thu hồi suy nghĩ, tôi nắm tay mẹ nuôi đi về phía trụ sở tập đoàn nhà họ Giản.

Cánh nhà báo đã chầu chực trước cửa ra vào chờ tôi xuất hiện từ lâu, bố mẹ ruột cũng mong mỏi ngóng bóng dáng tôi.

Giản Mặc đang ở nước ngoài vẫn chưa về.

Tôi và mẹ nuôi đi đến đại sảnh tòa nhà trụ sở, nhân viên của tập đoàn dạt sang hai bên, nhường ra một con đường cho chúng tôi.

Các phóng viên ùa lên.

Giản Bác Viễn và Tô Thu Vân đi tới gần tôi, vành mắt đẫm lệ.

Tô Thu Vân giang hai cánh tay: "Tích Tích, Tích Tích! Rốt cuộc bố mẹ cũng tìm được con rồi, con gái bảo bối của mẹ!"

Sẽ không có cảnh ôm nhau òa khóc như kiếp trước đâu.

Tôi cố ý tránh bà ta.

Bọn họ sững sờ, Giản Bác Viễn miễn cưỡng chữa cháy cho đỡ xấu hổ: "Tích Tích, mấy năm nay con vất vả rồi. Cùng về nhà với bố mẹ thôi, bố mẹ sẽ đền bù cho con gấp bội."

Tôi chú ý thấy Giản Miên đang đứng đằng sau đám đông. Cô ta mặc nguyên bộ Chanel, nhìn tôi khinh khỉnh bằng nửa con mắt.

Tôi cụp mắt, hắng giọng một cái, nói với bố mẹ ruột: "Hôm nay tôi tới đây là để nói cho các người biết, tôi sẽ không về nhà họ Giản đâu."

Dứt lời, tôi khoác tay mẹ nuôi Lý Quỳnh Phương, rồi tiếp tục tuyên bố trước mặt bố mẹ ruột: "Mẹ nuôi ngậm đắng nuốt cay bao năm mới nuôi được tôi lớn ngần này. Tôi muốn báo đáp bà ấy, ở cạnh mẹ nuôi đến cuối đời để tận hiếu."

Mặt Giản Bác Viễn và Tô Thu Vân biến sắc, rõ ràng họ không ngờ tôi sẽ nói thẳng như vậy.

Giản Bác Viễn khuyên nhủ: "Tích Tích à, con đừng đùa nữa. Mẹ nuôi của con đúng là có công dưỡng dục, bố mẹ sẽ biếu bà ấy một trăm vạn xem như hậu tạ."

Nhân viên xung quanh bàn tán ầm ĩ:

"Cô ấy không biết tập đoàn nhà họ Giản trị giá bao nhiêu đâu đúng không?"

"Về nhà họ Giản theo chủ tịch và phu nhân thì sau này tiêu không hết tiền. Ngu mới không về."

"Bà mẹ nuôi kia xem ra là đồ nhà quê thôi, vất vả kiếm tiền cả đời có khi còn chưa mua nổi một cái túi xách của phu nhân."

Phóng viên nói với tôi: "Giản Tích, bố mẹ ruột của cô là đại gia top 3 trong nước đó. Nghe nói hai vị còn chuẩn bị xe sang nhà đẹp làm quà cho cô, cô đừng hồ đồ."

Tôi thong dong thờ ơ đáp: "Tôi đã thành niên, có quyền lựa chọn cuộc sống của mình. Tôi chọn sống cùng mẹ nuôi."

Tôi nhét cuốn album ảnh đang cầm vào tay Tô Thu Vân, nói với bà ta: "Các người đã bỏ lỡ giai đoạn trưởng thành của tôi. Tặng hai vị cuốn album này để quan sát một chút tôi lớn lên như thế nào, coi như đây là quà gặp mặt. Tạm biệt."

Tôi nói xong thì nắm tay mẹ nuôi đi qua đám đông, rảo bước rời khỏi trụ sở tập đoàn nhà họ Giản.

Giọng điệu mỉa mai của Giản Miên vang lên sau lưng: "Giả vờ giả vịt, trong lòng ước gì được về mà còn giở trò lạt mềm buộc chặt. Thật mẹ nó ghê tởm."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5781 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5302 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5031 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4609 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4538 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4497 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter