Chương 1270
Để thu mua được Lệ Tinh, Kim thị đã trực tiếp đưa ra mức giá 90 nghìn tỷ, quả thực tràn đầy thành ý… Điều này cho thấy ngoài trừ tài chính bên ngoài của bản thân Kim thị thì còn có thế lực ngoại bang đứng sau hỗ trợ bọn họ.
Nhưng thế lực này là ai, Vương Nhất cũng không biết, nhưng anh có thể nhận ra Kim thị thật sự rất có thành ý.
Đáng tiếc lại bị một người phụ nữ ngu ngốc như Thành Trâm làm cho rối tung cả lên.
Có thể đưa ra 90 nghìn tỷ đã là giới hạn rồi, nhưng Thành Trâm lại tự quyết định, trực tiếp nâng giá lên đến 150 nghìn tỷ.
Điều này trực tiếp chặt đứt đường lui của Kim thị.
“Thế nào, Kim thị của các người xảy ra vấn đề gì à?”
Vương Nhất nhìn Thành Trâm với vẻ mặt trêu tức, bật cười thành tiếng hỏi.
Sắc mặt của Thành Trâm vô cùng khó coi, mặc dù không cứu được thể diện nhưng cô ta vẫn hạ quyết tâm nói: “Tôi đổi ý rồi, chỉ 90 nghìn tỷ thôi!”
“Lạ thật, chẳng phải vừa rồi còn nói 150 nghìn tỷ cũng được mà, sao lại đột ngột thay đổi thành 90 nghìn tỷ vậy?”
Vương Nhất cố tình bày ra dáng vẻ khó hiểu, hỏi ngược lại: “Thành tổng, đây không phải là trò đùa trẻ con, Lệ Tinh của chúng tôi đã lấy ra thành ý thì Kim thị của các người cũng không thể nói không giữ lời được.”
“Cho các người 90 nghìn tỷ là đã quá nhiều rồi, đừng không biết điều như thế!”
Thành Trâm trừng mắt, sau đó nhìn về phía Lý Khinh Hồng: “Lệ Tinh của các người hiện tại chỉ đáng giá 150 tỷ, cho dù sau này phát triểu tốt cũng không bao giờ đạt đến mức 90 nghìn tỷ. Các người đã kiếm được mối lớn rồi!”
Lý Khinh Hồng mỉm cười lạnh lùng, đột nhiên cũng không trở nên nóng vội nữa: “Thành Trâm, điều quan trọng nhất trong làm ăn chính là chữ tín, lúc thì cô bảo 150 nghìn tỷ, lúc thì lại nói 90 nghìn tỷ, cô đang đi chợ mua đồ ăn sao? Bảo tôi làm sao có thể tin tưởng cô được đây?”
“Lý Khinh Hồng, cô đừng không biết thức thời!”
Lý Khinh Hồng cao cao tại thượng, mỉm cười đầy châm chọc khiến cho Thành Trâm cảm thấy đau lòng, lập tức trở nên giận dữ: “Ở trước mặt Kim thị, các người chỉ có thể thỏa hiệp, nếu không đợi đến khi Kim thị tấn công trên diện rộng thì Lệ Tinh của các người chỉ còn một con đường phá sản thôi!”
Đứng trước lời uy hiếp của Thành Trâm, Lý Khinh Hồng cũng không để trong lòng.
“Trở về nói cho Kim Thúy Như biết, nếu như cô ta muốn chiến đấu trên thương trường thì tôi sẵn sàng chiến đấu cùng cô ta!”
“Về phần cô…”
Ánh mắt của Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng: “Cút ra khỏi Lệ Tinh ngay cho tôi!”
Mặc dù giọng nói của Lý Khinh Hồng không nặng, nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, Thành Trâm hoàn toàn không phải là đối thủ.
Trong lúc nhất thời, cả người cô ta run lên, ánh mắt có chút hoảng sợ nhìn Lý Khinh Hồng: “Cô, cô dám bảo tôi cút đi?”
“Thế nào, còn muốn tôi đích thân tiễn cô ra ngoài sao?”
Lý Khinh Hồng quay đầu nói với Tiêu Đào: “Thông báo cho bộ phận bảo an ném cô ta ra ngoài cho tôi. Nếu như dám phản kháng thì cứ đưa đến cục công an với tội danh vô cớ gây sự!”
Nhưng thế lực này là ai, Vương Nhất cũng không biết, nhưng anh có thể nhận ra Kim thị thật sự rất có thành ý.
Đáng tiếc lại bị một người phụ nữ ngu ngốc như Thành Trâm làm cho rối tung cả lên.
Có thể đưa ra 90 nghìn tỷ đã là giới hạn rồi, nhưng Thành Trâm lại tự quyết định, trực tiếp nâng giá lên đến 150 nghìn tỷ.
Điều này trực tiếp chặt đứt đường lui của Kim thị.
“Thế nào, Kim thị của các người xảy ra vấn đề gì à?”
Vương Nhất nhìn Thành Trâm với vẻ mặt trêu tức, bật cười thành tiếng hỏi.
Sắc mặt của Thành Trâm vô cùng khó coi, mặc dù không cứu được thể diện nhưng cô ta vẫn hạ quyết tâm nói: “Tôi đổi ý rồi, chỉ 90 nghìn tỷ thôi!”
“Lạ thật, chẳng phải vừa rồi còn nói 150 nghìn tỷ cũng được mà, sao lại đột ngột thay đổi thành 90 nghìn tỷ vậy?”
Vương Nhất cố tình bày ra dáng vẻ khó hiểu, hỏi ngược lại: “Thành tổng, đây không phải là trò đùa trẻ con, Lệ Tinh của chúng tôi đã lấy ra thành ý thì Kim thị của các người cũng không thể nói không giữ lời được.”
“Cho các người 90 nghìn tỷ là đã quá nhiều rồi, đừng không biết điều như thế!”
Thành Trâm trừng mắt, sau đó nhìn về phía Lý Khinh Hồng: “Lệ Tinh của các người hiện tại chỉ đáng giá 150 tỷ, cho dù sau này phát triểu tốt cũng không bao giờ đạt đến mức 90 nghìn tỷ. Các người đã kiếm được mối lớn rồi!”
Lý Khinh Hồng mỉm cười lạnh lùng, đột nhiên cũng không trở nên nóng vội nữa: “Thành Trâm, điều quan trọng nhất trong làm ăn chính là chữ tín, lúc thì cô bảo 150 nghìn tỷ, lúc thì lại nói 90 nghìn tỷ, cô đang đi chợ mua đồ ăn sao? Bảo tôi làm sao có thể tin tưởng cô được đây?”
“Lý Khinh Hồng, cô đừng không biết thức thời!”
Lý Khinh Hồng cao cao tại thượng, mỉm cười đầy châm chọc khiến cho Thành Trâm cảm thấy đau lòng, lập tức trở nên giận dữ: “Ở trước mặt Kim thị, các người chỉ có thể thỏa hiệp, nếu không đợi đến khi Kim thị tấn công trên diện rộng thì Lệ Tinh của các người chỉ còn một con đường phá sản thôi!”
Đứng trước lời uy hiếp của Thành Trâm, Lý Khinh Hồng cũng không để trong lòng.
“Trở về nói cho Kim Thúy Như biết, nếu như cô ta muốn chiến đấu trên thương trường thì tôi sẵn sàng chiến đấu cùng cô ta!”
“Về phần cô…”
Ánh mắt của Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng: “Cút ra khỏi Lệ Tinh ngay cho tôi!”
Mặc dù giọng nói của Lý Khinh Hồng không nặng, nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, Thành Trâm hoàn toàn không phải là đối thủ.
Trong lúc nhất thời, cả người cô ta run lên, ánh mắt có chút hoảng sợ nhìn Lý Khinh Hồng: “Cô, cô dám bảo tôi cút đi?”
“Thế nào, còn muốn tôi đích thân tiễn cô ra ngoài sao?”
Lý Khinh Hồng quay đầu nói với Tiêu Đào: “Thông báo cho bộ phận bảo an ném cô ta ra ngoài cho tôi. Nếu như dám phản kháng thì cứ đưa đến cục công an với tội danh vô cớ gây sự!”