Chương 1300
Nhan Dịch Phi càng phẫn nộ nói: “Nói thật với anh, Lý Thiên Dương đã bị người của tôi bắt đi, sống chết của ông ta, bây giờ nằm trong tay tôi, anh lẽ nào không quan tâm tới sống chết của ba anh hay sao?”
“Vậy sao?”
Vương Nhất cười lạnh lùng: “Không bằng, anh gọi một cú điện thoại, hỏi xem người của anh còn ở trên cõi đời này không?”
“…”
Lời này vừa dứt, Nhan Dịch Phi lập tức thay đổi sắc mặt, Lý Tinh Sở và Vương Lâm nhìn nhau, trong lòng cũng nổi lên một dự cảm chẳng lành.
Rất nhanh, Nhan Dịch Phi lại cười lên: “Phô trương thanh thế, anh cảm thấy tôi sẽ tin lời của anh hay sao?”
“Có tin hay không là do anh, dù sao dựa vào hành vi của anh ngày hôm nay, nhà họ Nhan tất vong!”
Nhan Dịch Phi tức quá hóa cười: “Được, nếu anh đã không biết trời cao đất dày như vậy, tôi bây giờ gọi người giết ba của anh!”
Nói xong thì rút điện thoại ra, gọi một cuộc.
“Vương Nhất, ba rốt cuộc sao rồi?”
Lý Khinh Hồng lập tức khẩn trương, trong mắt tràn ngập sự tự trách và lo lắng.
Nếu không phải do cô cố chấp muốn đến nhà họ Kim cắt đứt với Kim Thúy Như thì cũng sẽ không rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Vương Nhất lại cho cô một ánh mắt yên tâm: “Em tin anh không?”
Lý Khinh Hồng chợt ngây người, sau đó gật đầu.
Cô của bây giờ, tin tưởng Vương Nhất vô điều kiện.
Tút tút tút…
Điện thoại của Nhan Dịch Phi mãi không có ai nghe.
Gọi hai lần, ba lần, đều có kết quả như nhau.
Trái tim của anh ta cũng theo đó mà chìm xuống.
“Mau, gọi người tiếp ứng bên đó xem thử xảy ra chuyện gì?” Anh ta gầm lên trong điện thoại.
Rất nhanh đã có phản hồi.
Chỉ có điều, giọng nói của người ở đầu bên kia vô cùng hoảng sợ.
“Cậu, cậu chủ, người của chúng ta bị hai cô gái giết hết rồi!”
Giọng nói khá lớn, ngay cả Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ở cách đó không xa cũng có thể nghe thấy.
Xoạt một cái, vẻ mặt của Nhan Dịch Phi lập tức trở nên sững sờ, sau đó nổi giận.
“Các người đều là phế vật à? Mười mấy người đó, vậy mà bị hai cô gái giết?”
“Không phải, cậu chủ, hai cô gái đó đều quá mạnh, sợ rằng ngay cả cao thủ giỏi nhất của nhà họ Nhan cũng không phải đối thủ!”
“Cô gái dáng cao gần như giết người trong nháy mắt, cô gái nhỏ kia, cô ta… cô ta có thể gọi sâu, có mấy anh em đều bị cắn chết!”
Giọng nói của tên thủ hạ cực kỳ sợ hãi, thậm chí mang theo âm run mãnh liệt.
“Hì hì, tìm được anh rồi.”
“Vậy sao?”
Vương Nhất cười lạnh lùng: “Không bằng, anh gọi một cú điện thoại, hỏi xem người của anh còn ở trên cõi đời này không?”
“…”
Lời này vừa dứt, Nhan Dịch Phi lập tức thay đổi sắc mặt, Lý Tinh Sở và Vương Lâm nhìn nhau, trong lòng cũng nổi lên một dự cảm chẳng lành.
Rất nhanh, Nhan Dịch Phi lại cười lên: “Phô trương thanh thế, anh cảm thấy tôi sẽ tin lời của anh hay sao?”
“Có tin hay không là do anh, dù sao dựa vào hành vi của anh ngày hôm nay, nhà họ Nhan tất vong!”
Nhan Dịch Phi tức quá hóa cười: “Được, nếu anh đã không biết trời cao đất dày như vậy, tôi bây giờ gọi người giết ba của anh!”
Nói xong thì rút điện thoại ra, gọi một cuộc.
“Vương Nhất, ba rốt cuộc sao rồi?”
Lý Khinh Hồng lập tức khẩn trương, trong mắt tràn ngập sự tự trách và lo lắng.
Nếu không phải do cô cố chấp muốn đến nhà họ Kim cắt đứt với Kim Thúy Như thì cũng sẽ không rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Vương Nhất lại cho cô một ánh mắt yên tâm: “Em tin anh không?”
Lý Khinh Hồng chợt ngây người, sau đó gật đầu.
Cô của bây giờ, tin tưởng Vương Nhất vô điều kiện.
Tút tút tút…
Điện thoại của Nhan Dịch Phi mãi không có ai nghe.
Gọi hai lần, ba lần, đều có kết quả như nhau.
Trái tim của anh ta cũng theo đó mà chìm xuống.
“Mau, gọi người tiếp ứng bên đó xem thử xảy ra chuyện gì?” Anh ta gầm lên trong điện thoại.
Rất nhanh đã có phản hồi.
Chỉ có điều, giọng nói của người ở đầu bên kia vô cùng hoảng sợ.
“Cậu, cậu chủ, người của chúng ta bị hai cô gái giết hết rồi!”
Giọng nói khá lớn, ngay cả Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ở cách đó không xa cũng có thể nghe thấy.
Xoạt một cái, vẻ mặt của Nhan Dịch Phi lập tức trở nên sững sờ, sau đó nổi giận.
“Các người đều là phế vật à? Mười mấy người đó, vậy mà bị hai cô gái giết?”
“Không phải, cậu chủ, hai cô gái đó đều quá mạnh, sợ rằng ngay cả cao thủ giỏi nhất của nhà họ Nhan cũng không phải đối thủ!”
“Cô gái dáng cao gần như giết người trong nháy mắt, cô gái nhỏ kia, cô ta… cô ta có thể gọi sâu, có mấy anh em đều bị cắn chết!”
Giọng nói của tên thủ hạ cực kỳ sợ hãi, thậm chí mang theo âm run mãnh liệt.
“Hì hì, tìm được anh rồi.”