Chương 1312
“Thiếu chủ, anh nói người đó đến từ biên giới phía Tây?”
“Không sai.”
Vương Nhất gật đầu, trầm giọng nói: “Thân pháp vừa rồi của anh ta, còn cả cách che đậy khí tức đều giống hệt với những người của biên giới phía Tây.”
Nước H có bốn biên cảnh Đông – Tây – Nam – Bắc, mỗi một biên cảnh đều có trọng binh canh giữ.
Vương Nhất là Ẩn chủ, trấn thủ biến giới phía Bắc, biên giới phía Đông, biên giới phía Tây, biên giới phía Nam đương nhiên cũng có một vị chủ soái trấn thủ.
Chỉ có điều, chiến tích mấy năm nay của Vương Nhất đã vượt qua ba biên giới còn lại.
Trang bị của vệ sĩ Ẩn Vu, cũng là thứ tối tân nhất trong bốn biên giới, điều này khó tránh khiến chủ soái của ba biên giới kia sinh lòng bất mãn.
“Vậy thì thú vị rồi.”
Khóe miệng của Lãnh Nhan cũng nhếch lên nở nụ cười lãnh khốc: “Đường đường là cường giả của biên giới phía Tây, vậy mà lại thần phục nhà họ Nhan.”
Sau khi cô ta đi theo Vương Nhất, cũng từng sống một khoảng thời gian ở bốn biên giới.
Nơi đó con người dũng mãnh, chiến sự lớn bé không ngừng, tùy tiện một người đặt ở bên ngoài cũng là cao thủ tuyệt đỉnh.
Càng đừng nói cường giả nổi tiếng ở trong bốn biên giới lẫy lừng.
Tuy nhiên, Vương Nhất lại chỉ liếc nhìn, mất đi hứng thú.
Ngoảnh đầu nhìn sang Nhan Cẩm Lai: “Đây chính là chỗ dựa của ông sao?”
“Không sai, cậu ta tên Thiết Diện, đến từ biên giới phía Tây!”
Nhan Cẩm Lai cười lớn, đi tới bên cạnh Thiết Diện: “Cậu ta mới là cường giả số một của nhà họ Nhan tôi, hộ vệ của cậu có mạnh nữa có thể mạnh hơn Thiết Diện ư?”
“Vậy thì không dễ nói.”
Lãnh Nhan cười lạnh: “Theo như tôi biết, biên giới phía Tây ở trong bốn biên giới của nước H, chỉ có thể tính là tồn tại đứng bét, hoàn toàn không thể so sánh với biên giới phía Bắc, một cao thủ bước ra từ biên giới phía Tây, có gì đáng để ngông cuồng chứ?”
“Hỗn láo!”
Nhan Cẩm Lai bỗng nổi giận, chỉ vào Lãnh Nhan nói: “Ranh con, nói phét không biết ngượng mồm! Cô từng tới biên giới phía Tây chưa? Đợi cô đến biên giới phía Tây thì sẽ phát hiện, bản lĩnh mà cô lấy làm kiêu ngạo căn bản không có chỗ dùng!”
“Ba, đừng phí lời với cô ta, cô ta căn bản không biết chỗ đáng sợ của sát thủ ở biên giới phía Tây!”
Lúc này, Nhan Dịch Phi cũng không sợ nữa, sau khi nhìn thấy Thiết Diện thì anh ta giống như tìm được chìa khóa chuyển bại thành thắng, vẻ mặt kiêu ngạo.
Theo bọn họ thấy, Lãnh Nhan có mạnh nữa, cũng không thể từng tới nơi sinh tử vô thương như biên giới phía Tây, càng không thể so sánh được với sát thủ của biên giới phía Tây như Thiết Diện.
“Hiếp người quá đáng…”
Lãnh Nhan nổi giận.
Khi cô ta và thiếu chủ hô mưa gọi gió ở biên giới phía Tây, anh ta còn không biết đang chơi bời ở đâu.
“Lãnh Nhan!”
Vương Nhất lại đột nhiên quát một tiếng.
“Không sai.”
Vương Nhất gật đầu, trầm giọng nói: “Thân pháp vừa rồi của anh ta, còn cả cách che đậy khí tức đều giống hệt với những người của biên giới phía Tây.”
Nước H có bốn biên cảnh Đông – Tây – Nam – Bắc, mỗi một biên cảnh đều có trọng binh canh giữ.
Vương Nhất là Ẩn chủ, trấn thủ biến giới phía Bắc, biên giới phía Đông, biên giới phía Tây, biên giới phía Nam đương nhiên cũng có một vị chủ soái trấn thủ.
Chỉ có điều, chiến tích mấy năm nay của Vương Nhất đã vượt qua ba biên giới còn lại.
Trang bị của vệ sĩ Ẩn Vu, cũng là thứ tối tân nhất trong bốn biên giới, điều này khó tránh khiến chủ soái của ba biên giới kia sinh lòng bất mãn.
“Vậy thì thú vị rồi.”
Khóe miệng của Lãnh Nhan cũng nhếch lên nở nụ cười lãnh khốc: “Đường đường là cường giả của biên giới phía Tây, vậy mà lại thần phục nhà họ Nhan.”
Sau khi cô ta đi theo Vương Nhất, cũng từng sống một khoảng thời gian ở bốn biên giới.
Nơi đó con người dũng mãnh, chiến sự lớn bé không ngừng, tùy tiện một người đặt ở bên ngoài cũng là cao thủ tuyệt đỉnh.
Càng đừng nói cường giả nổi tiếng ở trong bốn biên giới lẫy lừng.
Tuy nhiên, Vương Nhất lại chỉ liếc nhìn, mất đi hứng thú.
Ngoảnh đầu nhìn sang Nhan Cẩm Lai: “Đây chính là chỗ dựa của ông sao?”
“Không sai, cậu ta tên Thiết Diện, đến từ biên giới phía Tây!”
Nhan Cẩm Lai cười lớn, đi tới bên cạnh Thiết Diện: “Cậu ta mới là cường giả số một của nhà họ Nhan tôi, hộ vệ của cậu có mạnh nữa có thể mạnh hơn Thiết Diện ư?”
“Vậy thì không dễ nói.”
Lãnh Nhan cười lạnh: “Theo như tôi biết, biên giới phía Tây ở trong bốn biên giới của nước H, chỉ có thể tính là tồn tại đứng bét, hoàn toàn không thể so sánh với biên giới phía Bắc, một cao thủ bước ra từ biên giới phía Tây, có gì đáng để ngông cuồng chứ?”
“Hỗn láo!”
Nhan Cẩm Lai bỗng nổi giận, chỉ vào Lãnh Nhan nói: “Ranh con, nói phét không biết ngượng mồm! Cô từng tới biên giới phía Tây chưa? Đợi cô đến biên giới phía Tây thì sẽ phát hiện, bản lĩnh mà cô lấy làm kiêu ngạo căn bản không có chỗ dùng!”
“Ba, đừng phí lời với cô ta, cô ta căn bản không biết chỗ đáng sợ của sát thủ ở biên giới phía Tây!”
Lúc này, Nhan Dịch Phi cũng không sợ nữa, sau khi nhìn thấy Thiết Diện thì anh ta giống như tìm được chìa khóa chuyển bại thành thắng, vẻ mặt kiêu ngạo.
Theo bọn họ thấy, Lãnh Nhan có mạnh nữa, cũng không thể từng tới nơi sinh tử vô thương như biên giới phía Tây, càng không thể so sánh được với sát thủ của biên giới phía Tây như Thiết Diện.
“Hiếp người quá đáng…”
Lãnh Nhan nổi giận.
Khi cô ta và thiếu chủ hô mưa gọi gió ở biên giới phía Tây, anh ta còn không biết đang chơi bời ở đâu.
“Lãnh Nhan!”
Vương Nhất lại đột nhiên quát một tiếng.