Chương 35
Bạch Tú và Phong Cửu Khiết nói chuyện rất ăn ý với Hạ Thiên Kỳ mà Hạ Thiên Kỳ cũng biết lựa lời mà nói chứ không hề thô lỗ như Lý Nguyên Khả.
Mấy vấn đề nhạy cảm như tiền, hôn nhân, có con nối dõi,..Hạ Thiên Kỳ đều không nhắc đến, chỉ chú tâm tới kể chuyện giữa mình và Phong Cửu Thiê, ngoài ra còn tâm sự với hai người về sở thích, đời sống và những trải nghiệm của mình.
Không như Lý Nguyên Khả đến nhà chỉ nói về việc nếu lấy được mình thì mình sẽ cho bọn họ một cuộc sống sung túc, giàu sang rồi là nếu mà có con thì chắc chắn con của Lý Nguyên Khả và Phong Cửu Thiên rất đẹp, ngoan ngoãn, không quấy khóc rồi đến nếu thiếu tiền thì cứ liên hệ với mình.
Lý Nguyên Khả cứ nghĩ rằng mình có thể lo cho họ rồi ngầm ý muốn Bạch Tú và Phong Cửu Khiết dựa dẫm vào mình và bắt buộc phải gả Phong Cửu Thiên, làm con dâu trong gia đình này.
Nếu Hạ Thiên Kỳ mang đến những thứ đơn sơ, giản dị như là món ăn mình tự làm thì Lý Nguyên Khả cứ mua mấy thứ đồ đắt như bình cổ loại lớn, bộ ấm chén, bát đũa cao cấp,..mấy loại đó sau khi Lý Nguyên Khả đi về Bạch Tú và Phong Cửu Khiết đều bán lại rồi lấy tiền chia cho người có hoàn cảnh khó khăn.
Bộ không biết là hai vợ chồng không có Lý Nguyên Khả vẫn sống tốt hay sao? Không có Lý Nguyên Khả có khi còn sống tốt gấp vạn lần ý, ai cần con của Lý Nguyên Khả sinh ra chứ, định cho cháu bọn họ thừa hưởng gen xấu tính xấu nết vậy ư?
- “Thiên Thiên~ Con kiếm đâu ra người yêu vừa đẹp, vừa ngoan lại còn rất lễ phép nữa. Mẹ thích lắm đó nha. Con có tuyệt chiêu gì vậy?”_Bạch Tú ghé sát bên Phong Cửu Thiên hài lòng nói
- “Tất nhiên là bằng nhan sắc này của con rồi. Mẹ định xin để làm gì? Dù gì mẹ ở tuổi này cũng không đi cua trai được đâu mà hỏi”_Phong Cửu Thiên lạnh lùng dằn mặt Bạch Tú, nhưng tay vẫn đang gọt táo để lên đĩa
- “Con...Hứ, con nghĩ mẹ không đi cua trai được ư? Với nhan sắc này không biết đã khiến biết bao Alpha gục ngã đó!”
- “Mẹ nghĩ sao nếu con nói chuyện này với ba?”
- “À thôi, con cắt táo tiếp đi nhé. Mẹ ra ngoài với Kỳ Kỳ đây”
Bạch Tú bị con trai nắm thóp lập tức đi ra bên ngoài, Hạ Thiên Kỳ đang định vào bếp để giúp Phong Cửu Thiên thì chạm mặt Bạch Tú đang hầm hực ra bên ngoài nhưng khi thấy con dâu tương lại, mặt lại niềm nở trở lại.
Hạ Thiên Kỳ cũng mỉm cười rồi xin phép đi vào trong bếp với Phong Cửu Thiên và bất ngờ khi thấy Phong tổng của chúng ta đang từ tốn cắt miếng táo hình con thỏ để lên cái đĩa lớn, có vẻ như là thói quen rồi, không hỏi cũng biết là từ đâu mà ra.
Đang định lấy điện thoại ra chụp thì đã bị Phong Cửu Thiên phát hiện, lên tiếng cảnh cáo rồi bảo Hạ Thiên Kỳ lại gần mình. Hạ Thiên Kỳ không chụp được liền buồn thiu, tiến đến chỗ Phong Cửu Thiên, vừa mới đến nơi thì một miếng táo được cho vào miệng.
Vị ngọt ngọt, giòn giòn tơi xốp của táo khiến sắc mặt Hạ Thiên Kỳ sáng hơn nhiều, đôi mắt ngọc lục bảo to tròn mở ra, hai má phồng lên nhóp nhép nhai miếng táo ngon lành ấy. Phong Cửu Thiên nhìn vào hai cái má bánh báo không nhịn nổi liền nhéo mạnh một cái, bên má trái bắt đầu đỏ ửng lên. Ăn đau, Hạ Thiên Kỳ tức giận lườm Phong Cửu Thiên, một tay xoa xoa vào chỗ đau ấy
- “Đau đó!! Giám đốc làm cái trò gì vậy hả?”
- “Ai bảo má cậu cứ phồng phồng lên tôi thấy hay hay nên mới làm như vậy. Đâu phải tại tôi!”
- “C-Cái gì?! Ngài...Ngài đúng là...Đúng là...”_Hạ Thiên Kỳ tức lắm, muốn chửi thề lắm nhưng đây là nhà cha mẹ Phong Cửu Thiên nên đành phải nhịn cục tức này lại
- “Sao nào? Tôi sao nào?”_Phong Cửu Thiên cố tình thêm dầu vào lửa, thích trêu ngươi thêm
- “Giám đốc...Ngài được lắm! Để tôi cho ngài xem thế nào là lễ độ!”
- “Lễ độ? Ồ, cậu định làm g...Á!!”
Một cú đạp chân của Hạ Thiên Kỳ thẳng xuống chân của Phong Cửu Thiên khiến Phong Cửu Thiên đau đớn kêu lên, Bạch tú cùng với Phong Cửu Khiết nghe vậy lập tức vội vã chạy vào xem.
Nhưng lại dừng lại ở ngoài cửa, ngó vào xem thì thấy Hạ Thiên Kỳ đang đắc ý cười còn Phong Cửu Thiên đau đớn ôm lấy chân, hại vợ chồng nhìn cười rồi lấy điện thoại ra quay lại. Này thì dám bắt nạt Hạ Thiên Kỳ ư?
Cho chừa, lần sau mà còn dám làm như vậy thì chết với Hạ Thiên Kỳ. Đang vô cùng vui vẻ thì thấy cha mẹ Phong Cửu Thiêng đang đứng bên ngoài quay, Hạ Thiên Kỳ lập tức giật mình, mồ hôi bắt đầu ứa ra, nhưng mà khi thấy hai người thả like cho mình ngấm ý nói rằng Hạ Thiên Kỳ làm tốt lắm thì tâm trạng nhẹ nhõm hơn hẳn, mỉm cười nhìn hai người.
Lúc Phong Cửu Thiên đứng lên khi đỡ đau hơn thì Bạch Tú và Phong Cửu Khiết đã ra ngoài ngồi từ lâu, Hạ Thiên Kỳ cầm lấy cái đĩa táo rồi đút vào miệng rồi đi ra bên ngoài. Phong Cửu Thiên ngơ ngác với hành động này của Hạ Thiên Kỳ, cái này được gọi là vừa đấm vừa xoa sao?
Được lắm...Được lắm...Mối thù này Phong Cửu Thiên sẽ ghim trong lòng.
Hạ Thiên Kỳ đang ngồi nói chuyện với cha mẹ Phong Cửu Thiên thì đột nhiên có một cánh tay ôm lấy eo mình
- “Sao vậy? Sao em lại giật mình như thế?”
- “Anh...Hứ, bác trai ơi, vừa nãy anh Phong bắt nạt con”
- “Cái gì? Bắt nạt Kỳ Kỳ ư? PHONG CỬU THIÊN!! CON ĐỨNG LẠI NGAY CHO MẸ!!”
Phong Cửu Thiên phải chạy ngay và luôn chứ mà không chạy thì chỉ có bị đánh bầm dập thôi, lúc đầu cha mẹ anh tưởng rằng hai người trêu nhau, ai ngờ là do Phong Cửu Thiên bắt nạt. Bạch Tú cầm chổi đuổi Phong Cửu Thiên dưới sự hả hê của Hạ Thiên Kỳ...
Mấy vấn đề nhạy cảm như tiền, hôn nhân, có con nối dõi,..Hạ Thiên Kỳ đều không nhắc đến, chỉ chú tâm tới kể chuyện giữa mình và Phong Cửu Thiê, ngoài ra còn tâm sự với hai người về sở thích, đời sống và những trải nghiệm của mình.
Không như Lý Nguyên Khả đến nhà chỉ nói về việc nếu lấy được mình thì mình sẽ cho bọn họ một cuộc sống sung túc, giàu sang rồi là nếu mà có con thì chắc chắn con của Lý Nguyên Khả và Phong Cửu Thiên rất đẹp, ngoan ngoãn, không quấy khóc rồi đến nếu thiếu tiền thì cứ liên hệ với mình.
Lý Nguyên Khả cứ nghĩ rằng mình có thể lo cho họ rồi ngầm ý muốn Bạch Tú và Phong Cửu Khiết dựa dẫm vào mình và bắt buộc phải gả Phong Cửu Thiên, làm con dâu trong gia đình này.
Nếu Hạ Thiên Kỳ mang đến những thứ đơn sơ, giản dị như là món ăn mình tự làm thì Lý Nguyên Khả cứ mua mấy thứ đồ đắt như bình cổ loại lớn, bộ ấm chén, bát đũa cao cấp,..mấy loại đó sau khi Lý Nguyên Khả đi về Bạch Tú và Phong Cửu Khiết đều bán lại rồi lấy tiền chia cho người có hoàn cảnh khó khăn.
Bộ không biết là hai vợ chồng không có Lý Nguyên Khả vẫn sống tốt hay sao? Không có Lý Nguyên Khả có khi còn sống tốt gấp vạn lần ý, ai cần con của Lý Nguyên Khả sinh ra chứ, định cho cháu bọn họ thừa hưởng gen xấu tính xấu nết vậy ư?
- “Thiên Thiên~ Con kiếm đâu ra người yêu vừa đẹp, vừa ngoan lại còn rất lễ phép nữa. Mẹ thích lắm đó nha. Con có tuyệt chiêu gì vậy?”_Bạch Tú ghé sát bên Phong Cửu Thiên hài lòng nói
- “Tất nhiên là bằng nhan sắc này của con rồi. Mẹ định xin để làm gì? Dù gì mẹ ở tuổi này cũng không đi cua trai được đâu mà hỏi”_Phong Cửu Thiên lạnh lùng dằn mặt Bạch Tú, nhưng tay vẫn đang gọt táo để lên đĩa
- “Con...Hứ, con nghĩ mẹ không đi cua trai được ư? Với nhan sắc này không biết đã khiến biết bao Alpha gục ngã đó!”
- “Mẹ nghĩ sao nếu con nói chuyện này với ba?”
- “À thôi, con cắt táo tiếp đi nhé. Mẹ ra ngoài với Kỳ Kỳ đây”
Bạch Tú bị con trai nắm thóp lập tức đi ra bên ngoài, Hạ Thiên Kỳ đang định vào bếp để giúp Phong Cửu Thiên thì chạm mặt Bạch Tú đang hầm hực ra bên ngoài nhưng khi thấy con dâu tương lại, mặt lại niềm nở trở lại.
Hạ Thiên Kỳ cũng mỉm cười rồi xin phép đi vào trong bếp với Phong Cửu Thiên và bất ngờ khi thấy Phong tổng của chúng ta đang từ tốn cắt miếng táo hình con thỏ để lên cái đĩa lớn, có vẻ như là thói quen rồi, không hỏi cũng biết là từ đâu mà ra.
Đang định lấy điện thoại ra chụp thì đã bị Phong Cửu Thiên phát hiện, lên tiếng cảnh cáo rồi bảo Hạ Thiên Kỳ lại gần mình. Hạ Thiên Kỳ không chụp được liền buồn thiu, tiến đến chỗ Phong Cửu Thiên, vừa mới đến nơi thì một miếng táo được cho vào miệng.
Vị ngọt ngọt, giòn giòn tơi xốp của táo khiến sắc mặt Hạ Thiên Kỳ sáng hơn nhiều, đôi mắt ngọc lục bảo to tròn mở ra, hai má phồng lên nhóp nhép nhai miếng táo ngon lành ấy. Phong Cửu Thiên nhìn vào hai cái má bánh báo không nhịn nổi liền nhéo mạnh một cái, bên má trái bắt đầu đỏ ửng lên. Ăn đau, Hạ Thiên Kỳ tức giận lườm Phong Cửu Thiên, một tay xoa xoa vào chỗ đau ấy
- “Đau đó!! Giám đốc làm cái trò gì vậy hả?”
- “Ai bảo má cậu cứ phồng phồng lên tôi thấy hay hay nên mới làm như vậy. Đâu phải tại tôi!”
- “C-Cái gì?! Ngài...Ngài đúng là...Đúng là...”_Hạ Thiên Kỳ tức lắm, muốn chửi thề lắm nhưng đây là nhà cha mẹ Phong Cửu Thiên nên đành phải nhịn cục tức này lại
- “Sao nào? Tôi sao nào?”_Phong Cửu Thiên cố tình thêm dầu vào lửa, thích trêu ngươi thêm
- “Giám đốc...Ngài được lắm! Để tôi cho ngài xem thế nào là lễ độ!”
- “Lễ độ? Ồ, cậu định làm g...Á!!”
Một cú đạp chân của Hạ Thiên Kỳ thẳng xuống chân của Phong Cửu Thiên khiến Phong Cửu Thiên đau đớn kêu lên, Bạch tú cùng với Phong Cửu Khiết nghe vậy lập tức vội vã chạy vào xem.
Nhưng lại dừng lại ở ngoài cửa, ngó vào xem thì thấy Hạ Thiên Kỳ đang đắc ý cười còn Phong Cửu Thiên đau đớn ôm lấy chân, hại vợ chồng nhìn cười rồi lấy điện thoại ra quay lại. Này thì dám bắt nạt Hạ Thiên Kỳ ư?
Cho chừa, lần sau mà còn dám làm như vậy thì chết với Hạ Thiên Kỳ. Đang vô cùng vui vẻ thì thấy cha mẹ Phong Cửu Thiêng đang đứng bên ngoài quay, Hạ Thiên Kỳ lập tức giật mình, mồ hôi bắt đầu ứa ra, nhưng mà khi thấy hai người thả like cho mình ngấm ý nói rằng Hạ Thiên Kỳ làm tốt lắm thì tâm trạng nhẹ nhõm hơn hẳn, mỉm cười nhìn hai người.
Lúc Phong Cửu Thiên đứng lên khi đỡ đau hơn thì Bạch Tú và Phong Cửu Khiết đã ra ngoài ngồi từ lâu, Hạ Thiên Kỳ cầm lấy cái đĩa táo rồi đút vào miệng rồi đi ra bên ngoài. Phong Cửu Thiên ngơ ngác với hành động này của Hạ Thiên Kỳ, cái này được gọi là vừa đấm vừa xoa sao?
Được lắm...Được lắm...Mối thù này Phong Cửu Thiên sẽ ghim trong lòng.
Hạ Thiên Kỳ đang ngồi nói chuyện với cha mẹ Phong Cửu Thiên thì đột nhiên có một cánh tay ôm lấy eo mình
- “Sao vậy? Sao em lại giật mình như thế?”
- “Anh...Hứ, bác trai ơi, vừa nãy anh Phong bắt nạt con”
- “Cái gì? Bắt nạt Kỳ Kỳ ư? PHONG CỬU THIÊN!! CON ĐỨNG LẠI NGAY CHO MẸ!!”
Phong Cửu Thiên phải chạy ngay và luôn chứ mà không chạy thì chỉ có bị đánh bầm dập thôi, lúc đầu cha mẹ anh tưởng rằng hai người trêu nhau, ai ngờ là do Phong Cửu Thiên bắt nạt. Bạch Tú cầm chổi đuổi Phong Cửu Thiên dưới sự hả hê của Hạ Thiên Kỳ...