Chương 8: 8 - Nồi mì đề phòng
Trống đánh mà bọn học sinh cứ như được giải thoát, chúng nó vươn vai một cái rồi sẵn sàng cho giờ ra chơi
: Các em nghỉ đi, tiết sau học bài mới nhé
Yến thì vẫn cứ ngồi làm bài, Tú thì khác...bình thường nó sẽ nằm dài ra bàn nhưng hôm nay nó lại chạy xuống sân chơi vì có hẹn với thằng Việt cả Khang
3 đứa chúng nó đứng thành vòng tròn rồi đá cầu, cứ đứa này chuyền sang đứa khác... hồi lớp 9 đến 1 quả còn chẳng đá được nhưng vì đá nhiều quen chân nên bây chúng nó phải gọi là ở đẳng cấp khác luôn
Ở trong lớp, Quyên đi lại ngồi xuống cạnh Yến rồi vui vẻ nói
: Chủ nhật Yến có rảnh không? Bọn tao định đi uống nước...mày rảnh thì đi cùng bọn tao cho vui này
Yến đóng nắp bút lại, nó chẳng nói gì mà đứng dậy rồi đi ra ngoài làm Quyên tức điên. Quỳnh Chi thấy tình hình không ổn, nó đi lại chỗ Quyên
: Thế giờ như nào?
: Đi theo nó chứ như nào?
: Đã moi được đồng nào đâu mà ra tay luôn rồi
: Mày nhìn nó thử xem, không dùng biện pháp mạnh là vẫn cứng lắm...tí tao cho nó tắt điện luôn
Trong nhà vệ sinh nữ, Yến đang rửa tay thì một đám con gái bước vào...chúng nó đứng xung quanh Yến
Quyên đi lại gần, nó mở vòi nước lên rửa tay rồi nhìn mặt Yến trong gương
: Yến có biết không trả lời là không tôn trọng người khác không?
: May thế, tao cũng không cần tôn trọng mày
: Người ta đến hỏi han làm quen thôi mà chảnh nhứ chó vậy?
Yến tắt vòi nước, nó quay ra nhìn thẳng vào mặt Quyên, nhẹ giọng nói
: Yến bảo Yến không thích rồi mà Quyên
Nói rồi Yến bước đến cửa nhà vệ sinh nhưng bị cái Mai, một đứa trong nhóm đấy chặn lại.
Yến chỉ biết thở dài, Quyên đi lại đặt tay lên vai trái của cái đứa đang yếu thế kia mà nói
: Tao đã muốn thân thiện với mày rồi...nhưng do mày chọn đấy nhé, tưởng nhà mày giàu mày thích làm gì cũng được à?
Yến nhăn mặt, nó hất tay Quyên ra rồi nhìn thẳng vào mắt Quyên
: Nhà tao giàu thì làm sao? Giàu thì mày cũng có ăn được đồng nào đâu mà cứ phải sồn sồn hết cả lên
: Mày?
Quyên vung tay tát một cái mạnh vào má bên phải của Yến, rồi 4 đứa kia cũng lên để trói tay Yến lại nhưng không thành
Chúng nó không biết là Yến có võ...một mình Yến mà xử 5 đứa chúng nó chỉ trong mấy phút là xong rồi
Yến mở cánh cửa nhà vệ sinh ra rồi đi về lớp, người nó không một vết xước vì bọn kia có đụng vào được đâu...chỉ là vì không đề phòng mà bị đỏ ửng bên má phải thôi
Yến ngồi vào bàn, nó lấy cái gương nhỏ trong cặp ra soi...tay con Quyên dính đinh hay gì mà tát xót thế? Lại còn đỏ lừ hết cả lên rồi, cay thế không biết
Yến chẹp miệng rồi đi xuống dưới tầng, nó ra phòng y tế nên đi qua ba đứa kia
Khang thấy Yến đi qua, nó quay sang hỏi Tú mà để rơi mất quả cầu
: Yến nó bị sốt à mày?
Tú nhặt của cầu lên, nó nhún vai
: Đâu, hôm nay tao thấy Yến vẫn bình thường mà có bị làm sao đâu
: Sao mặt nó đỏ ửng lên thế? Lại còn đi vào phòng y tế kìa...hôm qua nó sang nhà tao mặt mày vẫn bình thường mà
Việt nhăn mặt, nhìn như thằng Khang già rồi nên mắt kém thì phải...nhìn thế mà nó bảo Yến bị sốt được thì Việt cũng lạy
: Mày bị ngu à?
: Sao mày chửi tao?
: Sốt cái gì mà sốt, nguyên vết bàn tay trên mặt thế mà bảo sốt được thì tao cũng chịu mày
: Vết bàn tay á?
Tú cả Khang đều rất hỏi chấm, sao lại có vết bàn tay nhỉ? Việt lắc đầu rồi bảo đi lên lớp đi chứ trống rồi mà Tú cả Khang vẫn hóng hớt lắm, chúng nó muốn xem Yến như nào
Chúng nó đã bước được mấy bước chân về hướng phòng y tế rồi nhưng mà bị Việt kéo cổ áo lại
: Chúng mày điên à? Đi lên lớp nhanh lên
: Biết rồi mà..từ từ thôi
Ngồi trong giờ mà lòng Tú cứ rạo rực hết cả lên, nó cứ quay ra nhìn Yến rồi lại quay vào... mồm nó muốn hỏi xem chuyện gì xảy ra lắm nhưng lại chẳng dám
Tiết này là tiết văn, hôm nay cô có việc nên bọn nó được trống tiết, đang ngồi chơi ngon lành thì thầy chủ nhiệm bước vào lớp, thầy đứng giữa bục giảng với khuôn mặt nghiêm nghị
: 6 em Ngọc Quyên, Mai Linh, Yến Nhi, Quỳnh Chi, Khánh Ngọc và Hạ Yến lên văn phòng gặp tôi. Các bạn còn lại ngồi trật tự trong lớp, hôm nay cô văn có việc nên nghỉ dạy
6 đứa được gọi tên lần lượt đứng dậy rồi đi theo thầy chủ nhiệm, Tú thấy thế thì cũng hiểu được một phần, hôm trước nó thấy Quyên có ý định gì đấy rồi...chả lẽ 5 đứa kia tụm lại đánh Yến à?
Tú nhăn mặt lại, sao lại có thể hèn như thế chứ...
Sau khi bị phê bình hơn một tiếng, 5 đứa kia bước ra ngoài với cái tai nhức nhức
Yến Nhi khó chịu ra mặt, nó nhăn nhó
: Mẹ đứa nào chơi khôn đi mách lẻo thế?
Khánh Ngọc hất cằm vào Yến vừa mới từ văn phòng đi ra
: Còn ai vào đây nữa?
Yến bật cười, nó đưa hai tay ra sau hông
: Tao không rảnh đến mức đi mách rồi bị ăn mắng nhé
Nói rồi Yến dời đi để lại 5 đứa nó ở đấy, Nhi khoanh tay trước ngực nhìn theo bóng lưng của Yến
: Không nó thì ai nữa...mẹ cái con
Quyên bây giờ mới chẹp miệng
: Không phải nó đâu
: Không phải nó á?
: Ừ, chắc chắn là đứa khác
: Nhưng mà lúc ý kiểm tra có mỗi con Yến trong nhà vệ sinh thôi mà?
: Thì tao cũng đang thắc mắc đây
: Thôi đi về ăn cơm, đói lắm rồi
Mai Linh như muốn gào lên
: Mày nhìn mồm tao bị con Yến nó đấm có ăn cơm nổi không
: Thôi chịu khó đi, thương thương
: Lần sau kiếm đứa nào không biết võ mà úp nhé
: Tao cũng có biết nó cân được mình đâu, nó đá phát vào eo đau hết cả người đây này
Yến về đến lớp thì mọi người cũng đã về hết rồi, chỉ còn mỗi 6 cái cặp trên bàn. Nó khoác cặp rồi đi về nhà trong sự khó chịu
: Biết nói với bố như thế nào đây..
Yến lấy cái khẩu trang trong cặp ra đeo, nó đứng trước cửa nhà mãi mà chẳng dám vào nhà...một hồi nó lại đi ra chỗ khác
Thấy nhà Khang, nó thở dài rồi đi lại bấm chuông. Khang ra mở cửa thấy Yến mà hết cả hồn, nó còn tưởng nó đang ngủ mơ giữa ban ngày đấy chứ
: Cho tao ở nhờ tí được không?
Khang gật đầu
: Vào đi...hôm nay bố mẹ tao không có nhà
Yến đi vào phòng khách, nó lấy điện thoại ra gọi cho bố xin hôm nay ra nhà Khang chơi. Chú Dũng thì chẳng lạ gì Khang nên đồng ý, bảo con gái cẩn thận rồi thôi. Nghe bố nói xong Yến chợt thở phào...nó chưa thả lỏng được một chút đã phải giật mình vì Việt với Tú từ bếp bê ra một nồi mì to đùng
Khang gãi đầu cười hì hì
: Hôm nay bọn nó sang nhà tao ăn, mày vào ăn cả bọn tao luôn này
: Thôi...bọn mày cứ ăn đi
Tú để nồi mì xuống bàn, cười tươi nói
: Thôi vào ăn với bọn tao đi cho vui...thằng Việt vào lấy thêm cái bát nữa ra đây
Việt quay sang nhìn Tú, nó không bằng lòng cho lắm
: Lại thằng Việt?
: Không mày thì ai? Từ nãy có làm được cái gì đâu...tí vào rửa bát đấy
: Ơ?
Việt dù không thích nhưng nó thấy Tú nói cũng đúng...từ nãy nó chưa làm cái gì cả, thôi thì đẹp trai đâu chỉ biết ăn mà còn phải biết làm nên Việt đi vào bếp lấy thêm bát đũa cho Yến
Bụng Yến cũng đói meo rồi nên nó cũng đi lại ăn cùng mấy đứa kia...chúng nó nói nhiều lắm, nhiều đến mức mà Yến đau hết cả đầu nhưng lại cảm thấy vui vui, hình như lâu lắm rồi Yến mới cảm nhận được cảm giác này.
Không biết như nào...tự nhiên trong lòng Yến không còn những cảm giác phải đề phòng nữa, nó thật sự thoải mái khi tiếp xúc với những người bạn này
: Các em nghỉ đi, tiết sau học bài mới nhé
Yến thì vẫn cứ ngồi làm bài, Tú thì khác...bình thường nó sẽ nằm dài ra bàn nhưng hôm nay nó lại chạy xuống sân chơi vì có hẹn với thằng Việt cả Khang
3 đứa chúng nó đứng thành vòng tròn rồi đá cầu, cứ đứa này chuyền sang đứa khác... hồi lớp 9 đến 1 quả còn chẳng đá được nhưng vì đá nhiều quen chân nên bây chúng nó phải gọi là ở đẳng cấp khác luôn
Ở trong lớp, Quyên đi lại ngồi xuống cạnh Yến rồi vui vẻ nói
: Chủ nhật Yến có rảnh không? Bọn tao định đi uống nước...mày rảnh thì đi cùng bọn tao cho vui này
Yến đóng nắp bút lại, nó chẳng nói gì mà đứng dậy rồi đi ra ngoài làm Quyên tức điên. Quỳnh Chi thấy tình hình không ổn, nó đi lại chỗ Quyên
: Thế giờ như nào?
: Đi theo nó chứ như nào?
: Đã moi được đồng nào đâu mà ra tay luôn rồi
: Mày nhìn nó thử xem, không dùng biện pháp mạnh là vẫn cứng lắm...tí tao cho nó tắt điện luôn
Trong nhà vệ sinh nữ, Yến đang rửa tay thì một đám con gái bước vào...chúng nó đứng xung quanh Yến
Quyên đi lại gần, nó mở vòi nước lên rửa tay rồi nhìn mặt Yến trong gương
: Yến có biết không trả lời là không tôn trọng người khác không?
: May thế, tao cũng không cần tôn trọng mày
: Người ta đến hỏi han làm quen thôi mà chảnh nhứ chó vậy?
Yến tắt vòi nước, nó quay ra nhìn thẳng vào mặt Quyên, nhẹ giọng nói
: Yến bảo Yến không thích rồi mà Quyên
Nói rồi Yến bước đến cửa nhà vệ sinh nhưng bị cái Mai, một đứa trong nhóm đấy chặn lại.
Yến chỉ biết thở dài, Quyên đi lại đặt tay lên vai trái của cái đứa đang yếu thế kia mà nói
: Tao đã muốn thân thiện với mày rồi...nhưng do mày chọn đấy nhé, tưởng nhà mày giàu mày thích làm gì cũng được à?
Yến nhăn mặt, nó hất tay Quyên ra rồi nhìn thẳng vào mắt Quyên
: Nhà tao giàu thì làm sao? Giàu thì mày cũng có ăn được đồng nào đâu mà cứ phải sồn sồn hết cả lên
: Mày?
Quyên vung tay tát một cái mạnh vào má bên phải của Yến, rồi 4 đứa kia cũng lên để trói tay Yến lại nhưng không thành
Chúng nó không biết là Yến có võ...một mình Yến mà xử 5 đứa chúng nó chỉ trong mấy phút là xong rồi
Yến mở cánh cửa nhà vệ sinh ra rồi đi về lớp, người nó không một vết xước vì bọn kia có đụng vào được đâu...chỉ là vì không đề phòng mà bị đỏ ửng bên má phải thôi
Yến ngồi vào bàn, nó lấy cái gương nhỏ trong cặp ra soi...tay con Quyên dính đinh hay gì mà tát xót thế? Lại còn đỏ lừ hết cả lên rồi, cay thế không biết
Yến chẹp miệng rồi đi xuống dưới tầng, nó ra phòng y tế nên đi qua ba đứa kia
Khang thấy Yến đi qua, nó quay sang hỏi Tú mà để rơi mất quả cầu
: Yến nó bị sốt à mày?
Tú nhặt của cầu lên, nó nhún vai
: Đâu, hôm nay tao thấy Yến vẫn bình thường mà có bị làm sao đâu
: Sao mặt nó đỏ ửng lên thế? Lại còn đi vào phòng y tế kìa...hôm qua nó sang nhà tao mặt mày vẫn bình thường mà
Việt nhăn mặt, nhìn như thằng Khang già rồi nên mắt kém thì phải...nhìn thế mà nó bảo Yến bị sốt được thì Việt cũng lạy
: Mày bị ngu à?
: Sao mày chửi tao?
: Sốt cái gì mà sốt, nguyên vết bàn tay trên mặt thế mà bảo sốt được thì tao cũng chịu mày
: Vết bàn tay á?
Tú cả Khang đều rất hỏi chấm, sao lại có vết bàn tay nhỉ? Việt lắc đầu rồi bảo đi lên lớp đi chứ trống rồi mà Tú cả Khang vẫn hóng hớt lắm, chúng nó muốn xem Yến như nào
Chúng nó đã bước được mấy bước chân về hướng phòng y tế rồi nhưng mà bị Việt kéo cổ áo lại
: Chúng mày điên à? Đi lên lớp nhanh lên
: Biết rồi mà..từ từ thôi
Ngồi trong giờ mà lòng Tú cứ rạo rực hết cả lên, nó cứ quay ra nhìn Yến rồi lại quay vào... mồm nó muốn hỏi xem chuyện gì xảy ra lắm nhưng lại chẳng dám
Tiết này là tiết văn, hôm nay cô có việc nên bọn nó được trống tiết, đang ngồi chơi ngon lành thì thầy chủ nhiệm bước vào lớp, thầy đứng giữa bục giảng với khuôn mặt nghiêm nghị
: 6 em Ngọc Quyên, Mai Linh, Yến Nhi, Quỳnh Chi, Khánh Ngọc và Hạ Yến lên văn phòng gặp tôi. Các bạn còn lại ngồi trật tự trong lớp, hôm nay cô văn có việc nên nghỉ dạy
6 đứa được gọi tên lần lượt đứng dậy rồi đi theo thầy chủ nhiệm, Tú thấy thế thì cũng hiểu được một phần, hôm trước nó thấy Quyên có ý định gì đấy rồi...chả lẽ 5 đứa kia tụm lại đánh Yến à?
Tú nhăn mặt lại, sao lại có thể hèn như thế chứ...
Sau khi bị phê bình hơn một tiếng, 5 đứa kia bước ra ngoài với cái tai nhức nhức
Yến Nhi khó chịu ra mặt, nó nhăn nhó
: Mẹ đứa nào chơi khôn đi mách lẻo thế?
Khánh Ngọc hất cằm vào Yến vừa mới từ văn phòng đi ra
: Còn ai vào đây nữa?
Yến bật cười, nó đưa hai tay ra sau hông
: Tao không rảnh đến mức đi mách rồi bị ăn mắng nhé
Nói rồi Yến dời đi để lại 5 đứa nó ở đấy, Nhi khoanh tay trước ngực nhìn theo bóng lưng của Yến
: Không nó thì ai nữa...mẹ cái con
Quyên bây giờ mới chẹp miệng
: Không phải nó đâu
: Không phải nó á?
: Ừ, chắc chắn là đứa khác
: Nhưng mà lúc ý kiểm tra có mỗi con Yến trong nhà vệ sinh thôi mà?
: Thì tao cũng đang thắc mắc đây
: Thôi đi về ăn cơm, đói lắm rồi
Mai Linh như muốn gào lên
: Mày nhìn mồm tao bị con Yến nó đấm có ăn cơm nổi không
: Thôi chịu khó đi, thương thương
: Lần sau kiếm đứa nào không biết võ mà úp nhé
: Tao cũng có biết nó cân được mình đâu, nó đá phát vào eo đau hết cả người đây này
Yến về đến lớp thì mọi người cũng đã về hết rồi, chỉ còn mỗi 6 cái cặp trên bàn. Nó khoác cặp rồi đi về nhà trong sự khó chịu
: Biết nói với bố như thế nào đây..
Yến lấy cái khẩu trang trong cặp ra đeo, nó đứng trước cửa nhà mãi mà chẳng dám vào nhà...một hồi nó lại đi ra chỗ khác
Thấy nhà Khang, nó thở dài rồi đi lại bấm chuông. Khang ra mở cửa thấy Yến mà hết cả hồn, nó còn tưởng nó đang ngủ mơ giữa ban ngày đấy chứ
: Cho tao ở nhờ tí được không?
Khang gật đầu
: Vào đi...hôm nay bố mẹ tao không có nhà
Yến đi vào phòng khách, nó lấy điện thoại ra gọi cho bố xin hôm nay ra nhà Khang chơi. Chú Dũng thì chẳng lạ gì Khang nên đồng ý, bảo con gái cẩn thận rồi thôi. Nghe bố nói xong Yến chợt thở phào...nó chưa thả lỏng được một chút đã phải giật mình vì Việt với Tú từ bếp bê ra một nồi mì to đùng
Khang gãi đầu cười hì hì
: Hôm nay bọn nó sang nhà tao ăn, mày vào ăn cả bọn tao luôn này
: Thôi...bọn mày cứ ăn đi
Tú để nồi mì xuống bàn, cười tươi nói
: Thôi vào ăn với bọn tao đi cho vui...thằng Việt vào lấy thêm cái bát nữa ra đây
Việt quay sang nhìn Tú, nó không bằng lòng cho lắm
: Lại thằng Việt?
: Không mày thì ai? Từ nãy có làm được cái gì đâu...tí vào rửa bát đấy
: Ơ?
Việt dù không thích nhưng nó thấy Tú nói cũng đúng...từ nãy nó chưa làm cái gì cả, thôi thì đẹp trai đâu chỉ biết ăn mà còn phải biết làm nên Việt đi vào bếp lấy thêm bát đũa cho Yến
Bụng Yến cũng đói meo rồi nên nó cũng đi lại ăn cùng mấy đứa kia...chúng nó nói nhiều lắm, nhiều đến mức mà Yến đau hết cả đầu nhưng lại cảm thấy vui vui, hình như lâu lắm rồi Yến mới cảm nhận được cảm giác này.
Không biết như nào...tự nhiên trong lòng Yến không còn những cảm giác phải đề phòng nữa, nó thật sự thoải mái khi tiếp xúc với những người bạn này