Chương 131
Âm thanh của nàng ta rất lớn, dường như là thét lên.
Nàng ta hối hận rồi, không nên so trận này với Quân Phi Yến, thì mặt mũi của nàng ta mất sạch.
Đối mặt với sự cuồng loạn của Đường Ngữ Yên, Tần Lam chỉ là nhấc tay đã khống chế được nàng ta.
“Ta chưa từng nói ta không biết cầm kỳ thi hoạ, là các ngươi muốn huỷ hoại ta, ép ta không thể không tỷ thí, ác độc là các ngươi.”
Giọng của Tần Lam vang lên, nhưng lại lạnh như băng.
“Ta và các người không thù không oán, các ngươi lại ép ta đến vậy, ta chỉ là nghênh chiến mà thôi.”
Hay cho từ nghênh chiến!
Các quý nữ á khẩu không nói được, ngay cả câu phản đối cũng không nói ra được, rốt cuộc hôm nay là tình hình gì, trong lòng mỗi người các nàng đều hiểu rõ cả, chính là muốn sỉ nhục Quân Phi Yến, nhưng từ đầu đến cuối, người ở hiện trường đều trở thành trò cười.
Các nàng cười nhạo Quân Phi Yến thô lỗ, là con gái của quan võ, nhưng ngược lại, người ta cầm cờ song tuyệt.
Đường Ngữ Yên bị Tần Lam nghiêm giọng trách mắng hai câu, cả người đều muốn đứng không vững, liên tục lùi về sau, cho đến khi đỡ được bàn mới đứng vững, nhưng môi lại run cầm cập, lại không dám nói ra một câu nữa.
Mà sự chấn động trong mắt của Tần Hồng Sương quả thật không che giấu nổi.
Sự chấn động của nàng ta lớn hơn bất cứ ai ở đây, bởi vì trong nháy mắt vừa nãy, nàng ta từ trên người của Quân Phi Yến nhìn thấy được một hình bóng quen thuộc.
Tần Lam.
Đầu óc của Tần Hồng Sương kêu ong ong.
Nhưng nàng ta cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại.
Tần Lam đã chết rồi, ba năm trước đã chết rồi, hài cốt không còn, hay là Quân Phi Yến biết chuyện gì, nhưng nàng tuyệt đối không có chứng cứ, nàng ta làm bí mật, không có để lại bất kỳ chứng cứ nào.
Không sợ không sợ.
Nàng ta đã an ủi bản thân như vậy.
Nhưng mà, quần áo lụa là của Quân Phi Yến là con gái của một tướng võ sao lại biết cầm, biết kì? Mà lại đều vô cùng lợi hại.
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?
Tần Hồng Sương mơ hồ cảm thấy không đúng, nhưng trong một chốc lại bất kể như thế nào cũng không nghĩ thông suốt sự quỷ dị ở bên trong.
“ A a a, thắng rồi, đường tỷ, tỷ thắng rồi! Muội biết chắc chắn là tỷ có thể thắng! Tỷ quả là văn võ song toàn, không hổ là người muội sùng bái từ nhỏ, a a a.”
Quân Linh Nhi hốt hoảng, lúc này mới phản ứng lại, vì thế vui hơn sợ hãi, vui đến nỗi tưởng chừng như nhảy lên, ôm Lục Trúc hôn.
Lục Trúc cũng mừng đến chảy nước mắt, “Nô tỳ biết chắc chắn đại tiểu thư nhất định sẽ thắng, đại tiểu thư từ nhỏ đến lớn chưa thua qua bao giờ, không phải chỉ là đàn thôi sao? Đại tiểu thư lợi hại, hu hu hu.”
Hai người ôm đầu kích động khóc lớn.
Biểu cảm của những quý nữ một lời khó nói.
Hai kẻ vuốt đuôi, bộ dang trời sắp sập xuống trước hôm thi đấu một ngày là giả vờ sao? Bây giờ lại nói sớm biết.
“Quân Linh Nhi, ngươi câm miệng đi!”
Tô Vân An thật sự nhịn không được, xông tới Quân Linh Nhi tức giận nói.
“Hả?!”
Quân Linh Nhi nghe thấy tiếng của Tô Vân An, trong chốc lát chỉ số thông minh tăng lên, sức chiến đấu bộc phát, lập tức nghễnh cầm lên, giống như một chú khổng tước nhỏ kiêu ngạo, diệu võ dương oai nói, “Vân An quận chúa à, nếu như ta không nhớ nhầm, trước đây người nói sao? Nếu như đường tỷ của ta có thể thắng được cầm nghệ, thắng được đại tiểu thư nhà họ Đường, thì sau này người tuyệt đối không gây phiền phức với đường tỷ của ta nữa, với lại hành động theo người khác vì tỷ ấy, có phải không? Có phải không! Lời này có phải người nói không!”
Trong chốc lát mặt của Tô Vân An đen lại.
Đen xong lại nhịn đến đỏ lên.
“Là ta nói, thì lại làm sao! Là ta nói không gây phiền phức của Quân Phi Yến, nhưng không nói là không gây phiền phức với ngươi, ngươi diễu võ dương oai với bổn quận chúa, bổn quận chúa chỉnh đốn ngươi trước!”
Tô Vân An giận dữ nói.
Con người này của nàng ta trọng thành tín nhất, lời nói qua tuyệt đối sẽ không phủ nhận, điểm này toàn bộ người của kinh đô Đại Hạ đều biết.
Quân Linh Nhi nhìn thấy nàng ta thừa nhận, tất nhiên là mở mày nở mặt, nghe thấy lời nàng ta nói, cũng không có sợ, lùi lại về phía Tần Lam nói, “ Ta cũng muốn hành động theo tỷ tỷ ta, người còn dám ức hiếp muội muội nàng yêu thương nhất? Hứ!”
Thần khí lúc này của Quân Linh Nhi quả thật rất đỉnh, khiến cho Tô Vân An tức đến chịu không nỗi.
“Linh Nhi.”
Tần Lam gọi nhẹ một tiếng, lúc này Quân Linh Nhi mới ngoan ngoãn đứng yên, không nói chuyện nữa.
Mỗi một câu nói, nhất cử nhất động của Tần Lam đều tác động đến trái tim của các quý nữ, ánh mắt của nàng chuyển động, nhìn về hướng Tô Vân An, tin của Tô Vân An ngừng một nhịp, chân mày cũng muốn thẳng, chỉ nghe nàng ta nói: “Quân Phi Yến, ta nói qua ngươi thắng, ta sẽ vì ngươi hành động theo người khác, nhưng ngươi…”
Nàng ta hối hận rồi, không nên so trận này với Quân Phi Yến, thì mặt mũi của nàng ta mất sạch.
Đối mặt với sự cuồng loạn của Đường Ngữ Yên, Tần Lam chỉ là nhấc tay đã khống chế được nàng ta.
“Ta chưa từng nói ta không biết cầm kỳ thi hoạ, là các ngươi muốn huỷ hoại ta, ép ta không thể không tỷ thí, ác độc là các ngươi.”
Giọng của Tần Lam vang lên, nhưng lại lạnh như băng.
“Ta và các người không thù không oán, các ngươi lại ép ta đến vậy, ta chỉ là nghênh chiến mà thôi.”
Hay cho từ nghênh chiến!
Các quý nữ á khẩu không nói được, ngay cả câu phản đối cũng không nói ra được, rốt cuộc hôm nay là tình hình gì, trong lòng mỗi người các nàng đều hiểu rõ cả, chính là muốn sỉ nhục Quân Phi Yến, nhưng từ đầu đến cuối, người ở hiện trường đều trở thành trò cười.
Các nàng cười nhạo Quân Phi Yến thô lỗ, là con gái của quan võ, nhưng ngược lại, người ta cầm cờ song tuyệt.
Đường Ngữ Yên bị Tần Lam nghiêm giọng trách mắng hai câu, cả người đều muốn đứng không vững, liên tục lùi về sau, cho đến khi đỡ được bàn mới đứng vững, nhưng môi lại run cầm cập, lại không dám nói ra một câu nữa.
Mà sự chấn động trong mắt của Tần Hồng Sương quả thật không che giấu nổi.
Sự chấn động của nàng ta lớn hơn bất cứ ai ở đây, bởi vì trong nháy mắt vừa nãy, nàng ta từ trên người của Quân Phi Yến nhìn thấy được một hình bóng quen thuộc.
Tần Lam.
Đầu óc của Tần Hồng Sương kêu ong ong.
Nhưng nàng ta cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại.
Tần Lam đã chết rồi, ba năm trước đã chết rồi, hài cốt không còn, hay là Quân Phi Yến biết chuyện gì, nhưng nàng tuyệt đối không có chứng cứ, nàng ta làm bí mật, không có để lại bất kỳ chứng cứ nào.
Không sợ không sợ.
Nàng ta đã an ủi bản thân như vậy.
Nhưng mà, quần áo lụa là của Quân Phi Yến là con gái của một tướng võ sao lại biết cầm, biết kì? Mà lại đều vô cùng lợi hại.
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?
Tần Hồng Sương mơ hồ cảm thấy không đúng, nhưng trong một chốc lại bất kể như thế nào cũng không nghĩ thông suốt sự quỷ dị ở bên trong.
“ A a a, thắng rồi, đường tỷ, tỷ thắng rồi! Muội biết chắc chắn là tỷ có thể thắng! Tỷ quả là văn võ song toàn, không hổ là người muội sùng bái từ nhỏ, a a a.”
Quân Linh Nhi hốt hoảng, lúc này mới phản ứng lại, vì thế vui hơn sợ hãi, vui đến nỗi tưởng chừng như nhảy lên, ôm Lục Trúc hôn.
Lục Trúc cũng mừng đến chảy nước mắt, “Nô tỳ biết chắc chắn đại tiểu thư nhất định sẽ thắng, đại tiểu thư từ nhỏ đến lớn chưa thua qua bao giờ, không phải chỉ là đàn thôi sao? Đại tiểu thư lợi hại, hu hu hu.”
Hai người ôm đầu kích động khóc lớn.
Biểu cảm của những quý nữ một lời khó nói.
Hai kẻ vuốt đuôi, bộ dang trời sắp sập xuống trước hôm thi đấu một ngày là giả vờ sao? Bây giờ lại nói sớm biết.
“Quân Linh Nhi, ngươi câm miệng đi!”
Tô Vân An thật sự nhịn không được, xông tới Quân Linh Nhi tức giận nói.
“Hả?!”
Quân Linh Nhi nghe thấy tiếng của Tô Vân An, trong chốc lát chỉ số thông minh tăng lên, sức chiến đấu bộc phát, lập tức nghễnh cầm lên, giống như một chú khổng tước nhỏ kiêu ngạo, diệu võ dương oai nói, “Vân An quận chúa à, nếu như ta không nhớ nhầm, trước đây người nói sao? Nếu như đường tỷ của ta có thể thắng được cầm nghệ, thắng được đại tiểu thư nhà họ Đường, thì sau này người tuyệt đối không gây phiền phức với đường tỷ của ta nữa, với lại hành động theo người khác vì tỷ ấy, có phải không? Có phải không! Lời này có phải người nói không!”
Trong chốc lát mặt của Tô Vân An đen lại.
Đen xong lại nhịn đến đỏ lên.
“Là ta nói, thì lại làm sao! Là ta nói không gây phiền phức của Quân Phi Yến, nhưng không nói là không gây phiền phức với ngươi, ngươi diễu võ dương oai với bổn quận chúa, bổn quận chúa chỉnh đốn ngươi trước!”
Tô Vân An giận dữ nói.
Con người này của nàng ta trọng thành tín nhất, lời nói qua tuyệt đối sẽ không phủ nhận, điểm này toàn bộ người của kinh đô Đại Hạ đều biết.
Quân Linh Nhi nhìn thấy nàng ta thừa nhận, tất nhiên là mở mày nở mặt, nghe thấy lời nàng ta nói, cũng không có sợ, lùi lại về phía Tần Lam nói, “ Ta cũng muốn hành động theo tỷ tỷ ta, người còn dám ức hiếp muội muội nàng yêu thương nhất? Hứ!”
Thần khí lúc này của Quân Linh Nhi quả thật rất đỉnh, khiến cho Tô Vân An tức đến chịu không nỗi.
“Linh Nhi.”
Tần Lam gọi nhẹ một tiếng, lúc này Quân Linh Nhi mới ngoan ngoãn đứng yên, không nói chuyện nữa.
Mỗi một câu nói, nhất cử nhất động của Tần Lam đều tác động đến trái tim của các quý nữ, ánh mắt của nàng chuyển động, nhìn về hướng Tô Vân An, tin của Tô Vân An ngừng một nhịp, chân mày cũng muốn thẳng, chỉ nghe nàng ta nói: “Quân Phi Yến, ta nói qua ngươi thắng, ta sẽ vì ngươi hành động theo người khác, nhưng ngươi…”