Chương 39: Rồi chị sẽ là của riêng em thôi nên đừng có nghĩ tới bk ng đàn ông khác
Tiêu Dao không quan tâm cho lắm liền định đứng dậy rời đi thì đột nhiên Lạc Hy nắm tay cô kéo lại, hỏi:" Tiêu Dao xấu tính quá nha, định đi mà không rủ tôi à "
Cô với thái độ thản nhiên đáp:"Hơ…Sao tôi phải rủ cậu? "
Lạc Hy bĩu môi, tiếp lời:" Thì chúng ta là bạn bè mà "
Tiêu Dao nghĩ thầm"Bạn bè lúc nào vậy? ", rồi cô chuyển ánh mắt sang đám học sinh nữ và hình như họ đang trừng mắt nhìn cô với thái độ khó chịu như kiểu …
"Con nhỏ chết tiệt đó là ai? Sao mà được anh Lạc Hy nắm tay "
“Ghen tị quá…”
Cùng lúc đó Dạ đứng trước cửa lớp Tiêu Dao nhìn thấy Lạc Hy chính là cái tên vừa nãy ở dưới sân trường đang làm hành động thân mật với Tiêu Dao, cậu trở nên tối sầm mặt bước vào lớp tiến đến phía chỗ ngồi Tiêu Dao. Đám nữ sinh nhao nhao lên chắc có lẽ đã bị hút hồn trước vẻ đẹp của Dạ Hàn.
"Ể …?? Sao Dạ Thiếu lại nên ban năm 2 kìa chúng mày "
" Đâu đâu… Vãi nam thần ở đâu và siu đẹp trai zậy.!! "
Dạ Hàn đi đến đâu là ánh mắt của đám nữ sinh dán theo đến đấy. Nhận ra điều gì đó, Tiêu Dao chuyển ánh mắt hướng nhìn xuống dưới đang thấy Dạ đi lên với gương mặt cau có …
Cô ngao ngán nghĩ: " Lại gì nữa đây "
Nhìn thấy Tiêu Dao đang nhìn chằm chằm ai đó Lạc Hy cũng quay sang nhìn theo …
Cả đám nữ sinh xung quanh Lạc Hy dần tản ra tránh đường cho Dạ.
Dạ đứng đối diện Tiêu Dao, mặt biến sắc nhìn Lạc Hy đang nắm tay Tiêu Dao không rời nói:" Này, bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra "
?? " Đang nói tôi à! ", Lạc Hy nhìn ánh mắt Dạ đang nhìn chằm chằm phần tay mình đang nắm tay Tiêu Dao rồi cười khẩy như hiểu ra được điều gì đó.
Lạc Hy khiêu khích:" Không thích đó! "
Dạ Hàn tức giận túm lấy cổ áo của Lạc Hy định giơ tay đấm …" Mày…"
Tiêu Dao cảm thấy khó chịu vì bởi cô cũng đang ngầm hiểu bản thân là tâm điểm được chú ý đến,nói:" Đủ rồi đó! Đừng gây náo loạn nữa."
" Này nếu cậu còn muốn đi ăn với tôi thì thu liễm lại đi?!", cô nhìn thẳng vào Dạ Hàn …
Dạ Hàn gương mặt quay phắt 360’ vui vẻ, đáp:" Chị bảo em hả? "
" Đúng vậy…", vẻ mặt cô có chút mệt mỏi rồi thở phào…
"Ah…đương nhiên là được rồi ", Dạ thả Lạc Hy xuống mặt cười toe toét rồi vẫy đuôi như một chú cún …
" Vậy thì đi thôi " " Vâng "
Tiêu Dao rời đi, Dạ lẽo đẽo chạy theo rồi ngoảnh đầu lại cười mỉa mai chọc tức Lạc Hy …
Để lại những con lai vàng ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra …
" Ủa vậy là sao? Tự nhiên đi zữ zằn với anh Lạc Hy là sao zậy??"
" Ai biết chuyện gì vừa xảy ra không?"
“Biết chết liền …”
"Mà con nhỏ đó lại ai vậy? Có quan hệ gì với ảnh đế Lạc Hy và Thái tử Dạ gia?? "
" Ai biết nhưng nhìn sự vênh váo của con nhỏ đó ghéc ghê "
Lạc Hy nhìn chằm chằm theo hướng đi của Tiêu Dao
Tiêu Dao bước những bước đi nhanh trên hành lang, Dạ Hàn lẽo đẽo chạy theo gọi:" Chị đợi em với…"
Đi đến đâu là mọi người bàn tán xì xầm đến đó, cô dường như cảm thấy vô cùng khó chịu về điều này. Dạ cảm thấy hình như Tiêu Dao đang khó chịu liền tới cạnh cô nói:" Chị, chị giận em sao? "
" Không, tôi nào dám giận cậu "
" Hà…hà…chị giận thật rồi. Cho em xin lỗi được không?", Dạ nhõng nhẽo với Tiêu Dao
" Hzz…đi theo toii, ở đây không tiện nói chuyện …"
"Ừm "
Phía sau trường sân trường ( tại hẻm nhỏ ngay khu vực thể dục)
Tiêu Dao ấn Dạ vào tường, một tay chống lên tường, một tay nâng cầm cậu nên khiến mặt Dạ đỏ ửng lên lắp bắp nói:" Chị …chị "
Cô nghiêm túc, nói: " Cậu biết bản thân sai chỗ nào chưa hả? "
Dạ ỉu xìu nói:" Em không sai, tại tên đó cứ sát vào chị nên em …"
“Thì làm sao chứ! Tôi bảo cậu là ở trường đừng dính líu với tôi mà …”, ánh mắt cô nhìn cậu có chút vô hồn nhưng vô cùng sắc nét.
Dạ nói lớn:" Nhưng mà, em không thích đâu! Tại …thấy chị ở cùng thằng con trai khác thân mật là em ghen muốn phát điên luôn…"
" Hzz…Chúng ta không là gì của nhau cả. Cậu hiểu rõ hơn thế mà đúng ko?", cô nhún vai đáp.
" Dù biết vậy … nhưng em vẫn yêu chị thôi. Đó là sự lựa chọn của em mà ", Dạ Hàn ngây người cười khổ.
" Ashh…Dù biết là không có hy vọng sao? ",cô vuốt tóc cảm giác nhức nhức cái đầu với thằng nhóc này rồi.
" Không …Vẫn còn hy vọng trong em. Nhất định em sẽ khiến chị yêu em thoii ", Dạ cười với nụ cười rạng rỡ mà toả sáng đến vô ngần.
*thịch* Tiêu Dao lỡ một nhịp rồi, có vẻ như cô đang rung động trước lời nói của Dạ, cô hồi tâm lại quay đi cố tình nói một câu lạnh nhạt:" Tùy cậu. Nhưng chắc chắn sẽ vô ích thôi "
Dạ nhìn theo bóng lưng cô cười gian nghĩ " Rồi chị sẽ là của riêng em thôi nên đừng có nghĩ tới thằng khác "
Cô với thái độ thản nhiên đáp:"Hơ…Sao tôi phải rủ cậu? "
Lạc Hy bĩu môi, tiếp lời:" Thì chúng ta là bạn bè mà "
Tiêu Dao nghĩ thầm"Bạn bè lúc nào vậy? ", rồi cô chuyển ánh mắt sang đám học sinh nữ và hình như họ đang trừng mắt nhìn cô với thái độ khó chịu như kiểu …
"Con nhỏ chết tiệt đó là ai? Sao mà được anh Lạc Hy nắm tay "
“Ghen tị quá…”
Cùng lúc đó Dạ đứng trước cửa lớp Tiêu Dao nhìn thấy Lạc Hy chính là cái tên vừa nãy ở dưới sân trường đang làm hành động thân mật với Tiêu Dao, cậu trở nên tối sầm mặt bước vào lớp tiến đến phía chỗ ngồi Tiêu Dao. Đám nữ sinh nhao nhao lên chắc có lẽ đã bị hút hồn trước vẻ đẹp của Dạ Hàn.
"Ể …?? Sao Dạ Thiếu lại nên ban năm 2 kìa chúng mày "
" Đâu đâu… Vãi nam thần ở đâu và siu đẹp trai zậy.!! "
Dạ Hàn đi đến đâu là ánh mắt của đám nữ sinh dán theo đến đấy. Nhận ra điều gì đó, Tiêu Dao chuyển ánh mắt hướng nhìn xuống dưới đang thấy Dạ đi lên với gương mặt cau có …
Cô ngao ngán nghĩ: " Lại gì nữa đây "
Nhìn thấy Tiêu Dao đang nhìn chằm chằm ai đó Lạc Hy cũng quay sang nhìn theo …
Cả đám nữ sinh xung quanh Lạc Hy dần tản ra tránh đường cho Dạ.
Dạ đứng đối diện Tiêu Dao, mặt biến sắc nhìn Lạc Hy đang nắm tay Tiêu Dao không rời nói:" Này, bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra "
?? " Đang nói tôi à! ", Lạc Hy nhìn ánh mắt Dạ đang nhìn chằm chằm phần tay mình đang nắm tay Tiêu Dao rồi cười khẩy như hiểu ra được điều gì đó.
Lạc Hy khiêu khích:" Không thích đó! "
Dạ Hàn tức giận túm lấy cổ áo của Lạc Hy định giơ tay đấm …" Mày…"
Tiêu Dao cảm thấy khó chịu vì bởi cô cũng đang ngầm hiểu bản thân là tâm điểm được chú ý đến,nói:" Đủ rồi đó! Đừng gây náo loạn nữa."
" Này nếu cậu còn muốn đi ăn với tôi thì thu liễm lại đi?!", cô nhìn thẳng vào Dạ Hàn …
Dạ Hàn gương mặt quay phắt 360’ vui vẻ, đáp:" Chị bảo em hả? "
" Đúng vậy…", vẻ mặt cô có chút mệt mỏi rồi thở phào…
"Ah…đương nhiên là được rồi ", Dạ thả Lạc Hy xuống mặt cười toe toét rồi vẫy đuôi như một chú cún …
" Vậy thì đi thôi " " Vâng "
Tiêu Dao rời đi, Dạ lẽo đẽo chạy theo rồi ngoảnh đầu lại cười mỉa mai chọc tức Lạc Hy …
Để lại những con lai vàng ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra …
" Ủa vậy là sao? Tự nhiên đi zữ zằn với anh Lạc Hy là sao zậy??"
" Ai biết chuyện gì vừa xảy ra không?"
“Biết chết liền …”
"Mà con nhỏ đó lại ai vậy? Có quan hệ gì với ảnh đế Lạc Hy và Thái tử Dạ gia?? "
" Ai biết nhưng nhìn sự vênh váo của con nhỏ đó ghéc ghê "
Lạc Hy nhìn chằm chằm theo hướng đi của Tiêu Dao
Tiêu Dao bước những bước đi nhanh trên hành lang, Dạ Hàn lẽo đẽo chạy theo gọi:" Chị đợi em với…"
Đi đến đâu là mọi người bàn tán xì xầm đến đó, cô dường như cảm thấy vô cùng khó chịu về điều này. Dạ cảm thấy hình như Tiêu Dao đang khó chịu liền tới cạnh cô nói:" Chị, chị giận em sao? "
" Không, tôi nào dám giận cậu "
" Hà…hà…chị giận thật rồi. Cho em xin lỗi được không?", Dạ nhõng nhẽo với Tiêu Dao
" Hzz…đi theo toii, ở đây không tiện nói chuyện …"
"Ừm "
Phía sau trường sân trường ( tại hẻm nhỏ ngay khu vực thể dục)
Tiêu Dao ấn Dạ vào tường, một tay chống lên tường, một tay nâng cầm cậu nên khiến mặt Dạ đỏ ửng lên lắp bắp nói:" Chị …chị "
Cô nghiêm túc, nói: " Cậu biết bản thân sai chỗ nào chưa hả? "
Dạ ỉu xìu nói:" Em không sai, tại tên đó cứ sát vào chị nên em …"
“Thì làm sao chứ! Tôi bảo cậu là ở trường đừng dính líu với tôi mà …”, ánh mắt cô nhìn cậu có chút vô hồn nhưng vô cùng sắc nét.
Dạ nói lớn:" Nhưng mà, em không thích đâu! Tại …thấy chị ở cùng thằng con trai khác thân mật là em ghen muốn phát điên luôn…"
" Hzz…Chúng ta không là gì của nhau cả. Cậu hiểu rõ hơn thế mà đúng ko?", cô nhún vai đáp.
" Dù biết vậy … nhưng em vẫn yêu chị thôi. Đó là sự lựa chọn của em mà ", Dạ Hàn ngây người cười khổ.
" Ashh…Dù biết là không có hy vọng sao? ",cô vuốt tóc cảm giác nhức nhức cái đầu với thằng nhóc này rồi.
" Không …Vẫn còn hy vọng trong em. Nhất định em sẽ khiến chị yêu em thoii ", Dạ cười với nụ cười rạng rỡ mà toả sáng đến vô ngần.
*thịch* Tiêu Dao lỡ một nhịp rồi, có vẻ như cô đang rung động trước lời nói của Dạ, cô hồi tâm lại quay đi cố tình nói một câu lạnh nhạt:" Tùy cậu. Nhưng chắc chắn sẽ vô ích thôi "
Dạ nhìn theo bóng lưng cô cười gian nghĩ " Rồi chị sẽ là của riêng em thôi nên đừng có nghĩ tới thằng khác "