Chương 38: Bóc vỏ tôm
Một bàn tay ấm giữ lấy tay cô lại, là tên Huễ Minh tuy anh ta vẫn đang nói chuyện với đám bạn của mình. Nhưng vẫn biết ý định rời đi của cô mà đưa tay giữ lại. Lần này là hết cơ hội như những lần trước rồi. Cô xui xẻo thiệt chứ làm sao mà có thể thoát khỏi tên này trong tình cảnh này đây.
Hắn ta kéo mạnh khiến cô ngồi xuống, rồi đưa kéo chiếc ghế xích gần hơn một chút nữa quay lại giữ tay cô không buông.
Mọi hành động của cả hai người đều bị Nhã Kỳ nhìn thấy. Cô ta nhìn thấy Linh Hoa là cảm giác đến phát chán. Công việc sai lầm nhất cô từng làm là giới thiệu cô ta đến cho Huễ Minh. Nếu biết trước thì cô đã mời một tên luật sư nam quèn rồi.
Dường như Nhã Kỳ bị phát lờ bởi đám bạn nhà giàu của Huễ Minh. Bàn tiệc ngày càng đông và không còn chỗ để ngồi. Ai cũng muốn lấy lòng mong sau này được hợp tác với công ty của anh.
Phục vụ bàn cũng dần đem ra những món ăn đến phục vụ cho tất cả khách mời.
Từng món sơn hào hải vị đặt lên, được chế biến vô cùng là tỉ mỉ để cho ra hương vị ngon nhất đến với các khách ở trong buổi tiệc ngày hôm nay.
Một người trong số có mặt tại bàn, đi đến mời anh ly rượu để nói chuyện về chuyện cơ hội xin hợp tác cùng anh. Tuy nói chuyện với ông ta nhưng anh vẫn rất thản nhiên lấy khăn ăn giúp cô trải lên chân. Lấy giúp cô một bộ chén đũa ăn uống. Cẩn thận gắp giúp cô.
Ông ta cũng như tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ rằng. Đây chẳng lẽ lại là bảo bối của Ngôn tổng khó chịu đây sao.
Nhưng mọi người cũng có chung một thắc mắc rằng cô gái này liệu như thế nào để có thể thu hút một người như Ngôn Huễ Minh đây.
Từng hành động của anh nhất thời khiến cô chút gì đó không quen. Trước giờ cô chưa từng được nhận những cách đối xử như vậy. Bất giác cúi hơi thấp mặt xuống. Đôi tay nhẹ nhàng cầm đôi đũa gặp từng miếng nhỏ đưa vào khoang miệng.
Đúng lúc này Minh Nghi và chồng nó cũng xuất hiện khi vừa nghe tiếng nói chuyện của con bạn trong cô liền có tia hi vọng.
Cô sắp được cứu khỏi đây rồi, Minh Nghi nhìn thấy Linh Hoa và Huễ Minh anh ta như vậy nhất thời giả bộ không hiểu ý của cô.
Linh Hoa thì cứ liên tục ra tín hiệu cầu cứu lấy người bạn. Còn một người thì cố tình làm ngơ. Đến khi đến gần nó còn không thèm nói chuyện với cô chỉ nhìn cười rồi nhanh chóng cùng chồng đến bàn khác. Đúng thật là chẳng ai có thể cứu nổi cô rồi.
Hòa Thiên lúc này cũng dẫn theo Lam Huệ đi lại bàn ngồi cùng. Cô ta cũng khá bất ngờ về việc giữa hai người nên cứ liên tục nhìn lấy Linh Hoa.
Để ý từ cái áo khoác của Huễ Minh lại trên vai Linh Hoa. Cách anh ta nắm lấy tay con bạn mình khiến Lam Huệ nhất thời có chút đố kỵ.
Lam Huệ lên tiếng.
"Nâng ly với tao nè Linh Hoa nãy giờ làm gì mày phờ phạt thế"
Cô ta đưa ly rượu về phía Linh Hoa. Cô cũng nhanh chóng cầm ly rượu cụng ly với Lam Huệ.
Cụng xong có ý định đặt môi uống thì ly rượu trên tay cô đã bị Huễ Minh trắn trợn lấy mất.
Anh ta cầm nó uống hết rồi lên tiếng.
"Ăn đi, tôi không cho em uống"
Cô bây giờ cũng không muốn nói nhiều đôi co với tên ngang bướng này đành phải nhẫn nhịn chịu tủi thôi.
Phục vụ bàn bê lên món tôm để phục vụ mọi người. Anh vừa nói chuyện vừa dùng đũa gắp lấy vài con tôm bóc từng lớp vỏ của nó ra. Để chúng ngay ngắn vào chén lau sốt dính trên tay rồi đưa chén tôm đó sang bên cô.
Lam Huệ chứng kiến cảnh đó lại thêm phần ngứa mắt đối với cô hơn. Lam Huệ quay về nhìn tên bạn trai nhà giàu của mình liêm tục chẳng để ý đến sự hiện diện của cô ta, thì khi thấy Linh Hoa được như thế lòng đố kỵ của con gái lại trỗi dậy.
Nhìn thấy cô ăn uống có phần vướng víu bởi mái tóc dài cứ bay bay, chẳng nói chẳng rằng anh nhẹ nhàng luồn tay giữ tóc giúp cô. Cứ như thế buổi ăn đó anh liên tục có những cử chỉ chăm sóc cô, những hành động đó nhìn vào khiến người khác phải thật ganh tỵ với Linh Hoa.
Cuối cùng cũng kết thúc bữa tiệc ngày hôm nay, cô nhanh chóng rời khỏi đi vội ra cổng đứng đợi taxi trong đầu thầm mong rằng.
(Đừng có gặp tên Huễ Minh gì đó tại đâyyy nhiêu đó đối với cô là quá đủ cho một ngày rồi)
Nhưng có vẻ ông trời không nghe được nỗi lòng cô rồi. Huễ Minh bước ra nhìn thấy cô đang ở cổng liền đi nhanh đến.
Cô rất đang muốn trốn tránh anh định quay lưng bỏ đi thì bị anh giữa tay lại.
"Khuya như này bắt taxi về thì không nên"
"Tôi đưa em về"
Cô quay người lại trả lời anh.
"Vậy anh nghĩ đi với anh sẽ an toàn hơn à?"
Anh ta thích cách đáp trả này của cô cũng thích thú trả lời lại.
"Lời của Huễ Minh nói ra sẽ không thay đổi được"
Anh kéo tay cô lôi đi về hướng chiếc xe mà tài xế riêng của anh đang đợi. Nhanh chóng mở cửa đẩy cô lên xe rồi đóng cửa vội lại, giống như bắt cóc vậy.
Hắn ta kéo mạnh khiến cô ngồi xuống, rồi đưa kéo chiếc ghế xích gần hơn một chút nữa quay lại giữ tay cô không buông.
Mọi hành động của cả hai người đều bị Nhã Kỳ nhìn thấy. Cô ta nhìn thấy Linh Hoa là cảm giác đến phát chán. Công việc sai lầm nhất cô từng làm là giới thiệu cô ta đến cho Huễ Minh. Nếu biết trước thì cô đã mời một tên luật sư nam quèn rồi.
Dường như Nhã Kỳ bị phát lờ bởi đám bạn nhà giàu của Huễ Minh. Bàn tiệc ngày càng đông và không còn chỗ để ngồi. Ai cũng muốn lấy lòng mong sau này được hợp tác với công ty của anh.
Phục vụ bàn cũng dần đem ra những món ăn đến phục vụ cho tất cả khách mời.
Từng món sơn hào hải vị đặt lên, được chế biến vô cùng là tỉ mỉ để cho ra hương vị ngon nhất đến với các khách ở trong buổi tiệc ngày hôm nay.
Một người trong số có mặt tại bàn, đi đến mời anh ly rượu để nói chuyện về chuyện cơ hội xin hợp tác cùng anh. Tuy nói chuyện với ông ta nhưng anh vẫn rất thản nhiên lấy khăn ăn giúp cô trải lên chân. Lấy giúp cô một bộ chén đũa ăn uống. Cẩn thận gắp giúp cô.
Ông ta cũng như tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ rằng. Đây chẳng lẽ lại là bảo bối của Ngôn tổng khó chịu đây sao.
Nhưng mọi người cũng có chung một thắc mắc rằng cô gái này liệu như thế nào để có thể thu hút một người như Ngôn Huễ Minh đây.
Từng hành động của anh nhất thời khiến cô chút gì đó không quen. Trước giờ cô chưa từng được nhận những cách đối xử như vậy. Bất giác cúi hơi thấp mặt xuống. Đôi tay nhẹ nhàng cầm đôi đũa gặp từng miếng nhỏ đưa vào khoang miệng.
Đúng lúc này Minh Nghi và chồng nó cũng xuất hiện khi vừa nghe tiếng nói chuyện của con bạn trong cô liền có tia hi vọng.
Cô sắp được cứu khỏi đây rồi, Minh Nghi nhìn thấy Linh Hoa và Huễ Minh anh ta như vậy nhất thời giả bộ không hiểu ý của cô.
Linh Hoa thì cứ liên tục ra tín hiệu cầu cứu lấy người bạn. Còn một người thì cố tình làm ngơ. Đến khi đến gần nó còn không thèm nói chuyện với cô chỉ nhìn cười rồi nhanh chóng cùng chồng đến bàn khác. Đúng thật là chẳng ai có thể cứu nổi cô rồi.
Hòa Thiên lúc này cũng dẫn theo Lam Huệ đi lại bàn ngồi cùng. Cô ta cũng khá bất ngờ về việc giữa hai người nên cứ liên tục nhìn lấy Linh Hoa.
Để ý từ cái áo khoác của Huễ Minh lại trên vai Linh Hoa. Cách anh ta nắm lấy tay con bạn mình khiến Lam Huệ nhất thời có chút đố kỵ.
Lam Huệ lên tiếng.
"Nâng ly với tao nè Linh Hoa nãy giờ làm gì mày phờ phạt thế"
Cô ta đưa ly rượu về phía Linh Hoa. Cô cũng nhanh chóng cầm ly rượu cụng ly với Lam Huệ.
Cụng xong có ý định đặt môi uống thì ly rượu trên tay cô đã bị Huễ Minh trắn trợn lấy mất.
Anh ta cầm nó uống hết rồi lên tiếng.
"Ăn đi, tôi không cho em uống"
Cô bây giờ cũng không muốn nói nhiều đôi co với tên ngang bướng này đành phải nhẫn nhịn chịu tủi thôi.
Phục vụ bàn bê lên món tôm để phục vụ mọi người. Anh vừa nói chuyện vừa dùng đũa gắp lấy vài con tôm bóc từng lớp vỏ của nó ra. Để chúng ngay ngắn vào chén lau sốt dính trên tay rồi đưa chén tôm đó sang bên cô.
Lam Huệ chứng kiến cảnh đó lại thêm phần ngứa mắt đối với cô hơn. Lam Huệ quay về nhìn tên bạn trai nhà giàu của mình liêm tục chẳng để ý đến sự hiện diện của cô ta, thì khi thấy Linh Hoa được như thế lòng đố kỵ của con gái lại trỗi dậy.
Nhìn thấy cô ăn uống có phần vướng víu bởi mái tóc dài cứ bay bay, chẳng nói chẳng rằng anh nhẹ nhàng luồn tay giữ tóc giúp cô. Cứ như thế buổi ăn đó anh liên tục có những cử chỉ chăm sóc cô, những hành động đó nhìn vào khiến người khác phải thật ganh tỵ với Linh Hoa.
Cuối cùng cũng kết thúc bữa tiệc ngày hôm nay, cô nhanh chóng rời khỏi đi vội ra cổng đứng đợi taxi trong đầu thầm mong rằng.
(Đừng có gặp tên Huễ Minh gì đó tại đâyyy nhiêu đó đối với cô là quá đủ cho một ngày rồi)
Nhưng có vẻ ông trời không nghe được nỗi lòng cô rồi. Huễ Minh bước ra nhìn thấy cô đang ở cổng liền đi nhanh đến.
Cô rất đang muốn trốn tránh anh định quay lưng bỏ đi thì bị anh giữa tay lại.
"Khuya như này bắt taxi về thì không nên"
"Tôi đưa em về"
Cô quay người lại trả lời anh.
"Vậy anh nghĩ đi với anh sẽ an toàn hơn à?"
Anh ta thích cách đáp trả này của cô cũng thích thú trả lời lại.
"Lời của Huễ Minh nói ra sẽ không thay đổi được"
Anh kéo tay cô lôi đi về hướng chiếc xe mà tài xế riêng của anh đang đợi. Nhanh chóng mở cửa đẩy cô lên xe rồi đóng cửa vội lại, giống như bắt cóc vậy.