Chương 1241
Hốc mắt của Kim Thành Phong ươn ướt, Kim Tuân thì lệ rơi đầy mặt, rơi nước mắt kích động.
Bọn họ trải qua sự hưng thịnh và lụi bại của nhà họ Kim, lên voi xuống chó, bọn họ cuối cùng cũng hiểu con đường rõ ràng nhất.
Tiền có nhiều nữa, quyền có lớn nữa, cũng không quan trọng bằng tình thân lúc ban đầu.
Nếu trước kia Kim Tuân có thể đối đãi với Kim Thúy Như giống như đỗi đãi với cháu ruột của mình, nhà họ Kim bây giờ nhất định sẽ có kết cục khác.
Đáng tiếc, không có nếu như, cái có chỉ là sự trân trọng của hiện tại.
Vương Nhất cũng nở nụ cười.
Thật ra không ai sinh ra đã xấu, buông bỏ việc chạy theo danh lợi, chỉ có những thứ thuần túy nhất.
Y si nói với bọn họ: “Mặt của Kim Thanh Vân bị bỏng rất nặng, khôi phục hoàn toàn là không thể, nhưng tôi đã loại bỏ vết bỏng trên mặt anh ta, sau này cố gắng điều trị, vẫn có thể ra ngoài gặp người khác.”
“Còn Kim Thành Vũ cậu ta đã tỉnh, chỉ có điều nửa đời sau phải sống trên xe lăn.”
“Cảm ơn ngài Y si, cảm ơn ngài Y si!”
Kết quả này đã đủ khiến bọn họ vui vẻ rồi.
Chỉ cần Kim Thành Vũ tỉnh lại, dùng hình thức gì để sống, bọn họ không để tâm.
“Nếu đã như vậy thì đi vào thăm đi.”
Y si nghiêng người tránh ra, Kim Tuân và Kim Thành Phong vội vàng đi vào.
Vương Nhất đi theo sau.
Chỉ thấy trên giường bệnh có hai người trẻ tuổi.
Kim Thanh Vân tháo lớp băng dày ra, tuy trên gương mặt vẫn có vết sưng tấy do bị bỏng, nhưng đã lành lại rất nhiều.
Kim Thành Vũ cũng ngồi trên giường với vẻ mặt bình tĩnh, hôn mê quá lâu, đột nhiên tỉnh lại, anh ta có hơi không chịu được ánh mặt trời ở bên ngoài, không nhịn được mà nheo mắt lại.
“Thành Vũ, Thanh Vân…”
“Anh họ!”
Kim Tuân và Kim Thành Phong cũng kích động mà gọi.
Kim Thành Vũ và Kim Thanh Vân quay đầu lại, nhìn bọn họ, cả hai đều ngây ra.
“Ông nội!”
“Thành Phong!”
Bốn người ôm nhau, nhìn một màn này, Vương Nhất cũng khẽ mỉm cười.
Anh biết, ân oán của 5 năm trước đã kết thúc.
“Đi thôi.”
Vương Nhất định xoay người rời đi.
Vào lúc này lại truyền tới hai tiếng quát đầy phẫn nộ.
“Vương Nhất, là cậu!”
“Cậu còn dám đến đây!”
Kim ThànhVũ và Kim Thanh Vân quát lên đầy giận dữ, vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ.
Bọn họ trải qua sự hưng thịnh và lụi bại của nhà họ Kim, lên voi xuống chó, bọn họ cuối cùng cũng hiểu con đường rõ ràng nhất.
Tiền có nhiều nữa, quyền có lớn nữa, cũng không quan trọng bằng tình thân lúc ban đầu.
Nếu trước kia Kim Tuân có thể đối đãi với Kim Thúy Như giống như đỗi đãi với cháu ruột của mình, nhà họ Kim bây giờ nhất định sẽ có kết cục khác.
Đáng tiếc, không có nếu như, cái có chỉ là sự trân trọng của hiện tại.
Vương Nhất cũng nở nụ cười.
Thật ra không ai sinh ra đã xấu, buông bỏ việc chạy theo danh lợi, chỉ có những thứ thuần túy nhất.
Y si nói với bọn họ: “Mặt của Kim Thanh Vân bị bỏng rất nặng, khôi phục hoàn toàn là không thể, nhưng tôi đã loại bỏ vết bỏng trên mặt anh ta, sau này cố gắng điều trị, vẫn có thể ra ngoài gặp người khác.”
“Còn Kim Thành Vũ cậu ta đã tỉnh, chỉ có điều nửa đời sau phải sống trên xe lăn.”
“Cảm ơn ngài Y si, cảm ơn ngài Y si!”
Kết quả này đã đủ khiến bọn họ vui vẻ rồi.
Chỉ cần Kim Thành Vũ tỉnh lại, dùng hình thức gì để sống, bọn họ không để tâm.
“Nếu đã như vậy thì đi vào thăm đi.”
Y si nghiêng người tránh ra, Kim Tuân và Kim Thành Phong vội vàng đi vào.
Vương Nhất đi theo sau.
Chỉ thấy trên giường bệnh có hai người trẻ tuổi.
Kim Thanh Vân tháo lớp băng dày ra, tuy trên gương mặt vẫn có vết sưng tấy do bị bỏng, nhưng đã lành lại rất nhiều.
Kim Thành Vũ cũng ngồi trên giường với vẻ mặt bình tĩnh, hôn mê quá lâu, đột nhiên tỉnh lại, anh ta có hơi không chịu được ánh mặt trời ở bên ngoài, không nhịn được mà nheo mắt lại.
“Thành Vũ, Thanh Vân…”
“Anh họ!”
Kim Tuân và Kim Thành Phong cũng kích động mà gọi.
Kim Thành Vũ và Kim Thanh Vân quay đầu lại, nhìn bọn họ, cả hai đều ngây ra.
“Ông nội!”
“Thành Phong!”
Bốn người ôm nhau, nhìn một màn này, Vương Nhất cũng khẽ mỉm cười.
Anh biết, ân oán của 5 năm trước đã kết thúc.
“Đi thôi.”
Vương Nhất định xoay người rời đi.
Vào lúc này lại truyền tới hai tiếng quát đầy phẫn nộ.
“Vương Nhất, là cậu!”
“Cậu còn dám đến đây!”
Kim ThànhVũ và Kim Thanh Vân quát lên đầy giận dữ, vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ.