Chương 1313
Lãnh Nhan lập tức thu liễm sát khí lại, quay lại đằng sau Vương Nhất.
Thấy một màn này, Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi còn tưởng Vương Nhất đã sợ, lập tức nụ cười trên mặt càng sâu.
“Oắt con, bây giờ biết sợ rồi à, đã muộn rồi! Phế đi nhiều cao thủ của nhà họ Nhan tôi như thế, cậu cảm thấy cậu còn có mạng để sống nữa không?”
Nhan Cẩm Lai mặt mày tràn ngập sát ý.
Nhan Dịch Phi cũng tức giận nhìn Lãnh Nhan: “Còn dám cầm dao ném tôi, lát nữa đừng giết cô gái này, tôi muốn chơi cô ta trước, xem cô ta ở trên giường có mạnh như này không?”
Thiết Diện không nói tiếng nào, chỉ cầm thanh đao, đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.
Vương Nhất quay đầu nói với Lý Khinh Hồng: “Em lên xe đợi anh.”
“Được.”
Lý Khinh Hồng không từ chối, xoay người chạy về phía xe của mình.
Cô biết rõ, ở đây sẽ chỉ liên lụy tới Vương Nhất.
Hành vi này càng khiến mắt của Nhan Dịch Phi hơi nheo lại: “Tôi khuyên anh vẫn nên ngoan ngoãn để Lý Khinh Hồng về Yên Kinh, như vậy tôi có lẽ còn có thể giữ lại một mạng của anh!”
Vương Nhất cười khinh thường: “Chẳng qua chỉ có một sát thủ của biên giới phía Tây, các người tự tin vậy à?”
Nhan Cẩm Lai cũng không tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn anh: “Nếu đã như vậy, Thiết Diện, đi giết cậu ta, ân tình cậu nợ nhà họ Nhan tôi sẽ xí xóa, cậu tự do rồi!”
Thiết Diện trầm mặc một lúc, cuối cùng cầm đao đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.
Dưới chiếc mặt nạ là một gương mặt cực kỳ lạnh lùng.
“Tôi không muốn ra tay, các người vẫn là tự kết liễu đi!”
Giọng nói của ông ta khàn khàn, nói xong thì thuận tay ném ra một con dao.
Vương Nhất không đi nhặt, chỉ bỗng nhiên hỏi: “Mục Lang sao rồi?”
Xoạt!
Lời này vừa dứt, Thiết Diện cả người run rẩy kịch liệt.
Bởi vì đeo mặt nạ nên Vương Nhất không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta như nào, nhưng anh đoán ra được, nhất định rất sững sờ.
Ông ta vô thức lùi lại một bước, không dám tin mà hỏi: “Cậu sao lại biết cái tên này?”
Mục Lang không phải ai khác, chính là chủ của biên giới phía Tây.
Trước đây, chủ nhân của bốn biên giới Đông Tây Nam Bắc cạnh tranh vị trí Ẩn chủ, chủ của biên giới phía Bắc dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại chủ nhân của ba biên giới khác, Mục Lang của biên giới phía Tây là người thua sớm nhất.
Tên và thân phận của chủ nhân bốn biên giới đều bảo mật, người này sao lại biết?
Vương Nhất nhìn Thiết Diện, tiếp tục nói: “Thiết Diện, tôi từng nghe nói những chuyện về ông, đi lại trong bốn biên giới, sống dựa vào đơn hàng ám sát, một nhiệm vụ nổi tiếng nhất trong đó…”
Thấy một màn này, Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi còn tưởng Vương Nhất đã sợ, lập tức nụ cười trên mặt càng sâu.
“Oắt con, bây giờ biết sợ rồi à, đã muộn rồi! Phế đi nhiều cao thủ của nhà họ Nhan tôi như thế, cậu cảm thấy cậu còn có mạng để sống nữa không?”
Nhan Cẩm Lai mặt mày tràn ngập sát ý.
Nhan Dịch Phi cũng tức giận nhìn Lãnh Nhan: “Còn dám cầm dao ném tôi, lát nữa đừng giết cô gái này, tôi muốn chơi cô ta trước, xem cô ta ở trên giường có mạnh như này không?”
Thiết Diện không nói tiếng nào, chỉ cầm thanh đao, đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.
Vương Nhất quay đầu nói với Lý Khinh Hồng: “Em lên xe đợi anh.”
“Được.”
Lý Khinh Hồng không từ chối, xoay người chạy về phía xe của mình.
Cô biết rõ, ở đây sẽ chỉ liên lụy tới Vương Nhất.
Hành vi này càng khiến mắt của Nhan Dịch Phi hơi nheo lại: “Tôi khuyên anh vẫn nên ngoan ngoãn để Lý Khinh Hồng về Yên Kinh, như vậy tôi có lẽ còn có thể giữ lại một mạng của anh!”
Vương Nhất cười khinh thường: “Chẳng qua chỉ có một sát thủ của biên giới phía Tây, các người tự tin vậy à?”
Nhan Cẩm Lai cũng không tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn anh: “Nếu đã như vậy, Thiết Diện, đi giết cậu ta, ân tình cậu nợ nhà họ Nhan tôi sẽ xí xóa, cậu tự do rồi!”
Thiết Diện trầm mặc một lúc, cuối cùng cầm đao đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.
Dưới chiếc mặt nạ là một gương mặt cực kỳ lạnh lùng.
“Tôi không muốn ra tay, các người vẫn là tự kết liễu đi!”
Giọng nói của ông ta khàn khàn, nói xong thì thuận tay ném ra một con dao.
Vương Nhất không đi nhặt, chỉ bỗng nhiên hỏi: “Mục Lang sao rồi?”
Xoạt!
Lời này vừa dứt, Thiết Diện cả người run rẩy kịch liệt.
Bởi vì đeo mặt nạ nên Vương Nhất không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta như nào, nhưng anh đoán ra được, nhất định rất sững sờ.
Ông ta vô thức lùi lại một bước, không dám tin mà hỏi: “Cậu sao lại biết cái tên này?”
Mục Lang không phải ai khác, chính là chủ của biên giới phía Tây.
Trước đây, chủ nhân của bốn biên giới Đông Tây Nam Bắc cạnh tranh vị trí Ẩn chủ, chủ của biên giới phía Bắc dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại chủ nhân của ba biên giới khác, Mục Lang của biên giới phía Tây là người thua sớm nhất.
Tên và thân phận của chủ nhân bốn biên giới đều bảo mật, người này sao lại biết?
Vương Nhất nhìn Thiết Diện, tiếp tục nói: “Thiết Diện, tôi từng nghe nói những chuyện về ông, đi lại trong bốn biên giới, sống dựa vào đơn hàng ám sát, một nhiệm vụ nổi tiếng nhất trong đó…”