Chương 9: Khẩu Liệt Nữ(*) (1)
Triệu Tiểu Đường tỉnh lại đã là chuyện của hai hôm sau, Ngu Thư Hân trong thời gian này đã giải quyết các rắc rối ở sở cảnh sát cùng với việc giải trình với cấp trên về sự việc đã diễn ra, nàng mệt muốn điên cả người, nhưng cũng không khổ bằng cô gái đang nằm viện kia.
Triệu Tiểu Đường giao lại việc siêu độ cho Thần Hy, rốt cục cũng yên tâm mà dưỡng thương. Lúc Vân Tịnh Yên mang theo ít trái cây và sữa đến thăm cô, nàng thấy cô đang yên lặng nằm đọc sách, chẳng có ai ở cùng cả.
" Em chỉ có một mình mấy ngày nay sao? Người nhà em đâu?" Ngu Thư Hân hỏi cô.
Triệu Tiểu Đường khép sách nhìn nàng đáp " Em là cô nhi".
" Xin lỗi" Ngu Thư Hân nhỏ giọng nói.
Triệu Tiểu Đường cười một cái đáp " Xin lỗi làm gì, chị cũng không biết, cho em quả táo".
" Rửa đã" Ngu Thư Hân nói, cô mang trái cây vào nhà vệ sinh để rửa sạch.
Lúc Thần Hy đến đã thấy Triệu Tiểu Đường sinh long hoạt hổ ngồi gặm táo bằng một tay, Ngu Thư Hân ngồi bên cạnh giường đọc một ít hồ sơ, nhìn thế nào cũng có chút quái quái.
" Mỗi lần chị giải quyết công việc, là mỗi lần em thấy chị nằm viện một lần, mẹ em đang trên đường trở về, chị chuẩn bị nghe mắng đi" Thần Hy khoanh tay nói.
Triệu Tiểu Đường rụt cổ " Em lại mách lẽo? Sư mẫu chắc chắn sẽ bẻ cổ chị mất".
" Chị cũng biết sợ sao? Em đã bảo không đánh được thì hủy đi mà chị đâu có chịu nghe em, lần nào chị cũng cố siêu độ, xong lần nào chị cũng suýt đi theo bọn chúng luôn" Thần Hy nói.
Ngu Thư Hân nhìn cô, mặc dù thái độ của Triệu Tiểu Đường đối với cái chết rất thản nhiên, nhưng qua vụ lần này Ngu Thư Hân phải nhìn cô bằng một con mắt khác hoàn toàn, cô liều cả mạng chỉ vì muốn siêu độ cho các linh hồn bị bắt giữ kia, cái cô gái này đúng là miệng cứng tâm mềm.
" Chị làm sao mà báo cáo với cấp trên được vậy?" Triệu Tiểu Đường thắc mắc.
Ngu Thư Hân nói " Tôi bảo với sếp rằng đã tìm được năm bộ hài cốt, còn có một người chết, thủ phạm làm em bị thương đã chạy mất, hiện đã phát lệnh truy nả theo mô tả của tôi, đủ thời gian sẽ tự động đóng án thôi" nàng ngửa mặt lên trời nói " Sao dạo gần đây cứ gặp mấy chuyện như thế này suốt vậy không biết nữa".
" Do trước đây chị không biết chứ không phải là không có" Triệu Tiểu Đường nói, nhìn thấy sợi dây trên cổ nàng liền trêu " Thấy qua nhiều quỷ như thế vẫn sợ à? Vẫn đeo phong ấn như kia".
Ngu Thư Hân hừ lạnh " Làm ơn, tôi không có nhu cầu mỗi ngày ra đường đều thấy quỷ, đến người hay quỷ tôi còn chẳng phân biệt được, tôi không muốn chuốc thêm phiền phức vào người đâu".
" Chị nhát cáy" Triệu Tiểu Đường lại bắt đầu trêu chọc cấp trên.
" Hallo mọi người, em về tới rồi đây" Triệu Tiểu Đường bước vào cửa đã hô lớn, xung quanh bùm bụp mấy tiếng, hoa giấy văng khắp nơi, khiến cô hết hồn muốn nhảy dựng.
Ngu Thư Hân lắc đầu, cái đám nhóc này đúng là quậy không chịu nổi, thôi dù sao thì đứa trẻ kia cũng coi như vừa từ quỷ môn quan dạo một vòng về, cứ chúc mừng trước đã. Nàng nhét vào tay cô một cốc nước ngọt nói " Mọi người muốn chúc mừng em đã khỏe và quay lại làm việc".
Nguyễn Linh khoác vai cô nói " Một vị cảnh sát nhân dân, vì dân quên mình đáng khen, đến chị cho em một nụ hôn khích lệ".
" Chê!!!" Triệu Tiểu Đường đẩy mặt cô ấy ra ghét bỏ đáp.
" Được rồi, ăn uống xong thì dọn dẹp sạch sẽ để làm việc, đừng có quậy quá trớn, chị cũng không cứu được mấy đứa đâu, Rõ chưa?" Ngu Thư Hân cười nói, cái đội này thật là ồn ào mà.
Cả đội nghiêm trang thể hiện động tác chào đáp " Dạ, sếp!".
Ngu Thư Hân mang ít bánh đến cho pháp y trưởng, Y Nhiên. Từ lúc nàng bắt đầu làm việc ở đây, pháp y Y Nhiên là người bạn thân nhất với nàng, cả hai cũng có rất nhiều thứ để nói ngay cả ngoài giờ làm, cũng có thể xem như khuê mật rồi.
" Tôi vừa giải phẫu người chết đuối xong, cậu mang đống bánh này sang là có ý chơi tôi đúng không?" Y Nhiên nhìn bánh trên bàn nhíu mày.
Ngu Thư Hân cười khẩy " Cứ như giải phẫu xong thì cậu không ăn được vậy, có kẻ đang ăn lòng nướng còn kể tôi nghe cái đĩa lòng đó giống thứ ban sáng cậu vừa moi ra từ bụng nạn nhân? Là kẻ nào đang ăn bánh pudding cũng bảo xắn ra cứ như não người chết hả?".
" Cậu mang thù nhỉ?" Y Nhiên cầm lấy đĩa bánh xắn một miếng cho vào miệng nói, ừm bánh rất ngon, rất vừa miệng.
Ngu Thư Hân nhướn mày " Đâu, là rất mang thù, lần nào đi ăn cũng bị cậu nói đến mất cả hứng ăn uống".
" Con bé kia sao rồi? Ổn không?" Y Nhiên hỏi.
Ngu Thư Hân đáp " Còn sinh long hoạt hổ chán, đang quậy phá với đám người trong tổ kia".
" Thế thì tốt, tự dưng mới thấy nó chạy nhảy tứ tung xong lại nghe bảo đang cấp cứu, làm hết cả hồn" Y Nhiên vẫn còn nhớ hôm nghe Ngu Thư Hân báo cáo với cấp trên mà tim muốn rơi ra ngoài, dù sao ấn tượng với đứa nhóc mới tới rất tốt, cô cũng không muốn em ấy xảy ra chuyện.
Ban đêm tĩnh mịt, đã hơn mười một giờ đêm, một số con phố đã trở nên vắng lặng hơn hết, có thể nghe rõ tiếng côn trùng kêu inh ỏi từ công viên. Tiếng giày cộc cộc vang lên, có một cô gái loạng choạng bước đi, dáng người nghiên ngả, trông cô ta có vẻ đã say lắm rồi.
Cả con đường lớn như thế chỉ có một mình cô ấy bước đi, yên lặng đến đáng sợ, nhưng người đã say thì biết sợ gì đâu chứ, cô ấy vẫn rất nhàn nhã nện từng bước chân trên đấy, chỉ còn một đoạn nữa là về đến nhà rồi, chẳng sao cả.
Lúc này có tiếng xột soạt từ bên bụi cây trong công viên, vì đèn đường mờ ảo, thêm người say rượu mắt mờ, cô nhìn một chút chỉ thấy một con mèo nhỏ chạy vụt qua liên thôi, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này từ phía sau cánh cửa nhà vệ sinh công cộng xuất hiện một bóng người, y từ từ tiến đến gần cô ấy, cô gái nghe thấy tiếng bước chân liền xoay người nhìn lại, miệng bị người bịt lấy, trời dần khuya với ánh sáng trăng lạnh lẽo, soi sáng dưới con đường, một mảng chất lỏng màu đỏ từ từ trào ra, thấm ướt cả một mảng đường lớn, bóng đêm yên lặng đến cũng yên lặng rời đi.
Sáng hôm sau...
" Nạn nhân là nữ, Phương Khả Linh, 24 tuổi" Khi Ngu Thư Hân vén dây phân cách bước vào đã nghe cấp dưới báo cáo, trên tay anh ta là giấy chứng minh thư của nạn nhân.
Ngu Thư Hân đến gần cái xác, ngồi xuống bên cạnh Y Nhiên, nhíu mày " Sao rồi?" Y Nhiên hấc cằm ra hiệu, nàng liền kéo lên tấm vải trắng che phủ, chân mày đột nhiên nhíu chặt.
" Dựa trên nhiệt độ gan, thời gian tử vong từ 11 giờ đến 12 giờ tối qua, có nhiều vết thương lớn, nguyên nhân tử vong cụ thể đợi về giải phẫu sẽ rõ hơn" Y Nhiên nói.
Ngu Thư Hân che lại tấm vải phũ, đứng dậy đi xung quanh xem xét một chút. Triệu Tiểu Đường cũng chạy đến sau đó, cô tiến đến quan sát cái xác một chút, không cảm thấy gì bất thường mới đi kiểm tra hiện trường xung quanh và lấy lời khai người xung quanh cùng đồng nghiệp.
Lúc cô đi đến bìa công viên, trên mặt đất có mấy vết giày lớn, Triệu Tiểu Đường gọi bên pháp chứng đến để chụp và đo dấu giày kia, trông sơ bộ có vẻ là giày nam, còn khá to nữa.
" Nhiên tỷ, cái này chị xem, là do vết dao gây ra sao?" Triệu Tiểu Đường chỉ vào vết thương trên mặt nạn nhân hỏi.
Y Nhiên nhìn vết cắt đáp " Không đâu, chị sẽ kiểm tra kỹ hơn, nhưng tỷ lệ cao đó là do vết kéo gây nên".
Sau khi mọi người về đến sở cảnh sát, thì báo chí cũng đã nhanh chóng lên bài, ở khu phố Sơn Lâm, quận Kim Điểm đã xảy ra một vụ giết người nghiêm trọng, tình trạng xác nạn nhân vô cùng kinh khủng. Nạn nhân là nữ, XXX 24 tuổi, miệng bị rạch lên đến mang tai, tay chân đều có vết cắt, ổ bụng bị đâm nhiều nhát đến lộ cả nội tạng, hình ảnh thê thảm không nhìn nỗi.
Đính kèm bên dưới là chín khung ảnh đã được làm mờ.
Sau khi nhận được báo cáo pháp y từ Y Nhiên, tổ trọng án lập tức mở họp.
" Nạn nhân Phương Khả Linh, nữ, 24 tuổi. Hiện đang công tác lại một công ty thực phẩm tại quận Kim Điểm, nhìn vào hồ sơ pháp y trước mặt mọi người" Ngu Thư Hân nói, mọi người mở ra hồ hơ, thảm đến không dám nhìn thẳng, nàng bấm nút hình ảnh liền hiện lên trên màn hình chiếu.
Ngu Thư Hân bắt đầu nói " Tình trạng các vết thương, thủ thuật gây án tàn nhẫn, nội tạng bên trong ổ bụng đều bị đâm đến không phân biệt được bộ phần riêng biệt nào, miệng nạn nhân cũng bị rạch lên đến mang tai".
" Theo kiểm tra đo lường các vết thương, thì hung khí mà hung thủ sử dụng, rất có thể là kéo, một cây kéo kích thước trung bình" Y Nhiên nói " Trên miệng nạn nhân mỗi một bên bị cắt từ 2-3 lần mới có thể cắt lên đến mang tai cô ấy".
Triệu Tiểu Đường nhíu mày, tên hung thủ này cũng đủ biến thái đi, ra tay tàn nhẫn đến thế này, vẫn chưa xác định được hắn ra tay theo mục tiêu cụ thể hay chỉ chọn đại ai đó mà thôi, đây chỉ là giết người có chủ ý hay là giết người hàng loạt.
______________
(*) Kuchisake-onna (口裂け女 (Khẩu Liệt Nữ)"người phụ nữ bị rách miệng") là một nhân vật độc ác trong truyền thuyết đô thị và văn hóa dân gian Nhật Bản. Được mô tả là linh hồn độc hại, hay Onryo của một người phụ nữ, cô che một phần khuôn mặt của mình bằng mặt nạ hoặc vật phẩm khác và mang theo một số vật sắc nhọn. Cô đã được mô tả như một Yokai đương đại.
Theo truyền thuyết nổi tiếng, cô hỏi các nạn nhân tiềm năng nếu họ nghĩ cô hấp dẫn. Nếu họ trả lời "không", cô ấy sẽ giết họ bằng vũ khí của mình. Nếu họ nói "có", cô ấy sẽ tiết lộ khóe miệng bị rạch từ tai đến tai, và sau đó cô ấy sẽ lặp lại câu hỏi của mình. Nếu cá nhân trả lời "không", cô ta sẽ giết họ bằng vũ khí của mình, và nếu họ nói "có", cô ta sẽ cắt khóe miệng theo cách giống với sự biến dạng của chính mình. Các phương pháp có thể được sử dụng để sống sót khi gặp Kuchisake-onna bao gồm trả lời câu hỏi của cô ấy bằng cách mô tả ngoại hình của cô ấy là "trung bình" hoặc bằng cách đánh lạc hướng cô ấy bằng tiền hoặc kẹo cứng (hard candy).
- Theo Wikipedia -
Triệu Tiểu Đường giao lại việc siêu độ cho Thần Hy, rốt cục cũng yên tâm mà dưỡng thương. Lúc Vân Tịnh Yên mang theo ít trái cây và sữa đến thăm cô, nàng thấy cô đang yên lặng nằm đọc sách, chẳng có ai ở cùng cả.
" Em chỉ có một mình mấy ngày nay sao? Người nhà em đâu?" Ngu Thư Hân hỏi cô.
Triệu Tiểu Đường khép sách nhìn nàng đáp " Em là cô nhi".
" Xin lỗi" Ngu Thư Hân nhỏ giọng nói.
Triệu Tiểu Đường cười một cái đáp " Xin lỗi làm gì, chị cũng không biết, cho em quả táo".
" Rửa đã" Ngu Thư Hân nói, cô mang trái cây vào nhà vệ sinh để rửa sạch.
Lúc Thần Hy đến đã thấy Triệu Tiểu Đường sinh long hoạt hổ ngồi gặm táo bằng một tay, Ngu Thư Hân ngồi bên cạnh giường đọc một ít hồ sơ, nhìn thế nào cũng có chút quái quái.
" Mỗi lần chị giải quyết công việc, là mỗi lần em thấy chị nằm viện một lần, mẹ em đang trên đường trở về, chị chuẩn bị nghe mắng đi" Thần Hy khoanh tay nói.
Triệu Tiểu Đường rụt cổ " Em lại mách lẽo? Sư mẫu chắc chắn sẽ bẻ cổ chị mất".
" Chị cũng biết sợ sao? Em đã bảo không đánh được thì hủy đi mà chị đâu có chịu nghe em, lần nào chị cũng cố siêu độ, xong lần nào chị cũng suýt đi theo bọn chúng luôn" Thần Hy nói.
Ngu Thư Hân nhìn cô, mặc dù thái độ của Triệu Tiểu Đường đối với cái chết rất thản nhiên, nhưng qua vụ lần này Ngu Thư Hân phải nhìn cô bằng một con mắt khác hoàn toàn, cô liều cả mạng chỉ vì muốn siêu độ cho các linh hồn bị bắt giữ kia, cái cô gái này đúng là miệng cứng tâm mềm.
" Chị làm sao mà báo cáo với cấp trên được vậy?" Triệu Tiểu Đường thắc mắc.
Ngu Thư Hân nói " Tôi bảo với sếp rằng đã tìm được năm bộ hài cốt, còn có một người chết, thủ phạm làm em bị thương đã chạy mất, hiện đã phát lệnh truy nả theo mô tả của tôi, đủ thời gian sẽ tự động đóng án thôi" nàng ngửa mặt lên trời nói " Sao dạo gần đây cứ gặp mấy chuyện như thế này suốt vậy không biết nữa".
" Do trước đây chị không biết chứ không phải là không có" Triệu Tiểu Đường nói, nhìn thấy sợi dây trên cổ nàng liền trêu " Thấy qua nhiều quỷ như thế vẫn sợ à? Vẫn đeo phong ấn như kia".
Ngu Thư Hân hừ lạnh " Làm ơn, tôi không có nhu cầu mỗi ngày ra đường đều thấy quỷ, đến người hay quỷ tôi còn chẳng phân biệt được, tôi không muốn chuốc thêm phiền phức vào người đâu".
" Chị nhát cáy" Triệu Tiểu Đường lại bắt đầu trêu chọc cấp trên.
" Hallo mọi người, em về tới rồi đây" Triệu Tiểu Đường bước vào cửa đã hô lớn, xung quanh bùm bụp mấy tiếng, hoa giấy văng khắp nơi, khiến cô hết hồn muốn nhảy dựng.
Ngu Thư Hân lắc đầu, cái đám nhóc này đúng là quậy không chịu nổi, thôi dù sao thì đứa trẻ kia cũng coi như vừa từ quỷ môn quan dạo một vòng về, cứ chúc mừng trước đã. Nàng nhét vào tay cô một cốc nước ngọt nói " Mọi người muốn chúc mừng em đã khỏe và quay lại làm việc".
Nguyễn Linh khoác vai cô nói " Một vị cảnh sát nhân dân, vì dân quên mình đáng khen, đến chị cho em một nụ hôn khích lệ".
" Chê!!!" Triệu Tiểu Đường đẩy mặt cô ấy ra ghét bỏ đáp.
" Được rồi, ăn uống xong thì dọn dẹp sạch sẽ để làm việc, đừng có quậy quá trớn, chị cũng không cứu được mấy đứa đâu, Rõ chưa?" Ngu Thư Hân cười nói, cái đội này thật là ồn ào mà.
Cả đội nghiêm trang thể hiện động tác chào đáp " Dạ, sếp!".
Ngu Thư Hân mang ít bánh đến cho pháp y trưởng, Y Nhiên. Từ lúc nàng bắt đầu làm việc ở đây, pháp y Y Nhiên là người bạn thân nhất với nàng, cả hai cũng có rất nhiều thứ để nói ngay cả ngoài giờ làm, cũng có thể xem như khuê mật rồi.
" Tôi vừa giải phẫu người chết đuối xong, cậu mang đống bánh này sang là có ý chơi tôi đúng không?" Y Nhiên nhìn bánh trên bàn nhíu mày.
Ngu Thư Hân cười khẩy " Cứ như giải phẫu xong thì cậu không ăn được vậy, có kẻ đang ăn lòng nướng còn kể tôi nghe cái đĩa lòng đó giống thứ ban sáng cậu vừa moi ra từ bụng nạn nhân? Là kẻ nào đang ăn bánh pudding cũng bảo xắn ra cứ như não người chết hả?".
" Cậu mang thù nhỉ?" Y Nhiên cầm lấy đĩa bánh xắn một miếng cho vào miệng nói, ừm bánh rất ngon, rất vừa miệng.
Ngu Thư Hân nhướn mày " Đâu, là rất mang thù, lần nào đi ăn cũng bị cậu nói đến mất cả hứng ăn uống".
" Con bé kia sao rồi? Ổn không?" Y Nhiên hỏi.
Ngu Thư Hân đáp " Còn sinh long hoạt hổ chán, đang quậy phá với đám người trong tổ kia".
" Thế thì tốt, tự dưng mới thấy nó chạy nhảy tứ tung xong lại nghe bảo đang cấp cứu, làm hết cả hồn" Y Nhiên vẫn còn nhớ hôm nghe Ngu Thư Hân báo cáo với cấp trên mà tim muốn rơi ra ngoài, dù sao ấn tượng với đứa nhóc mới tới rất tốt, cô cũng không muốn em ấy xảy ra chuyện.
Ban đêm tĩnh mịt, đã hơn mười một giờ đêm, một số con phố đã trở nên vắng lặng hơn hết, có thể nghe rõ tiếng côn trùng kêu inh ỏi từ công viên. Tiếng giày cộc cộc vang lên, có một cô gái loạng choạng bước đi, dáng người nghiên ngả, trông cô ta có vẻ đã say lắm rồi.
Cả con đường lớn như thế chỉ có một mình cô ấy bước đi, yên lặng đến đáng sợ, nhưng người đã say thì biết sợ gì đâu chứ, cô ấy vẫn rất nhàn nhã nện từng bước chân trên đấy, chỉ còn một đoạn nữa là về đến nhà rồi, chẳng sao cả.
Lúc này có tiếng xột soạt từ bên bụi cây trong công viên, vì đèn đường mờ ảo, thêm người say rượu mắt mờ, cô nhìn một chút chỉ thấy một con mèo nhỏ chạy vụt qua liên thôi, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này từ phía sau cánh cửa nhà vệ sinh công cộng xuất hiện một bóng người, y từ từ tiến đến gần cô ấy, cô gái nghe thấy tiếng bước chân liền xoay người nhìn lại, miệng bị người bịt lấy, trời dần khuya với ánh sáng trăng lạnh lẽo, soi sáng dưới con đường, một mảng chất lỏng màu đỏ từ từ trào ra, thấm ướt cả một mảng đường lớn, bóng đêm yên lặng đến cũng yên lặng rời đi.
Sáng hôm sau...
" Nạn nhân là nữ, Phương Khả Linh, 24 tuổi" Khi Ngu Thư Hân vén dây phân cách bước vào đã nghe cấp dưới báo cáo, trên tay anh ta là giấy chứng minh thư của nạn nhân.
Ngu Thư Hân đến gần cái xác, ngồi xuống bên cạnh Y Nhiên, nhíu mày " Sao rồi?" Y Nhiên hấc cằm ra hiệu, nàng liền kéo lên tấm vải trắng che phủ, chân mày đột nhiên nhíu chặt.
" Dựa trên nhiệt độ gan, thời gian tử vong từ 11 giờ đến 12 giờ tối qua, có nhiều vết thương lớn, nguyên nhân tử vong cụ thể đợi về giải phẫu sẽ rõ hơn" Y Nhiên nói.
Ngu Thư Hân che lại tấm vải phũ, đứng dậy đi xung quanh xem xét một chút. Triệu Tiểu Đường cũng chạy đến sau đó, cô tiến đến quan sát cái xác một chút, không cảm thấy gì bất thường mới đi kiểm tra hiện trường xung quanh và lấy lời khai người xung quanh cùng đồng nghiệp.
Lúc cô đi đến bìa công viên, trên mặt đất có mấy vết giày lớn, Triệu Tiểu Đường gọi bên pháp chứng đến để chụp và đo dấu giày kia, trông sơ bộ có vẻ là giày nam, còn khá to nữa.
" Nhiên tỷ, cái này chị xem, là do vết dao gây ra sao?" Triệu Tiểu Đường chỉ vào vết thương trên mặt nạn nhân hỏi.
Y Nhiên nhìn vết cắt đáp " Không đâu, chị sẽ kiểm tra kỹ hơn, nhưng tỷ lệ cao đó là do vết kéo gây nên".
Sau khi mọi người về đến sở cảnh sát, thì báo chí cũng đã nhanh chóng lên bài, ở khu phố Sơn Lâm, quận Kim Điểm đã xảy ra một vụ giết người nghiêm trọng, tình trạng xác nạn nhân vô cùng kinh khủng. Nạn nhân là nữ, XXX 24 tuổi, miệng bị rạch lên đến mang tai, tay chân đều có vết cắt, ổ bụng bị đâm nhiều nhát đến lộ cả nội tạng, hình ảnh thê thảm không nhìn nỗi.
Đính kèm bên dưới là chín khung ảnh đã được làm mờ.
Sau khi nhận được báo cáo pháp y từ Y Nhiên, tổ trọng án lập tức mở họp.
" Nạn nhân Phương Khả Linh, nữ, 24 tuổi. Hiện đang công tác lại một công ty thực phẩm tại quận Kim Điểm, nhìn vào hồ sơ pháp y trước mặt mọi người" Ngu Thư Hân nói, mọi người mở ra hồ hơ, thảm đến không dám nhìn thẳng, nàng bấm nút hình ảnh liền hiện lên trên màn hình chiếu.
Ngu Thư Hân bắt đầu nói " Tình trạng các vết thương, thủ thuật gây án tàn nhẫn, nội tạng bên trong ổ bụng đều bị đâm đến không phân biệt được bộ phần riêng biệt nào, miệng nạn nhân cũng bị rạch lên đến mang tai".
" Theo kiểm tra đo lường các vết thương, thì hung khí mà hung thủ sử dụng, rất có thể là kéo, một cây kéo kích thước trung bình" Y Nhiên nói " Trên miệng nạn nhân mỗi một bên bị cắt từ 2-3 lần mới có thể cắt lên đến mang tai cô ấy".
Triệu Tiểu Đường nhíu mày, tên hung thủ này cũng đủ biến thái đi, ra tay tàn nhẫn đến thế này, vẫn chưa xác định được hắn ra tay theo mục tiêu cụ thể hay chỉ chọn đại ai đó mà thôi, đây chỉ là giết người có chủ ý hay là giết người hàng loạt.
______________
(*) Kuchisake-onna (口裂け女 (Khẩu Liệt Nữ)"người phụ nữ bị rách miệng") là một nhân vật độc ác trong truyền thuyết đô thị và văn hóa dân gian Nhật Bản. Được mô tả là linh hồn độc hại, hay Onryo của một người phụ nữ, cô che một phần khuôn mặt của mình bằng mặt nạ hoặc vật phẩm khác và mang theo một số vật sắc nhọn. Cô đã được mô tả như một Yokai đương đại.
Theo truyền thuyết nổi tiếng, cô hỏi các nạn nhân tiềm năng nếu họ nghĩ cô hấp dẫn. Nếu họ trả lời "không", cô ấy sẽ giết họ bằng vũ khí của mình. Nếu họ nói "có", cô ấy sẽ tiết lộ khóe miệng bị rạch từ tai đến tai, và sau đó cô ấy sẽ lặp lại câu hỏi của mình. Nếu cá nhân trả lời "không", cô ta sẽ giết họ bằng vũ khí của mình, và nếu họ nói "có", cô ta sẽ cắt khóe miệng theo cách giống với sự biến dạng của chính mình. Các phương pháp có thể được sử dụng để sống sót khi gặp Kuchisake-onna bao gồm trả lời câu hỏi của cô ấy bằng cách mô tả ngoại hình của cô ấy là "trung bình" hoặc bằng cách đánh lạc hướng cô ấy bằng tiền hoặc kẹo cứng (hard candy).
- Theo Wikipedia -