Chương 96: Đều là chị em tốt, hôm nay cậu phải chọn!
“Bốp!", Chu Tự tát thẳng vào mặt chị Hoa: “Đồ vô dụng! Bảo chị quản sòng bạc, vậy mà một vài nhân vật quan trọng của Ngân Châu cũng không nhận ra, người này là cô Từ, là em gái của sếp Lâm bên Lâm Thị, ngay cả người của nhà họ Lâm mà chị cũng dám đánh ư?”
Cả người Chu Tự run lên vì tức giận, trước đây hắn đã từng giở trò với Lâm Thanh Hy, nhưng cho dù thủ đoạn ghê tởm cỡ nào cũng chưa bao giờ vượt quá giới hạn trong thương nghiệp, nhưng bây giờ, đánh người lại là một chuyện khác!
Em gái của Lâm Thanh Hy!
Lời nói của Chu Tự như tiếng sét bên tai, khiến đám đông như muốn nổ tung, cho dù là chị Hoa hay là dám người Trương Thành, cảm giác đầu óc mình bây giờ không thể nghĩ gì được nữa, hoàn toàn trống rỗng. Chuyện xảy ra trước mắt khiến bọn họ quá kinh hãi.
Đường đường là cậu chủ nhà họ Chu, nhìn thấy Trương Hùng lập tức quỳ xuống, còn cô gái bình thường trong mắt bọn họ lại chính là em gái của bà chủ thương nghiệp lớn trong thành phố - Lâm Thanh Hy!
Trương Thành nghĩ đến việc mình bình thường vẫn luôn lái chiếc xe BMW X5 để khoe khoang trước mặt Từ Uyển, cảm thấy mặt đỏ bừng, vô cùng xấu hổ!
Khoan đãt
Trương Thành đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng khác!
Từ Uyển là em gái của Lâm Thanh Hy, người đàn ông ở trước mặt này lại là anh rể của Từ Uyển, anh ta là... chồng của Lâm Thanh Hy! Vừa nãy cậu ta vẫn luôn nói chồng của Lâm Thanh Hy là đồ vô dụng! Cậu ta dựa vào đâu cơ chứ?
Trương Thành cảm thấy mình giống như một thăng hề, luôn nhảy nhót trước mặt đối phương, còn đối phương lại nhìn cậu ta như đang xem một trò đùa.
Trương Thành nhìn hai tên đàn em của mình, lúc này cũng đều có vẻ mặt giống mình, cảm thấy mất mặt vô cùng.
“Chuyện nên giải quyết thế nào thì anh tự xem mà làm, tôi hy vọng anh sẽ cho tôi một giải pháp thỏa đáng, nếu không thì anh tự biết hậu quả”, Trương Hùng cười nhếch miệng với Chu Tự.
Chu Tự nhìn thấy nụ cười này, bỗng dưng rùng mình, vô cùng sợ sệt gật đầu: “Hiểu ạ, tôi hiểu rồi ạ!”
Trương Hùng đi về phía trước, dùng tay vỗ nhẹ vào mặt Chu Tự: “Nhớ đấy, đừng để tôi thất vọng”.
“Nhất định, nhất định!”, Chu Tự cười nịnh nọt.
“Tiểu Uyển, dẫn theo bạn em, chúng ta đi thôi”, Trương Hùng phất tay về phía Từ Uyển.
“Vâng”, Từ Uyển gật đầu, kéo tay Trương Khiết và Tôn Lam đi theo đám người Trương Hùng ra ngoài.
Mấy người Trương Thành cũng vội vàng bò dậy, chạy đuổi theo Trương Hùng.
Vừa mới xảy ra chuyện như vậy, mấy người cũng không còn hứng thú để chơi nữa, thậm chí thẻ đánh bạc trong tay cũng không đổi thành tiền mặt, đi ra khỏi sòng bạc luôn.
Sau khi đám người Trương Hùng rời đi, chị Hoa vẫn còn ngây ngốc ở đó, hai chân run rẩy, trong lòng bà ta vô cùng sợ hãi.
“Được đấy Từ Uyển, rõ ràng là con nhà giàu lại còn giấu giếm, lừa mình bao nhiêu bữa cơm như vậy, bữa tối hôm nay cậu phải mời!", Trương Khiết vừa ra khỏi cửa đã lập tức kẹp cổ Từ Uyển, sắc mặt hung dữ uy hiếp.
Từ Uyển bất đắc dĩ mỉm cười: “Được, mình mời, cậu muốn ăn gì cứ nói”.
“Phải ăn đồ đắt tiền, hôm nay phải làm thịt nhà giàu!” Trương Khiết không hề do dự nêu tên mấy khách sạn lớn để Tôn Lam lựa chọn.
Khuôn mặt Tôn Lam hơi dè dặt: “Cậu... các cậu chọn đi, mình sao cũng được”.
“Chết tiệt!” Đều là chị em tốt, hôm nay cậu phải chọn!” Trương Khiết bắt lấy tay Tôn Lam: “Không chọn không được”.
“Mình..” Tôn Lam há miệng, nhưng mãi lâu sau vẫn không lên tiếng.
"Các em đều là bạn bè, tình bạn không liên quan gì đến thân phận, mau chọn đi, mọi người đều đói rồi”, Trương Hùng khẽ cười với Tôn Lam, đồng thời vẫy tay với đám người Trương Thành: “Còn có mấy cậu nữa, ăn cơm mà cũng chẳng tích cực gì cả, ai cũng chết đói cả rồi, lại đây nghĩ xem nên ăn gì đit
“Anh rể, chúng tôi..", đám người Trương Thành đi tới trước. mặt Trương Hùng với sắc mặt kì lạ, nói chuyện cũng câu nệ hơn rất nhiều.
“Được rồi”, Trương Hùng biết bọn họ đang nghĩ gì trong lòng, anh thờ ơ vẫy tay: “Đều là đàn ông, sao cứ câu nệ như phụ nữ vậy, mau chọn nơi để ăn cơm đi!”
“Vâng, được, anh rể, cảm ơn anh”, Trương Thành gật đầu, chân thành nói.
Cả người Chu Tự run lên vì tức giận, trước đây hắn đã từng giở trò với Lâm Thanh Hy, nhưng cho dù thủ đoạn ghê tởm cỡ nào cũng chưa bao giờ vượt quá giới hạn trong thương nghiệp, nhưng bây giờ, đánh người lại là một chuyện khác!
Em gái của Lâm Thanh Hy!
Lời nói của Chu Tự như tiếng sét bên tai, khiến đám đông như muốn nổ tung, cho dù là chị Hoa hay là dám người Trương Thành, cảm giác đầu óc mình bây giờ không thể nghĩ gì được nữa, hoàn toàn trống rỗng. Chuyện xảy ra trước mắt khiến bọn họ quá kinh hãi.
Đường đường là cậu chủ nhà họ Chu, nhìn thấy Trương Hùng lập tức quỳ xuống, còn cô gái bình thường trong mắt bọn họ lại chính là em gái của bà chủ thương nghiệp lớn trong thành phố - Lâm Thanh Hy!
Trương Thành nghĩ đến việc mình bình thường vẫn luôn lái chiếc xe BMW X5 để khoe khoang trước mặt Từ Uyển, cảm thấy mặt đỏ bừng, vô cùng xấu hổ!
Khoan đãt
Trương Thành đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng khác!
Từ Uyển là em gái của Lâm Thanh Hy, người đàn ông ở trước mặt này lại là anh rể của Từ Uyển, anh ta là... chồng của Lâm Thanh Hy! Vừa nãy cậu ta vẫn luôn nói chồng của Lâm Thanh Hy là đồ vô dụng! Cậu ta dựa vào đâu cơ chứ?
Trương Thành cảm thấy mình giống như một thăng hề, luôn nhảy nhót trước mặt đối phương, còn đối phương lại nhìn cậu ta như đang xem một trò đùa.
Trương Thành nhìn hai tên đàn em của mình, lúc này cũng đều có vẻ mặt giống mình, cảm thấy mất mặt vô cùng.
“Chuyện nên giải quyết thế nào thì anh tự xem mà làm, tôi hy vọng anh sẽ cho tôi một giải pháp thỏa đáng, nếu không thì anh tự biết hậu quả”, Trương Hùng cười nhếch miệng với Chu Tự.
Chu Tự nhìn thấy nụ cười này, bỗng dưng rùng mình, vô cùng sợ sệt gật đầu: “Hiểu ạ, tôi hiểu rồi ạ!”
Trương Hùng đi về phía trước, dùng tay vỗ nhẹ vào mặt Chu Tự: “Nhớ đấy, đừng để tôi thất vọng”.
“Nhất định, nhất định!”, Chu Tự cười nịnh nọt.
“Tiểu Uyển, dẫn theo bạn em, chúng ta đi thôi”, Trương Hùng phất tay về phía Từ Uyển.
“Vâng”, Từ Uyển gật đầu, kéo tay Trương Khiết và Tôn Lam đi theo đám người Trương Hùng ra ngoài.
Mấy người Trương Thành cũng vội vàng bò dậy, chạy đuổi theo Trương Hùng.
Vừa mới xảy ra chuyện như vậy, mấy người cũng không còn hứng thú để chơi nữa, thậm chí thẻ đánh bạc trong tay cũng không đổi thành tiền mặt, đi ra khỏi sòng bạc luôn.
Sau khi đám người Trương Hùng rời đi, chị Hoa vẫn còn ngây ngốc ở đó, hai chân run rẩy, trong lòng bà ta vô cùng sợ hãi.
“Được đấy Từ Uyển, rõ ràng là con nhà giàu lại còn giấu giếm, lừa mình bao nhiêu bữa cơm như vậy, bữa tối hôm nay cậu phải mời!", Trương Khiết vừa ra khỏi cửa đã lập tức kẹp cổ Từ Uyển, sắc mặt hung dữ uy hiếp.
Từ Uyển bất đắc dĩ mỉm cười: “Được, mình mời, cậu muốn ăn gì cứ nói”.
“Phải ăn đồ đắt tiền, hôm nay phải làm thịt nhà giàu!” Trương Khiết không hề do dự nêu tên mấy khách sạn lớn để Tôn Lam lựa chọn.
Khuôn mặt Tôn Lam hơi dè dặt: “Cậu... các cậu chọn đi, mình sao cũng được”.
“Chết tiệt!” Đều là chị em tốt, hôm nay cậu phải chọn!” Trương Khiết bắt lấy tay Tôn Lam: “Không chọn không được”.
“Mình..” Tôn Lam há miệng, nhưng mãi lâu sau vẫn không lên tiếng.
"Các em đều là bạn bè, tình bạn không liên quan gì đến thân phận, mau chọn đi, mọi người đều đói rồi”, Trương Hùng khẽ cười với Tôn Lam, đồng thời vẫy tay với đám người Trương Thành: “Còn có mấy cậu nữa, ăn cơm mà cũng chẳng tích cực gì cả, ai cũng chết đói cả rồi, lại đây nghĩ xem nên ăn gì đit
“Anh rể, chúng tôi..", đám người Trương Thành đi tới trước. mặt Trương Hùng với sắc mặt kì lạ, nói chuyện cũng câu nệ hơn rất nhiều.
“Được rồi”, Trương Hùng biết bọn họ đang nghĩ gì trong lòng, anh thờ ơ vẫy tay: “Đều là đàn ông, sao cứ câu nệ như phụ nữ vậy, mau chọn nơi để ăn cơm đi!”
“Vâng, được, anh rể, cảm ơn anh”, Trương Thành gật đầu, chân thành nói.