Chương : 24
Editor: Z.
Hầu Đình Đình theo Đàm Lâm Kha mấy ngày, tốt xấu đều tường an vô sự. Lý Nhất Minh bên kia nghe nói Triệu Tiềm tìm Hầu tiểu thư, vội vã nói y có thể sai người qua, nếu không sợ sẽ có chuyện.
Hạ Lâm thì cả ngày tạo thế trên mạng, một đám fans của cậu ta cũng làm loạn, mắng Triệu Tiềm khiến trong một thời gian hắn đếm không xuể. Hắn đau đầu đến mấy cũng chỉ có thể để mấy đứa não tàn đấy tự gây sự. Hắn không phải minh tinh nên không đáng bị mắng, chờ bọn họ chơi chán là tốt rồi.
Lại thêm hai ngày, không hiểu sao Đàm Lâm Kha với Ngô Hiểu vì sao lại bị cuốn vào. Hầu Đình Đình cũng bị đập, nhưng cô không phải nghệ sĩ, mục tiêu là Đàm Lâm Kha với Ngô Hiểu là quá lớn, khả năng suy nghĩ của mấy đứa não tàn quả thực không thể tưởng tượng nổi. Hạ Lâm ngược lại dựa vào scandal này để hot, thậm chí có thể vượt qua được những ngôi sao mới nổi.
Sau đó, Đàm Lâm Kha nhận được điện thoại của Hạ Lâm…
Đầu bên kia cậu ta vô cùng kiêu ngạo, nói cậu mau ra ngoài nói chuyện. Đàm Lâm Kha tự thấy mình và cậu ta không có gì để nói nên uyển chuyển cự tuyệt.
Cậu ta cười: “Liên quan tới Triệu tổng.”
Cậu rất bình tĩnh: “Vậy càng không có gì để nói!”
Hạ Lâm căn bản không quan tâm cậu nói gì, trực tiếp báo địa chỉ thời gian, bảo mình sẽ đợi rồi tắt điện.
Đàm Lâm Kha có chút phiền lòng.
Rõ ràng đây là một cái thòng lọng!
Hầu Đình Đình ngồi bên cạnh nghe cậu nhận cú điện thoại này, cực kỳ phản cảm Hạ Lâm.
Không nói những cái khác, cô vẫn tương đối bảo vệ Đàm Lâm Kha, hỏi cậu vài câu rồi nhíu mày: “Đi! Sao không dám chứ!”
Cậu hoảng hốt: “Nhìn một cái đã biết là bẫy! Nếu cậu ta gọi phóng viên…”
“Nếu thật là gọi phóng viên mà cậu không ở đấy, bọn họ viết linh tinh thì làm sao?” Cô nói: “Tiểu Đàm, cậu vốn muốn bên Triệu Tiềm thì chút chuyện nhỏ này vẫn là phải tự mình ứng phó thôi…”
Câu “ở bên Triệu Tiềm” khiến cậu có chút ngẩn ngơ, lại hơi lúng túng. Việc này… căn bản chính bản thân còn chưa rõ nữa…
Hầu Đình Đình không không chú ý tới tiểu tiết, tiếp tục nói: “Để tôi đi cùng cậu!”
…
Đàm Lâm Kha vốn nghĩ việc này chỉ là việc nhỏ, nên không định nói cho Triệu Tiềm.
Chờ đến khi Hạ Lâm nói thơi gian, thời điểm, lại được Hầu Đình Đình liều mạng xui. Hay là cứ đến chỗ cậu ta nói đi, là một nhà hàng Nhật.
Cậu không coi nặng chuyện này, mặc cũng tùy tiện, nhưng Hầu tiểu thư lại kêu là cậu như đạp đất chui lên nên kéo cậu vào ăn vận như bước lên thảm đỏ, thành công khiến cho Đàm Lâm Kha nhận ra trước đó mình mặc quá quê mùa!
Phục vụ mặc kimono, quỳ dưới đất kéo cửa ra tiếp hai người. Đàm Lâm Kha ngẩng đầu nhìn. Hạ Lâm đang ở bên trong, còn có thêm một người quen, Lương Tuấn.
Có chút ngoài ý muốn…
Lương Tuấn cười với cậu coi như là chào hỏi. Lần cuối cùng gặp người này là lễ ra mắt Tuyết Phong. Mấy ngày trôi qua, Lương Tuấn đang là minh tinh hot. Nhưng cậu lại thấy Lương Tuấn thoạt nhìn có chút tiều tụy, như ngủ không đủ, thần sắc tối sầm.
Mà Hạ Lâm bên cạnh lại thoải mái, Đàm Lâm Kha với cậu ta chỉ gặp nhau có một lần, không quen thuộc. Hiện tại nghiêm túc đánh giá, Hạ Lâm xác thực rất đẹp mắt, môi hồng, răng trắng có chút nữ tính, tóc mái chải sang một bên, nhuộm nâu. Lương Tuấn còn chào bọn họ, Hạ Lâm thì chỉ nhìn cậu cười, không lên tiếng.
Hầu Đình Đình vô cùng nghiêm túc đánh giá cậu ta, nhẹ nhàng sách một tiếng.
Hạ Lâm bảo với cậu: “Tôi biết anh sẽ đến!”
Đàm Lâm Kha không đáp, Hầu Đình Đình nở nụ cười, kéo cậu ngồi xuống đối diện hai người kia, tiếp tục nghiêm túc quan sát Hạ Lâm nửa ngày.
Đàm Lâm Kha hỏi: “Cậu có chuyện gì không?”
Hạ Lâm còn chưa trả lời, Hầu tiểu thư đột nhiên chen vào một câu: “Mắt hai mí cậu cắt ở đâu thế? Đẹp ghê!”
Câu trả lời đầu tiên của cậu ta cứ thế bị chặn.
Hầu đại tiểu thư lại chun mũi ngửi: “Con trai đừng dùng mùi nước hoa này nha! Kính áp tròng cũng đừng dùng màu quá đen, màu nâu tương đối tự nhiên đấy!”
Hầu Đình Đình nói vậy khiến Đàm Lâm Kha nhịn không được nhìn mắt cậu ta lâu hơn. Quả thật là giống đeo kính áp tròng, mắt hai mí cũng không được tự nhiên, nước hoa thì khỏi nói đi! Vừa vào đã ngửi được, mặc dù nhạt nhưng rõ ràng ngọt thấy ớn, chỉ có mấy cô nàng lý lắc mới dùng thôi. Cậu đối với nước hoa không am hiểu lắm, vốn tưởng là phòng có mùi sẵn như thế. Hầu Đình Đình nói vậy khiến Hạ Lâm có chút lúng túng, quay đầu liền thấy Lương Tuấn cũng đang săm soi đôi mắt của mình.
Không khí nhất thời lạnh xuống.
Hạ Lâm không nói, Hầu Đình Đình nhướn mày với Đàm Lâm Kha, mắt nói: Học đi học đi! Đây chính là đổi khách thành chủ đó!
Cậu cau mày, người ta thích phẫu thuật hay làm cái gì thì cậu không xem vào, mà Hầu Đình Đình hùng hổ có chút dọa người, hơi quá phận rồi…
Lương Tuấn cuối cùng vẫn là người phá vỡ cục diện xấu hổ, tằng hắng một tiếng, cùng Đàm Lâm Kha tùy tiện hàn huyên hai câu.
Hạ Lâm bên cạnh lại lấy ra một điếu thuốc nhỏ dài… là loại mà mấy cô nữ sinh đại học thích. Cậu liếc mắt một cái liền nhận ra cậu ta hút thuốc lá nữ, có chút không được tự nhiên. Nhưng thuốc lá dành cho phụ nữ thì mùi tương đối nhạt, thích hợp cho người không hút thuốc lá.
Đại khái là Đàm Lâm Kha nhìn chằm chằm Hạ Lâm quá lâu, cậu ta đột nhiên xen mồm: “Đàm Lâm Kha, anh xem tin tức chưa?”
Cậu sững sờ, này là cái vấn đề gì?! Theo bản năng gật đầu: “Ừ, xem rồi!”
Cậu ta mỉm cười: “Vậy anh cũng biết quan hệ của tôi với Triệu tổng đi?”
Câu nói này hơi nhàm đấy!
Hạ Lâm chế ra mấy chuyện kia, trêu chọc truyền thông với lừa gạt fans thì được, đến trước mặt Đàm Lâm Kha hỏi như đúng rồi, là phận tiểu tam mà dám đến trước mặt chính thức thực không biết điều!
Cậu cau mày, hỏi ngược: “Quan hệ gì?”
“Cần tôi phải nói rõ nữa sao?” Hạ Lâm hơi nhướn mày: “Đừng trách tôi không tử tế, Triệu tổng cũng nên nói rõ với anh mới phải. Nếu quan hệ của hai người chưa minh bạch thì tôi cũng không bị tính là người thứ ba nha!”
Đàm Lâm Kha trong lòng rủa thẩm, cậu tự mình ảo tưởng đừng có bị điên bắt người khác cùng cậu tự luyến! Tự nói hươu nói vượn sự tình không có thật, lừa người gạt ta lại gạt luôn cả bản thân, lợi hại ghê!
Hầu Đình Đình đột nhiên hỏi: “Cậu gọi phóng viên đến?”
Đàm Lâm Kha sửng sốt, cái này rất có thể, Hạ Lâm đâu phải dở hơi mà tự nhiên chạy tới trước mặt cậu làm trò con bò chứ.
Lương Tuấn cũng vô cùng kinh ngạc: “Cậu tìm phóng viên sao Hạ Lâm?”
Hạ Lâm muốn phủ nhận, nhưng Hầu Đình Đình trực tiếp hừ lạnh một tiếng: “Tôi nói này Hạ Lâm, sao cậu không tự nhìn mình trong gương đi?”
Câu nói của cô thực bất ngờ, hai người Đàm Lâm Kha cùng Lương Tuấn đều có chút mù mịt.
Hạ Lâm cũng thoáng nhướn mi: “Soi gương làm gì?”
“Cậu nói Triệu Tiềm thích cậu? Phẫu thuật, nước hoa, thuốc lá nữ?” Hầu đại tiểu thư nở nụ cười: “Coi như Triệu Tiềm thích đàn ông đi! Nhưng nếu ở cùng một chỗ với cậu, phỏng chừng chính anh ta cũng chẳng biết mình có phải gay hay không!”
Lời quá ác, Đàm Lâm Kha và Lương Tuấn tự động ngậm miệng, quay đầu làm ngơ coi như không nghe thấy, một bên liếc liếc gương mặt âm trầm của Hạ Lâm.
Hầu đại tiểu thư đeo túi, túm cậu đứng dậy, nhìn sắc mặt như giẫm phải phân của Hạ Lâm, cười: “Xin lỗi, nếu không còn chuyện gì thì chúng tôi đi trước!”
Đàm Lâm Kha bị cô lôi ra khỏi phòng ăn, ngẩng đầu lên liền thoáng nhìn thấy chiếc xe đối diện lộ ra một cái máy ảnh. Đình Đình liếc qua máy ảnh, cái gì cũng không nói, cũng không để cậu nhiều lời, cứ thế lôi người còn đang sững sờ lên xe rồi chạy về đoàn phim mới hừ hừ.
Tuy Hầu Đình Đình vừa rồi có hơi quá phận, nhưng Đàm Lâm Kha cực kỳ hả giận! Nhưng vì sao giận thì cậu cũng chả rõ, trái lại nghĩ đến mấy cái máy ảnh ban nãy, cậu liền cảm thấy tối nay sẽ loạn lạc đây.
…
Hôm sau, Đàm Lâm Kha nhìn trên trang tin giải trí được mấy cái hình ảnh…
Bất quá phóng viên chỉ chụp được cảnh Đình Đình kéo cậu ra khỏi nhà hàng, nói cả Hạ Lâm ở bên trong. Liên hệ với Hầu Đình Đình là “bạn gái trước” của Triệu Tiềm cùng scandal gần đây và Hạ Lâm, đảo thành tiết mục chính thất đấu tiểu tam vô cùng đặc sắc.
Đương nhiên, chính thất là Hầu Đình Đình!
Còn Đàm Lâm Kha từ đầu tới cuối, chỉ là người qua đường Giáp aka khán giả A ngồi xem kịch mà thôi.
Tin tức bị đưa ra, tất nhiên là ông chủ Triệu đọc được.
Đàm Lâm Kha chưa từng nói với hắn về Hạ Lâm nên Triệu Tiềm có chút giật mình. Nhìn tin tức thì chỉ thấy Hầu Đình Đình bị liên lụy, hắn suy nghĩ một chút rồi gọi cho cô, ý tứ hỏi rõ ràng trước sau.
Hầu Đình Đình tức giận nhận điện, không đợi hắn mở miệng, chính mình rống lên: “Hạ Lâm tìm Tiểu Đàm gây phiền phức! Chính tôi là người bảo vệ cậu ấy đấy!”
Triệu Tiềm nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?”
Cô không trả lời, hỏi ngược: “Triệu Tiềm, anh muốn kéo dài đến bao giờ đây?”
Hắn không hiểu lắm: “Kéo cái gì?”
Hầu Đình Đình: “Tiểu Đàm tốt tính lại dễ nói chuyện. Anh không nói cậu ấy cũng cùng anh kéo. May cho anh là Tiểu Đàm hiền lành mới chịu dông dài với anh. Anh xem bây giờ Hạ Lâm tìm tới cửa bắt nạt cậu ấy, mà một chút sức mạnh để Tiểu Đàm đối chất cũng không có!”
Triệu Tiềm không lên tiếng.
Cô hừ một tiếng, mắng: “Chơi trò mập mờ! Đúng là tra nam!”
Rồi sau đó cúp điện thoại cái cạch.
Triệu Tiềm do dự một lúc, liền gọi điện thoại cho Đàm Lâm Kha.
Cậu biết hắn nhất định xem được tin tức kia rồi, vội vàng trấn an bảo hắn mình không có chuyện gì. Hạ Lâm nháo cũng chỉ là nháo, không ảnh hướng tới cậu.
Triệu Tiềm không lên tiếng.
Được rồi, cậu nói như thế khiến hắn cảm thấy mình có chút cặn bã thật!
Hầu Đình Đình theo Đàm Lâm Kha mấy ngày, tốt xấu đều tường an vô sự. Lý Nhất Minh bên kia nghe nói Triệu Tiềm tìm Hầu tiểu thư, vội vã nói y có thể sai người qua, nếu không sợ sẽ có chuyện.
Hạ Lâm thì cả ngày tạo thế trên mạng, một đám fans của cậu ta cũng làm loạn, mắng Triệu Tiềm khiến trong một thời gian hắn đếm không xuể. Hắn đau đầu đến mấy cũng chỉ có thể để mấy đứa não tàn đấy tự gây sự. Hắn không phải minh tinh nên không đáng bị mắng, chờ bọn họ chơi chán là tốt rồi.
Lại thêm hai ngày, không hiểu sao Đàm Lâm Kha với Ngô Hiểu vì sao lại bị cuốn vào. Hầu Đình Đình cũng bị đập, nhưng cô không phải nghệ sĩ, mục tiêu là Đàm Lâm Kha với Ngô Hiểu là quá lớn, khả năng suy nghĩ của mấy đứa não tàn quả thực không thể tưởng tượng nổi. Hạ Lâm ngược lại dựa vào scandal này để hot, thậm chí có thể vượt qua được những ngôi sao mới nổi.
Sau đó, Đàm Lâm Kha nhận được điện thoại của Hạ Lâm…
Đầu bên kia cậu ta vô cùng kiêu ngạo, nói cậu mau ra ngoài nói chuyện. Đàm Lâm Kha tự thấy mình và cậu ta không có gì để nói nên uyển chuyển cự tuyệt.
Cậu ta cười: “Liên quan tới Triệu tổng.”
Cậu rất bình tĩnh: “Vậy càng không có gì để nói!”
Hạ Lâm căn bản không quan tâm cậu nói gì, trực tiếp báo địa chỉ thời gian, bảo mình sẽ đợi rồi tắt điện.
Đàm Lâm Kha có chút phiền lòng.
Rõ ràng đây là một cái thòng lọng!
Hầu Đình Đình ngồi bên cạnh nghe cậu nhận cú điện thoại này, cực kỳ phản cảm Hạ Lâm.
Không nói những cái khác, cô vẫn tương đối bảo vệ Đàm Lâm Kha, hỏi cậu vài câu rồi nhíu mày: “Đi! Sao không dám chứ!”
Cậu hoảng hốt: “Nhìn một cái đã biết là bẫy! Nếu cậu ta gọi phóng viên…”
“Nếu thật là gọi phóng viên mà cậu không ở đấy, bọn họ viết linh tinh thì làm sao?” Cô nói: “Tiểu Đàm, cậu vốn muốn bên Triệu Tiềm thì chút chuyện nhỏ này vẫn là phải tự mình ứng phó thôi…”
Câu “ở bên Triệu Tiềm” khiến cậu có chút ngẩn ngơ, lại hơi lúng túng. Việc này… căn bản chính bản thân còn chưa rõ nữa…
Hầu Đình Đình không không chú ý tới tiểu tiết, tiếp tục nói: “Để tôi đi cùng cậu!”
…
Đàm Lâm Kha vốn nghĩ việc này chỉ là việc nhỏ, nên không định nói cho Triệu Tiềm.
Chờ đến khi Hạ Lâm nói thơi gian, thời điểm, lại được Hầu Đình Đình liều mạng xui. Hay là cứ đến chỗ cậu ta nói đi, là một nhà hàng Nhật.
Cậu không coi nặng chuyện này, mặc cũng tùy tiện, nhưng Hầu tiểu thư lại kêu là cậu như đạp đất chui lên nên kéo cậu vào ăn vận như bước lên thảm đỏ, thành công khiến cho Đàm Lâm Kha nhận ra trước đó mình mặc quá quê mùa!
Phục vụ mặc kimono, quỳ dưới đất kéo cửa ra tiếp hai người. Đàm Lâm Kha ngẩng đầu nhìn. Hạ Lâm đang ở bên trong, còn có thêm một người quen, Lương Tuấn.
Có chút ngoài ý muốn…
Lương Tuấn cười với cậu coi như là chào hỏi. Lần cuối cùng gặp người này là lễ ra mắt Tuyết Phong. Mấy ngày trôi qua, Lương Tuấn đang là minh tinh hot. Nhưng cậu lại thấy Lương Tuấn thoạt nhìn có chút tiều tụy, như ngủ không đủ, thần sắc tối sầm.
Mà Hạ Lâm bên cạnh lại thoải mái, Đàm Lâm Kha với cậu ta chỉ gặp nhau có một lần, không quen thuộc. Hiện tại nghiêm túc đánh giá, Hạ Lâm xác thực rất đẹp mắt, môi hồng, răng trắng có chút nữ tính, tóc mái chải sang một bên, nhuộm nâu. Lương Tuấn còn chào bọn họ, Hạ Lâm thì chỉ nhìn cậu cười, không lên tiếng.
Hầu Đình Đình vô cùng nghiêm túc đánh giá cậu ta, nhẹ nhàng sách một tiếng.
Hạ Lâm bảo với cậu: “Tôi biết anh sẽ đến!”
Đàm Lâm Kha không đáp, Hầu Đình Đình nở nụ cười, kéo cậu ngồi xuống đối diện hai người kia, tiếp tục nghiêm túc quan sát Hạ Lâm nửa ngày.
Đàm Lâm Kha hỏi: “Cậu có chuyện gì không?”
Hạ Lâm còn chưa trả lời, Hầu tiểu thư đột nhiên chen vào một câu: “Mắt hai mí cậu cắt ở đâu thế? Đẹp ghê!”
Câu trả lời đầu tiên của cậu ta cứ thế bị chặn.
Hầu đại tiểu thư lại chun mũi ngửi: “Con trai đừng dùng mùi nước hoa này nha! Kính áp tròng cũng đừng dùng màu quá đen, màu nâu tương đối tự nhiên đấy!”
Hầu Đình Đình nói vậy khiến Đàm Lâm Kha nhịn không được nhìn mắt cậu ta lâu hơn. Quả thật là giống đeo kính áp tròng, mắt hai mí cũng không được tự nhiên, nước hoa thì khỏi nói đi! Vừa vào đã ngửi được, mặc dù nhạt nhưng rõ ràng ngọt thấy ớn, chỉ có mấy cô nàng lý lắc mới dùng thôi. Cậu đối với nước hoa không am hiểu lắm, vốn tưởng là phòng có mùi sẵn như thế. Hầu Đình Đình nói vậy khiến Hạ Lâm có chút lúng túng, quay đầu liền thấy Lương Tuấn cũng đang săm soi đôi mắt của mình.
Không khí nhất thời lạnh xuống.
Hạ Lâm không nói, Hầu Đình Đình nhướn mày với Đàm Lâm Kha, mắt nói: Học đi học đi! Đây chính là đổi khách thành chủ đó!
Cậu cau mày, người ta thích phẫu thuật hay làm cái gì thì cậu không xem vào, mà Hầu Đình Đình hùng hổ có chút dọa người, hơi quá phận rồi…
Lương Tuấn cuối cùng vẫn là người phá vỡ cục diện xấu hổ, tằng hắng một tiếng, cùng Đàm Lâm Kha tùy tiện hàn huyên hai câu.
Hạ Lâm bên cạnh lại lấy ra một điếu thuốc nhỏ dài… là loại mà mấy cô nữ sinh đại học thích. Cậu liếc mắt một cái liền nhận ra cậu ta hút thuốc lá nữ, có chút không được tự nhiên. Nhưng thuốc lá dành cho phụ nữ thì mùi tương đối nhạt, thích hợp cho người không hút thuốc lá.
Đại khái là Đàm Lâm Kha nhìn chằm chằm Hạ Lâm quá lâu, cậu ta đột nhiên xen mồm: “Đàm Lâm Kha, anh xem tin tức chưa?”
Cậu sững sờ, này là cái vấn đề gì?! Theo bản năng gật đầu: “Ừ, xem rồi!”
Cậu ta mỉm cười: “Vậy anh cũng biết quan hệ của tôi với Triệu tổng đi?”
Câu nói này hơi nhàm đấy!
Hạ Lâm chế ra mấy chuyện kia, trêu chọc truyền thông với lừa gạt fans thì được, đến trước mặt Đàm Lâm Kha hỏi như đúng rồi, là phận tiểu tam mà dám đến trước mặt chính thức thực không biết điều!
Cậu cau mày, hỏi ngược: “Quan hệ gì?”
“Cần tôi phải nói rõ nữa sao?” Hạ Lâm hơi nhướn mày: “Đừng trách tôi không tử tế, Triệu tổng cũng nên nói rõ với anh mới phải. Nếu quan hệ của hai người chưa minh bạch thì tôi cũng không bị tính là người thứ ba nha!”
Đàm Lâm Kha trong lòng rủa thẩm, cậu tự mình ảo tưởng đừng có bị điên bắt người khác cùng cậu tự luyến! Tự nói hươu nói vượn sự tình không có thật, lừa người gạt ta lại gạt luôn cả bản thân, lợi hại ghê!
Hầu Đình Đình đột nhiên hỏi: “Cậu gọi phóng viên đến?”
Đàm Lâm Kha sửng sốt, cái này rất có thể, Hạ Lâm đâu phải dở hơi mà tự nhiên chạy tới trước mặt cậu làm trò con bò chứ.
Lương Tuấn cũng vô cùng kinh ngạc: “Cậu tìm phóng viên sao Hạ Lâm?”
Hạ Lâm muốn phủ nhận, nhưng Hầu Đình Đình trực tiếp hừ lạnh một tiếng: “Tôi nói này Hạ Lâm, sao cậu không tự nhìn mình trong gương đi?”
Câu nói của cô thực bất ngờ, hai người Đàm Lâm Kha cùng Lương Tuấn đều có chút mù mịt.
Hạ Lâm cũng thoáng nhướn mi: “Soi gương làm gì?”
“Cậu nói Triệu Tiềm thích cậu? Phẫu thuật, nước hoa, thuốc lá nữ?” Hầu đại tiểu thư nở nụ cười: “Coi như Triệu Tiềm thích đàn ông đi! Nhưng nếu ở cùng một chỗ với cậu, phỏng chừng chính anh ta cũng chẳng biết mình có phải gay hay không!”
Lời quá ác, Đàm Lâm Kha và Lương Tuấn tự động ngậm miệng, quay đầu làm ngơ coi như không nghe thấy, một bên liếc liếc gương mặt âm trầm của Hạ Lâm.
Hầu đại tiểu thư đeo túi, túm cậu đứng dậy, nhìn sắc mặt như giẫm phải phân của Hạ Lâm, cười: “Xin lỗi, nếu không còn chuyện gì thì chúng tôi đi trước!”
Đàm Lâm Kha bị cô lôi ra khỏi phòng ăn, ngẩng đầu lên liền thoáng nhìn thấy chiếc xe đối diện lộ ra một cái máy ảnh. Đình Đình liếc qua máy ảnh, cái gì cũng không nói, cũng không để cậu nhiều lời, cứ thế lôi người còn đang sững sờ lên xe rồi chạy về đoàn phim mới hừ hừ.
Tuy Hầu Đình Đình vừa rồi có hơi quá phận, nhưng Đàm Lâm Kha cực kỳ hả giận! Nhưng vì sao giận thì cậu cũng chả rõ, trái lại nghĩ đến mấy cái máy ảnh ban nãy, cậu liền cảm thấy tối nay sẽ loạn lạc đây.
…
Hôm sau, Đàm Lâm Kha nhìn trên trang tin giải trí được mấy cái hình ảnh…
Bất quá phóng viên chỉ chụp được cảnh Đình Đình kéo cậu ra khỏi nhà hàng, nói cả Hạ Lâm ở bên trong. Liên hệ với Hầu Đình Đình là “bạn gái trước” của Triệu Tiềm cùng scandal gần đây và Hạ Lâm, đảo thành tiết mục chính thất đấu tiểu tam vô cùng đặc sắc.
Đương nhiên, chính thất là Hầu Đình Đình!
Còn Đàm Lâm Kha từ đầu tới cuối, chỉ là người qua đường Giáp aka khán giả A ngồi xem kịch mà thôi.
Tin tức bị đưa ra, tất nhiên là ông chủ Triệu đọc được.
Đàm Lâm Kha chưa từng nói với hắn về Hạ Lâm nên Triệu Tiềm có chút giật mình. Nhìn tin tức thì chỉ thấy Hầu Đình Đình bị liên lụy, hắn suy nghĩ một chút rồi gọi cho cô, ý tứ hỏi rõ ràng trước sau.
Hầu Đình Đình tức giận nhận điện, không đợi hắn mở miệng, chính mình rống lên: “Hạ Lâm tìm Tiểu Đàm gây phiền phức! Chính tôi là người bảo vệ cậu ấy đấy!”
Triệu Tiềm nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?”
Cô không trả lời, hỏi ngược: “Triệu Tiềm, anh muốn kéo dài đến bao giờ đây?”
Hắn không hiểu lắm: “Kéo cái gì?”
Hầu Đình Đình: “Tiểu Đàm tốt tính lại dễ nói chuyện. Anh không nói cậu ấy cũng cùng anh kéo. May cho anh là Tiểu Đàm hiền lành mới chịu dông dài với anh. Anh xem bây giờ Hạ Lâm tìm tới cửa bắt nạt cậu ấy, mà một chút sức mạnh để Tiểu Đàm đối chất cũng không có!”
Triệu Tiềm không lên tiếng.
Cô hừ một tiếng, mắng: “Chơi trò mập mờ! Đúng là tra nam!”
Rồi sau đó cúp điện thoại cái cạch.
Triệu Tiềm do dự một lúc, liền gọi điện thoại cho Đàm Lâm Kha.
Cậu biết hắn nhất định xem được tin tức kia rồi, vội vàng trấn an bảo hắn mình không có chuyện gì. Hạ Lâm nháo cũng chỉ là nháo, không ảnh hướng tới cậu.
Triệu Tiềm không lên tiếng.
Được rồi, cậu nói như thế khiến hắn cảm thấy mình có chút cặn bã thật!