Chương 69: Giấu Sự Thật
Phòng Hồi Sức
Châu Giản Dao đến tận trời tối mới tỉnh lại xung quanh những anh trai của cô vẫn có mặt đầy đủ, Quân Quân còn nấu rất nhiều món mang đến cho bọn họ.
“ Khiêm,…”
Châu Chấn Khiêm đang đứng nhìn ra bầu trời đêm bên ngoài nghe thấy tiếng gọi khàn đặc anh nhanh nhẹn bước một bước dài đến giường bệnh.
“ Anh ở đây, bé con “
Châu Giản Dao dang tay muốn anh ôm cô cũng theo đó mà khó khăn ngồi dậy bất chợt cơn đau trên đầu ập đến, Châu Giản Dao chưa kịp được anh ôm đã phải ôm đầu suýt xoa. gương mặt nhăn nhó khiến người ta lo sợ.
Những anh trai của cô cũng tiến gần đến giường bệnh hơn, ai nấy cũng sốt sắng khẩn trương đến khó coi.
“ Dao nhi, em tỉnh rồi, thật may em gái chúng ta không sao rồi “
Châu Cẩn Phàm vừa nói vừa nhìn đến mấy người xung quanh, anh ta cười tươi ai mà không biết Châu Cẩn Phàm luôn là người khó ngồi yên nhất mỗi khi nghe tin Châu Giản Dao có chuyện.
Châu Chấn Khiêm ôm lấy người phụ nữ vào ngực, dịu dàng xoa đầu cho cô, vừa nói.
“ Bé con nói anh biết tại sao em lại ngã cầu thang? “
Châu Giản Dao cũng lập tức ngẩng đầu, miệng cô hối hả đáp lại anh.
“ Là,…Hứa Nguyệt Châu, Hứa Nguyệt Châu đã đẩy em “
Tất cả những người đàn ông đều nhướng cao mày kinh ngạc không ngờ đúng là có liên quan đến cô ta, lúc nãy Châu Chấn Khiêm đã thay đổi sắc thái, ánh mắt anh dữ tợn gương mặt trở nên tàn ác chợt nhận ra từ lúc nào đã không còn nhìn thấy Hứa Nguyệt Châu nữa, người đàn ông gầm lên gọi lớn A Từ đứng sẵn ở bên ngoài cửa, cậu ta nghe lệnh lập tức phóng vào như bay.
“ Điều động tất cả người trong đêm nay phải tìm cho ra Hứa Nguyệt Châu cho tôi, tìm ra rồi thì đưa đến căn cứ cho cô ta nếm mùi những vũ khí mới của chúng ta “
Người phụ nữ đó đã hại chết đứa bé còn chưa có tim thai của anh, đứa con đầu tiên của anh và cô là bị người phụ nữ đó hại chết kể cả việc đã ra tay đẩy ngã Châu Giản Dao, thù cộng thêm thù lần này Hứa Nguyệt Châu một khi đã bị anh bắt được chắc chắn sẽ không còn mạng mà trở về. Châu Chấn Khiêm càng không thể vì cô ta là phụ nữ mà nương tay, trong mắt anh chỉ có Châu Giản Dao là đáng để anh thương hoa tiếc ngọc còn những người phụ nữ còn lại đều không đáng một xu.
Châu Chấn Khiêm ngay từ khi Châu Giản Dao được đưa về phòng hồi sức đã căn dặn tất cả mọi người không được nói với cô chuyện cô có thai không may mắn lại xảy thai, đến cả bác sĩ trong lúc khám cho cô cũng không được phép nhắc đến chuyện này.
Châu Chấn Khiêm biết rõ cú sốc đầu đời này đối với Châu Giản Dao sẽ là một nỗi ám ảnh khó quên được một khi biết tin cô sẽ đau buồn chính điều này khiến Châu Chấn Khiêm lo sợ nhất.
Anh không muốn nhìn thấy dáng vẻ đau khổ, tuyệt vọng của cô gái nhỏ nhà anh nếu không chính anh cũng không chịu nổi.
“ Khiêm,…đầu em đau quá, bụng cũng đau “
Châu Chấn Khiêm ôm lấy cô âu yếm trong lòng mình, anh đương nhiên biết cô sẽ đau anh cũng đau.
Châu Chấn Khiêm ra hiệu cho Quân Quân bày ra vài món ăn dinh dưỡng không nói lời nào anh ân cần bón cho cô từng miếng từng miếng, sự dịu dàng khiến những người xung quanh cũng ghen tị, những người đàn ông cứ tập trung nhìn đến hai người, thấy Châu Giản Dao ngoan ngoãn ăn lấy bọn họ cũng trở nên vui mừng trong lòng. Chỉ cần cô chịu ăn uống thì sức khỏe sẽ không đáng lo ngại nữa, cô càng ăn nhiều bọn họ càng yên tâm.
“ Bé con, muốn ăn gì nữa không?, anh bảy mua cho em “
Châu Thụy cười tươi nói, tuy Quân Quân mang đến rất nhiều món ăn nhưng cũng chỉ có vài món là Châu Giản Dao nên ăn nhận thấy cô gái nhỏ này dường như vẫn còn chưa no liền lên tiếng hỏi han trước.
Châu Giản Dao được Châu Chấn Khiêm lau miệng xong mới trả lời Châu Thụy.
“ Em muốn ăn bánh quy phô mai “
“ Em không thể ăn mấy thứ đó, quá dầu mỡ không tốt cho việc dưỡng bệnh, bác sĩ cũng nói rồi đầu em bị thương sẽ có một vài món không nên ăn để tránh ảnh hưởng đến vết thương “
“ Nhưng em thèm quá “
Châu Giản Dao thất vọng xụ mặt xuống, bĩu môi nhướng mày nhìn lên Châu Chấn Khiêm dù trong tình huống nào cô cũng nũng nịu với anh như thế, lúc bị bệnh lại càng trở nên khó chiều hơn còn thua cả một đứa trẻ lên ba.
Người đàn ông vuốt đầu mũi cô nuông chiều cùng lúc đó bác sĩ cũng đến, ông ta đi vào cùng một nữ y tá nhìn đến ánh mắt Châu Chấn Khiêm liền hiểu ra lặng lẽ gật đầu, cứ vậy mà bắt đầu trách nhiệm của mình những người đàn ông cũng đi xuống góc phòng đứng thành hàng chờ đợi bác sĩ khám bệnh cho Châu Giản Dao.
Mười lăm phút sau.
“ Vết thương này phải chăm sóc thật cẩn thận chỉ cần để rách ra một vài li là có thể bị nhiễm trùng đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến thân kinh bên trong những vết bầm trên cơ thể chỉ là vết thương nhỏ ngày mai rồi sẽ nhạt đi, chỉ cần dưỡng thương thật tốt chưa đến hai tuần đã có thể xuất viện “
Châu Chấn Khiêm đi lên giọng có lạnh có nóng.
“ Cảm ơn ông “
Bác sĩ cũng nữ y tá rời đi những người anh trai của cô cũng trở về nhà, bọn họ tuy có rất nhiều việc phải giải quyết nhưng vẫn không quên cô em gái nhỏ này của mình chỉ cần Châu Giản Dao gọi một tiếng đều sẽ có mặt ngay lập tức.
“ Dao nhi, ngoan ngoãn dưỡng thương ngày mai bọn anh lại đến thăm em nhé “
Châu Cẩn Phàm vuốt tóc cô vừa nói vừa cười rồi cùng mấy người khác rời đi.
“ Khiêm,…em cứ thấy khó chịu ở bụng dưới quá “
Châu Chấn Khiêm nhíu mày, anh nhìn qua bụng dưới cô vài giây rồi gượng cười khẽ một tiếng vuốt lấy gương mặt nhợt nhạt mà đau lòng.
“ Ngủ một giấc mai sẽ không đau nữa “