Chương 24: Cô bé cũng biết
Sau khi được ăn tinh huyết của Dực Hỏa Hổ Tử Dương thì tình hình sức khỏe của muội muội đã khá hơn một chút.
Nhưng mà, Diệp Thanh có thể cảm nhận được, tình trạng hiện tại của muội muội hắn vẫn còn rất suy yếu.
Chỉ sợ là chẳng mấy chốc nữa tác dụng của viên đan dược Triệu Nhược Ninh đưa cho hắn sẽ phải phát huy tác dụng.
“Ca ca, muội không sao, chúng ta nên đi nhanh thôi.” Diệp Mạnh Lăng lo lăng nói với hắn.
Cô bé lo lăng rằng sẽ có thêm những cường giả khác từ Vương Phủ đuổi đến.
Cô bé cũng biết, trong trận chiến vừa rồi, Diệp Thanh dường như đã phải dốc hết toàn bộ sức lực của mình.
Nếu hiện tại lại có thêm truy binh từ vương phủ đuổi đến, thì tình cảnh sẽ càng thêm khó đối phó.
“Được. Ngay bây giờ chúng ta xuất phát đến thành Kim Nguyên.”
Diệp Thanh đỡ muội muội đứng dậy, leo lên lưng ngựa. Rồi cả hai giục ngựa đi.
Đi ra khỏi phạm vi của thành Cát Châu, thì khoảng cách đến thành Kim Nguyên đã không còn xa nữa.
Thế lực của vương phủ thành Cát Châu đương nhiên rất mạnh.
Nhưng mà vào đến trong thành Kim Nguyên thì vương phủ Cát Châu vẫn còn chưa thâm nhập vào đó được.
Chỉ cần đến thành Kim Nguyên, thì tương đối an toàn rồi. Có thể nhân cơ hội đó để nghỉ ngơi.
Thật sự thì tình trạng cơ thể của Diệp Thanh lúc này không được tốt cho lắm.
Rất cần được nghỉ ngơi!
Hai huynh muội ra roi thúc ngựa lao nhanh trên đường.
Trên suốt đường đi, bọn họ không gặp thêm truy binh nào của Vương Phủ đuổi đến nữa.
Chắc hẳn, do bên phía vương phủ đã phái ra ba vị trưởng lão đạt cảnh giới Ngưng Nguyên, cũng như các cường giả Luyện Thể cấp chính nên hoàn toàn tin chắc vào phần thắng của hành động lần này.
Vì vậy không có chuẩn bị phái thêm các cường giả khác.
Vương phủ mất đi ba vị trưởng lão, để tin tức truyền về đến vương phủ đoán chừng vẫn cần mất một chút thời gian.
Và một chút thời gian này vừa vặn đủ để Diệp Thanh và Diệp Mạnh Lăng rút lui.
Lúc này bọn họ đã vào được bên trong thành Kinh Nguyên. Tạm thời Diệp Thanh có thể thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại, chuyện hắn cần làm nhất chính là tìm một khách điếm và nghỉ ngơi cho thật tốt.
Đem trạng thái của mình điều chỉnh về trạng thái tốt nhất.
Nếu không lại gặp cường địch thêm một lần nữa, sợ là hắn sẽ không đủ sức để đối phó.
Sắc trời cũng đã sắp tối. Bên trong thành Kim Nguyên, phồn hoa náo nhiệt.
Trên đường phố, có đủ các thể loại màu sắc. Có rất nhiều hàng quán màu sắc rực rỡ.
Có người đang thắp hoa đăng Khung cảnh trông cực kỳ đẹp. Trên bầu trời đêm, những ngôi sao rải rác lấp lóe.
Nhưng mà, Diệp Thanh có thể cảm nhận được, tình trạng hiện tại của muội muội hắn vẫn còn rất suy yếu.
Chỉ sợ là chẳng mấy chốc nữa tác dụng của viên đan dược Triệu Nhược Ninh đưa cho hắn sẽ phải phát huy tác dụng.
“Ca ca, muội không sao, chúng ta nên đi nhanh thôi.” Diệp Mạnh Lăng lo lăng nói với hắn.
Cô bé lo lăng rằng sẽ có thêm những cường giả khác từ Vương Phủ đuổi đến.
Cô bé cũng biết, trong trận chiến vừa rồi, Diệp Thanh dường như đã phải dốc hết toàn bộ sức lực của mình.
Nếu hiện tại lại có thêm truy binh từ vương phủ đuổi đến, thì tình cảnh sẽ càng thêm khó đối phó.
“Được. Ngay bây giờ chúng ta xuất phát đến thành Kim Nguyên.”
Diệp Thanh đỡ muội muội đứng dậy, leo lên lưng ngựa. Rồi cả hai giục ngựa đi.
Đi ra khỏi phạm vi của thành Cát Châu, thì khoảng cách đến thành Kim Nguyên đã không còn xa nữa.
Thế lực của vương phủ thành Cát Châu đương nhiên rất mạnh.
Nhưng mà vào đến trong thành Kim Nguyên thì vương phủ Cát Châu vẫn còn chưa thâm nhập vào đó được.
Chỉ cần đến thành Kim Nguyên, thì tương đối an toàn rồi. Có thể nhân cơ hội đó để nghỉ ngơi.
Thật sự thì tình trạng cơ thể của Diệp Thanh lúc này không được tốt cho lắm.
Rất cần được nghỉ ngơi!
Hai huynh muội ra roi thúc ngựa lao nhanh trên đường.
Trên suốt đường đi, bọn họ không gặp thêm truy binh nào của Vương Phủ đuổi đến nữa.
Chắc hẳn, do bên phía vương phủ đã phái ra ba vị trưởng lão đạt cảnh giới Ngưng Nguyên, cũng như các cường giả Luyện Thể cấp chính nên hoàn toàn tin chắc vào phần thắng của hành động lần này.
Vì vậy không có chuẩn bị phái thêm các cường giả khác.
Vương phủ mất đi ba vị trưởng lão, để tin tức truyền về đến vương phủ đoán chừng vẫn cần mất một chút thời gian.
Và một chút thời gian này vừa vặn đủ để Diệp Thanh và Diệp Mạnh Lăng rút lui.
Lúc này bọn họ đã vào được bên trong thành Kinh Nguyên. Tạm thời Diệp Thanh có thể thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại, chuyện hắn cần làm nhất chính là tìm một khách điếm và nghỉ ngơi cho thật tốt.
Đem trạng thái của mình điều chỉnh về trạng thái tốt nhất.
Nếu không lại gặp cường địch thêm một lần nữa, sợ là hắn sẽ không đủ sức để đối phó.
Sắc trời cũng đã sắp tối. Bên trong thành Kim Nguyên, phồn hoa náo nhiệt.
Trên đường phố, có đủ các thể loại màu sắc. Có rất nhiều hàng quán màu sắc rực rỡ.
Có người đang thắp hoa đăng Khung cảnh trông cực kỳ đẹp. Trên bầu trời đêm, những ngôi sao rải rác lấp lóe.