Chương 22: Ghét bỏ
Buổi tối ở bên trong kí túc xá liền náo nhiệt hơn hẳn mọi ngày,một phòng sẽ có 4 người ở cùng.Nhưng hôm nay phòng của Vu Bội Sam lại nhiều thêm vài người,cụ thể tổng cộng có 10 cô bạn.Thời gian ở cùng nhau vỏn vẹn vài tháng cũng chỉ nói chuyện với nhau được vài lần.Thường ngày Vu Bội Sam chỉ nói chuyện cùng Trân Du,hai người còn lại dường như luôn phớt lờ hai người bọn cô.
Thế mà hôm nay lại thân thiết đến độ khiến người khác lo lắng,trong đó cô nàng với thân hình mũm mĩm tên là Tiểu Chu và người còn lại là Ngư Ngư,chính là bạn cùng phòng của bọn cô.Cô bạn Tiểu Chu đi đến cạnh giường của cô nhiệt tình mà hỏi.
- Bội Sam này,cậu cùng Chiu Bác Văn lớp 1 đang hẹn hò sao?
Cô không có ý định sẽ phớt lờ những câu hỏi như này cũng không muốn gây bất đồng với bạn cùng phòng.Mặc dù cô biết rõ sau lưng cô bọn họ đã nói ra những lời khó nghe như thế nào,cũng không hề xem cô cùng Trân Du là bạn.Vu Bội Sam tiếp tục lật sách rồi trả lời lại.
- Không phải,bọn tớ chỉ là bạn học.
- Vậy tại sao Chiu Bác Văn lại xách cặp cho cậu?còn đứng ra giúp cậu?Ai nhìn vào cũng thấy hai người có quan hệ đấy?Cậu có gì mà cứ phải chối?Quen nhau thì nhận đi,…
Đây là đang chất vấn hay là đang lấy lời khai vậy?Trân Du không nhìn nổi nữa liền đi qua kéo lấy cánh tay của Vu Bội Sam.
- Sam Sam chúng ta đi ra ngoài đi,ở đây thêm nữa thì sẽ bị phiền đấy.Tưởng muốn hòa nhập ai ngờ là đến kiếm chuyện.
Vu Bội Sam nhìn Tiểu Chu rồi lại nhìn về phía mấy cô bạn đằng kia.Gương mặt ai nấy đều tỏ vẻ khinh khỉnh nhất là Ngư Ngư.Chỉ vì con trai mà khiến bọn họ ghét bỏ bọn cô như thế sao?
Lòng người thật sự đáng sợ,có quá nhiều thứ mà bọn cô sẽ không thể nhìn hết được.Chỉ có cách đừng quá bận tâm đến những lời ác ý đó,hãy cứ tận hưởng những thứ thuộc về mình và cảm nhận niềm vui bên cạnh những người bạn thật sự.
Hai cô nàng đi dạo dưới sân vận động của trường học,Trân Du lâu lâu lại quay sang trông xem biểu cảm của cô rồi lại như muốn nói gì đó.Sau cùng cô nàng vẫn là không nhịn nổi liền cất tiếng.
- Chiu Bác Văn cậu ta có tỏ tình qua với cậu chưa?
- Hả???
Vu Bội Sam chỉ nghe một câu liền đỏ mặt,gì mà tỏ tình kia chứ.Anh lại không thích cô đến mức đó,cô biết những hành động dạo gần đây của anh sẽ khiến bọn họ hiểu lầm.Chỉ có người trong cuộc như cô mới hiểu được,anh không thích cô chỉ là có cảm tình mà thôi.Bởi vì những đoạn tin nhắn bọn cô trò chuyện đều là đáp án.Nhiều lần cô đã bật đèn xanh cho anh nhưng anh lại khéo léo mà trốn tránh.Nếu anh thật sự thích cô thì đã không hành xử như thế.
Gió lạnh khẽ thổi đến Trân Du rùng mình một cái rồi lại nhìn cô bạn thân của mình bằng đôi mắt khó tin.
- Đừng nói là cậu ta không có ý định hẹn hò với cậu mà vẫn cư xử thân mật như thế nhé?
- Cậu đừng nói bậy,bọn tớ chỉ…
Bả vai của cô liền bị Trân Du giữ chặt,hai cô nàng đối mắt nhìn nhau.Trân Du cực kì nghiêm túc mà hỏi từng câu?
- Cậu có thích Chiu Bác Văn không?
- Tớ…có.
- Vậy thì cậu đừng cứ mãi nói bọn tớ chỉ là bạn nữa.Cậu ta không chủ động thì cậu chủ động,nếu cậu ta từ chối thì cậu liền nghỉ chơi với cậu ta.Kết thúc vơi cậu ta luôn,sao cậu lại phải chịu đựng những lời toxic trong khi cậu chẳng làm gì nên tội?Tớ lại mong cậu không dính đến Chiu Bác Văn.
…
Nói thì dễ lắm,cô nào có đủ dũng khí đến thế.Trân Du nhìn sắc mặt của bạn mình thì liền chép miệng.
- Cậu nghe lời tớ,cậu ta không có ý định quen cậu thì chắc chắn là muốn chơi đùa đấy.Người như thế không có cũng chẳng thiệt hại gì,huống chi Trình Dật Nhiên kia còn tốt hơn gấp trăm lần.Chiu Bác Văn cái gì cũng tốt nhưng không an toàn bởi vì cậu ta quá hoàn hảo quá nổi bật.Đổi lại là tớ thì sẽ chọn Trình Dật Nhiên,cậu ta đẹp trai học giỏi tính tình lại tốt và đặc biệt là cậu ta thích cậu.
Nghe Trân Du nói một lèo như thế Vu Bội Sam liền đơ ra,cô cũng không phải không cảm nhận được tình cảm của Trình Dật Nhiên.Mà là vì cô cố tình không muốn hiểu nó,cô sợ sẽ đánh mất tình bạn.Tất nhiên Trình Dật Nhiên cũng không đề cập đến, hẳn là cậu ấy cũng có suy nghĩ giống như cô.
Còn về Chiu Bác Văn quả thật đúng như lời Trân Du nói.Anh không an toàn rất khó nắm bắt,cô cũng không muốn thừa nhận thêm một lý do nữa chính là việc anh vẫn còn lưu luyến tình cũ.Tuổi trẻ nên trải qua nhiều mối tình để trưởng thành nhưng cô vẫn luôn cảm thấy sợ.Sợ bản thân sẽ chịu tổn thương vì chính quyết định của mình.
Nhưng nếu cứ thuận theo anh mà ngập ngừng như thế thì sau cùng người chịu thiệt vẫn là cô,đánh mất người mình yêu và tổn thương những người đối tốt với mình.
Thế mà hôm nay lại thân thiết đến độ khiến người khác lo lắng,trong đó cô nàng với thân hình mũm mĩm tên là Tiểu Chu và người còn lại là Ngư Ngư,chính là bạn cùng phòng của bọn cô.Cô bạn Tiểu Chu đi đến cạnh giường của cô nhiệt tình mà hỏi.
- Bội Sam này,cậu cùng Chiu Bác Văn lớp 1 đang hẹn hò sao?
Cô không có ý định sẽ phớt lờ những câu hỏi như này cũng không muốn gây bất đồng với bạn cùng phòng.Mặc dù cô biết rõ sau lưng cô bọn họ đã nói ra những lời khó nghe như thế nào,cũng không hề xem cô cùng Trân Du là bạn.Vu Bội Sam tiếp tục lật sách rồi trả lời lại.
- Không phải,bọn tớ chỉ là bạn học.
- Vậy tại sao Chiu Bác Văn lại xách cặp cho cậu?còn đứng ra giúp cậu?Ai nhìn vào cũng thấy hai người có quan hệ đấy?Cậu có gì mà cứ phải chối?Quen nhau thì nhận đi,…
Đây là đang chất vấn hay là đang lấy lời khai vậy?Trân Du không nhìn nổi nữa liền đi qua kéo lấy cánh tay của Vu Bội Sam.
- Sam Sam chúng ta đi ra ngoài đi,ở đây thêm nữa thì sẽ bị phiền đấy.Tưởng muốn hòa nhập ai ngờ là đến kiếm chuyện.
Vu Bội Sam nhìn Tiểu Chu rồi lại nhìn về phía mấy cô bạn đằng kia.Gương mặt ai nấy đều tỏ vẻ khinh khỉnh nhất là Ngư Ngư.Chỉ vì con trai mà khiến bọn họ ghét bỏ bọn cô như thế sao?
Lòng người thật sự đáng sợ,có quá nhiều thứ mà bọn cô sẽ không thể nhìn hết được.Chỉ có cách đừng quá bận tâm đến những lời ác ý đó,hãy cứ tận hưởng những thứ thuộc về mình và cảm nhận niềm vui bên cạnh những người bạn thật sự.
Hai cô nàng đi dạo dưới sân vận động của trường học,Trân Du lâu lâu lại quay sang trông xem biểu cảm của cô rồi lại như muốn nói gì đó.Sau cùng cô nàng vẫn là không nhịn nổi liền cất tiếng.
- Chiu Bác Văn cậu ta có tỏ tình qua với cậu chưa?
- Hả???
Vu Bội Sam chỉ nghe một câu liền đỏ mặt,gì mà tỏ tình kia chứ.Anh lại không thích cô đến mức đó,cô biết những hành động dạo gần đây của anh sẽ khiến bọn họ hiểu lầm.Chỉ có người trong cuộc như cô mới hiểu được,anh không thích cô chỉ là có cảm tình mà thôi.Bởi vì những đoạn tin nhắn bọn cô trò chuyện đều là đáp án.Nhiều lần cô đã bật đèn xanh cho anh nhưng anh lại khéo léo mà trốn tránh.Nếu anh thật sự thích cô thì đã không hành xử như thế.
Gió lạnh khẽ thổi đến Trân Du rùng mình một cái rồi lại nhìn cô bạn thân của mình bằng đôi mắt khó tin.
- Đừng nói là cậu ta không có ý định hẹn hò với cậu mà vẫn cư xử thân mật như thế nhé?
- Cậu đừng nói bậy,bọn tớ chỉ…
Bả vai của cô liền bị Trân Du giữ chặt,hai cô nàng đối mắt nhìn nhau.Trân Du cực kì nghiêm túc mà hỏi từng câu?
- Cậu có thích Chiu Bác Văn không?
- Tớ…có.
- Vậy thì cậu đừng cứ mãi nói bọn tớ chỉ là bạn nữa.Cậu ta không chủ động thì cậu chủ động,nếu cậu ta từ chối thì cậu liền nghỉ chơi với cậu ta.Kết thúc vơi cậu ta luôn,sao cậu lại phải chịu đựng những lời toxic trong khi cậu chẳng làm gì nên tội?Tớ lại mong cậu không dính đến Chiu Bác Văn.
…
Nói thì dễ lắm,cô nào có đủ dũng khí đến thế.Trân Du nhìn sắc mặt của bạn mình thì liền chép miệng.
- Cậu nghe lời tớ,cậu ta không có ý định quen cậu thì chắc chắn là muốn chơi đùa đấy.Người như thế không có cũng chẳng thiệt hại gì,huống chi Trình Dật Nhiên kia còn tốt hơn gấp trăm lần.Chiu Bác Văn cái gì cũng tốt nhưng không an toàn bởi vì cậu ta quá hoàn hảo quá nổi bật.Đổi lại là tớ thì sẽ chọn Trình Dật Nhiên,cậu ta đẹp trai học giỏi tính tình lại tốt và đặc biệt là cậu ta thích cậu.
Nghe Trân Du nói một lèo như thế Vu Bội Sam liền đơ ra,cô cũng không phải không cảm nhận được tình cảm của Trình Dật Nhiên.Mà là vì cô cố tình không muốn hiểu nó,cô sợ sẽ đánh mất tình bạn.Tất nhiên Trình Dật Nhiên cũng không đề cập đến, hẳn là cậu ấy cũng có suy nghĩ giống như cô.
Còn về Chiu Bác Văn quả thật đúng như lời Trân Du nói.Anh không an toàn rất khó nắm bắt,cô cũng không muốn thừa nhận thêm một lý do nữa chính là việc anh vẫn còn lưu luyến tình cũ.Tuổi trẻ nên trải qua nhiều mối tình để trưởng thành nhưng cô vẫn luôn cảm thấy sợ.Sợ bản thân sẽ chịu tổn thương vì chính quyết định của mình.
Nhưng nếu cứ thuận theo anh mà ngập ngừng như thế thì sau cùng người chịu thiệt vẫn là cô,đánh mất người mình yêu và tổn thương những người đối tốt với mình.