Chương 94: "Chị Hoa, cậu chủ Chu đến rồi”
"Thằng nhóc con, sợ chưa hả?", sau khi nhắc đến nhà họ Chu, người phụ nữ trung niên có vẻ tự tin hơn hẳn, nhìn chăm chäm vào Trương Hùng: “Nếu hôm nay cậu thành thật nhận lỗi, nể mặt cậu có chút thực lực tôi sẽ để cậu đưa bạn cậu rời đi. Nếu không, địa bàn của nhà họ Chu không phải là nơi mà cậu muốn gây chuyện là có thể gây chuyện được đâu”.
Trương Khiết đứng bên cạnh Trương Hùng, đưa tay kéo. †ay áo anh, thì thầm: “Anh rể, nhà họ Chu rất có thế lực ở Ngân Châu, không chọc vào được đâu”.
"Không sao", Trương Hùng mỉm cười với Trương Khiết: “Ngân Châu, không có thế lực nào mà anh không chọc vào. được”.
Một câu nói “Không có thế lực nào mà anh không chọc. vào được” khiến Trương Khiết nuốt lại những lời đang định nói.
Trương Hùng nhấc chân đi về phía người phụ nữ trung niên, có thể thấy trong lúc Trương Hùng bước đến gần, ánh mắt tự tin của bà ta đã hơi hoảng hốt.
Trương Hùng dừng lại khi cách người phụ nữ trung niên khoảng ba mét: “Nói cho tôi biết, nếu hôm nay tôi không thừa nhận sai lầm của mình thì hậu quả sẽ là gì?"
"Hậu quả ư? Hậu quả là tất cả các người sẽ phải gánh chịu ngọn lửa giận của nhà họ Chu!"
Người phụ nữ trung niên vừa dứt lời, hai người Trương Thành và Trương Khiết đều vô thức rùng mình, có thể thấy nhà họ Chu ở trong lòng bọn họ có địa vị gì, đó là gia tộc hạng hai chỉ kém nhà họ Lâm thôi đấy!
"Chị Hoa, cậu chủ Chu đến rồi”.
Một thanh niên mặc đồng phục đi tới trước mặt người phụ nữ trung niên, cung kính nói.
Cậu chủ đến?”, người phụ nữ trung niên hết sức vui mừng: “Được, mời cậu chủ tới đây!”
Sau khi nghe tin cậu chủ Chu đã đến, sảc mặt mấy người Trương Thành tái mét, đặc biệt là Trương Thành luôn miệng lẩm bẩm: "Xong rồi”.
Nhà họ cậu chủ Chu là người thế nào? Nhờ được bạn bè giới thiệu, Trương Thành từng gặp hắn một lần. Chỉ một lần gặp gỡ đó cậu ta đã có ấn tượng sâu sắc, cậu chủ Chu là một nhân vật tàn nhãn. Trương Thành nhớ rõ lúc đó có một cậu ấm nhà giàu có xuất thân tương tự như cậu ta, chỉ vì vô ý nói sai một câu mà đắc tội với cậu chủ Chu, bị đánh gãy chân tại chỗ, ngày hôm sau bố của cậu ấm nhà giàu đó cũng tuyên bố phá sản, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Trong mắt Trương Thành, Chu Tự - cậu chủ Chu vô cùng tàn nhãn và độc ác. Hôm nay cậu ta còn gây sự ở địa bàn của cậu chủ Chu, đụng phải hẳn thì sẽ bị xử lý như thế nào đây? Bây giờ Trương Thành chỉ hy vọng rằng gia đình hắn sẽ không bị liên lụy, nếu không tập đoàn Thành Đại có lẽ sẽ phải tuyên bố phá sản.
"Mẹ kiếp, ai dám làm loạn?", một giọng nói cao ngạo ngang ngược từ bên ngoài vang lên: “Không muốn sống nữa hả? Đến gây sự trên địa bàn nhà họ Chu? Mẹ kiếp đúng là muốn tìm đường chết”.
Người đàn ông mảng chửi té tát, giọng nói của hắn không hề che giấu.
Trương Thành sợ hãi cúi đầu, toàn thân run lẩy bẩy, hai tên đàn em của Trương Thành càng tệ hơn, thấy đại ca của mình không dám lên tiếng, nên hai người đều ngậm chặt miệng.
Đám người tản ra, Chu Tự mặc áo hoa, tay ôm người đẹp. kiều diễm bước tới.
Chị Hoa chen ra khỏi đám đông, đi tới gật đầu cung kính với Chu Tự: “Cậu chủ, cậu đến rồi, những người này đang gây rối ở đây, họ nói họ đến từ băng Thanh Diệp, còn người kia là con trai của ông chủ tập đoàn Thành Đại”.
“Thanh Diệp ư? Thanh Diệp chó má gì chứ? Ai cho bọn chúng lá gan gây sự trên địa bàn nhà họ Chu?", Chu Tự tỏ vẻ khinh thường: “Còn tập đoàn Thành Đại cái thá gì? Bảo người đi xem thử, công ty này không muốn hoạt động thì đóng cửa luôn đi”.
Lời nói của Chu Tự đã phá tan tia hy vọng cuối cùng trong lòng Trương Thành, lần này, hắn không chỉ chịu thiệt mà còn liên lụy đến gia đình. Trước mặt nhà họ Chu thì Thanh Diệp và tập đoàn Thành Đại có là cái thá gì?
Chị Hoa lại nói: "Cậu chủ, còn có người đã đánh người của chúng ta tàn phế”.
"Ai? Dám động vào người của tôi hả? Ăn gan hùm mật gấu à? Hôm nay nhấn chìm hắn xuống sông luôn!", Chu Tự rất không thoải mái.
Bây giờ, mấy người Trương Hùng đang bị bao vây bởi hàng chục người đàn ông vạm vỡ nên Chu Tự không thể nhìn thấy họ.
Câu nói nhấn chìm xuống sông của Chu Tự khiến hai tên đàn em của Trương Thành sợ đến mức đũng quần ướt nhẹp, còn hai cô gái Ông Ni và Phục Xuyến không ngừng khóc lóc, lớp trang điểm trên mặt đã giàn giụa nước mắt.
Trương Khiết đứng bên cạnh Trương Hùng, đưa tay kéo. †ay áo anh, thì thầm: “Anh rể, nhà họ Chu rất có thế lực ở Ngân Châu, không chọc vào được đâu”.
"Không sao", Trương Hùng mỉm cười với Trương Khiết: “Ngân Châu, không có thế lực nào mà anh không chọc vào. được”.
Một câu nói “Không có thế lực nào mà anh không chọc. vào được” khiến Trương Khiết nuốt lại những lời đang định nói.
Trương Hùng nhấc chân đi về phía người phụ nữ trung niên, có thể thấy trong lúc Trương Hùng bước đến gần, ánh mắt tự tin của bà ta đã hơi hoảng hốt.
Trương Hùng dừng lại khi cách người phụ nữ trung niên khoảng ba mét: “Nói cho tôi biết, nếu hôm nay tôi không thừa nhận sai lầm của mình thì hậu quả sẽ là gì?"
"Hậu quả ư? Hậu quả là tất cả các người sẽ phải gánh chịu ngọn lửa giận của nhà họ Chu!"
Người phụ nữ trung niên vừa dứt lời, hai người Trương Thành và Trương Khiết đều vô thức rùng mình, có thể thấy nhà họ Chu ở trong lòng bọn họ có địa vị gì, đó là gia tộc hạng hai chỉ kém nhà họ Lâm thôi đấy!
"Chị Hoa, cậu chủ Chu đến rồi”.
Một thanh niên mặc đồng phục đi tới trước mặt người phụ nữ trung niên, cung kính nói.
Cậu chủ đến?”, người phụ nữ trung niên hết sức vui mừng: “Được, mời cậu chủ tới đây!”
Sau khi nghe tin cậu chủ Chu đã đến, sảc mặt mấy người Trương Thành tái mét, đặc biệt là Trương Thành luôn miệng lẩm bẩm: "Xong rồi”.
Nhà họ cậu chủ Chu là người thế nào? Nhờ được bạn bè giới thiệu, Trương Thành từng gặp hắn một lần. Chỉ một lần gặp gỡ đó cậu ta đã có ấn tượng sâu sắc, cậu chủ Chu là một nhân vật tàn nhãn. Trương Thành nhớ rõ lúc đó có một cậu ấm nhà giàu có xuất thân tương tự như cậu ta, chỉ vì vô ý nói sai một câu mà đắc tội với cậu chủ Chu, bị đánh gãy chân tại chỗ, ngày hôm sau bố của cậu ấm nhà giàu đó cũng tuyên bố phá sản, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Trong mắt Trương Thành, Chu Tự - cậu chủ Chu vô cùng tàn nhãn và độc ác. Hôm nay cậu ta còn gây sự ở địa bàn của cậu chủ Chu, đụng phải hẳn thì sẽ bị xử lý như thế nào đây? Bây giờ Trương Thành chỉ hy vọng rằng gia đình hắn sẽ không bị liên lụy, nếu không tập đoàn Thành Đại có lẽ sẽ phải tuyên bố phá sản.
"Mẹ kiếp, ai dám làm loạn?", một giọng nói cao ngạo ngang ngược từ bên ngoài vang lên: “Không muốn sống nữa hả? Đến gây sự trên địa bàn nhà họ Chu? Mẹ kiếp đúng là muốn tìm đường chết”.
Người đàn ông mảng chửi té tát, giọng nói của hắn không hề che giấu.
Trương Thành sợ hãi cúi đầu, toàn thân run lẩy bẩy, hai tên đàn em của Trương Thành càng tệ hơn, thấy đại ca của mình không dám lên tiếng, nên hai người đều ngậm chặt miệng.
Đám người tản ra, Chu Tự mặc áo hoa, tay ôm người đẹp. kiều diễm bước tới.
Chị Hoa chen ra khỏi đám đông, đi tới gật đầu cung kính với Chu Tự: “Cậu chủ, cậu đến rồi, những người này đang gây rối ở đây, họ nói họ đến từ băng Thanh Diệp, còn người kia là con trai của ông chủ tập đoàn Thành Đại”.
“Thanh Diệp ư? Thanh Diệp chó má gì chứ? Ai cho bọn chúng lá gan gây sự trên địa bàn nhà họ Chu?", Chu Tự tỏ vẻ khinh thường: “Còn tập đoàn Thành Đại cái thá gì? Bảo người đi xem thử, công ty này không muốn hoạt động thì đóng cửa luôn đi”.
Lời nói của Chu Tự đã phá tan tia hy vọng cuối cùng trong lòng Trương Thành, lần này, hắn không chỉ chịu thiệt mà còn liên lụy đến gia đình. Trước mặt nhà họ Chu thì Thanh Diệp và tập đoàn Thành Đại có là cái thá gì?
Chị Hoa lại nói: "Cậu chủ, còn có người đã đánh người của chúng ta tàn phế”.
"Ai? Dám động vào người của tôi hả? Ăn gan hùm mật gấu à? Hôm nay nhấn chìm hắn xuống sông luôn!", Chu Tự rất không thoải mái.
Bây giờ, mấy người Trương Hùng đang bị bao vây bởi hàng chục người đàn ông vạm vỡ nên Chu Tự không thể nhìn thấy họ.
Câu nói nhấn chìm xuống sông của Chu Tự khiến hai tên đàn em của Trương Thành sợ đến mức đũng quần ướt nhẹp, còn hai cô gái Ông Ni và Phục Xuyến không ngừng khóc lóc, lớp trang điểm trên mặt đã giàn giụa nước mắt.