Chương 50
Những tiếng đàn ông trẻ trêu chọc vang lên bên tai mà tôi chẳng quan tâm, chỉ biết cơ thể nóng rực của tôi đang được gần gũi thân thể quen thuộc hấp dẫn tôi hơn bao giờ hết. Hai mắt nửa khép nửa mở, tôi hít hít khuôn mặt đàn ông góc cạnh, chúi xuống cổ anh lè lưỡi liếm… Người bế tôi trên tay dường như đang gồng mình chịu đựng, yết hầu lên xuống anh lạnh giọng:
– Thiện, cậu lái xe cho tôi!
Trong cơn mê loạn mỗi lúc một tăng dần, tôi lờ mờ cảm nhận Hoàng Duy bế tôi ra xe hơi, mở cửa ghế sau ôm tôi vào trong, để mặc tôi làm loạn, không ngừng sờ soạng hôn hít anh.
– Cấm nhìn.
Âm thanh khàn đục từ miệng anh làm Thiện không dám nhúc nhích, chỉ dám ngồi yên trên ghế lái đánh xe ra đường. Sau vài phút trên xe, cánh cửa lại mở ra, Hoàng Duy ôm tôi di chuyển rất nhanh.
– Còn phòng không?
– Còn… còn ạ!
Cô lễ tân trẻ đỏ mặt trước sự quá khích kỳ lạ của đứa con gái nửa say nửa tỉnh trong tay người đàn ông cao lớn anh tuấn bị phanh hết cúc áo sơ mi lẫn áo vest. Cô ta lập tức tìm khóa một phòng trống, đưa vào tay anh, nhận về là một tấm thẻ căn cước mang tên Trần Hoàng Duy.
– Cô ấy…? – Cô ta tò mò hỏi.
– Không sao.
Anh trầm giọng, quay lưng mặc kệ những tiếng xì xào phía sau. Trong vòng tay vững chãi tôi không ngừng mân mê hôn hít bờ ngực trần cứng chắc để lại những vệt lấp loáng. Bàn tay nhỏ xoa xát, môi lưỡi ẩm ướt lướt từng tấc da thịt trần trụi, lòng tôi chỉ hận không biết phải làm sao cho thỏa cảm giác khó chịu như địa ngục thiêu đốt trong lòng. Hai mắt lim dim, mặt mũi ửng đỏ, mồ hôi túa ra, lúc này tôi đã mất kiểm soát, miệng không ngừng rên rỉ:
– Ưm… ư… nóng… Duy… Hoàng Duy… nóng quá…
– Yên nào… lát nữa sẽ cho em. Sẽ hết khó chịu.
Anh nhẹ giọng dỗ dành, hôn lên trán tôi, cùng tôi vào thang máy trống người. Nghe hiểu phần nào tôi gật gật, hài lòng vươn người hôn hít khắp mặt anh thay cho lời cảm kích, miệng nở nụ cười ngơ ngẩn rồi lại chúi xuống hôn hít cổ anh, hai tay tìm cách kéo vai áo anh khỏi lưng nhưng không được. Chưa từng trải qua hoan ái thể xác, tôi hoàn toàn không biết cách nào giải tỏa bức bối, chỉ biết chà xát da thịt bản thân lên da thịt anh nhiều bao nhiêu dễ chịu bấy nhiêu, muốn cởi hết áo trên người mình nhưng anh kịp thời ngăn lại suốt quãng đường di chuyển.
Cánh cửa cách âm sập lại phía sau, không còn gì ngăn cản tôi lập tức vươn tay kéo sạch áo len rách một mảng lộ liễu khỏi người, để anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giường. Anh cởi bỏ áo sơ mi cùng áo vest, lạch xạch cởi thắt lưng. Sợ anh rời đi tôi lập tức nhào đến ôm quấn lấy anh, thoải mái rướn hai quả tròn mềm ma sát thân thể anh. Phát hiện khoái cảm mê người tôi chỉ biết phấn khích đòi hỏi:
– Duy… Duy…
Vừa gọi tên anh trong vô thức tôi vừa chủ động tìm hai bàn tay anh áp lên cơ thể mình. Anh cười khẽ, lắc đầu đẩy tôi nằm xuống. Tôi không chịu yên, cứ vươn người hôn hít, hai tay quấn lấy eo anh. Cơ thể mạnh mẽ của anh chặn lại, môi anh mấp máy bên tai tôi trấn an:
– Nằm xuống… sẽ hết khó chịu…
Kích thích khắp nơi làm tôi điên loạn, không biết phải làm sao, chỉ oằn oại cơ thể, hai mắt vẫn nhắm hờ, lưỡi đảo quanh thành một đường cong trên khuôn mặt ửng hồng nóng hầm hập… Tất cả những gì ở tôi lúc này đều mời gọi bản năng đàn ông đã sớm không cần kiểm soát của người bên trên.
“Ừm” một tiếng trầm đục trong cổ họng, Hoàng Duy cởi bỏ nốt những gì còn vướng víu. Dù mất ý thức nhưng tôi vẫn cảm nhận được cơn đau đớn xé rách da thịt, theo phản xạ kêu lên:
– Áaaa… đau quá…
Nhăn nhó nhíu mày trong đau đớn, tôi vẫn không thể thoát khỏi ma dược, chỉ biết rơi nước mắt tìm cách giải tỏa tốt hơn nên lại vặn vẹo. Người bên trên sững lại trước những gì vừa diễn ra, anh ôm siết lấy tôi, âm giọng như nghẹn lại:
– Vân… em “còn” sao? Ừm… thảo nào…
Anh hiểu vấn đề, cố gắng kìm chế để tôi dần quen… Trước những gì đáng kinh ngạc cùng lúc diễn ra, cơ thể tôi dần bắt đầu hòa nhịp, nhờ mê dược quỷ quái biến thành đáp ứng cuồng nhiệt, cổ họng không ngần ngại phát ra những âm thanh rên rỉ đỏ mặt kích thích người bên trên phóng túng.
Tôi và anh cùng nhau chìm đắm trong đam mê, giải phóng mọi khát khao đè nén. Không biết qua bao nhiêu lâu, cơ thể tôi thỏa mãn hết lần này đến lần khác, cho đến khi cảm thấy không sao chịu nổi mới hài lòng kéo một nụ cười mà chìm vào mộng mị lịm đi…
– Thiện, cậu lái xe cho tôi!
Trong cơn mê loạn mỗi lúc một tăng dần, tôi lờ mờ cảm nhận Hoàng Duy bế tôi ra xe hơi, mở cửa ghế sau ôm tôi vào trong, để mặc tôi làm loạn, không ngừng sờ soạng hôn hít anh.
– Cấm nhìn.
Âm thanh khàn đục từ miệng anh làm Thiện không dám nhúc nhích, chỉ dám ngồi yên trên ghế lái đánh xe ra đường. Sau vài phút trên xe, cánh cửa lại mở ra, Hoàng Duy ôm tôi di chuyển rất nhanh.
– Còn phòng không?
– Còn… còn ạ!
Cô lễ tân trẻ đỏ mặt trước sự quá khích kỳ lạ của đứa con gái nửa say nửa tỉnh trong tay người đàn ông cao lớn anh tuấn bị phanh hết cúc áo sơ mi lẫn áo vest. Cô ta lập tức tìm khóa một phòng trống, đưa vào tay anh, nhận về là một tấm thẻ căn cước mang tên Trần Hoàng Duy.
– Cô ấy…? – Cô ta tò mò hỏi.
– Không sao.
Anh trầm giọng, quay lưng mặc kệ những tiếng xì xào phía sau. Trong vòng tay vững chãi tôi không ngừng mân mê hôn hít bờ ngực trần cứng chắc để lại những vệt lấp loáng. Bàn tay nhỏ xoa xát, môi lưỡi ẩm ướt lướt từng tấc da thịt trần trụi, lòng tôi chỉ hận không biết phải làm sao cho thỏa cảm giác khó chịu như địa ngục thiêu đốt trong lòng. Hai mắt lim dim, mặt mũi ửng đỏ, mồ hôi túa ra, lúc này tôi đã mất kiểm soát, miệng không ngừng rên rỉ:
– Ưm… ư… nóng… Duy… Hoàng Duy… nóng quá…
– Yên nào… lát nữa sẽ cho em. Sẽ hết khó chịu.
Anh nhẹ giọng dỗ dành, hôn lên trán tôi, cùng tôi vào thang máy trống người. Nghe hiểu phần nào tôi gật gật, hài lòng vươn người hôn hít khắp mặt anh thay cho lời cảm kích, miệng nở nụ cười ngơ ngẩn rồi lại chúi xuống hôn hít cổ anh, hai tay tìm cách kéo vai áo anh khỏi lưng nhưng không được. Chưa từng trải qua hoan ái thể xác, tôi hoàn toàn không biết cách nào giải tỏa bức bối, chỉ biết chà xát da thịt bản thân lên da thịt anh nhiều bao nhiêu dễ chịu bấy nhiêu, muốn cởi hết áo trên người mình nhưng anh kịp thời ngăn lại suốt quãng đường di chuyển.
Cánh cửa cách âm sập lại phía sau, không còn gì ngăn cản tôi lập tức vươn tay kéo sạch áo len rách một mảng lộ liễu khỏi người, để anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giường. Anh cởi bỏ áo sơ mi cùng áo vest, lạch xạch cởi thắt lưng. Sợ anh rời đi tôi lập tức nhào đến ôm quấn lấy anh, thoải mái rướn hai quả tròn mềm ma sát thân thể anh. Phát hiện khoái cảm mê người tôi chỉ biết phấn khích đòi hỏi:
– Duy… Duy…
Vừa gọi tên anh trong vô thức tôi vừa chủ động tìm hai bàn tay anh áp lên cơ thể mình. Anh cười khẽ, lắc đầu đẩy tôi nằm xuống. Tôi không chịu yên, cứ vươn người hôn hít, hai tay quấn lấy eo anh. Cơ thể mạnh mẽ của anh chặn lại, môi anh mấp máy bên tai tôi trấn an:
– Nằm xuống… sẽ hết khó chịu…
Kích thích khắp nơi làm tôi điên loạn, không biết phải làm sao, chỉ oằn oại cơ thể, hai mắt vẫn nhắm hờ, lưỡi đảo quanh thành một đường cong trên khuôn mặt ửng hồng nóng hầm hập… Tất cả những gì ở tôi lúc này đều mời gọi bản năng đàn ông đã sớm không cần kiểm soát của người bên trên.
“Ừm” một tiếng trầm đục trong cổ họng, Hoàng Duy cởi bỏ nốt những gì còn vướng víu. Dù mất ý thức nhưng tôi vẫn cảm nhận được cơn đau đớn xé rách da thịt, theo phản xạ kêu lên:
– Áaaa… đau quá…
Nhăn nhó nhíu mày trong đau đớn, tôi vẫn không thể thoát khỏi ma dược, chỉ biết rơi nước mắt tìm cách giải tỏa tốt hơn nên lại vặn vẹo. Người bên trên sững lại trước những gì vừa diễn ra, anh ôm siết lấy tôi, âm giọng như nghẹn lại:
– Vân… em “còn” sao? Ừm… thảo nào…
Anh hiểu vấn đề, cố gắng kìm chế để tôi dần quen… Trước những gì đáng kinh ngạc cùng lúc diễn ra, cơ thể tôi dần bắt đầu hòa nhịp, nhờ mê dược quỷ quái biến thành đáp ứng cuồng nhiệt, cổ họng không ngần ngại phát ra những âm thanh rên rỉ đỏ mặt kích thích người bên trên phóng túng.
Tôi và anh cùng nhau chìm đắm trong đam mê, giải phóng mọi khát khao đè nén. Không biết qua bao nhiêu lâu, cơ thể tôi thỏa mãn hết lần này đến lần khác, cho đến khi cảm thấy không sao chịu nổi mới hài lòng kéo một nụ cười mà chìm vào mộng mị lịm đi…