Chương 30: Triền miên
Sau khi nhận trà giải rượu của dì Trần, Tống Sở Thiên bước đến giường cô đang nằm, anh ngồi xuống đút tà cho cô uống.
- Kỳ nhi, uống trà giải rượu đi_ ôm cô vào lòng dịu dàng nâng đầu cô lên.
- Anh là ai? Sao rất giống Thiên của tôi nha_ Diệp Tử Kỳ mỉm cười dịu dàng, đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông trước mắt, người này lạ lẫm và rất quen thuộc với cô, do say nên cô càng trở nên kiều diễm, cô lúc này tạo nên một mị lực trí mạng.
- Anh trông thật đẹp trai nha, nhưng Thiên của tôi vẫn đẹp nhất_ Diệp Tử Kỳ đưa tay tiếp tục vuốt ve từ khuôn mặt xuống đến lồng ngực rắn chắc của Tống Sở Thiên.
- Kỳ nhi dụ dỗ người khác là phạm tội_haizz anh chính là Tống Sở Thiên cô lại nói anh không đẹp trai bằng chính anh, chẳng lẽ trên đời này có hai Tống Sở Thiên sao. Hành động và biểu hiện đáng yêu mê hoặc của Diệp Tử Kỳ làm người anh nóng lên.
- Ưm… đi uống rượu với tôi nha_rên nhẹ một tiếng cô nói với anh.
- Là em dụ dỗ anh nha bảo bối_ tiếng rên và những biểu hiện đáng yêu của cô càng mê hoặc hơn làm anh không thể kiềm chế được mà ức hiếp cô. Ngậm lấy đôi môi quyến rũ của cô, Tống Sở Thiên thỏa mãn cắn hút, lưỡi anh quấn lấy lửa cô mà chơi đùa rượt đuổi.
- Ưm…_ khẽ thở một tiếng Diệp Tử Kỳ đưa tay lên ôm cổ anh.
- Kỳ nhi đừng dụ dỗ anh nếu không anh lập tức muốn em_ hôn cô một hồi anh cũng kiềm chế được bản thân mình. Nhưng Diệp Tử Kỳ không ý thức được nguy hiểm càng dính sát vào người anh hơn, khi say rượu cô trở nên vô cùng quyến rũ yêu mị.
- Ừm_ gầm nhẹ một tiếng Tống Sở Thiên không kiềm chế được tiếp tục hôn lên môi cô. Nụ hôn ngày càng mãnh liệt hơn, bá đạo hơn Diệp Tử Kỳ cũng nhiệt tình đáp trả. Anh hôn lên cánh môi hồng đào đầu lưỡi tham lam hút hết những mật ngọt trong miệng nhỏ mê hoặc của cô.
- Ư…_ Diệp Tử Kỳ rên nhẹ một tiếng, tiếng rên của cô càng mê hoặc hơn.
- Bảo bối đây là em tự tìm lấy_ tay anh đưa lên người cô dễ dàng kéo bộ váy đang che đậy thân thể của cô ra. Hai bầu ngực đầy đặn được giấu sau chiếc áo lót ren, Tống Sở Thiên không kiềm chế được mà hôn lên bầu ngực trắng hồng khiến huyết mạch anh sôi trào, hai tay đưa ra phía sau tháo đi đai áo lót, hiện ra trước mặt anh là hai bầu ngực hồng hào như hai trái đào chín.
- Ư…ư…_ Tử Kỳ mê hoặc thở hổn hển, trước mặt cô là Tống Sở Thiên sao. Dáng vẻ của cô càng mê hoặc anh, anh khẩn trương ngậm lấy một bên ngực cô mà cắn mút, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút, lấy tay xoa nắn yêu thương bầu ngực còn lại, không lâu nụ hoa của cô đã sớm vươn cao thẳng đứng.
- A… đừng mà…_ Tử Kỳ thở dốc nói.
- Đã muộn rồi bảo bối, anh muốn yêu em_ nhả bầu ngực của cô ra, đôi môi anh trượt xuống bụng phẳng lì của cô liếm láp và hôn, tay anh cởi nốt chiếc quần lót trên người cô ném ra một bên.
- A…ư…_ bất giác cô rên to khi tay anh xâm nhập vào hoa huy*t của cô. Cô thật chật, đó là suy nghĩ đầu tiên của anh, đã làm nhiều rồi mà cô vẫn chặt chẽ như lần đầu vậy. Ngón tay của anh ra vào càng nhanh làm cho nơi đó của cô thành một mảng ướt đẫm, không kiềm chế được nữa anh rút tay ra nhanh chóng thoát đi quần áo trên người. Tách hai chân của cô quàng lên hông của nha, Tống Sở Thiên cầm vật nam tính của mình nhắm thẳng vào hoa huy*t ướt át của cô mà đẩy mạnh vào trong.
- Ư…a…_ sự thâm nhập của anh làm cô không ngừng rên rỉ đứt quãng
- Kỳ nhi, gọi tên anh_ thở dốc, Tống Sở Thiên ra vào càng nhanh trong hoa huy*t của cô.
- Thiên…ư…_ rên rỉ càng lớn nơi đó cô co thắt ngậm chặt lấy cự long của anh khi mỗi cái ra vào của anh đều chạm vào nơi sâu nhất của cô.
- Ư… Thiên… anh bắt nạt người ta_ rên nỉ nũng nịu cô nối với anh.
- Bảo bối, anh không bắt nạt em, anh là đang yêu thương em_ gầm nhẹ một tiếng anh ra vào càng nhanh.
- Ư… người ta muốn ở trên cơ ư…a…_ trước những lần ra vào của anh, Diệp Tử Kỳ rên rỉ nói.
- Được anh chiều theo ý em_ bàn tay khẽ xoa nắn bầu ngực của cô, Tống Sở Thiên xoay người một cái Diệp Tử Kỳ lập tức ở phía trên, quyền chủ động là do cô nắm, đôi môi hạ xuống ngực rắn chắc của anh rồi trượt dần xuống cơ bụng.
- Ư… Tử Kỳ, tiểu yêu tinh này_ trước hành động của cô, Sở Thiên thỏa mãn gầm nhẹ
- Ư… Thiên em không biết làm sao_ nơi đó rất khó chịu cô không biết phải làm thế nào.
- Để anh giúp em_ nắm lấy eo cô, anh phối hợp đâm mạnh lên trên. Tư thế này làm anh càng vào sâu bên trong cô hơn.
- A_ Tử Kỳ rên lên một tiếng rồi gục xuống ngực anh. Tống Sở Thiên ra vào càng nhanh, càng mãnh liệt hơn, khi sắp đạt đến đỉnh của sự khoái cảm, anh gầm nhẹ một tiếng xoay người cô lại ở phía dưới anh, ra vào mãnh liệt rồi anh gầm nhẹ một tiếng bắn hết tất cả tinh hoa vào sâu bên trong cô. Khẽ rút ra thỏa mãn ôm cô vào lòng, cả hai cùng đi vào giấc ngủ sau lần vận động mệt mỏi.
- Kỳ nhi, uống trà giải rượu đi_ ôm cô vào lòng dịu dàng nâng đầu cô lên.
- Anh là ai? Sao rất giống Thiên của tôi nha_ Diệp Tử Kỳ mỉm cười dịu dàng, đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông trước mắt, người này lạ lẫm và rất quen thuộc với cô, do say nên cô càng trở nên kiều diễm, cô lúc này tạo nên một mị lực trí mạng.
- Anh trông thật đẹp trai nha, nhưng Thiên của tôi vẫn đẹp nhất_ Diệp Tử Kỳ đưa tay tiếp tục vuốt ve từ khuôn mặt xuống đến lồng ngực rắn chắc của Tống Sở Thiên.
- Kỳ nhi dụ dỗ người khác là phạm tội_haizz anh chính là Tống Sở Thiên cô lại nói anh không đẹp trai bằng chính anh, chẳng lẽ trên đời này có hai Tống Sở Thiên sao. Hành động và biểu hiện đáng yêu mê hoặc của Diệp Tử Kỳ làm người anh nóng lên.
- Ưm… đi uống rượu với tôi nha_rên nhẹ một tiếng cô nói với anh.
- Là em dụ dỗ anh nha bảo bối_ tiếng rên và những biểu hiện đáng yêu của cô càng mê hoặc hơn làm anh không thể kiềm chế được mà ức hiếp cô. Ngậm lấy đôi môi quyến rũ của cô, Tống Sở Thiên thỏa mãn cắn hút, lưỡi anh quấn lấy lửa cô mà chơi đùa rượt đuổi.
- Ưm…_ khẽ thở một tiếng Diệp Tử Kỳ đưa tay lên ôm cổ anh.
- Kỳ nhi đừng dụ dỗ anh nếu không anh lập tức muốn em_ hôn cô một hồi anh cũng kiềm chế được bản thân mình. Nhưng Diệp Tử Kỳ không ý thức được nguy hiểm càng dính sát vào người anh hơn, khi say rượu cô trở nên vô cùng quyến rũ yêu mị.
- Ừm_ gầm nhẹ một tiếng Tống Sở Thiên không kiềm chế được tiếp tục hôn lên môi cô. Nụ hôn ngày càng mãnh liệt hơn, bá đạo hơn Diệp Tử Kỳ cũng nhiệt tình đáp trả. Anh hôn lên cánh môi hồng đào đầu lưỡi tham lam hút hết những mật ngọt trong miệng nhỏ mê hoặc của cô.
- Ư…_ Diệp Tử Kỳ rên nhẹ một tiếng, tiếng rên của cô càng mê hoặc hơn.
- Bảo bối đây là em tự tìm lấy_ tay anh đưa lên người cô dễ dàng kéo bộ váy đang che đậy thân thể của cô ra. Hai bầu ngực đầy đặn được giấu sau chiếc áo lót ren, Tống Sở Thiên không kiềm chế được mà hôn lên bầu ngực trắng hồng khiến huyết mạch anh sôi trào, hai tay đưa ra phía sau tháo đi đai áo lót, hiện ra trước mặt anh là hai bầu ngực hồng hào như hai trái đào chín.
- Ư…ư…_ Tử Kỳ mê hoặc thở hổn hển, trước mặt cô là Tống Sở Thiên sao. Dáng vẻ của cô càng mê hoặc anh, anh khẩn trương ngậm lấy một bên ngực cô mà cắn mút, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút, lấy tay xoa nắn yêu thương bầu ngực còn lại, không lâu nụ hoa của cô đã sớm vươn cao thẳng đứng.
- A… đừng mà…_ Tử Kỳ thở dốc nói.
- Đã muộn rồi bảo bối, anh muốn yêu em_ nhả bầu ngực của cô ra, đôi môi anh trượt xuống bụng phẳng lì của cô liếm láp và hôn, tay anh cởi nốt chiếc quần lót trên người cô ném ra một bên.
- A…ư…_ bất giác cô rên to khi tay anh xâm nhập vào hoa huy*t của cô. Cô thật chật, đó là suy nghĩ đầu tiên của anh, đã làm nhiều rồi mà cô vẫn chặt chẽ như lần đầu vậy. Ngón tay của anh ra vào càng nhanh làm cho nơi đó của cô thành một mảng ướt đẫm, không kiềm chế được nữa anh rút tay ra nhanh chóng thoát đi quần áo trên người. Tách hai chân của cô quàng lên hông của nha, Tống Sở Thiên cầm vật nam tính của mình nhắm thẳng vào hoa huy*t ướt át của cô mà đẩy mạnh vào trong.
- Ư…a…_ sự thâm nhập của anh làm cô không ngừng rên rỉ đứt quãng
- Kỳ nhi, gọi tên anh_ thở dốc, Tống Sở Thiên ra vào càng nhanh trong hoa huy*t của cô.
- Thiên…ư…_ rên rỉ càng lớn nơi đó cô co thắt ngậm chặt lấy cự long của anh khi mỗi cái ra vào của anh đều chạm vào nơi sâu nhất của cô.
- Ư… Thiên… anh bắt nạt người ta_ rên nỉ nũng nịu cô nối với anh.
- Bảo bối, anh không bắt nạt em, anh là đang yêu thương em_ gầm nhẹ một tiếng anh ra vào càng nhanh.
- Ư… người ta muốn ở trên cơ ư…a…_ trước những lần ra vào của anh, Diệp Tử Kỳ rên rỉ nói.
- Được anh chiều theo ý em_ bàn tay khẽ xoa nắn bầu ngực của cô, Tống Sở Thiên xoay người một cái Diệp Tử Kỳ lập tức ở phía trên, quyền chủ động là do cô nắm, đôi môi hạ xuống ngực rắn chắc của anh rồi trượt dần xuống cơ bụng.
- Ư… Tử Kỳ, tiểu yêu tinh này_ trước hành động của cô, Sở Thiên thỏa mãn gầm nhẹ
- Ư… Thiên em không biết làm sao_ nơi đó rất khó chịu cô không biết phải làm thế nào.
- Để anh giúp em_ nắm lấy eo cô, anh phối hợp đâm mạnh lên trên. Tư thế này làm anh càng vào sâu bên trong cô hơn.
- A_ Tử Kỳ rên lên một tiếng rồi gục xuống ngực anh. Tống Sở Thiên ra vào càng nhanh, càng mãnh liệt hơn, khi sắp đạt đến đỉnh của sự khoái cảm, anh gầm nhẹ một tiếng xoay người cô lại ở phía dưới anh, ra vào mãnh liệt rồi anh gầm nhẹ một tiếng bắn hết tất cả tinh hoa vào sâu bên trong cô. Khẽ rút ra thỏa mãn ôm cô vào lòng, cả hai cùng đi vào giấc ngủ sau lần vận động mệt mỏi.