Chương 47
Trương Hồ cau mày: “Cái gì2 Chú Lý, chú rõ ràng đã hứa với con rôi, sao bây giờ lại nói không giúp được?”
“Để, chú nói thật với con, hiệu trưởng muốn bảo vệ nó. Về phần nguyên nhân cụ thể, hiệu trưởng cũng không có tiết lộ cho chú biết.” Chủ nhiệm Lý lắc đầu.
“Cái gì! Hiệu trưởng bảo vệ nó hả?
Cậu ta là đứa con nhà nghèo, tại sao hiệu trưởng phải bảo vệ nó?” Trương Hồ không hiệu được.
“Chuyện này chú cũng không biết, nếu muốn biết thì cháu có thê tự mình hỏi hiệu trưởng.” Chủ nhiệm Lý xua tay nói.
Trương Hỗ chắc chắn sẽ,không thể chạy đi hỏi hiệu trưởng, bởi vì hăn không có quan hệ gì với hiệu trưởng.
“Chết tiệt! Chết tiệt!”
Trương Hỗ nghĩ đến kế hoạch của mình đã thất bại, sắc mặt tức giận tái đi. ` Nên biết rằng, hắn ta đã phát ngôn ngông cuông trong lớp, nói răng Lậm Vân nhật định sẽ bị đuôi học, và hắn cũng đã có những lời lẽ khó nghe với Lâm Vân, nêu Lâm Vân không đuổi học thì hắn sẽ càng mắt mặt trong lớp!
Nhà hàng Thịnh Diên.
Nhà hàng này là nhà hàng cao cấp nhất gân trường.
Trang trí của nhà hàng rất phong cách, nhà hàng cũng tương đôi yên tĩnh.
Trên bàn ăn, Lâm Vân và Mập đang ngôi ở đây.
Sau khi tan học, Lâm Vân nói sẽ mời Mập đi ăn tối, bây giờ Lâm Vân, đã là con nhà giàu có, đương nhiên phải.
chọn một nhà hàng cao cấp nhất gần đây.
Nhà hàng Thịnh Diên rất nồi tiếng ở đại học Thanh Dương, nhưng Lâm Vân mới đến ăn ở đây lần đầu tiên.
“Lâm Vân, cậu giàu có rồi, để tôi đi theo cậu ăn bám nhé he he.” Mập tỏ vẻ hào hứng.
Tuy gia đình Mập cũng buôn bán nhỏ nhưng cũng không giàu có gì, đây cũng là lân đâu tiên Mập đi ăn ở Hệ hàng Thịnh Diên.
“Trước đây cậu thường mời mình ăn cơm, bây giờ mình mời cậu ăn cơm, đúng ra là nên như vậy.” Lâm Vân CƯỜi nói.
Khi Lâm Vân nghèo không đủ ăn, hầu hết thời gian là Mập đã giúp đỡ Lâm Vân, lòng tốt này Lâm Vân luôn ghi nhớ trong lòng.
Mập đột nhiên ngẩng đầu lên và nói: “Lâm Vân, mình nghĩ lớp trưởng Vương Tuyết có ân tượng tốt vê cậu đây.”
“Hơn nữa Vương Tuyết xinh đẹp lại ngọt ngào, quan trọng nhất là cậu ấy có nhân phẩm tốt, lại không tôn sùng.
tiền bạc, lại còn độc thân mữa. Cô gái tốt như vậy rất, khó tìm được. Minh nghĩ cậu có thể theo đuôi cô ấy.” Mập cười hi hi nói.
“Cô ây là một cô gái khá tôt, nhưng mình không có suy nghĩ nhiều trong lúc này, để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi.” Lâm Vân khoát tay nói.
Vào lúc này, các món ăn bắt đầu được đưa lên, một bàn đầy nhóc các loại hải sản, còn có một vài món ăn đặc biệt của nhà hàng nữa, và tắt nhiên là phải có một chai rượu vang nữa.
“Để, chú nói thật với con, hiệu trưởng muốn bảo vệ nó. Về phần nguyên nhân cụ thể, hiệu trưởng cũng không có tiết lộ cho chú biết.” Chủ nhiệm Lý lắc đầu.
“Cái gì! Hiệu trưởng bảo vệ nó hả?
Cậu ta là đứa con nhà nghèo, tại sao hiệu trưởng phải bảo vệ nó?” Trương Hồ không hiệu được.
“Chuyện này chú cũng không biết, nếu muốn biết thì cháu có thê tự mình hỏi hiệu trưởng.” Chủ nhiệm Lý xua tay nói.
Trương Hỗ chắc chắn sẽ,không thể chạy đi hỏi hiệu trưởng, bởi vì hăn không có quan hệ gì với hiệu trưởng.
“Chết tiệt! Chết tiệt!”
Trương Hỗ nghĩ đến kế hoạch của mình đã thất bại, sắc mặt tức giận tái đi. ` Nên biết rằng, hắn ta đã phát ngôn ngông cuông trong lớp, nói răng Lậm Vân nhật định sẽ bị đuôi học, và hắn cũng đã có những lời lẽ khó nghe với Lâm Vân, nêu Lâm Vân không đuổi học thì hắn sẽ càng mắt mặt trong lớp!
Nhà hàng Thịnh Diên.
Nhà hàng này là nhà hàng cao cấp nhất gân trường.
Trang trí của nhà hàng rất phong cách, nhà hàng cũng tương đôi yên tĩnh.
Trên bàn ăn, Lâm Vân và Mập đang ngôi ở đây.
Sau khi tan học, Lâm Vân nói sẽ mời Mập đi ăn tối, bây giờ Lâm Vân, đã là con nhà giàu có, đương nhiên phải.
chọn một nhà hàng cao cấp nhất gần đây.
Nhà hàng Thịnh Diên rất nồi tiếng ở đại học Thanh Dương, nhưng Lâm Vân mới đến ăn ở đây lần đầu tiên.
“Lâm Vân, cậu giàu có rồi, để tôi đi theo cậu ăn bám nhé he he.” Mập tỏ vẻ hào hứng.
Tuy gia đình Mập cũng buôn bán nhỏ nhưng cũng không giàu có gì, đây cũng là lân đâu tiên Mập đi ăn ở Hệ hàng Thịnh Diên.
“Trước đây cậu thường mời mình ăn cơm, bây giờ mình mời cậu ăn cơm, đúng ra là nên như vậy.” Lâm Vân CƯỜi nói.
Khi Lâm Vân nghèo không đủ ăn, hầu hết thời gian là Mập đã giúp đỡ Lâm Vân, lòng tốt này Lâm Vân luôn ghi nhớ trong lòng.
Mập đột nhiên ngẩng đầu lên và nói: “Lâm Vân, mình nghĩ lớp trưởng Vương Tuyết có ân tượng tốt vê cậu đây.”
“Hơn nữa Vương Tuyết xinh đẹp lại ngọt ngào, quan trọng nhất là cậu ấy có nhân phẩm tốt, lại không tôn sùng.
tiền bạc, lại còn độc thân mữa. Cô gái tốt như vậy rất, khó tìm được. Minh nghĩ cậu có thể theo đuôi cô ấy.” Mập cười hi hi nói.
“Cô ây là một cô gái khá tôt, nhưng mình không có suy nghĩ nhiều trong lúc này, để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi.” Lâm Vân khoát tay nói.
Vào lúc này, các món ăn bắt đầu được đưa lên, một bàn đầy nhóc các loại hải sản, còn có một vài món ăn đặc biệt của nhà hàng nữa, và tắt nhiên là phải có một chai rượu vang nữa.