Chương 4: Dùng máu của con cho người (2)
này của hắn, nhìn xuống gương mặt thanh khiết lạnh lùng tựa như hoa cúc an tỉnh của Diệp Tri Thanh, "Nửa tiếng sau, 100000 cc sẽ được chuyển tới."
Hứa Hoành Văn cũng không hề tỏ ra ngạc nhiên chút nào, tuy rằng nhóm máu RH vô cũng trân quý, nhưng nếu người đàn ông này chịu ra tay thì 100000 cc cũng không phải vấn đề lớn gì.
"Bây giờ tôi sẽ đi chuẩn bị, hơn nửa giờ sau phẩu thuật sẽ lập tức bắt đầu." Tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị đầy đủ, Hứa Hoành Văn cũng không nhiều lời, nhanh chóng bước vào phòng phẩu thuật để chuẩn bị chu đáo mọi thứ.
Hứa Hoành Văn là khách quen thường xuyên đến biệt thự này điều trị, đối với các thiết bị bên trong vô cùng quen thuộc, nhanh chóng chuẩn bị ổn thỏa những thứ cần thiết cho ca phẩu thuật, đồng thời, 1000000 cc RH máu cũng đã được đưa tới, ca phẩu thuật có thể lập tức được bắt đầu.
Trong phòng phẩu thuật, Hứa Hoành Văn tim thuốc gây mê cho Diệp Tri Thanh, ý bảo Trạm Kình đặt Diệp Tri Khanh lên giường mổ, Trạm Kình lập tức ôm Diệp Tri Thanh ngồi vào giường phẩu thuật, đối với vết thương của Diệp Tri Khanh vô cùng cẩn thận, nhìn về hướng Hứa Hoành Văn, "Bắt đầu được rồi".
"Anh khẳng định có thể phẩu thuật như thế này sao?" Khóe miệng của Hứa Hoành Văn co rút, hắn thật sự không thể hiểu rõ người đàn ông này, đây là đàn ông nguy hiểm xem phụ nữ là thứ bẩn thiểu nhất trên đời sao?
Trạm Kình liếc hắn một cái, "Từ khi nào trình độ của cậu lại xuống cấp như vậy?"
Trình độ phẩu thuật bị xem thường, Hứa Hoành Văn không nhịn được nói, "Anh thật sự đã quyết định như vậy à? Phải biết rõ là điều đáng lo nhất không phải viên đạn trong người cô ấy mà điều đáng e ngại nhất chính là những mảnh thủy tinh nhỏ kia, ca phẫu thuật này phải mất ít nhất bảy tám giờ, anh có thể khẳng định cánh tay của mình có thể chống đỡ nổi sao?"
Trạm Kình cũng không liếc hắn một cái.
Hứa Hoành Văn hít sâu một hơi, phải tự nhủ mình bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, không cần nghĩ cũng biết cái tên này hôm nay nhất định đã uống lộn thuốc vì vậy hắn cũng không phí thời gian so đo với hắn.
Bình ổn lại cảm xúc của bản thân, Hứa Hoành Văn nhanh chóng đi vào trạng thái, đầu tiên giúp Diệp Tri Thanh lấy viên đạn trên vai xuống, khi lấy viên đạn ra, sắc mặt của Hứa Hoành Văn và Trạm Kình điều thay đổi.
Viên đạn này rõ ràng đã được chế tạo lại, bên trong không những chứa chất độc, hơn nữa còn xâm nhập vào thân thể vài thứ, tựa như bụi gai đâm sâu vào da thịt làm cho người kia thống khổ tột cùng.
Đúng là thật không dễ dàng chế tạo ra viên đạn như vậy, chi phí để chế tạo ra viên đạn này không hề thấp, rốt cuộc là ai có ân oán sâu nặng gì với Diệp Tri Thanh mới có thể cố ý chế tạo ra loại viên đạn như vậy?
Hứa Hoành Văn nhíu mày, "loại độc này vô cũng nguy hiểm, nhưng may mắn là Tri Thanh đã buộc chặt miệng vết thương bằng không chất độc xâm nhập vào sâu trong cơ thể. Dù gì Tri Thanh cũng là người có tiếng trong giới bác sĩ, cô ấy rốt cuộc là đã đắc tội với kẻ nào."
Trạm Kình nhìn qua viên đạn kia, lại nhìn người con gái yếu ớt lạnh lùng nằm trong lòng hắn, viên đạn bắn vào bả vai em ấy khẳng định sẽ rất đau, nhưng em ấy từ đầu đến cuối cũng không kêu một tiếng thậm chí trong hoàn cảnh như vậy còn cố gắng bảo vệ tốt cho Trạm Thừa, mà chính em ấy lại bị thương nặng như vậy, Trạm Thừa ngoại trừ có chút hoảng sợ thì bản thân cũng không có chút tổn hại nào.
Nhìn vào gương mặt thuần khiết lạnh lùng tựa như đóa cúc nhỏ của cô, Trạm Kình mở miệng nói chuyện, âm thanh trầm trầm khiến cho người khác không nghe ra cảm xúc của hắn: "Dường như cậu có chút hiểu biết về em ấy".
Động tác của Hứa Hoành Văn không hề chậm chạp, trầm ổn xử lí miệng vết thương của Diệp Tri Thanh, "Tôi đã gặp cô ấy trong một lần đi tình nguyện của bác sĩ, lúc đó, cô ấy đã là một bác sĩ có danh tiếng trong giới y học, tay nghề của cô ấy so với tôi chỉ hơn chứ không kém, thậm chí khi tôi phải thường xuyên phẩu thuật cho người ở chiến trường, phương diện phán đoán tại hiện trường của cô ấy còn tốt hơn tôi".
"Mặc dù bề ngoài cô ấy luôn tỏ ra lãnh đạm khó gần, nhưng bên trong là một người ấm áp, mặc dù thái độ của cô đối với mọi người có chút xa cách nhưng cũng không hoàn toàn cự tuyệt tiếp xúc với những người xung quanh, nếu chân chính ở chung với cô sẽ phát hiện thực ra cô cũng không phải là người khó gần cho lắm".
"Lúc ấy, tôi từng có một ý tưởng muốn tuyển dụng cô ấy, sau khi kết thúc đợt tình nguyện tôi vô cùng chân thành đưa ra lời mới với cô nhưng lại bị cô cự tuyệt." Khi đó, những điều kiện mà tôi đưa ta cũng khá tốt, cũng vô cùng tin tưởng điều đó, nhưng thật sự không nghĩ tới cô gái tâm lãnh này không chút nghĩ ngợi ngang nhiên cự tuyệt.
Nghĩ đến lý do Diệp Tri Thanh cự tuyệt hắn, Hứa Hoành Văn lập tức buồn bã, "Cô ấy từ chối tôi, với lý do là bởi vì cô ấy không thích G quốc".
Nghe vậy, Ánh mắt Trạm Kình nhìn Diệp Tri Thanh khẽ động.
- -------nói ngoài lề--------
wowww, Văn Văn sẽ thay đổi từ hôm nay!
Hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ!
Nếu không có gì thay đổi, tám giờ sáng mỗi ngày truyện sẽ được cập nhật.
Hú hú hú, cố lên cố lên!
Cất dấu cất dấu.
________♡♡♡_______
Editor: TaeMin997
Beta: Alissa
Cập nhật 10.6.2020 tại Việt Nam Overnight
Hứa Hoành Văn cũng không hề tỏ ra ngạc nhiên chút nào, tuy rằng nhóm máu RH vô cũng trân quý, nhưng nếu người đàn ông này chịu ra tay thì 100000 cc cũng không phải vấn đề lớn gì.
"Bây giờ tôi sẽ đi chuẩn bị, hơn nửa giờ sau phẩu thuật sẽ lập tức bắt đầu." Tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị đầy đủ, Hứa Hoành Văn cũng không nhiều lời, nhanh chóng bước vào phòng phẩu thuật để chuẩn bị chu đáo mọi thứ.
Hứa Hoành Văn là khách quen thường xuyên đến biệt thự này điều trị, đối với các thiết bị bên trong vô cùng quen thuộc, nhanh chóng chuẩn bị ổn thỏa những thứ cần thiết cho ca phẩu thuật, đồng thời, 1000000 cc RH máu cũng đã được đưa tới, ca phẩu thuật có thể lập tức được bắt đầu.
Trong phòng phẩu thuật, Hứa Hoành Văn tim thuốc gây mê cho Diệp Tri Thanh, ý bảo Trạm Kình đặt Diệp Tri Khanh lên giường mổ, Trạm Kình lập tức ôm Diệp Tri Thanh ngồi vào giường phẩu thuật, đối với vết thương của Diệp Tri Khanh vô cùng cẩn thận, nhìn về hướng Hứa Hoành Văn, "Bắt đầu được rồi".
"Anh khẳng định có thể phẩu thuật như thế này sao?" Khóe miệng của Hứa Hoành Văn co rút, hắn thật sự không thể hiểu rõ người đàn ông này, đây là đàn ông nguy hiểm xem phụ nữ là thứ bẩn thiểu nhất trên đời sao?
Trạm Kình liếc hắn một cái, "Từ khi nào trình độ của cậu lại xuống cấp như vậy?"
Trình độ phẩu thuật bị xem thường, Hứa Hoành Văn không nhịn được nói, "Anh thật sự đã quyết định như vậy à? Phải biết rõ là điều đáng lo nhất không phải viên đạn trong người cô ấy mà điều đáng e ngại nhất chính là những mảnh thủy tinh nhỏ kia, ca phẫu thuật này phải mất ít nhất bảy tám giờ, anh có thể khẳng định cánh tay của mình có thể chống đỡ nổi sao?"
Trạm Kình cũng không liếc hắn một cái.
Hứa Hoành Văn hít sâu một hơi, phải tự nhủ mình bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, không cần nghĩ cũng biết cái tên này hôm nay nhất định đã uống lộn thuốc vì vậy hắn cũng không phí thời gian so đo với hắn.
Bình ổn lại cảm xúc của bản thân, Hứa Hoành Văn nhanh chóng đi vào trạng thái, đầu tiên giúp Diệp Tri Thanh lấy viên đạn trên vai xuống, khi lấy viên đạn ra, sắc mặt của Hứa Hoành Văn và Trạm Kình điều thay đổi.
Viên đạn này rõ ràng đã được chế tạo lại, bên trong không những chứa chất độc, hơn nữa còn xâm nhập vào thân thể vài thứ, tựa như bụi gai đâm sâu vào da thịt làm cho người kia thống khổ tột cùng.
Đúng là thật không dễ dàng chế tạo ra viên đạn như vậy, chi phí để chế tạo ra viên đạn này không hề thấp, rốt cuộc là ai có ân oán sâu nặng gì với Diệp Tri Thanh mới có thể cố ý chế tạo ra loại viên đạn như vậy?
Hứa Hoành Văn nhíu mày, "loại độc này vô cũng nguy hiểm, nhưng may mắn là Tri Thanh đã buộc chặt miệng vết thương bằng không chất độc xâm nhập vào sâu trong cơ thể. Dù gì Tri Thanh cũng là người có tiếng trong giới bác sĩ, cô ấy rốt cuộc là đã đắc tội với kẻ nào."
Trạm Kình nhìn qua viên đạn kia, lại nhìn người con gái yếu ớt lạnh lùng nằm trong lòng hắn, viên đạn bắn vào bả vai em ấy khẳng định sẽ rất đau, nhưng em ấy từ đầu đến cuối cũng không kêu một tiếng thậm chí trong hoàn cảnh như vậy còn cố gắng bảo vệ tốt cho Trạm Thừa, mà chính em ấy lại bị thương nặng như vậy, Trạm Thừa ngoại trừ có chút hoảng sợ thì bản thân cũng không có chút tổn hại nào.
Nhìn vào gương mặt thuần khiết lạnh lùng tựa như đóa cúc nhỏ của cô, Trạm Kình mở miệng nói chuyện, âm thanh trầm trầm khiến cho người khác không nghe ra cảm xúc của hắn: "Dường như cậu có chút hiểu biết về em ấy".
Động tác của Hứa Hoành Văn không hề chậm chạp, trầm ổn xử lí miệng vết thương của Diệp Tri Thanh, "Tôi đã gặp cô ấy trong một lần đi tình nguyện của bác sĩ, lúc đó, cô ấy đã là một bác sĩ có danh tiếng trong giới y học, tay nghề của cô ấy so với tôi chỉ hơn chứ không kém, thậm chí khi tôi phải thường xuyên phẩu thuật cho người ở chiến trường, phương diện phán đoán tại hiện trường của cô ấy còn tốt hơn tôi".
"Mặc dù bề ngoài cô ấy luôn tỏ ra lãnh đạm khó gần, nhưng bên trong là một người ấm áp, mặc dù thái độ của cô đối với mọi người có chút xa cách nhưng cũng không hoàn toàn cự tuyệt tiếp xúc với những người xung quanh, nếu chân chính ở chung với cô sẽ phát hiện thực ra cô cũng không phải là người khó gần cho lắm".
"Lúc ấy, tôi từng có một ý tưởng muốn tuyển dụng cô ấy, sau khi kết thúc đợt tình nguyện tôi vô cùng chân thành đưa ra lời mới với cô nhưng lại bị cô cự tuyệt." Khi đó, những điều kiện mà tôi đưa ta cũng khá tốt, cũng vô cùng tin tưởng điều đó, nhưng thật sự không nghĩ tới cô gái tâm lãnh này không chút nghĩ ngợi ngang nhiên cự tuyệt.
Nghĩ đến lý do Diệp Tri Thanh cự tuyệt hắn, Hứa Hoành Văn lập tức buồn bã, "Cô ấy từ chối tôi, với lý do là bởi vì cô ấy không thích G quốc".
Nghe vậy, Ánh mắt Trạm Kình nhìn Diệp Tri Thanh khẽ động.
- -------nói ngoài lề--------
wowww, Văn Văn sẽ thay đổi từ hôm nay!
Hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ!
Nếu không có gì thay đổi, tám giờ sáng mỗi ngày truyện sẽ được cập nhật.
Hú hú hú, cố lên cố lên!
Cất dấu cất dấu.
________♡♡♡_______
Editor: TaeMin997
Beta: Alissa
Cập nhật 10.6.2020 tại Việt Nam Overnight