Chương 51
Vốn dĩ Lâm Vân tưởng rằng cô gái này nguyện ý giúp mình vì muôn nhận lại gắp mười lần số tiền đó.
Kết quả là cô gái này không phải đến vì tiên, còn không định đề Lâm Vân trả lại tiền? Cứ vậy mà bỏ đi rồi?
“Lâm Vân, chuyện này…” Mập cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Mập, đi!”
Lâm Vân gọi Mập rồi nhanh chóng đuổi theo! Sau khi chạy theo ra khỏi nhà hàng, Lâm Vân lại “thấy bóng dáng xinh đẹp của cô gái.
“Này, cô có thể cho tôi biết cô tên gì không?” Lâm Vân lớn tiêng nói vê phía sau lưng cô gái.
Lâm Vân muốn biết tên cô gái, và Lâm Vân muốn trả lại số tiền còn nợ cho cô.
Cô gái dừng lại và nói: “Người lạ.”
Nói xong, cô gái đi thẳng đến một chiếc Audi A4 màu trăng ở ven đường, mở cửa xe ngôi vào.
Ngay sau đó, chiếc xe nổ máy và biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Vẫn.
“Người lạ, hay cho một người lạ.”
Lâm Vân nhàn nhạt thở dài.
“Lâm Vân, chúng ta cứ để cô ấy trả tiền không không vậy sao?” Mập nhìn Lâm Vân hỏi.
“Đương nhiên là mình muốn trả lại tiền cho cô ấy, nhưng tiếc nhưng cô ấy không để lại tin tức gì cho bọn mình hết.” Lâm Vân bát lực.
“Đúng rồi! Biển số xe!” Lâm Vân đột nhiên vỗ đầu.
Cô gái vừa rồi đi bằng ô tô, chỉ cần Lâm Vân biết biên số xe của cô ây, anh nhất định có thể tìm được cô ây.
Đáng tiếc vừa rồi Lâm Vân không nghĩ tới chuyện này, cho nên anh cũng không nhìn biển số xe.
“Mập, cậu có nhớ biển số xe không?”
Lâm Vân nhìn Mập.
“Mình… mình cũng không nghĩ được nhiều như vậy.” Mập cười khô.
“Hôm nay mình nợ cô ấy một ân tình, hy vọng sau này có thê gặp lại cô ây…” Lâm Vân nhìn về phía xa xăm.
Một cô gái tốt bụng như vậy, Lâm Vân đương nhiên rất mong được gặp lại cô ây, và Lâm Vân cũng muôn tự mình trả ơn cho cô ây.
Chỉ là, giữa đám đông mênh mông, muốn gặp lại có lẽ không phải là chuyện dễ dàng, có lẽ sau này sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa.
“Hơn nữa, tên khốn nạn đã lấy trộm ví của mình! Đừng để mình gặp j lại hắn ta nữa, nêu không mình nhất định sẽ cho hắn ta đẹp mặt!” Lâm Vân nghiên răng nghiên lợi nói.
Lâm Vân biết, thủ phạm khiến anh không có tiền đề trả, thậm chí còn bị lâm tưởng là kẻ nói dối chính là kẻ trộm kia, nêu hắn ta không lấy trộm ví Lâm Vân thì sẽ không xảy ra chuyện này!
“Đúng đúng! Cái loại ăn trộm đáng ghét này, bắt được nó thì phải làm cho đẹp mặt!” Mập gật đầu đồng ý.
Nơi khác Cô gái trên chiếc Audi A4 màu trăng vừa rôi giúp Lâm Vân thanh toán tiên, lúc này đang tập trung lái xe, chuyện giúp Lâm Vẫn vừa nấy, cô ây đã quên mất rồi.
Đúng lúc này, chuông điện thoại của cô gái đột ngột vang lên.
Kết quả là cô gái này không phải đến vì tiên, còn không định đề Lâm Vân trả lại tiền? Cứ vậy mà bỏ đi rồi?
“Lâm Vân, chuyện này…” Mập cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Mập, đi!”
Lâm Vân gọi Mập rồi nhanh chóng đuổi theo! Sau khi chạy theo ra khỏi nhà hàng, Lâm Vân lại “thấy bóng dáng xinh đẹp của cô gái.
“Này, cô có thể cho tôi biết cô tên gì không?” Lâm Vân lớn tiêng nói vê phía sau lưng cô gái.
Lâm Vân muốn biết tên cô gái, và Lâm Vân muốn trả lại số tiền còn nợ cho cô.
Cô gái dừng lại và nói: “Người lạ.”
Nói xong, cô gái đi thẳng đến một chiếc Audi A4 màu trăng ở ven đường, mở cửa xe ngôi vào.
Ngay sau đó, chiếc xe nổ máy và biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Vẫn.
“Người lạ, hay cho một người lạ.”
Lâm Vân nhàn nhạt thở dài.
“Lâm Vân, chúng ta cứ để cô ấy trả tiền không không vậy sao?” Mập nhìn Lâm Vân hỏi.
“Đương nhiên là mình muốn trả lại tiền cho cô ấy, nhưng tiếc nhưng cô ấy không để lại tin tức gì cho bọn mình hết.” Lâm Vân bát lực.
“Đúng rồi! Biển số xe!” Lâm Vân đột nhiên vỗ đầu.
Cô gái vừa rồi đi bằng ô tô, chỉ cần Lâm Vân biết biên số xe của cô ây, anh nhất định có thể tìm được cô ây.
Đáng tiếc vừa rồi Lâm Vân không nghĩ tới chuyện này, cho nên anh cũng không nhìn biển số xe.
“Mập, cậu có nhớ biển số xe không?”
Lâm Vân nhìn Mập.
“Mình… mình cũng không nghĩ được nhiều như vậy.” Mập cười khô.
“Hôm nay mình nợ cô ấy một ân tình, hy vọng sau này có thê gặp lại cô ây…” Lâm Vân nhìn về phía xa xăm.
Một cô gái tốt bụng như vậy, Lâm Vân đương nhiên rất mong được gặp lại cô ây, và Lâm Vân cũng muôn tự mình trả ơn cho cô ây.
Chỉ là, giữa đám đông mênh mông, muốn gặp lại có lẽ không phải là chuyện dễ dàng, có lẽ sau này sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa.
“Hơn nữa, tên khốn nạn đã lấy trộm ví của mình! Đừng để mình gặp j lại hắn ta nữa, nêu không mình nhất định sẽ cho hắn ta đẹp mặt!” Lâm Vân nghiên răng nghiên lợi nói.
Lâm Vân biết, thủ phạm khiến anh không có tiền đề trả, thậm chí còn bị lâm tưởng là kẻ nói dối chính là kẻ trộm kia, nêu hắn ta không lấy trộm ví Lâm Vân thì sẽ không xảy ra chuyện này!
“Đúng đúng! Cái loại ăn trộm đáng ghét này, bắt được nó thì phải làm cho đẹp mặt!” Mập gật đầu đồng ý.
Nơi khác Cô gái trên chiếc Audi A4 màu trăng vừa rôi giúp Lâm Vân thanh toán tiên, lúc này đang tập trung lái xe, chuyện giúp Lâm Vẫn vừa nấy, cô ây đã quên mất rồi.
Đúng lúc này, chuông điện thoại của cô gái đột ngột vang lên.