Chương 44: Độc Vô Sắc
Lúc thái hậu nghe hoàng thượng kể lại mọi chuyện,thái hậu sợ hãi mãi không thôi,bà không thể ngờ dưới mi mắt của thiên tử mà bọn chúng còn hạ độc được.
Thái hậu thật sự quá hoang mang hỏi:
"Con có nghi ngờ là ai không?,ta nghĩ là người thân thiết nhất của mình".
Hoàng thượng trầm ngâm suy nghĩ:
"Có lẽ con đã biết được là ai rồi nhưng cần điều tra thêm "
Thái hậu vội vàng hỏi:
"Là ai,là ai con nói cho ta xem "
Hoàng thượng trấn an bà:
"Người bình tĩnh đừng bứt giây động rừng,khi nào có đáp án chuẩn xác con sẽ báo lại cho người ".
Thái hậu biết lần này sự việc trọng đại nên không hỏi nữa,bà thở dài nói:
"May mà lần này nhờ có thê tử của Triệt Nhi phát hiện ra sớm,con bé đó thật là giỏi giang,lại là người hiểu biết ôn nhu đều có,cũng mừng cho Triệt Nhi ".
Hoàng thượng cũng vui vẻ nói giọng tự hào:
"Đệ đệ của con xuất sắc như vậy cơ mà ".
Thái hậu phì cười,sinh ra trong gia đình đế vương rất ít huynh đệ nào một lòng bảo vệ và yêu thương nhau như này,bà thật sự có phúc lớn lắm.
Cùng lúc ấy phủ Tuyên Vương bận rộn tấp nập,mọi người ai cũng nháo nhào với Vương gia,kê gọn hết những đồ dễ va chạm vào những đoạn đường trơn trượt,chế độ ăn uống ra sao,không được ăn gì và nên ăn gì...
Nhược Khê bất đắc dĩ ngồi phòng khách nhìn vương gia bố trí đi đi lại lại chóng hết cả mặt.
Nàng mỉm cười trách yêu:
"Chàng thật là,thiếp mới được hơn một tháng,chàng bận rộn sớm làm gì chứ,đến đâu mình tính đến đó ".
Tuyên Vương âu yếm nhìn nàng:
"Không được,cần phải chuẩn bị ngay từ bây giờ.Ta thật sự rất mong chờ đứa bé này,nàng phải thật khỏe mạnh để sinh ra cho ta một đứa bé mũm mĩm".
Nhược Khê dí dỏm:
"Vậy chàng thích con trai hay con gái?".
Con nào đối với ta cũng tốt,con gái giống nàng xinh đẹp rực rỡ,con trai giống ta uy dũng.
Hai người ôm nhau,suy nghĩ về viễn cảnh sau này,cả hại đều rất mong chờ,nhìn khung cảnh này thật là ấm áp.
Mọi người trong vương phủ ai cũng vui mừng,từ ngày có Vương phi trong phủ náo nhiệt và đầm ấm hẳn ra,ai cũng mong chờ tiểu quận vương và tiểu quận chúa chào đời.
Sáng hôm sau,Tuyên Vương cùng Vương phi vào cung thăm thái hậu,do lâu ngày không gặp nên thái hậu truyền khẩu dụ hai phu thê phải ở lại cung mấy hôm cho người vui vẻ.
Hoàng thượng cũng muốn ở lại nên sau buổi thiết triều lại cùng đến cung thái hậu ăn uống vui vẻ.
Khắp trong cung ai cũng ghen tỵ với vợ chồng tuyên vương,hoàng hậu ghen tỵ không thôi, Còn Nhan Hoa thì sau chuyện ngày hôm qua thái hậu không triệu kiến nữa.
Mấy lần muốn vào thỉnh an thái hậu đều bị ma ma cản lại đành hậm hực quay về.
Cùng lúc ấy trong tẩm cung của thái hậu,Nhược Khê đang châm cứu ***** ** cho hoàng thượng,mỗi một mũi kim châm là một lần thái hậu lại giật thót mình.
Đả thông mười hai huyệt đạo quan trọng Nhược Khê đưa hai gói thuốc,thái hậu cho người sắc một gói và pha nước tắm một gói.
Toàn những người thân cận được thái hậu và hoàng thượng giữ lại.Cứ đều đều ba ngày trôi qua,Nhược Khê và Tuyên Vương ở lại cung của tuyên vương ở lúc trước tiện cho việc đi lại.
Đến ngày cuối cùng,hoàng thượng cảm thấy người thoải mái hơn nhiều,sau khi ngâm nước thuốc xong cả bồn tắm là một mùi tanh nồng đậm.Lúc bắt mạch Nhược Khê vui vẻ nói:
"Cơ thể hoàng huynh còn khỏe nên đẩy độc tố ra nhanh gần như là hết rồi,người chịu khó uống thêm hoàn tâm đan của muội bào chế là khỏi hẳn ".
Thái hậu và hoàng thượng vui mừng và cảm kích lắm nhất là thái hậu cứ khóc mãi,tuyên vương phải dỗ dành một lúc mới nín.
Sau mấy ngày trong hoàng cung hai phu thê xin phép ra về,từ hôm Nhược Khê có thai lúc nào vương gia cũng bên cạnh trừ những lúc phải lâm triều và sử lý công vụ.
Cũng may cái thai này của Nhược Khê khá yên ổn không nôn nghén như những thai phụ khác,được thái hậu và hoàng thượng gửi cho bao nhiêu là đồ ăn ngon,cô ăn uống ngon miệng chẳng mấy chốc tăng cân vùn vụt.
Cũng may Nhược Khê không lười biếng sáng sớm vẫn dậy,tuy không múa roi như trước nhưng cô vận dụng các bài tập yoga đơn giản để tốt cho mẹ và em bé.
Mấy ngày đầu vương gia sợ hãi không cho nàng tập nhưng sau một hồi nàng giải đáp thuyết phục mới dần dần chấp nhận.Chuỗi ngày bình yên cứ dần dần trôi đi.
Tối hôm đấy khi hai người chuẩn bị ngủ thì có tấu sớ khẩn,hoàng thượng triệu tập vương gia vào cung ngay đêm hôm đó.
Tuyên Vương trấn an nàng,dặn nàng nghỉ ngơi sớm đi chàng nói:
"Khả năng liên quan đến việc trong quân nên hoàng huynh mới triệu tập ta vào gấp,nàng ngủ đi đừng chờ ta có thể đêm nay ta sẽ không về ".
Nói rồi chàng phóng ngựa cùng thị vệ vào hoàng cung luôn.
Thái hậu thật sự quá hoang mang hỏi:
"Con có nghi ngờ là ai không?,ta nghĩ là người thân thiết nhất của mình".
Hoàng thượng trầm ngâm suy nghĩ:
"Có lẽ con đã biết được là ai rồi nhưng cần điều tra thêm "
Thái hậu vội vàng hỏi:
"Là ai,là ai con nói cho ta xem "
Hoàng thượng trấn an bà:
"Người bình tĩnh đừng bứt giây động rừng,khi nào có đáp án chuẩn xác con sẽ báo lại cho người ".
Thái hậu biết lần này sự việc trọng đại nên không hỏi nữa,bà thở dài nói:
"May mà lần này nhờ có thê tử của Triệt Nhi phát hiện ra sớm,con bé đó thật là giỏi giang,lại là người hiểu biết ôn nhu đều có,cũng mừng cho Triệt Nhi ".
Hoàng thượng cũng vui vẻ nói giọng tự hào:
"Đệ đệ của con xuất sắc như vậy cơ mà ".
Thái hậu phì cười,sinh ra trong gia đình đế vương rất ít huynh đệ nào một lòng bảo vệ và yêu thương nhau như này,bà thật sự có phúc lớn lắm.
Cùng lúc ấy phủ Tuyên Vương bận rộn tấp nập,mọi người ai cũng nháo nhào với Vương gia,kê gọn hết những đồ dễ va chạm vào những đoạn đường trơn trượt,chế độ ăn uống ra sao,không được ăn gì và nên ăn gì...
Nhược Khê bất đắc dĩ ngồi phòng khách nhìn vương gia bố trí đi đi lại lại chóng hết cả mặt.
Nàng mỉm cười trách yêu:
"Chàng thật là,thiếp mới được hơn một tháng,chàng bận rộn sớm làm gì chứ,đến đâu mình tính đến đó ".
Tuyên Vương âu yếm nhìn nàng:
"Không được,cần phải chuẩn bị ngay từ bây giờ.Ta thật sự rất mong chờ đứa bé này,nàng phải thật khỏe mạnh để sinh ra cho ta một đứa bé mũm mĩm".
Nhược Khê dí dỏm:
"Vậy chàng thích con trai hay con gái?".
Con nào đối với ta cũng tốt,con gái giống nàng xinh đẹp rực rỡ,con trai giống ta uy dũng.
Hai người ôm nhau,suy nghĩ về viễn cảnh sau này,cả hại đều rất mong chờ,nhìn khung cảnh này thật là ấm áp.
Mọi người trong vương phủ ai cũng vui mừng,từ ngày có Vương phi trong phủ náo nhiệt và đầm ấm hẳn ra,ai cũng mong chờ tiểu quận vương và tiểu quận chúa chào đời.
Sáng hôm sau,Tuyên Vương cùng Vương phi vào cung thăm thái hậu,do lâu ngày không gặp nên thái hậu truyền khẩu dụ hai phu thê phải ở lại cung mấy hôm cho người vui vẻ.
Hoàng thượng cũng muốn ở lại nên sau buổi thiết triều lại cùng đến cung thái hậu ăn uống vui vẻ.
Khắp trong cung ai cũng ghen tỵ với vợ chồng tuyên vương,hoàng hậu ghen tỵ không thôi, Còn Nhan Hoa thì sau chuyện ngày hôm qua thái hậu không triệu kiến nữa.
Mấy lần muốn vào thỉnh an thái hậu đều bị ma ma cản lại đành hậm hực quay về.
Cùng lúc ấy trong tẩm cung của thái hậu,Nhược Khê đang châm cứu ***** ** cho hoàng thượng,mỗi một mũi kim châm là một lần thái hậu lại giật thót mình.
Đả thông mười hai huyệt đạo quan trọng Nhược Khê đưa hai gói thuốc,thái hậu cho người sắc một gói và pha nước tắm một gói.
Toàn những người thân cận được thái hậu và hoàng thượng giữ lại.Cứ đều đều ba ngày trôi qua,Nhược Khê và Tuyên Vương ở lại cung của tuyên vương ở lúc trước tiện cho việc đi lại.
Đến ngày cuối cùng,hoàng thượng cảm thấy người thoải mái hơn nhiều,sau khi ngâm nước thuốc xong cả bồn tắm là một mùi tanh nồng đậm.Lúc bắt mạch Nhược Khê vui vẻ nói:
"Cơ thể hoàng huynh còn khỏe nên đẩy độc tố ra nhanh gần như là hết rồi,người chịu khó uống thêm hoàn tâm đan của muội bào chế là khỏi hẳn ".
Thái hậu và hoàng thượng vui mừng và cảm kích lắm nhất là thái hậu cứ khóc mãi,tuyên vương phải dỗ dành một lúc mới nín.
Sau mấy ngày trong hoàng cung hai phu thê xin phép ra về,từ hôm Nhược Khê có thai lúc nào vương gia cũng bên cạnh trừ những lúc phải lâm triều và sử lý công vụ.
Cũng may cái thai này của Nhược Khê khá yên ổn không nôn nghén như những thai phụ khác,được thái hậu và hoàng thượng gửi cho bao nhiêu là đồ ăn ngon,cô ăn uống ngon miệng chẳng mấy chốc tăng cân vùn vụt.
Cũng may Nhược Khê không lười biếng sáng sớm vẫn dậy,tuy không múa roi như trước nhưng cô vận dụng các bài tập yoga đơn giản để tốt cho mẹ và em bé.
Mấy ngày đầu vương gia sợ hãi không cho nàng tập nhưng sau một hồi nàng giải đáp thuyết phục mới dần dần chấp nhận.Chuỗi ngày bình yên cứ dần dần trôi đi.
Tối hôm đấy khi hai người chuẩn bị ngủ thì có tấu sớ khẩn,hoàng thượng triệu tập vương gia vào cung ngay đêm hôm đó.
Tuyên Vương trấn an nàng,dặn nàng nghỉ ngơi sớm đi chàng nói:
"Khả năng liên quan đến việc trong quân nên hoàng huynh mới triệu tập ta vào gấp,nàng ngủ đi đừng chờ ta có thể đêm nay ta sẽ không về ".
Nói rồi chàng phóng ngựa cùng thị vệ vào hoàng cung luôn.