Chương 23: Giết hết tất cả kẻ địch!
Đôi mắt cô bé đã nhắm chặt, khí tức trên người dần suy yếu.
"Muội muội!" Diệp Thanh rống lên.
Sát khí toàn thân hắn như trở thành thực chất.
Hắn vừa giết hai tên cường giả của Vương phủ.
Tên trưởng lão Vương phủ cuối cùng lại phát động thế công sắc bén, Diệp Thanh căn bản không kịp cứu muội muội!
Nhìn thấy muội muội trọng thương ngã gục, hai mắt Diệp Thanh lập tức đỏ rực lên như máu.
Thời khắc này trong lòng Diệp Thanh chỉ có một chữ.
Giết!
Giết hết tất cả kẻ địch!
Sau một khắc, Diệp Thanh vung Tu La Huyết Kiếm cắt qua một vết máu đỏ rực trên cánh tay phải.
Tu La Huyết Kiếm cắn nuốt máu tươi là có thể mạnh lên, mà máu của Diệp Thanh còn khủng bố hơn các cường giả Vương phủ ở đây.
Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu sao ẩn chứa sức mạnh không cách nào tưởng tượng.
Sau khi cắn nuốt máu tươi của Diệp Thanh, Tu La Huyết Kiếm toả ra hào quang đỏ như máu càng quỷ dị.
Sát khí Diệp Thanh phóng ra xổng thẳng lên tận trời.
"Ong!"
Diệp Thanh lao đến như mãnh hổ, thi triển ra Phong Kiếm Thuật.
Tu La Huyết Kiếm trong tay như một trận cuồng phong màu vàng càn quét ra.
Nhanh!
Kiếm của Diệp Thanh quá nhanh!
Trong nháy mắt, Phong Kiếm Thuật đã đột phá đến cảnh giới viên mãn!
Trưởng lão Vương phủ vừa định ra tay thì trong chớp mắt tiếp theo đã có một cái đầu bay lên.
Ông ta mất mạng trong nháy mắt!
Một kiếm đã giết chết ông ta ngay lập tức!
Trưởng lão Vương phủ Ngưng Nguyên cảnh tầng bốn đã ngã xuống.
Ở đây còn lại mười tên võ giả Vương phủ Luyện Thể.
Giờ phút này trong lòng chúng đã bị sợ hãi lấp đầy.
Ngay trong khoảnh khắc trưởng lão Vương phủ ngã xuống, tất cả cường giả Vương phủ đều bỏ chạy tứ tán.
Chúng thật sự đã sợ!
"Xoẹt!"
Diệp Thanh đánh tới.
Chỉ nghe từng tiếng kiếm reo vang lên, hơn mười cường giả cảnh giới Luyện Thể của Vương phủ đều đã bị chém đứt thân thể!
Chết!
Tất cả đều đã chết!
Một mình Diệp Thanh đã giết sạch đám cường địch Vương phủ.
Nhưng lúc này trong lòng Diệp Thanh không có chút vui sướng nào mà chỉ còn đau đớn vô tận.
"Vèo!"
Rất nhanh Diệp Thanh đã vọt tới bên cạnh muội muội xem xét thương thế của cô bé.
May quá, cô bé vẫn còn thở!
Diệp Thanh thở phào một hơi, lập tức lấy ra một viên Tiểu Hoàn đan để muội muội uống vào.
Đan dược Hoàng giai cực phẩm, Tiểu Hoàn đan có thể bổ sung khí huyết trong cơ thể, là đan dược chữa thương không tệ.
Sau khi muội muội uống Tiểu Hoàn đan vào thì trên gương mặt tái nhợt cũng dần dần khôi phục một chút huyết sắc.
Nhưng hơi thở của cô bé vẫn còn rất yếu.
Cô bé vốn đang bị chứng thể hàn lại trúng một chưởng của cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên làm chứng bệnh càng nghiêm trọng lên.
Thật ra nếu không phải trong cơ thể muội muội có hàn khí nồng đậm thì có lẽ đã chết ngay khi trúng đòn tấn công của trưởng lão Vương phủ rồi.
Hàn khí trong cơ thể muội muội cũng có thể hình thành phòng ngự vào thời khắc mấu chốt.
Nhưng sau khi chịu một chưởng thì hàn khí của cô bé càng rối loạn, không cách nào ngăn chặn.
"Ca ca, lạnh, lạnh quá!" Diệp Mạnh Lăng không ngừng run rẩy, ôm chặt lấy Diệp Thanh.
"Muội muội, đừng sợi Có ca ca ở đây, muội sẽ không sao đâu!"
Diệp Thanh lấy ra một cái bình nhỏ đựng tỉnh huyết của Tử Dương Dực Hỏa Hổ, trong đó còn lại rất nhiều, hắn đưa cho muội muội hắn uống vào.
"Muội muội!" Diệp Thanh rống lên.
Sát khí toàn thân hắn như trở thành thực chất.
Hắn vừa giết hai tên cường giả của Vương phủ.
Tên trưởng lão Vương phủ cuối cùng lại phát động thế công sắc bén, Diệp Thanh căn bản không kịp cứu muội muội!
Nhìn thấy muội muội trọng thương ngã gục, hai mắt Diệp Thanh lập tức đỏ rực lên như máu.
Thời khắc này trong lòng Diệp Thanh chỉ có một chữ.
Giết!
Giết hết tất cả kẻ địch!
Sau một khắc, Diệp Thanh vung Tu La Huyết Kiếm cắt qua một vết máu đỏ rực trên cánh tay phải.
Tu La Huyết Kiếm cắn nuốt máu tươi là có thể mạnh lên, mà máu của Diệp Thanh còn khủng bố hơn các cường giả Vương phủ ở đây.
Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu sao ẩn chứa sức mạnh không cách nào tưởng tượng.
Sau khi cắn nuốt máu tươi của Diệp Thanh, Tu La Huyết Kiếm toả ra hào quang đỏ như máu càng quỷ dị.
Sát khí Diệp Thanh phóng ra xổng thẳng lên tận trời.
"Ong!"
Diệp Thanh lao đến như mãnh hổ, thi triển ra Phong Kiếm Thuật.
Tu La Huyết Kiếm trong tay như một trận cuồng phong màu vàng càn quét ra.
Nhanh!
Kiếm của Diệp Thanh quá nhanh!
Trong nháy mắt, Phong Kiếm Thuật đã đột phá đến cảnh giới viên mãn!
Trưởng lão Vương phủ vừa định ra tay thì trong chớp mắt tiếp theo đã có một cái đầu bay lên.
Ông ta mất mạng trong nháy mắt!
Một kiếm đã giết chết ông ta ngay lập tức!
Trưởng lão Vương phủ Ngưng Nguyên cảnh tầng bốn đã ngã xuống.
Ở đây còn lại mười tên võ giả Vương phủ Luyện Thể.
Giờ phút này trong lòng chúng đã bị sợ hãi lấp đầy.
Ngay trong khoảnh khắc trưởng lão Vương phủ ngã xuống, tất cả cường giả Vương phủ đều bỏ chạy tứ tán.
Chúng thật sự đã sợ!
"Xoẹt!"
Diệp Thanh đánh tới.
Chỉ nghe từng tiếng kiếm reo vang lên, hơn mười cường giả cảnh giới Luyện Thể của Vương phủ đều đã bị chém đứt thân thể!
Chết!
Tất cả đều đã chết!
Một mình Diệp Thanh đã giết sạch đám cường địch Vương phủ.
Nhưng lúc này trong lòng Diệp Thanh không có chút vui sướng nào mà chỉ còn đau đớn vô tận.
"Vèo!"
Rất nhanh Diệp Thanh đã vọt tới bên cạnh muội muội xem xét thương thế của cô bé.
May quá, cô bé vẫn còn thở!
Diệp Thanh thở phào một hơi, lập tức lấy ra một viên Tiểu Hoàn đan để muội muội uống vào.
Đan dược Hoàng giai cực phẩm, Tiểu Hoàn đan có thể bổ sung khí huyết trong cơ thể, là đan dược chữa thương không tệ.
Sau khi muội muội uống Tiểu Hoàn đan vào thì trên gương mặt tái nhợt cũng dần dần khôi phục một chút huyết sắc.
Nhưng hơi thở của cô bé vẫn còn rất yếu.
Cô bé vốn đang bị chứng thể hàn lại trúng một chưởng của cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên làm chứng bệnh càng nghiêm trọng lên.
Thật ra nếu không phải trong cơ thể muội muội có hàn khí nồng đậm thì có lẽ đã chết ngay khi trúng đòn tấn công của trưởng lão Vương phủ rồi.
Hàn khí trong cơ thể muội muội cũng có thể hình thành phòng ngự vào thời khắc mấu chốt.
Nhưng sau khi chịu một chưởng thì hàn khí của cô bé càng rối loạn, không cách nào ngăn chặn.
"Ca ca, lạnh, lạnh quá!" Diệp Mạnh Lăng không ngừng run rẩy, ôm chặt lấy Diệp Thanh.
"Muội muội, đừng sợi Có ca ca ở đây, muội sẽ không sao đâu!"
Diệp Thanh lấy ra một cái bình nhỏ đựng tỉnh huyết của Tử Dương Dực Hỏa Hổ, trong đó còn lại rất nhiều, hắn đưa cho muội muội hắn uống vào.