Chương 57
Sau một ngày tưởng chừng là yên bình nhưng cũng chẳng yên bình lắm. Tất cả là tại Tống Gia Long, Hàn Lục Bắc chỉ có cãi nhau vì bộ vest.
Khổ quá! Thích cũng được mà không thích cũng được, anh nhờ họ đi theo để chọn đồ thôi mà cũng ko yên nữa. Quá là mệt mỏi.
Cô cũng không kém. Cũng rất bất lực với cuộc cãi nhau giữa Ngọc Trâm và Tống Gia Long.
Bây giờ cửa hàng thử váy cưới trở thành sàn đấu khẩu giữa ba vận động viên cơ miệng với cùng dẻo dai. Mọi người có thể cãi nhau xuyên lục địa, xuyên không gian để bảo vệ chứng kiến của mình.
“Cô đã đi ngủ chưa?” Dòng tin nhắn hiện lên trên mặt điện thoại của cô.
“Tôi chưa.” Cô rất nhanh chóng đáp lại. Cô chỉ đang nằm trên giường ngắm lại mấy mẫu váy cưới sáng nay mình thử.
“Thế anh chưa ngủ à?” Cô cũng thấy lạ nên đã hỏi anh đẻ chắc chắn ko có chuyện gì.
“Tôi chưa, hồi hộp quá ko ngủ được.” Nam nhi đại trượng phu mà lại hồi hộp với bộ ảnh cưới là sao. Anh cũng từng chụp rất nhiều bộ ảnh để treo trong nhà mà sao lại phải sợ.
“Sao anh lại hồi hộp?” Cô ngạc nhiên hỏi.
“Hồi hộp vì được chụp ảnh cưới với cô đó.” Không biết anh ăn được mấy cân đường rồi mà câu nào nói ra là ngọt câu đó. Ngọt đến sâu cả răng.
“Anh thoii ngay đi nhé.”
“Sao? Ngại à? Tôi thấy bình thường. Chả có gì cả.” Anh vẫn bông đùa nhắn qua trêu cô.
“Thì tôi cũng có nói gì đâu. Tôi chỉ BLOCK thôi mà. Chả ai làm gì anh cả. Cả cái đất nước này ai cũng sợ anh thì tôi giám làm gì anh. Không mấy em chân dài, hot girl với thanh mai trúc mã văn tôi ra chắc.” Cô cũng rất cứng rắn đáp trả. Cô đâu phải dễ ăn đâu. Còn non và xanh lắm cưng.
Kinh nghiệm về thương trường thì anh có thể xuất bản thành sách nhưng tình trường thì là một tấm chiếu mới. Chưa từng trải. Mà cũng chưa từng biết yêu hay qua đêm với ai. Cô là người đâu tiên và cũng sẽ là người cuối cùng của anh.
Khổ quá! Thích cũng được mà không thích cũng được, anh nhờ họ đi theo để chọn đồ thôi mà cũng ko yên nữa. Quá là mệt mỏi.
Cô cũng không kém. Cũng rất bất lực với cuộc cãi nhau giữa Ngọc Trâm và Tống Gia Long.
Bây giờ cửa hàng thử váy cưới trở thành sàn đấu khẩu giữa ba vận động viên cơ miệng với cùng dẻo dai. Mọi người có thể cãi nhau xuyên lục địa, xuyên không gian để bảo vệ chứng kiến của mình.
“Cô đã đi ngủ chưa?” Dòng tin nhắn hiện lên trên mặt điện thoại của cô.
“Tôi chưa.” Cô rất nhanh chóng đáp lại. Cô chỉ đang nằm trên giường ngắm lại mấy mẫu váy cưới sáng nay mình thử.
“Thế anh chưa ngủ à?” Cô cũng thấy lạ nên đã hỏi anh đẻ chắc chắn ko có chuyện gì.
“Tôi chưa, hồi hộp quá ko ngủ được.” Nam nhi đại trượng phu mà lại hồi hộp với bộ ảnh cưới là sao. Anh cũng từng chụp rất nhiều bộ ảnh để treo trong nhà mà sao lại phải sợ.
“Sao anh lại hồi hộp?” Cô ngạc nhiên hỏi.
“Hồi hộp vì được chụp ảnh cưới với cô đó.” Không biết anh ăn được mấy cân đường rồi mà câu nào nói ra là ngọt câu đó. Ngọt đến sâu cả răng.
“Anh thoii ngay đi nhé.”
“Sao? Ngại à? Tôi thấy bình thường. Chả có gì cả.” Anh vẫn bông đùa nhắn qua trêu cô.
“Thì tôi cũng có nói gì đâu. Tôi chỉ BLOCK thôi mà. Chả ai làm gì anh cả. Cả cái đất nước này ai cũng sợ anh thì tôi giám làm gì anh. Không mấy em chân dài, hot girl với thanh mai trúc mã văn tôi ra chắc.” Cô cũng rất cứng rắn đáp trả. Cô đâu phải dễ ăn đâu. Còn non và xanh lắm cưng.
Kinh nghiệm về thương trường thì anh có thể xuất bản thành sách nhưng tình trường thì là một tấm chiếu mới. Chưa từng trải. Mà cũng chưa từng biết yêu hay qua đêm với ai. Cô là người đâu tiên và cũng sẽ là người cuối cùng của anh.