Chương : 23
Editor: Z.
Triệu Tiềm cực kỳ hồi hộp!
Ý của Hạ Lâm hắn còn chưa rõ? Không quan tâm là cố tình hay vô ý, nhiều người cùng nhau nhìn, khó tránh khỏi việc dính líu đến Triệu Tiềm. Vì sao Hạ Lâm có thể ở trong thư phòng của Triệu Tiềm mà chụp hình? Tình ngay lý gian, hắn thế nào cũng bị hiềm nghi.
Triệu Tiềm có nỗi khổ khó nói, nhìn qua mấy lời bình, Hạ Lâm tựa hồ cố ý muốn để mình với Triệu Tiềm hướng tới phương diện kia. Đăng lên cũng không nói rõ, có chút ái muội, vì vậy đối tượng tình nghi có quan hệ trong tối với ông chủ Triệu lại thêm một người. Không ít người xem náo nhiệt thẳng thắn đặt Đàm Lâm Kha với Hạ Lâm xếp cùng một chỗ. Còn nói thêm, nếu Hạ Lâm là chính chủ thì con mắt thưởng thức của ông chủ Triệu quả thực quá thấp!
Sau đó, hắn lập tức nhớ lại sáng nay hình như Đàm Lâm Kha gọi điện, ngữ khí của cậu có chút kỳ quái… Sẽ không phải xem được cái tin này chứ!
Triệu Tiềm nghĩ tới nghĩ lui vẫn là nên gọi điện cho cậu thôi! Đàm Lâm Kha phỏng chừng đang làm việc nên sẽ không tiếp đâu. Triệu Tiềm cực buồn rầu, gọi cho tiểu trợ lý. Tiểu Sở cũng xem tin rồi, tả hữu một hồi, hỏi hắn có muốn bảo Hạ Lâm thu liễm một chút. Hắn nói cậu ta nói không rõ ràng, chỉ là phần lớn người đọc suy đoán thôi. Hắn không tiện vấn tội cậu ta, Hạ Lâm là người của Lý ca, đây chính là hắn tự đập đá vào chân mình! Đáng đời thôi!
Chờ đến tối Đàm Lâm Kha gọi cho hắn, Triệu Tiềm lập tức giải thích gần nửa ngày, cậu trầm mặc rồi hỏi: “Đêm qua anh uống rượu?”
Hắn nghẹn.
Hóa ra cậu không biết? Tiểu trợ lý gạt cậu?
Nhưng cái này không phải trọng điểm! Đàm Lâm Kha không yên lòng Triệu Tiềm, lại bị sự việc của Hạ Lâm gây ầm ĩ gây chán ghét. Hai người nói đôi ba câu, chủ đề liền đi lệch trọng tâm.
Bên kia Lý Nhất Minh nhìn Đàm Lâm Kha gọi điện, trong lòng nhất thời hiểu rõ xảy ra chuyện gì. Nhưng chuyện tình cảm y không tiện xen mồm, chỉ muốn đến lúc cậu nhảy vào trong hầm thì hắn sẽ là người kéo lại thôi…
Công việc trong tay Lý Nhất Minh quả thực quá nhiều. Đàm Lâm Kha dù sao cũng ở đoàn phim, không có vấn đề quá lớn lao. Còn Lục Thăng phiền hơn, trợ lý mới không giúp được nhiều, y xác định phải đi trên máy bay nguyên một đêm qua bên kia. Một mặt chờ hai người nói xong, y tự gọi cho ông chủ Triệu bảo hắn sắp xếp cho cậu một trợ lý, một mình y chăm hai con ở hai đầu quả thực không nổi.
Triệu Tiềm đáp ứng, nhưng trong lòng không được chắc chắn.
Tìm người?! Tìm ai đây?! Thủ hạ một đống mà không cần, Lý Nhất Minh chạy tới đằn vặt hắn làm gì? Triệu Tiềm vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, có phải gần đây hắn đắc tội với đại diện Lý không? Tiểu tử này đang muốn gây khó dễ?!
…
Sau mấy ngày, bức ảnh không giải thích được của Hạ Lâm tiếp tục bị lan truyền, thậm chí truyền thông còn truyền ra mấy chuyện kỳ quái. Triệu Tiềm lại có nỗi khổ không nói được, tuy Đàm Lâm Kha không nghĩ ngợi, nhưng mà ầm ĩ đến mấy cũng phải suy nghĩ.
Mà vừa vặn Hầu Đình Đình gọi cho Triệu Tiềm.
Triệu Tiềm thắc mắc, Hầu đại tiểu thư này tám trăm năm không thèm liên lạc gì với mình, sao đột nhiên tìm làm gì? Bên kia Hầu Đình Đình vừa mở miệng nói đã thấy ngữ khí không ổn: “Tôi với ba mẹ nói rõ ràng rồi…”
Hắn hoảng hốt, thật ra việc này hắn cũng nghe nói: “Ngả bài rồi?”
Cô hừ lạnh một tiếng: “Ầm ĩ một trận…”
Triệu Tiềm: “…”
Hắn không lên tiếng, cô càng kích động hơn: “Tôi nói với hai người là tôi với anh chia tay, anh biết ông bà già nói gì không? Phắc! Tôi chắc chắn là sẽ gả tôi qua cho những tên lắm tiền kia!”
Nghe đến “những tên lắm tiền”, Triệu Tiềm tằng hắng: “Kết quả?”
Cô trầm mặc trong chốc lát: “Tất nhiên là xích mích…”
Mọi thứ bị lộn tùng phèo hết rồi?
Đại tiểu thư cũng thẳng thắn quá đi! Không nói hai lần liền xích mích! Triệu Tiềm thực có điểm bội phục cô, không nói những cái khác, riêng màn này hắn không có gan đâu.
Hầu Đình Đình nói xích mích là xích mích, nói trắng ra là đại tiểu thư này cáu tới nỗi muốn tuyệt giao với gia đình. Nhưng tuyệt là tuyệt thế nào, nói chỉ là nói mà thôi, làm căng là không liên lạc một thời gian cho tới lúc nào đối phương chịu thua là được.
Về phần ai chịu thua, xem tính khí của Hầu đại tiểu thư thì người thua sẽ không phải cô.
Hắn không nhịn được có chút hiếu kỳ: “Tôi có thể hỏi vấn đề này không?”
Hầu Đình Đình: “Nói đi!”
“Người yêu cô rốt cuộc làm nghề gì?” Hắn đùa: “Công chúa và dân đen sao?”
Phải là cấp bậc thần mới chịu được cô nàng đại tiểu thư này.
Cô tức giận đáp: “Quân y!”
Ồ, nguyên lai là nửa lính sao?
Đương nhiên vẫn phải nói lời khách khí, Triệu Tiềm cười cười: “Quân y? Quân y không phải tốt vô cùng sao?”
Hầu Đình Đình nhoáng nhướn mi: “Nếu người anh coi trọng là một tiểu y tá trong bệnh viện, dì Triệu có thể chấp nhận sao?”
Ví dụ này thực sự không có tính so sánh mà!
Triệu Tiềm tằng hắng một cái, nghiêm túc suy nghĩ mẹ mình có thể chấp nhận, lại hỏi tiếp: “Cô gọi cho tôi là vì chuyện này?”
“Không phải!” Cô nói: “Còn chuyện khác.”
Triệu Tiềm chấc mẩm nhất định cô sẽ tìm tôi mà, hào sảng: “Có chuyện gì?”
“Tôi cái gì đều không mang, làm rất căng…” Hầu Đình Đình buồn rầu: “Tôi không thể dựa vào cha mẹ nữa, trên người không mang tiền…”
Hắn đại khái cũng hiểu nôm na: “Nên?”
Hầu Đình Đình thở dài: “Công ty anh có việc gì làm không?”
Triệu Tiềm nhíu mày, đại tiểu thư là muốn lợi dụng quan hệ sao? Nhưng hắn làm gì có quan hệ gì với cô, nhưng vừa nãy Lý Nhất Minh quăng cho hắn một mớ bùi nhùi, lại suy nghĩ lần trước cô cũng giúp bọn hắn nên trong lòng có hảo cảm. Cô nói mình rất quý Đàm Lâm Kha, làm trợ lý cũng không phức tạp lắm, bình thường lo vài việc linh tinh là tốt rồi. Lý Nhất Minh không khó tính, tính khí của Đàm Lâm Kha lại thoải mái, nói tóm lại không cần động não cũng thấy Hầu Đình Đình quá thích hợp!
Triệu Tiềm tằng hắng, cô ước chừng thực sự thiếu tiền nên lập tức bảo hắn đặt vé máy bay, còn mình sẽ tự nói với cậu.
Cúp điện thoại xong, Triệu Tiềm lại có chút do dự. Với tính cách của Hầu tiểu thư, lỡ bắt nạt cậu thì làm sao bây giờ?
Xoắn xuýt một hồi, cuối cùng không ngờ ông già lại gọi điện, nói là Hầu phu nhân chạy đến nhà xin lỗi. Đợt huyên náo khiến hắn thực buồn bực, hai người trẻ tuổi vốn không sao, nhưng hắn là bị Hầu Đình Đình bỏ rơi…
Phỏng chừng ông Triệu nghĩ như thế, nhưng cảm thấy con nhà mình ba lần bị gái bỏ có chút đáng thương, an ủi hắn nửa ngày, cuối cùng bảo kết hôn tạm thời gác lại đi.
Trong họa có phúc! Bỏ thì càng tốt!
…
Lý Nhất Minh lúc đi cùng Đàm Lâm Kha nói Triệu Tiềm sẽ cho người đến, nhưng trợ lý lại là Hầu Đình Đình khiến cậu có chút giật mình.
Hầu Đình Đình không giải thích với cậu rằng mình gây ra một đống rắc rối, cậu cũng nhìn sắc mặt đần thối của cô, thật sự không tiện hỏi chút nào…
Hầu Đình Đình tại giới giải trí cũng có chút nổi tiếng, mọi người trong đoàn làm phim thấy cô đều giật mình. Nhưng chuyện kia đã bị vỡ lở, khắp nơi đều truyền tin Triệu Tiềm lần thứ ba bị bồ đá. Thích Chính cũng mơ hồ đoán Hầu Đình Đình xích mích với gia đình, ngẫm nghĩ chuyện này chắc có vẻ phức tạp, nhưng Hầu tiểu thư làm gì thì anh có quyền tham gia sao?
Triệu Tiềm cực kỳ hồi hộp!
Ý của Hạ Lâm hắn còn chưa rõ? Không quan tâm là cố tình hay vô ý, nhiều người cùng nhau nhìn, khó tránh khỏi việc dính líu đến Triệu Tiềm. Vì sao Hạ Lâm có thể ở trong thư phòng của Triệu Tiềm mà chụp hình? Tình ngay lý gian, hắn thế nào cũng bị hiềm nghi.
Triệu Tiềm có nỗi khổ khó nói, nhìn qua mấy lời bình, Hạ Lâm tựa hồ cố ý muốn để mình với Triệu Tiềm hướng tới phương diện kia. Đăng lên cũng không nói rõ, có chút ái muội, vì vậy đối tượng tình nghi có quan hệ trong tối với ông chủ Triệu lại thêm một người. Không ít người xem náo nhiệt thẳng thắn đặt Đàm Lâm Kha với Hạ Lâm xếp cùng một chỗ. Còn nói thêm, nếu Hạ Lâm là chính chủ thì con mắt thưởng thức của ông chủ Triệu quả thực quá thấp!
Sau đó, hắn lập tức nhớ lại sáng nay hình như Đàm Lâm Kha gọi điện, ngữ khí của cậu có chút kỳ quái… Sẽ không phải xem được cái tin này chứ!
Triệu Tiềm nghĩ tới nghĩ lui vẫn là nên gọi điện cho cậu thôi! Đàm Lâm Kha phỏng chừng đang làm việc nên sẽ không tiếp đâu. Triệu Tiềm cực buồn rầu, gọi cho tiểu trợ lý. Tiểu Sở cũng xem tin rồi, tả hữu một hồi, hỏi hắn có muốn bảo Hạ Lâm thu liễm một chút. Hắn nói cậu ta nói không rõ ràng, chỉ là phần lớn người đọc suy đoán thôi. Hắn không tiện vấn tội cậu ta, Hạ Lâm là người của Lý ca, đây chính là hắn tự đập đá vào chân mình! Đáng đời thôi!
Chờ đến tối Đàm Lâm Kha gọi cho hắn, Triệu Tiềm lập tức giải thích gần nửa ngày, cậu trầm mặc rồi hỏi: “Đêm qua anh uống rượu?”
Hắn nghẹn.
Hóa ra cậu không biết? Tiểu trợ lý gạt cậu?
Nhưng cái này không phải trọng điểm! Đàm Lâm Kha không yên lòng Triệu Tiềm, lại bị sự việc của Hạ Lâm gây ầm ĩ gây chán ghét. Hai người nói đôi ba câu, chủ đề liền đi lệch trọng tâm.
Bên kia Lý Nhất Minh nhìn Đàm Lâm Kha gọi điện, trong lòng nhất thời hiểu rõ xảy ra chuyện gì. Nhưng chuyện tình cảm y không tiện xen mồm, chỉ muốn đến lúc cậu nhảy vào trong hầm thì hắn sẽ là người kéo lại thôi…
Công việc trong tay Lý Nhất Minh quả thực quá nhiều. Đàm Lâm Kha dù sao cũng ở đoàn phim, không có vấn đề quá lớn lao. Còn Lục Thăng phiền hơn, trợ lý mới không giúp được nhiều, y xác định phải đi trên máy bay nguyên một đêm qua bên kia. Một mặt chờ hai người nói xong, y tự gọi cho ông chủ Triệu bảo hắn sắp xếp cho cậu một trợ lý, một mình y chăm hai con ở hai đầu quả thực không nổi.
Triệu Tiềm đáp ứng, nhưng trong lòng không được chắc chắn.
Tìm người?! Tìm ai đây?! Thủ hạ một đống mà không cần, Lý Nhất Minh chạy tới đằn vặt hắn làm gì? Triệu Tiềm vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, có phải gần đây hắn đắc tội với đại diện Lý không? Tiểu tử này đang muốn gây khó dễ?!
…
Sau mấy ngày, bức ảnh không giải thích được của Hạ Lâm tiếp tục bị lan truyền, thậm chí truyền thông còn truyền ra mấy chuyện kỳ quái. Triệu Tiềm lại có nỗi khổ không nói được, tuy Đàm Lâm Kha không nghĩ ngợi, nhưng mà ầm ĩ đến mấy cũng phải suy nghĩ.
Mà vừa vặn Hầu Đình Đình gọi cho Triệu Tiềm.
Triệu Tiềm thắc mắc, Hầu đại tiểu thư này tám trăm năm không thèm liên lạc gì với mình, sao đột nhiên tìm làm gì? Bên kia Hầu Đình Đình vừa mở miệng nói đã thấy ngữ khí không ổn: “Tôi với ba mẹ nói rõ ràng rồi…”
Hắn hoảng hốt, thật ra việc này hắn cũng nghe nói: “Ngả bài rồi?”
Cô hừ lạnh một tiếng: “Ầm ĩ một trận…”
Triệu Tiềm: “…”
Hắn không lên tiếng, cô càng kích động hơn: “Tôi nói với hai người là tôi với anh chia tay, anh biết ông bà già nói gì không? Phắc! Tôi chắc chắn là sẽ gả tôi qua cho những tên lắm tiền kia!”
Nghe đến “những tên lắm tiền”, Triệu Tiềm tằng hắng: “Kết quả?”
Cô trầm mặc trong chốc lát: “Tất nhiên là xích mích…”
Mọi thứ bị lộn tùng phèo hết rồi?
Đại tiểu thư cũng thẳng thắn quá đi! Không nói hai lần liền xích mích! Triệu Tiềm thực có điểm bội phục cô, không nói những cái khác, riêng màn này hắn không có gan đâu.
Hầu Đình Đình nói xích mích là xích mích, nói trắng ra là đại tiểu thư này cáu tới nỗi muốn tuyệt giao với gia đình. Nhưng tuyệt là tuyệt thế nào, nói chỉ là nói mà thôi, làm căng là không liên lạc một thời gian cho tới lúc nào đối phương chịu thua là được.
Về phần ai chịu thua, xem tính khí của Hầu đại tiểu thư thì người thua sẽ không phải cô.
Hắn không nhịn được có chút hiếu kỳ: “Tôi có thể hỏi vấn đề này không?”
Hầu Đình Đình: “Nói đi!”
“Người yêu cô rốt cuộc làm nghề gì?” Hắn đùa: “Công chúa và dân đen sao?”
Phải là cấp bậc thần mới chịu được cô nàng đại tiểu thư này.
Cô tức giận đáp: “Quân y!”
Ồ, nguyên lai là nửa lính sao?
Đương nhiên vẫn phải nói lời khách khí, Triệu Tiềm cười cười: “Quân y? Quân y không phải tốt vô cùng sao?”
Hầu Đình Đình nhoáng nhướn mi: “Nếu người anh coi trọng là một tiểu y tá trong bệnh viện, dì Triệu có thể chấp nhận sao?”
Ví dụ này thực sự không có tính so sánh mà!
Triệu Tiềm tằng hắng một cái, nghiêm túc suy nghĩ mẹ mình có thể chấp nhận, lại hỏi tiếp: “Cô gọi cho tôi là vì chuyện này?”
“Không phải!” Cô nói: “Còn chuyện khác.”
Triệu Tiềm chấc mẩm nhất định cô sẽ tìm tôi mà, hào sảng: “Có chuyện gì?”
“Tôi cái gì đều không mang, làm rất căng…” Hầu Đình Đình buồn rầu: “Tôi không thể dựa vào cha mẹ nữa, trên người không mang tiền…”
Hắn đại khái cũng hiểu nôm na: “Nên?”
Hầu Đình Đình thở dài: “Công ty anh có việc gì làm không?”
Triệu Tiềm nhíu mày, đại tiểu thư là muốn lợi dụng quan hệ sao? Nhưng hắn làm gì có quan hệ gì với cô, nhưng vừa nãy Lý Nhất Minh quăng cho hắn một mớ bùi nhùi, lại suy nghĩ lần trước cô cũng giúp bọn hắn nên trong lòng có hảo cảm. Cô nói mình rất quý Đàm Lâm Kha, làm trợ lý cũng không phức tạp lắm, bình thường lo vài việc linh tinh là tốt rồi. Lý Nhất Minh không khó tính, tính khí của Đàm Lâm Kha lại thoải mái, nói tóm lại không cần động não cũng thấy Hầu Đình Đình quá thích hợp!
Triệu Tiềm tằng hắng, cô ước chừng thực sự thiếu tiền nên lập tức bảo hắn đặt vé máy bay, còn mình sẽ tự nói với cậu.
Cúp điện thoại xong, Triệu Tiềm lại có chút do dự. Với tính cách của Hầu tiểu thư, lỡ bắt nạt cậu thì làm sao bây giờ?
Xoắn xuýt một hồi, cuối cùng không ngờ ông già lại gọi điện, nói là Hầu phu nhân chạy đến nhà xin lỗi. Đợt huyên náo khiến hắn thực buồn bực, hai người trẻ tuổi vốn không sao, nhưng hắn là bị Hầu Đình Đình bỏ rơi…
Phỏng chừng ông Triệu nghĩ như thế, nhưng cảm thấy con nhà mình ba lần bị gái bỏ có chút đáng thương, an ủi hắn nửa ngày, cuối cùng bảo kết hôn tạm thời gác lại đi.
Trong họa có phúc! Bỏ thì càng tốt!
…
Lý Nhất Minh lúc đi cùng Đàm Lâm Kha nói Triệu Tiềm sẽ cho người đến, nhưng trợ lý lại là Hầu Đình Đình khiến cậu có chút giật mình.
Hầu Đình Đình không giải thích với cậu rằng mình gây ra một đống rắc rối, cậu cũng nhìn sắc mặt đần thối của cô, thật sự không tiện hỏi chút nào…
Hầu Đình Đình tại giới giải trí cũng có chút nổi tiếng, mọi người trong đoàn làm phim thấy cô đều giật mình. Nhưng chuyện kia đã bị vỡ lở, khắp nơi đều truyền tin Triệu Tiềm lần thứ ba bị bồ đá. Thích Chính cũng mơ hồ đoán Hầu Đình Đình xích mích với gia đình, ngẫm nghĩ chuyện này chắc có vẻ phức tạp, nhưng Hầu tiểu thư làm gì thì anh có quyền tham gia sao?