Chương 10: Khẩu Liệt Nữ (2)
Triệu Tiểu Đường quay lại hiện trường vụ án vào ban đêm một chuyến, người chết oan oán khí rất nồng, khó siêu thoát, nên cô cần phải mang họ đi siêu độ đầu thai sớm. Nhưng kỳ lạ thay, hồn ma chết oan đã không thấy tăm hơi đâu nữa, thậm chí nơi này cũng chẳng vươn lại chút âm khí nào, chẳng lẻ đi đầu thai rồi sao?
Triệu Tiểu Đường nhìn quanh một chút, vụ này vốn dĩ không liên quan đến ma quỷ, cô chắc chắn một trăm phần trăm kẻ làm là con người, hơn nữa còn là một kẻ cực kỳ biến thái, nhưng mà mọi chứng cứ đều bị hủy hết, bọn họ gần như không có bất cứ manh mối nào để điều tra cả. Linh hồn cũng biến mất rồi, không hỏi được thêm gì cả, đã sắp qua hai mươi bốn tiếng, những ký ức về chuyện khi còn sống của oan hồn sẽ dần đi vào quên lãng hết, xem ra không tìm thêm được gì rồi.
Hoặc là.......Oan hồn kia đã tìm được người hợp vía, nên đã đeo bám người kia đi rồi, cho nên tất cả âm khí mới theo đó mà tiêu tan hết. Chà như thế thì khó đây, oan hồn sẽ bị dương khí của người sống lấn át, dùng hạc giấy cũng khó mà tìm được.
Triệu Tiểu Đường xé mở một viên kẹo cho vào miệng, nhìn quanh một chút, xong liền rời đi. Cô đi được một đoạn liền bị hai thằng nhóc chặn đường.
" Em gái xinh đẹp, đi chơi với bọn anh không?" một thằng nhóc tiến đến nói.
Tên còn lại cũng phụ họa theo " Đúng rồi, đi chơi đi, chỗ bọn anh có mấy thứ đồ ngon lắm, sẽ khiến em bay đến trời luôn".
Lúc một tên nhóc định vòng tay ôm lấy vai của cô, Triệu Tiểu Đường liền bắt lấy cổ tay nó, bẻ ngược về phía sau khiến nó la lên oai oái, xong còn đá vào chân thằng nhóc còn lại khiến nó ngã nhào ra đất " Từng này tuổi không lo học hành, bắt trước người ta chơi đồ hả?".
Lúc này cảnh sát tuần tra cũng đi ngang, hai người chạy đến " Có chuyện gì vậy?".
" Hai người mang hai thằng nhóc này về kiểm tra máu, xét người bọn nó, bọn nó còn vừa rủ tôi chơi đồ chung đấy" Triệu Tiểu Đường vừa nói vừa đưa thẻ cảnh sát lê, hai người kia gật đầu xách hai tên nhóc nhét lên xe xong, chào cô một cái mới rời đi.
Triểu Tiểu Đường nhìn theo lắc đầu, lũ nít ranh, suốt ngày gây chuyện.
Hai ngày sau, lại phát hiện thêm một xác phụ nữ bên bờ biển nằm ở phía tây thành phố, tình trạng y hệt với nạn nhân đầu tiên, duy chỉ có vết cắt ở miệng ngọt hơn nhiều, không mất đến mấy nhát mới cắt xong như lần trước, xem ra thủ phạm đã đổi một cây kéo mới sắc bén hơn từ sau lần đầu hắn phạm tội.
" Người phán hiện ra nạn nhân là một chàng trai chạy bộ ở bờ biển vào buổi sáng, cậu ta đi ngang tưởng có người nằm ngủ ở đây, đến gần mới biết nạn nhân đã chết trong tình trạng này rồi" Hoắc Nguyên tiến đến nói với Ngu Thư Hân.
Triệu Tiểu Đường cũng đi đến nói " Tầm mười giờ ba mươi có một cặp đôi ngồi hóng gió ở băng đá đằng kia, họ có thấy qua nạn nhân một mình đi dạo biển, khi họ quay về thì vẫn thấy nạn nhân ở đó một mình, nên thời gian gây án có lẻ là từ sau mười một giờ".
Ngu Thư Hân nhíu mày thở dài " Quay về sở mở họp, Gấp!".
Sau khi mọi người hoàn thành các công việc ở hiện trường, Y Nhiên quay về giải phẫu, sau đó cầm kết quả đi đến tổ trọng án, mở họp.
" Hiện tại chúng ta lập tức chỉnh sửa hồ sơ vụ án, từ giết người sang giết người hàng loạt, nạn nhân ngẫu nhiên, không có điểm chung, không có quy luật, chúng ta cần thiết đẩy vụ án lên mức báo động ưu tiên" Ngu Thư Hân nghiêm túc nói " Bằng thời gian nhanh nhất, phải tìm ra hung thủ".
" Dựa theo dấu giày trên cát, cỡ giày và độ lún của cát, thì trước mắt phát họa được, hung thủ cao tầm một mét bảy trở lên, cân nặng từ 70-75 ki lô gam" sếp Lâm đội pháp chứng nói vào " Chúng tôi còn tìm được một số DNA khác không thuộc về nạn nhân trong móng tay của cô ấy".
Trình Huyên nói " Có nghĩa là do lúc cô ấy xô xác với hung thủ mà có".
" Nạn nhân đầu tiên là bởi vì uống quá nhiều rượu, không tỉnh táo cũng không có sức lực phản kháng, nạn nhân thứ hai trên người có rất nhiều vết thương do xô xác gây nên, cô ấy đã phản khán rất kịch liệt trước đó, nên trên móng tay có DNA của hung thủ, có vẻ cô ấy đã cào trúng hắn" Tư Thuần nói.
Hoắc Nguyên đáp " Nhưng mà chỉ có mẫu DNA cũng khác gì mò kim đáy biển đâu chứ?".
Triệu Tiểu Đường đặt hồ sơ hai nạn nhân trước mặt, liên tục nhìn qua lại giữa hai hồ sơ để tìm điểm chung về ngoại hình, công việc và đời sống hàng ngày, nhưng thật sự mà nói thì bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ điểm tương đồng nào hết.
" Em nhìn nữa cũng nhìn không ra đâu, bọn họ thật sự chả có gì giống nhau cả" Ngu Thư Hân nói, nàng ném đến cho cô một chai nước suối.
Triệu Tiểu Đường khui chai nước, uống một ngụm, xoa xoa ấn đường đang đau nhứt của mình.
" Em không thể thử hỏi...ừm...mấy người đó sao?" Ngu Thư Hân ấp úng nói với cô.
Triệu Tiểu Đường thở dài " Em không tìm thấy họ".
" Cái gì? Đừng nói giống lần trước" Ngu Thư Hân nhíu mày nói.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu " Một là họ đã đầu thai, hai là họ đã thấy người phù hợp mà bán theo, ba......" Cô nhìn nàng nói tiếp ".....Họ hiện đang bám theo hung thủ".
" Bọn họ sẽ giết hắn sao?" Ngu Thư Hân nhỏ giọng hỏi.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu" Bọn họ là oan hồn, nhưng không phải oan hồn nào cũng có thể giết người như chị đã thấy, hơn hết hầu hết các linh hồn sẽ dần quên hết mọi việc chỉ sau hai mươi bốn giờ, nên cho dù họ có theo hắn thì chỉ đơn thuần như bị vong ám, lây nhiễm âm khí chỉ bị xui xẻo một chút thôi. Chẳng qua sau khi bị giết, bọn họ sẽ đem theo ký ức bám theo kẻ đã giết mình, dù qua thời gian họ sẽ quên đi nó sớm thôi".
" Này nếu một người bị rất nhiều vong theo không phải kỳ lạ lắm sao?" Ngu Thư Hân nói.
Triệu Tiểu Đường đáp " Không lạ đâu, cũng không phải ai có nhiều vong theo thì sẽ là kẻ giết người, chỉ đơn giản là trên người họ có khí tức phù hợp thu hút linh hồn thôi".
Ngu Thư hân lầm bầm " May mà mình không có cái khí tức đó".
" Ngày nào trên người chị còn đeo phong ấn, ngày ấy chị vẫn sẽ không phải lo vong theo, nếu không phải là ngạ quỷ hay ác quỷ, thì linh hồn bình thường không thể chạm vào chị được đâu, sức mạnh của mặt dây chuyền đó không yếu chút nào cả" Triệu Tiểu Đường nói.
Ngu Thư Hân đáp " Chứng tỏ người tạo ra thứ này rất mạnh sao? Người đó giống như em?".
" Không, chủ nhân của mặt dây truyền đó khác em, khí tức đó oàn toàn không giống em, đó là khí tức của âm dương sư, em là thiên sư, hoàn toàn khác nhau" Triệu Tiểu Đường đáp.
Ngu Thư Hân thắc mắc " Khác nhau sao?".
" Dĩ nhiên, Âm dương sư là một dạng theo thuật âm dương của người Nhật, họ sử dụng Âm dương đạo, lấy âm dương ngũ hành làm cơ sở sức mạnh, sử dụng sức mạnh tự nhiên, còn Thiên sư chú trọng lấy tu luyện Linh lực làm sức mạnh, nó khác nhau lắm" Triệu Tiểu Đường giải thích cho nàng.
Ngu Thư Hân nghe được chữ hiểu chữ không " Thôi được rồi, coi như chị chưa hỏi gì đi".
" Em đến hiện trường vụ án nhìn lại một chút" Triệu Tiểu Đường nói, cô không tin là các nạn nhân không có đặc điểm tương đồng nào.
Triệu Tiểu Đường đi trên cát, các dấu vết đã bị phá hoại hết khi cảnh sát đến hiện trường, cũng không ngoa khi nói rằng, hiện trường vụ án bị phá hoại nghiêm trọng nhất tám mươi phần trăm là do cảnh sát đến điều tra.
" Không lẻ là sát thủ mô phỏng?" Triệu Tiểu Đường lầm bầm.
Sát thủ mô phỏng là dạng tội phạm giết người mô phỏng theo các vụ án lớn, nổi tiếng hay các câu truyện kinh dị truyền miệng. Bọn họ là những kẻ có tâm lý không ổn đỉnh, giết người chỉ để phục vụ thú vui thú tính của bọn chúng.
Triệu Tiểu Đường quay về trước, ở góc đằng xa kia có một đôi mắt đặt lên người cô. Y đứng đằng sau hàng rào trên đường lớn, hút thuốc thi thoảng sẽ liếc mắt nhìn về hướng này, trông như một người đang ngắm biển bình thường.
Sau khi Triệu Tiểu Đường rời đi, y mới dụi tắt thuốc, lên xe, y nở một nụ cười rợn người, lầm bầm với tông giọng trầm đục" Nữ nhân xinh đẹp, cần được tô điểm thêm mới có thể trở thành một tác phẩm xinh đẹp".
Triệu Tiểu Đường lái xe một quảng đường khá dài từ bờ biển về nhà, cô đưa ánh mắt nhìn đến kính chiếu hậu, ánh mắt hơi khựng lại. Lúc dừng đèn đỏ, mở cửa sổ, châm một điếu thuốc.
Liếc nhìn lại kính chiếu hậu, chiếc xe mang theo một mùi âm khí nặng nề, lăn bánh từ đằng sau, Triệu Tiểu Đường nhìn không thấy mặt được những linh hồn bám lấy chiếc xe ấy, cô chỉ thấy quấn lấy gã tài xế có hơn bốn linh hồn.
" Kỳ lạ, hình như có linh hồn của trẻ con" Triệu Tiểu Đường nheo mắt, cái bóng bé xíu kia rõ ràng là linh hồn của trẻ nhỏ.
Lúc chiếc xe lướt ngang qua, cô nhìn rõ hơn các linh hồn bên trong, có ba linh hồn phụ nữ, một linh hồn trẻ nhỏ, có một linh hồn còn liên tục đập kính, mắt đổ huyết lệ như muốn cầu xin thứ gì đó.
Khi đứa trẻ quay đầu, Triệu Tiểu Đường trợn mắt, miệng của con bé bị rạch nát, thành một đường từ tai trái sang phải, giữ nguyên bộ dạng khi chết, máu thịt lẫn lộn.
" Chết tiệt" Triệu Tiểu Đường đạp ga đuổi theo, ghi nhớ biển số của tên đó, xong giữa đường hắn va quẹt trúng một xe giao hàng khiến chiếc xe kia xảy ra tai nạn, cô chỉ có thể xuống xe giúp người.
Nhìn xe cứu thương nâng người kia lên xe, nhìn theo hướng xe của tên kia biến mất, cô khẽ mắng một tiếng, lên xe quay về.
Triệu Tiểu Đường nhìn quanh một chút, vụ này vốn dĩ không liên quan đến ma quỷ, cô chắc chắn một trăm phần trăm kẻ làm là con người, hơn nữa còn là một kẻ cực kỳ biến thái, nhưng mà mọi chứng cứ đều bị hủy hết, bọn họ gần như không có bất cứ manh mối nào để điều tra cả. Linh hồn cũng biến mất rồi, không hỏi được thêm gì cả, đã sắp qua hai mươi bốn tiếng, những ký ức về chuyện khi còn sống của oan hồn sẽ dần đi vào quên lãng hết, xem ra không tìm thêm được gì rồi.
Hoặc là.......Oan hồn kia đã tìm được người hợp vía, nên đã đeo bám người kia đi rồi, cho nên tất cả âm khí mới theo đó mà tiêu tan hết. Chà như thế thì khó đây, oan hồn sẽ bị dương khí của người sống lấn át, dùng hạc giấy cũng khó mà tìm được.
Triệu Tiểu Đường xé mở một viên kẹo cho vào miệng, nhìn quanh một chút, xong liền rời đi. Cô đi được một đoạn liền bị hai thằng nhóc chặn đường.
" Em gái xinh đẹp, đi chơi với bọn anh không?" một thằng nhóc tiến đến nói.
Tên còn lại cũng phụ họa theo " Đúng rồi, đi chơi đi, chỗ bọn anh có mấy thứ đồ ngon lắm, sẽ khiến em bay đến trời luôn".
Lúc một tên nhóc định vòng tay ôm lấy vai của cô, Triệu Tiểu Đường liền bắt lấy cổ tay nó, bẻ ngược về phía sau khiến nó la lên oai oái, xong còn đá vào chân thằng nhóc còn lại khiến nó ngã nhào ra đất " Từng này tuổi không lo học hành, bắt trước người ta chơi đồ hả?".
Lúc này cảnh sát tuần tra cũng đi ngang, hai người chạy đến " Có chuyện gì vậy?".
" Hai người mang hai thằng nhóc này về kiểm tra máu, xét người bọn nó, bọn nó còn vừa rủ tôi chơi đồ chung đấy" Triệu Tiểu Đường vừa nói vừa đưa thẻ cảnh sát lê, hai người kia gật đầu xách hai tên nhóc nhét lên xe xong, chào cô một cái mới rời đi.
Triểu Tiểu Đường nhìn theo lắc đầu, lũ nít ranh, suốt ngày gây chuyện.
Hai ngày sau, lại phát hiện thêm một xác phụ nữ bên bờ biển nằm ở phía tây thành phố, tình trạng y hệt với nạn nhân đầu tiên, duy chỉ có vết cắt ở miệng ngọt hơn nhiều, không mất đến mấy nhát mới cắt xong như lần trước, xem ra thủ phạm đã đổi một cây kéo mới sắc bén hơn từ sau lần đầu hắn phạm tội.
" Người phán hiện ra nạn nhân là một chàng trai chạy bộ ở bờ biển vào buổi sáng, cậu ta đi ngang tưởng có người nằm ngủ ở đây, đến gần mới biết nạn nhân đã chết trong tình trạng này rồi" Hoắc Nguyên tiến đến nói với Ngu Thư Hân.
Triệu Tiểu Đường cũng đi đến nói " Tầm mười giờ ba mươi có một cặp đôi ngồi hóng gió ở băng đá đằng kia, họ có thấy qua nạn nhân một mình đi dạo biển, khi họ quay về thì vẫn thấy nạn nhân ở đó một mình, nên thời gian gây án có lẻ là từ sau mười một giờ".
Ngu Thư Hân nhíu mày thở dài " Quay về sở mở họp, Gấp!".
Sau khi mọi người hoàn thành các công việc ở hiện trường, Y Nhiên quay về giải phẫu, sau đó cầm kết quả đi đến tổ trọng án, mở họp.
" Hiện tại chúng ta lập tức chỉnh sửa hồ sơ vụ án, từ giết người sang giết người hàng loạt, nạn nhân ngẫu nhiên, không có điểm chung, không có quy luật, chúng ta cần thiết đẩy vụ án lên mức báo động ưu tiên" Ngu Thư Hân nghiêm túc nói " Bằng thời gian nhanh nhất, phải tìm ra hung thủ".
" Dựa theo dấu giày trên cát, cỡ giày và độ lún của cát, thì trước mắt phát họa được, hung thủ cao tầm một mét bảy trở lên, cân nặng từ 70-75 ki lô gam" sếp Lâm đội pháp chứng nói vào " Chúng tôi còn tìm được một số DNA khác không thuộc về nạn nhân trong móng tay của cô ấy".
Trình Huyên nói " Có nghĩa là do lúc cô ấy xô xác với hung thủ mà có".
" Nạn nhân đầu tiên là bởi vì uống quá nhiều rượu, không tỉnh táo cũng không có sức lực phản kháng, nạn nhân thứ hai trên người có rất nhiều vết thương do xô xác gây nên, cô ấy đã phản khán rất kịch liệt trước đó, nên trên móng tay có DNA của hung thủ, có vẻ cô ấy đã cào trúng hắn" Tư Thuần nói.
Hoắc Nguyên đáp " Nhưng mà chỉ có mẫu DNA cũng khác gì mò kim đáy biển đâu chứ?".
Triệu Tiểu Đường đặt hồ sơ hai nạn nhân trước mặt, liên tục nhìn qua lại giữa hai hồ sơ để tìm điểm chung về ngoại hình, công việc và đời sống hàng ngày, nhưng thật sự mà nói thì bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ điểm tương đồng nào hết.
" Em nhìn nữa cũng nhìn không ra đâu, bọn họ thật sự chả có gì giống nhau cả" Ngu Thư Hân nói, nàng ném đến cho cô một chai nước suối.
Triệu Tiểu Đường khui chai nước, uống một ngụm, xoa xoa ấn đường đang đau nhứt của mình.
" Em không thể thử hỏi...ừm...mấy người đó sao?" Ngu Thư Hân ấp úng nói với cô.
Triệu Tiểu Đường thở dài " Em không tìm thấy họ".
" Cái gì? Đừng nói giống lần trước" Ngu Thư Hân nhíu mày nói.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu " Một là họ đã đầu thai, hai là họ đã thấy người phù hợp mà bán theo, ba......" Cô nhìn nàng nói tiếp ".....Họ hiện đang bám theo hung thủ".
" Bọn họ sẽ giết hắn sao?" Ngu Thư Hân nhỏ giọng hỏi.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu" Bọn họ là oan hồn, nhưng không phải oan hồn nào cũng có thể giết người như chị đã thấy, hơn hết hầu hết các linh hồn sẽ dần quên hết mọi việc chỉ sau hai mươi bốn giờ, nên cho dù họ có theo hắn thì chỉ đơn thuần như bị vong ám, lây nhiễm âm khí chỉ bị xui xẻo một chút thôi. Chẳng qua sau khi bị giết, bọn họ sẽ đem theo ký ức bám theo kẻ đã giết mình, dù qua thời gian họ sẽ quên đi nó sớm thôi".
" Này nếu một người bị rất nhiều vong theo không phải kỳ lạ lắm sao?" Ngu Thư Hân nói.
Triệu Tiểu Đường đáp " Không lạ đâu, cũng không phải ai có nhiều vong theo thì sẽ là kẻ giết người, chỉ đơn giản là trên người họ có khí tức phù hợp thu hút linh hồn thôi".
Ngu Thư hân lầm bầm " May mà mình không có cái khí tức đó".
" Ngày nào trên người chị còn đeo phong ấn, ngày ấy chị vẫn sẽ không phải lo vong theo, nếu không phải là ngạ quỷ hay ác quỷ, thì linh hồn bình thường không thể chạm vào chị được đâu, sức mạnh của mặt dây chuyền đó không yếu chút nào cả" Triệu Tiểu Đường nói.
Ngu Thư Hân đáp " Chứng tỏ người tạo ra thứ này rất mạnh sao? Người đó giống như em?".
" Không, chủ nhân của mặt dây truyền đó khác em, khí tức đó oàn toàn không giống em, đó là khí tức của âm dương sư, em là thiên sư, hoàn toàn khác nhau" Triệu Tiểu Đường đáp.
Ngu Thư Hân thắc mắc " Khác nhau sao?".
" Dĩ nhiên, Âm dương sư là một dạng theo thuật âm dương của người Nhật, họ sử dụng Âm dương đạo, lấy âm dương ngũ hành làm cơ sở sức mạnh, sử dụng sức mạnh tự nhiên, còn Thiên sư chú trọng lấy tu luyện Linh lực làm sức mạnh, nó khác nhau lắm" Triệu Tiểu Đường giải thích cho nàng.
Ngu Thư Hân nghe được chữ hiểu chữ không " Thôi được rồi, coi như chị chưa hỏi gì đi".
" Em đến hiện trường vụ án nhìn lại một chút" Triệu Tiểu Đường nói, cô không tin là các nạn nhân không có đặc điểm tương đồng nào.
Triệu Tiểu Đường đi trên cát, các dấu vết đã bị phá hoại hết khi cảnh sát đến hiện trường, cũng không ngoa khi nói rằng, hiện trường vụ án bị phá hoại nghiêm trọng nhất tám mươi phần trăm là do cảnh sát đến điều tra.
" Không lẻ là sát thủ mô phỏng?" Triệu Tiểu Đường lầm bầm.
Sát thủ mô phỏng là dạng tội phạm giết người mô phỏng theo các vụ án lớn, nổi tiếng hay các câu truyện kinh dị truyền miệng. Bọn họ là những kẻ có tâm lý không ổn đỉnh, giết người chỉ để phục vụ thú vui thú tính của bọn chúng.
Triệu Tiểu Đường quay về trước, ở góc đằng xa kia có một đôi mắt đặt lên người cô. Y đứng đằng sau hàng rào trên đường lớn, hút thuốc thi thoảng sẽ liếc mắt nhìn về hướng này, trông như một người đang ngắm biển bình thường.
Sau khi Triệu Tiểu Đường rời đi, y mới dụi tắt thuốc, lên xe, y nở một nụ cười rợn người, lầm bầm với tông giọng trầm đục" Nữ nhân xinh đẹp, cần được tô điểm thêm mới có thể trở thành một tác phẩm xinh đẹp".
Triệu Tiểu Đường lái xe một quảng đường khá dài từ bờ biển về nhà, cô đưa ánh mắt nhìn đến kính chiếu hậu, ánh mắt hơi khựng lại. Lúc dừng đèn đỏ, mở cửa sổ, châm một điếu thuốc.
Liếc nhìn lại kính chiếu hậu, chiếc xe mang theo một mùi âm khí nặng nề, lăn bánh từ đằng sau, Triệu Tiểu Đường nhìn không thấy mặt được những linh hồn bám lấy chiếc xe ấy, cô chỉ thấy quấn lấy gã tài xế có hơn bốn linh hồn.
" Kỳ lạ, hình như có linh hồn của trẻ con" Triệu Tiểu Đường nheo mắt, cái bóng bé xíu kia rõ ràng là linh hồn của trẻ nhỏ.
Lúc chiếc xe lướt ngang qua, cô nhìn rõ hơn các linh hồn bên trong, có ba linh hồn phụ nữ, một linh hồn trẻ nhỏ, có một linh hồn còn liên tục đập kính, mắt đổ huyết lệ như muốn cầu xin thứ gì đó.
Khi đứa trẻ quay đầu, Triệu Tiểu Đường trợn mắt, miệng của con bé bị rạch nát, thành một đường từ tai trái sang phải, giữ nguyên bộ dạng khi chết, máu thịt lẫn lộn.
" Chết tiệt" Triệu Tiểu Đường đạp ga đuổi theo, ghi nhớ biển số của tên đó, xong giữa đường hắn va quẹt trúng một xe giao hàng khiến chiếc xe kia xảy ra tai nạn, cô chỉ có thể xuống xe giúp người.
Nhìn xe cứu thương nâng người kia lên xe, nhìn theo hướng xe của tên kia biến mất, cô khẽ mắng một tiếng, lên xe quay về.