Chương : 17
Lam Du nghe A Trân nói xong liền đi tới chỗ 2 mẫu tử Trần Kiều Ân và Lam Hi, sau đó ông làm một hành động khiến ai cũng bất ngờ, một tràng liền từ áo nhi tử vạch lên xác nhận sự việc.
Quả thật, vết chu sa đã giảm rồi!
"Có điều vẫn còn hình cánh phượng nho nhỏ ở trên bụng!"
Suy nghĩ vừa loé len thì tay Lam Du đã đặt lên.Vết chu sa nóng như hỏa diệm tỏa ra khí nóng khiến tay Lam Du phản xạ có điều kiện mà rụt tay trở lại:
"Nóng quá!!"
Lam Du lời từ trong đầu đều thốt ra. Trần Kiều Ân ngay cạnh thấy Lam Du có biểu hiện lạ liền tới hỏi thăm:
"Lão gia, người sao vậy?"
Lam Du nhẹ lắc đầu, nhìn Lam Hi bé nhỏ bất giác cho tay lên đầu cậu nhóc xoa xoa nhẹ:
"Ta không sao! Phu nhân đừng lo lắng!"
Ông nhìn Trần Kiều Ân nhẹ nhàng ôn nhu mà quay sang, bất chợt ông thấy có màu sáng xanh phát ra ở tay Hi nhi nhà mình liền tay cậu lên.
Và ông đã thấy chiếc vòng tay lưu ly đó!
Nó có màu xanh Ngọc huyền ảo cổ cũ mà trong suốt, thiết kế cực kỳ tinh sảo, từng chuỗi hạt đều có khắc hình cánh phượng nhỏ, dây đeo lấy từ vải lụa mà thiết lập ra một chiếc vòng tay tao nhã đeo vào mà cảm giác dịu nhẹ không hề cộm hay đau tay!
Chiếc vòng khiến cho Lam Du cảm tưởng đến chiếc hộp Gia truyền Lam Gia mình, nhanh thấy được điều đó, Lam Du hướng liền lên Lam Hi hỏi nhẹ:
"Hi nhi, chiếc vòng Ngọc lưu ly này con từ đâu mà có??"
Bé Hi ngốc ngốc định trả lời nhưng lại nhớ tới lời Lão tổ nhân gia đã dặn rằng không được kể cho ai cậu đành phải nói dối giấu phụ mẫu. Cậu chưa làm việc giấu diếm bao giờ nên lần đầu nói dối Lam Hi hơi ấp úng:
"Dạ.......dạ, là.....là... khi con tỉnh giấc con đã thấy nó trên tay rồi a!!"
Thấy Biểu hiện ấp úng của Lam Hi, Lam Du như đoán được ra gì đó chỉ khẽ lắc đầu đứng dậy, con ông nuôi từ nhỏ đến nay chẳng lẽ lại không biết nhi tử nói dối. Lam Du khẽ thở dài trong lòng:
"Haizzzzz......, Hi nhi cũng biết nói dối rồi!!"
Thấy phụ thân không hỏi gì nữa,cục bông nhỏ khẽ thở dài, cậu đâu ngờ Lam Du phụ thân cậu lại quay ngoắt về phía mình hỏi:
"Từ khi có chiếc vòng tay này con cảm thấy thân thể thế nào?"
Bé Hi ngây ngốc mình ở đó vì bất ngờ, lát sau mới ngô ngô đáp lại:
"A! Con.. Con cảm thấy thân thể tốt lên nhiều, rất tốt a!"
Lam Du nhẹ nhàng cúi người. Xoa đầu Lam Hi khẽ đáp:
"Ừm.."
Quả thật, vết chu sa đã giảm rồi!
"Có điều vẫn còn hình cánh phượng nho nhỏ ở trên bụng!"
Suy nghĩ vừa loé len thì tay Lam Du đã đặt lên.Vết chu sa nóng như hỏa diệm tỏa ra khí nóng khiến tay Lam Du phản xạ có điều kiện mà rụt tay trở lại:
"Nóng quá!!"
Lam Du lời từ trong đầu đều thốt ra. Trần Kiều Ân ngay cạnh thấy Lam Du có biểu hiện lạ liền tới hỏi thăm:
"Lão gia, người sao vậy?"
Lam Du nhẹ lắc đầu, nhìn Lam Hi bé nhỏ bất giác cho tay lên đầu cậu nhóc xoa xoa nhẹ:
"Ta không sao! Phu nhân đừng lo lắng!"
Ông nhìn Trần Kiều Ân nhẹ nhàng ôn nhu mà quay sang, bất chợt ông thấy có màu sáng xanh phát ra ở tay Hi nhi nhà mình liền tay cậu lên.
Và ông đã thấy chiếc vòng tay lưu ly đó!
Nó có màu xanh Ngọc huyền ảo cổ cũ mà trong suốt, thiết kế cực kỳ tinh sảo, từng chuỗi hạt đều có khắc hình cánh phượng nhỏ, dây đeo lấy từ vải lụa mà thiết lập ra một chiếc vòng tay tao nhã đeo vào mà cảm giác dịu nhẹ không hề cộm hay đau tay!
Chiếc vòng khiến cho Lam Du cảm tưởng đến chiếc hộp Gia truyền Lam Gia mình, nhanh thấy được điều đó, Lam Du hướng liền lên Lam Hi hỏi nhẹ:
"Hi nhi, chiếc vòng Ngọc lưu ly này con từ đâu mà có??"
Bé Hi ngốc ngốc định trả lời nhưng lại nhớ tới lời Lão tổ nhân gia đã dặn rằng không được kể cho ai cậu đành phải nói dối giấu phụ mẫu. Cậu chưa làm việc giấu diếm bao giờ nên lần đầu nói dối Lam Hi hơi ấp úng:
"Dạ.......dạ, là.....là... khi con tỉnh giấc con đã thấy nó trên tay rồi a!!"
Thấy Biểu hiện ấp úng của Lam Hi, Lam Du như đoán được ra gì đó chỉ khẽ lắc đầu đứng dậy, con ông nuôi từ nhỏ đến nay chẳng lẽ lại không biết nhi tử nói dối. Lam Du khẽ thở dài trong lòng:
"Haizzzzz......, Hi nhi cũng biết nói dối rồi!!"
Thấy phụ thân không hỏi gì nữa,cục bông nhỏ khẽ thở dài, cậu đâu ngờ Lam Du phụ thân cậu lại quay ngoắt về phía mình hỏi:
"Từ khi có chiếc vòng tay này con cảm thấy thân thể thế nào?"
Bé Hi ngây ngốc mình ở đó vì bất ngờ, lát sau mới ngô ngô đáp lại:
"A! Con.. Con cảm thấy thân thể tốt lên nhiều, rất tốt a!"
Lam Du nhẹ nhàng cúi người. Xoa đầu Lam Hi khẽ đáp:
"Ừm.."