Chương 1369
Ngay cả cậu chủ Vương tộc Yên Đô cũng bị mang đi, chớ nói chi là một cậu chủ nhà họ Lục Giang Thành như anh ta.
Hoàn toàn không cần phí sức.
Vương Nhất đi nhanh về phía anh ta, từ trên cao nhìn xuống anh ta.
Lục Kiệu thò đầu ra, cố lấy dũng khí, hỏi: “Mấy người, có thể coi như tôi chưa từng tới đây không?” . Chí?h chủ, rủ bạ? đọc ch??g ~ ??U???U?Ệ?.?? ~
Vương Nhất cười cười, cúi người xuống: “Cậu nói xem?”
“…”
Nhìn nụ cười sáng lạn trên mặt Vương Nhất, Lục Kiệu biết không có khả năng thả anh ta đi.
Nhất thời, anh ta hối hận đến xanh cả ruột, thầm hận chính mình vì sao phải chen chân vào vũng nước đục này, kết quả lại đưa chính mình dính vào.
Thật ra, từ lúc Tần Lô nói ra thân phận của Tần thị, Lục Kiệu đã muốn từ bỏ.
Nhạc si có đẹp hơn nữa, cũng là một người phụ nữ.
Phụ nữ cũng chỉ là vật trang trí.
Thế nhưng anh ta lại chưa từ bỏ ý định cứ như vậy trở về.
Có người thà làm đầu gà, cũng không làm đuôi phượng, mà có người, thà làm đuôi phượng, không làm đầu gà.
Nhà họ Lục anh ta ở Giang Thành là nhà giàu có, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, gần như là không có khả năng.
Vì thế, anh ta và ông nội Lục Viên nghĩ rất nhiều biện pháp, đều không làm nên chuyện gì.
Không còn cách nào khác sao?
Không, Lục Kiệu không muốn chấp nhận số phận như vậy.
Tần thị của Vương tộc Yên Đô, để cho anh ta thấy được hy vọng.
Nếu như có thể hợp ý, chiếm được thiện cảm của thiếu gia Vương tộc, cho dù chỉ là một đệ tử ngoại môn Tần thị, cũng có thể trợ giúp nhà họ Lục anh ta.
Lục Kiệu động tâm, sự tình cũng phát triển theo suy nghĩ của anh ta – – cho đến khi Vương Nhất đến.
Kế hoạch của anh ta, hoàn toàn bị Vương Nhất đập nát.
Tần Nam bị bắt, Tần Lô tử vong, anh ta hoàn toàn không có chỗ dựa.
“Anh muốn làm gì tôi?”
Lục Kiệu nhìn Vương Nhất, cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe không sợ hãi như vậy.
Vương Nhất cười cười: “Cái này tôi phải cẩn thận suy nghĩ, tôi muốn làm gì cậu.”
Có lẽ là trải qua nhiều chuyện, đối thủ của anh dần dần biến thành người của Yên Đô Vương tộc, mà những cậu ấm này không phải là Yên Đô Vương tộc kia, ngược lại không lọt vào mắt anh.
Lục Kiệu cắn răng: “Thả tôi ra, tôi có thể giúp anh mở thị trường Giang Thành!”
“Tôi biết, tập đoàn Lệ Tinh của cô Lý sau khi cô Nhạc si tới, ngay cả tập đoàn Kim thị, xí nghiệp đệ nhất Thiên An, cũng thúc ngựa khó theo, thị trường Thiên An đã bão hòa, thị trường Giang Thành, là mục tiêu kế tiếp của các người!”
“Ồ?”
Vương Nhất có chút kinh ngạc nhìn Lục Kiệu.
Hoàn toàn không cần phí sức.
Vương Nhất đi nhanh về phía anh ta, từ trên cao nhìn xuống anh ta.
Lục Kiệu thò đầu ra, cố lấy dũng khí, hỏi: “Mấy người, có thể coi như tôi chưa từng tới đây không?” . Chí?h chủ, rủ bạ? đọc ch??g ~ ??U???U?Ệ?.?? ~
Vương Nhất cười cười, cúi người xuống: “Cậu nói xem?”
“…”
Nhìn nụ cười sáng lạn trên mặt Vương Nhất, Lục Kiệu biết không có khả năng thả anh ta đi.
Nhất thời, anh ta hối hận đến xanh cả ruột, thầm hận chính mình vì sao phải chen chân vào vũng nước đục này, kết quả lại đưa chính mình dính vào.
Thật ra, từ lúc Tần Lô nói ra thân phận của Tần thị, Lục Kiệu đã muốn từ bỏ.
Nhạc si có đẹp hơn nữa, cũng là một người phụ nữ.
Phụ nữ cũng chỉ là vật trang trí.
Thế nhưng anh ta lại chưa từ bỏ ý định cứ như vậy trở về.
Có người thà làm đầu gà, cũng không làm đuôi phượng, mà có người, thà làm đuôi phượng, không làm đầu gà.
Nhà họ Lục anh ta ở Giang Thành là nhà giàu có, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, gần như là không có khả năng.
Vì thế, anh ta và ông nội Lục Viên nghĩ rất nhiều biện pháp, đều không làm nên chuyện gì.
Không còn cách nào khác sao?
Không, Lục Kiệu không muốn chấp nhận số phận như vậy.
Tần thị của Vương tộc Yên Đô, để cho anh ta thấy được hy vọng.
Nếu như có thể hợp ý, chiếm được thiện cảm của thiếu gia Vương tộc, cho dù chỉ là một đệ tử ngoại môn Tần thị, cũng có thể trợ giúp nhà họ Lục anh ta.
Lục Kiệu động tâm, sự tình cũng phát triển theo suy nghĩ của anh ta – – cho đến khi Vương Nhất đến.
Kế hoạch của anh ta, hoàn toàn bị Vương Nhất đập nát.
Tần Nam bị bắt, Tần Lô tử vong, anh ta hoàn toàn không có chỗ dựa.
“Anh muốn làm gì tôi?”
Lục Kiệu nhìn Vương Nhất, cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe không sợ hãi như vậy.
Vương Nhất cười cười: “Cái này tôi phải cẩn thận suy nghĩ, tôi muốn làm gì cậu.”
Có lẽ là trải qua nhiều chuyện, đối thủ của anh dần dần biến thành người của Yên Đô Vương tộc, mà những cậu ấm này không phải là Yên Đô Vương tộc kia, ngược lại không lọt vào mắt anh.
Lục Kiệu cắn răng: “Thả tôi ra, tôi có thể giúp anh mở thị trường Giang Thành!”
“Tôi biết, tập đoàn Lệ Tinh của cô Lý sau khi cô Nhạc si tới, ngay cả tập đoàn Kim thị, xí nghiệp đệ nhất Thiên An, cũng thúc ngựa khó theo, thị trường Thiên An đã bão hòa, thị trường Giang Thành, là mục tiêu kế tiếp của các người!”
“Ồ?”
Vương Nhất có chút kinh ngạc nhìn Lục Kiệu.