Chương 48: Cuối cùng chị cũng tới rồi
Trong khi buổi biểu diễn của Lạc Hy bắt đầu, Tiêu Dao liền rời đi. Sau đó, cô liên lạc với Dương Trì nhưng khổ nỗi không hiểu sao đường dây điện thoại kết nối đã bị ngắt. Cô chắc chắn giờ này Dương Trì đã ở đó lên bắt xe nhanh chóng tiến tới nơi đó.
Có lẽ thằng nhóc Dương Trì đang ở đó. Nhưng mà…sao không thể…Hừ …Phải đến đó thôi!
Nhưng cô đâu biết một màn lưới đang trực trờ để vây bắt cô…
Tại khách sạn Howerlm
Sau khi trang điểm thành một gương mặt khác và mặc lên mình một chiếc váy body màu đen sẻ một đường dọc, cô lấp ở phía xa sau bức tường tại một góc tối nhìn về phía khách sạn. Vì lần này hành động một mình lên có chút khó khăn, bởi theo như cô quan sát thì phải có thiệp mời mới được tiến vào trong. Và một phần nữa là lực lượng bảo an được sắp xếp dày đặc xung quanh khu vực nên cô khó mà tiến vào.
Chết tiệt, hắn đúng là cảnh giác cao thật. Dù trên không hay dưới mặt đất đều được bao vây như một mạng lưới an ninh hệ thống. Chỉ cần con mồi tiến vào là dễ dàng giăng bẫy để tóm gọn.
Nếu vậy chỉ còn một cách thôi…Cướp thiệp.
Cách không xa, Tiêu Dao đứng trên sân thượng của một toà nhà, nhìn qua chiếc ống nhòm cô liền xác định được mục tiêu. Cô quay phắt rời đi nở một nụ cười đắc ý.
Thì ra là gương mặt thân quen. Ông ta hình như là giám đốc của một công ty kinh doanh buôn bán ngầm, mặc dù là hành vi trái phép nhưng không bị đi bóc lịch bởi nhờ mối quan hệ và số tiền khổng lồ đút lót cho lực lượng công an cấp cao. Ha…mình cũng ngứa mắt tên này từ lâu không biết có nên diệt khẩu rồi cướp luôn thiệp mời của hắn không nhỉ? Không phải ý tồi ah…
Sau khi mục tiêu dừng xe, hắn say khướt tiến ra một góc tối để tiểu tiện. Tiêu Dao với những bước đi nhẹ nhàng chĩa thẳng khẩu súng lên đầu tên giám đốc béo. Hắn khựng lại, định quay đầu thì Tiêu Dao liền đe doạ:" Nếu ông dám quay đầu thì tôi không chắc sẽ bảo toàn mạng sống cho ông đâu. Hiểu tôi nói chứ!"
Lão ta liền sợ hãi không dám quay đầu lại, ánh mắt chao đảo, lắp bắp nói:" Mày là ai? Mày muốn gì?"
Tiêu Dao cười man rợ, lạnh lùng nói:" Tôi muốn cái mạng chó của ông đấy."
Không một động tác thừa cô dùng ngay củi trỏ vào huyệt não của hắn khiến hắn mất ý thức và ngả người xuống đất. Rồi Tiêu Dao khụy gối xuống tiêm một liều an thần vào cổ lão ta. Lục soát trong người thì thấy một tấm thiệp. Sau đó, cô đứng dậy tiến thẳng về chiếc xe oto của lão.
Mở cửa xe thì cô ngạc nhiên khi thấy trên xe của hắn có 2 người phụ nữ hình như vừa mới chơi đồ thì phải. Hai người phụ nữ mại dâm bị hắn cho chơi thuốc lên phê pha quên mất đường về nhà. Họ nhìn cô mà van xin sợ hãi. Tiêu Dao không quan tâm liền một phát đạp họ bay khỏi xe. Cô lái chiếc xe thẳng tới khách sạn Howerlm.
Tiêu Dao thản nhiên mở cửa xe đi tới trước lực lượng bảo ninh thiệp mời của mình và đường hoàng tiến vào trong.
Hee…Bước đầu đột nhập thành công…Từ đây đến 00:00h còn khướt nên trước hết phải đi tìm tên nhóc Dương Trì. Không biết biến đâu mất rồi mà không thể liên lạc được.
Một bữa tiệc sang trọng dành cho quý tộc giới thượng lưu. Bữa tiệc được tổ chức bợi Dạ Gia với mục tiêu là giao lưu kinh doanh trong và ngoài nước, thiếp lập nhiều mối quan hệ làm ăn. Dạ Gia là một trong những tập đoàn lớn nhất nhì Bắc Thành và có vốn đầu tư mở rộng bậc nhất thế giới.
Thời gian không có nhiều mình nhất định trong 2 tiếng còn lại phải tìm được Dương Trì. Nhưng sao mà rộng quá vậy…
Ở một nơi khác trong khách sạn, một thiếu niên đang mỉm cười thành một đường cong, cậu nhướn mày, lẩm bẩm:" Cuối cùng chị cũng tới rồi…Hee"
Còn Dương Trì đang ngồi bên cạnh bị trói chặt tay và chân, miệng được dán băng dính chỉ biết kêu 'ứ ứ ', ánh mắt cậu hoang mang lo sợ nhìn vào màn hình được camera chiếu lại, nghĩ thầm: Chạy đi chị Tiêu Dao…
Có lẽ thằng nhóc Dương Trì đang ở đó. Nhưng mà…sao không thể…Hừ …Phải đến đó thôi!
Nhưng cô đâu biết một màn lưới đang trực trờ để vây bắt cô…
Tại khách sạn Howerlm
Sau khi trang điểm thành một gương mặt khác và mặc lên mình một chiếc váy body màu đen sẻ một đường dọc, cô lấp ở phía xa sau bức tường tại một góc tối nhìn về phía khách sạn. Vì lần này hành động một mình lên có chút khó khăn, bởi theo như cô quan sát thì phải có thiệp mời mới được tiến vào trong. Và một phần nữa là lực lượng bảo an được sắp xếp dày đặc xung quanh khu vực nên cô khó mà tiến vào.
Chết tiệt, hắn đúng là cảnh giác cao thật. Dù trên không hay dưới mặt đất đều được bao vây như một mạng lưới an ninh hệ thống. Chỉ cần con mồi tiến vào là dễ dàng giăng bẫy để tóm gọn.
Nếu vậy chỉ còn một cách thôi…Cướp thiệp.
Cách không xa, Tiêu Dao đứng trên sân thượng của một toà nhà, nhìn qua chiếc ống nhòm cô liền xác định được mục tiêu. Cô quay phắt rời đi nở một nụ cười đắc ý.
Thì ra là gương mặt thân quen. Ông ta hình như là giám đốc của một công ty kinh doanh buôn bán ngầm, mặc dù là hành vi trái phép nhưng không bị đi bóc lịch bởi nhờ mối quan hệ và số tiền khổng lồ đút lót cho lực lượng công an cấp cao. Ha…mình cũng ngứa mắt tên này từ lâu không biết có nên diệt khẩu rồi cướp luôn thiệp mời của hắn không nhỉ? Không phải ý tồi ah…
Sau khi mục tiêu dừng xe, hắn say khướt tiến ra một góc tối để tiểu tiện. Tiêu Dao với những bước đi nhẹ nhàng chĩa thẳng khẩu súng lên đầu tên giám đốc béo. Hắn khựng lại, định quay đầu thì Tiêu Dao liền đe doạ:" Nếu ông dám quay đầu thì tôi không chắc sẽ bảo toàn mạng sống cho ông đâu. Hiểu tôi nói chứ!"
Lão ta liền sợ hãi không dám quay đầu lại, ánh mắt chao đảo, lắp bắp nói:" Mày là ai? Mày muốn gì?"
Tiêu Dao cười man rợ, lạnh lùng nói:" Tôi muốn cái mạng chó của ông đấy."
Không một động tác thừa cô dùng ngay củi trỏ vào huyệt não của hắn khiến hắn mất ý thức và ngả người xuống đất. Rồi Tiêu Dao khụy gối xuống tiêm một liều an thần vào cổ lão ta. Lục soát trong người thì thấy một tấm thiệp. Sau đó, cô đứng dậy tiến thẳng về chiếc xe oto của lão.
Mở cửa xe thì cô ngạc nhiên khi thấy trên xe của hắn có 2 người phụ nữ hình như vừa mới chơi đồ thì phải. Hai người phụ nữ mại dâm bị hắn cho chơi thuốc lên phê pha quên mất đường về nhà. Họ nhìn cô mà van xin sợ hãi. Tiêu Dao không quan tâm liền một phát đạp họ bay khỏi xe. Cô lái chiếc xe thẳng tới khách sạn Howerlm.
Tiêu Dao thản nhiên mở cửa xe đi tới trước lực lượng bảo ninh thiệp mời của mình và đường hoàng tiến vào trong.
Hee…Bước đầu đột nhập thành công…Từ đây đến 00:00h còn khướt nên trước hết phải đi tìm tên nhóc Dương Trì. Không biết biến đâu mất rồi mà không thể liên lạc được.
Một bữa tiệc sang trọng dành cho quý tộc giới thượng lưu. Bữa tiệc được tổ chức bợi Dạ Gia với mục tiêu là giao lưu kinh doanh trong và ngoài nước, thiếp lập nhiều mối quan hệ làm ăn. Dạ Gia là một trong những tập đoàn lớn nhất nhì Bắc Thành và có vốn đầu tư mở rộng bậc nhất thế giới.
Thời gian không có nhiều mình nhất định trong 2 tiếng còn lại phải tìm được Dương Trì. Nhưng sao mà rộng quá vậy…
Ở một nơi khác trong khách sạn, một thiếu niên đang mỉm cười thành một đường cong, cậu nhướn mày, lẩm bẩm:" Cuối cùng chị cũng tới rồi…Hee"
Còn Dương Trì đang ngồi bên cạnh bị trói chặt tay và chân, miệng được dán băng dính chỉ biết kêu 'ứ ứ ', ánh mắt cậu hoang mang lo sợ nhìn vào màn hình được camera chiếu lại, nghĩ thầm: Chạy đi chị Tiêu Dao…