Chương 71: Năm Phần Tinh Lực
Hai tuần sau
Chẳng biết nụ hôn đã kéo dài bao lâu nhưng hiện tại có thể thấy cơ thể người phụ nữ đã không còn mảnh vải che thân.
Trước đó trên chiếc sofa một mình Châu Chấn Khiêm vẫn còn đang tập trung vào công việc bỗng Châu Giản Dao đột ngột xuất hiện trong chiếc váy ngủ hở bạo khiến không gian liền trở nên nóng bức, trong một phút người đàn ông đã không kiềm chế được mình khi nghe thấy cô chủ động mở lời bên tai anh rằng.
" Khiêm, đêm nay em muốn anh, hãy cho em một đứa con nhé "
Anh ngang tàn nghiến vào vật thể nhấp nhô trắng noãn ấy, một hành động chiếm hữu khiến Châu Giản Dao thoáng cau mày.
“ Đừng cắn mạnh quá…hỏng của em, Khiêm, đừng cắn nữa “
Anh ôm cô dùng cả đôi tay đặt trên lưng mảnh khảnh, cố định thân thể để người đàn ông thỏa mãn dùng đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa hai nhụy hoa trên đồi hoang cùng với đó cũng là tiếng rên rỉ của người phụ nữ.
“ ưm,…Khiêm, đừng chọc mãi nơi đó mà “, âm thanh một lúc một nỉ non.
“ Ngoan, để anh làm quen với nó trước đã “
Châu Chấn Khiêm chỉ trấn an cô gái nhỏ của mình bằng những lời đường mật dễ nghe nhưng vừa dứt lời anh lại nghiến lấy nghiếng để vào viên ngọc hồng hào đó như muốn nhai nát lấy vào miệng mình. Châu Giản Dao vì đau mà hức lên, cơ thể ưỡn mạnh cùng sự hờn dỗi.
“ Khiêm, anh làm em đau “
Thời gian trôi qua Châu Chấn Khiêm đã trêu đùa chán nơi này, anh xích cô lại gần hơn sau đó không báo trước một lời mang vật cứng xâm nhập vào nơi bí hiểm của người phụ nữ cùng lúc đó đẩy mạnh hông cô.
“ Ah,…Khiêm, anh…đáng ghét “
Bị xâm chiếm đột ngột Châu Giản Dao bất giác thét lên, hai tay bấu chặt lấy tấm lưng trần của người đàn ông, mười đầu ngón tay thanh mảnh bám chặt vào da thịt cào mạnh một đường từ trên xuống dưới đến rỉ máu tươi.
Đôi chân thon thả theo quán tính mà bám lấy ngang hông của anh, hàm răng hé mở đồng thời cắn thật mạnh vào bờ vai rộng của người ở trên.
Một cảm giác đau đớn ập đến mà cô chưa bao giờ từng trải, cứ bủa vây thần trí Châu Giản Dai khóe mắt không ngừng lăn trào những dòng lệ chát đắng.
Đỉnh đầu của vật nam nhân mạnh mẽ như xông pha ra chiến trận, tinh lực khỏe mạnh ấy khiến cô không tài nào thở nổi.
Hô hấp của người phụ nữ trở nên gấp gáp, toàn thân bất giác cong lên hình cánh cung khiến cho thân trên của cô dính liền với cơ thể vạm vỡ của anh.
Nước mắt lăn dài hai bên má nhưng đó không phải vì đau mà là vì hạnh phúc, vui sướng chính cô là người chủ động chính cô là người rạo rực hơn ai hết nhưng vẫn là không tài nào không thốt lên vì đau.
“ Khiêm,…đau, nhẹ lại, nhẹ lại đi anh, ưm…ah “
Người đàn ông hôn lên trán cô nụ hôn cháy đến bỏng người, hai tay anh vẫn còn vuốt ve ở nơi đồi cao ấy, hai cơ thể như hòa làm một cùng những dòng mồ hôi ướt đẫm xen lấy nhau, cùng với đó hơi thở của Châu Giản Dao lúc nhanh lúc chậm lúc lại hoàn toàn không cảm nhận được, anh hôn lên đôi môi ấy nhăm nhiến thật lâu thật lâu rồi ngẩng đầu bốn mắt giao nhau đầy mê muội và ham muốn càng làm cho bầu không khí trở nên ngột ngạt, khó thở.
Châu Giản Dao bám lấy anh.
“ Biết trước anh điên cuồng như vậy,…em sẽ không ngốc mà tìm đến “
Những lần trước anh dịu dàng bao nhiêu đêm nay anh lại như thú dữ mà điên dại chiếm lấy cô bấy nhiêu, Châu Giản Dao vẫn chưa quen với sự hung dữ này của anh dù cô rất thích nhưng vẫn là rất buồn anh vì đã làm mình đau.
“ Bé con chỉ mới đó em đã không chịu được rồi sao?, em có còn muốn con không?,…hửm “
Người đàn ông vừa nói bên dưới vừa luận động khiến Châu Giản Dao muốn trả lời nhưng không tài nào nói ra lời được, cô ưỡn mình theo nhịp điệu của anh, cả cơ thể nhỏ hoàn toàn bị Châu Chấn Khiêm điều khiển mặc anh sai khiến, cô rất muốn có con nên bây giờ dù có đau hơn nữa cũng sẽ không hối hận vì đã chủ động.
Châu Giản Dao bám chặt lại chặt hơn lấy anh như một con rối mặc cho Châu Chấn Khiêm chỉnh cơ thể mình sang một tư thế khác, bây giờ cô lại càng cảm nhận rõ hơn cái thứ đó của anh, nó đi sâu vào bên trong cô như muốn đóng chiếm toàn bộ lãnh thổ này, một dòng **** **** nóng ấm Châu Giản Dao đã cảm nhận được rồi, cô vừa mới hứng trọn toàn bộ tinh hoa chính thứ này sẽ khiến cho mong muốn có con của cô sớm thành hiện thực, Châu Giản Dao vui vẻ đón nhận nó cô không nỡ để rơi lấy một giọt.
Kết thúc hai cơ thể ôm chầm lấy nhau cùng thở, Châu Giản Dao mệt mỏi nhắm nghiền hai mắt cảm nhận hơi ấm từ người đàn ông, mọi thứ đều như khắc vào nhau, hòa làm một thể, anh chính là cô, cô chính là anh.
“ Khiêm, anh đáng ghét thật, lần sau đừng mạnh như vậy được không? “
Châu Chấn Khiêm bật cười, anh còn chưa dùng hết toàn bộ khả năng của mình nữa vì không muốn làm cô đau hơn nên mới dừng lại ở năm phần, vẫn còn năm phần chưa được bộc lộ ra bên ngoài, cơ thể nhỏ bé này đúng là không thể hứng chịu được toàn bộ sinh lực của anh trong một lần, Châu Chấn Khiêm sợ sẽ vô tình khiến cô ngất đi đến lúc đó cuộc đêm này sẽ không thú vị nữa.
“ Bé con, sau này em còn phải chịu đựng giỏi hơn thì mới được, anh vẫn còn chưa dùng hết sức mình đau, anh chỉ mới bắn một lần còn gì “
Châu Giản Dao hức lên một tiếng lớn còn chưa dùng hết khả năng đã khiến cô nửa chết nửa sống thế này rồi, Châu Giản Dao thật sự tò mò người đàn ông này của cô rốt cuộc ăn gì uống gì mà mạnh khỏe như thế nếu biết được cô chắc chắn sẽ hạn chế không cho phép anh ăn những thứ đó.
“ Nhưng em đau lắm, em sợ nơi đó sẽ bị anh xé toạt mất “
Châu Giản Dao đỏ bừng cả mặt úp trọn gương mặt mình vào ngực anh mà nói sự e ngại, xấu hổ khiến người đàn ông không nhịn được mà cười lớn.
***