Chương : 21
Kết thúc buổi tiệc, Giai Hy cố tình chọn một nơi ít người qua lại đứng, như dự đoán, người Lâm Gia cũng theo cô đến đó.
" Giai Hy, con... thật sự là con gái của chúng ta. " Gia chủ Lâm Gia, Lâm Thành Vũ xúc động nhìn cô.
" Không phải. " Giai Hy lạnh lùng phủ định quan hệ của mình.
" Nhưng trong buổi tiệc... "
" Đó là trước kia, còn bây giờ thì không. Tôi đã cho Lâm phu nhân đây lựa chọn rồi và lựa chọn của bà ta là Lâm Tuyết. " Nhếch mép khinh bỉ, cô cười mỉa mai nhìn Dương Tiểu Ngọc đang lúng túng đứng bên cạnh Lâm Thành Vũ.
" Dương Tiểu Ngọc, chuyện này là sao? "
" Tôi... tôi. "
" Gì cơ, bà làm như vậy với Giai Hy. " Lâm Thành Vũ tức giận chỉ trích.
" Ông nghe tôi giải thích đã, lúc đấy Lâm Tuyết về nói là nó thích tiểu tử Mặc Gia nhưng bị một cô gái dính lấy nên tôi. "
" Cũng chỉ tại bà quá yêu chiều con bé, để bây giờ nó mới thành thế này đây. "
" Tôi thật sự không cố ý. Nếu như tôi biết con bé là con gái của chúng ta thì tôi thật sự sẽ không làm vậy đâu. "
" Thôi được rồi, chuyện gì qua cứ để nó qua, tôi xem thử có cầu tình được để Giai Hy thả Lâm Tuyết ra không, còn không được thì cũng là quả báo nó phải nhận. " Thở dài một tiếng, khuôn mặt ông như già đi vài tuổi.
" Giai Hy! "
" Nếu ông tìm tôi để cầu tình cho Lâm Tuyết thì xin lỗi, điều này là không thể. " Hừ, muốn ta thả chó điên đó ra để nó cô ta giết ta à.
" Giai Hy, dù gì trên danh nghĩa nó cũng là em gái của con, con không thể bỏ qua sao. "
" Tôi không có loại em gái như vậy. "
" Con không thích Lâm Tuyết thì coi như nể mặt bọn ta mà thả nó ra được không. "
" Ông bà là ai mà tôi phải nể mặt. "
" Chúng ta là ba mẹ ruột của con đó. " Dương Tiểu Ngọc tức giận to tiếng.
" Ba mẹ, hai người xứng với chữ này sao? Ngoại trừ sinh ra và nuôi tôi được 3 năm, hai người đã làm gì được cho tôi. "
" Chúng ta... "
" Muốn tôi thả Lâm Tuyết cũng được thôi, đưa 10 % cổ phần công ty cho tôi và bảo cô ta đừng có tìm đến tôi nữa. Kẻo một ngày nào đó bực mình lỡ tay giết cô ta luôn. "
Người Lâm Gia lúc đầu nghe cô có ý định thả Lâm Tuyết thì vui mừng nhưng nghe đến 10 % cổ phần công ty liền choáng váng.
" 10...10% cổ phần. " Bà ta lắp bắp kinh sợ, đó là biết bao nhiêu tiền.
" Không muốn đưa cũng được, tôi không ép, chỉ tiếc cho tương lai của Lâm Tuyết lại dính án giết người không thành. "
" Nếu ta đưa, con sẽ thả Lâm Tuyết? "
" Quân tử không bao giờ nuốt lời. " Đáng tiếc cô lại không phải quân tử mà là tiểu nhân nha.
" Được, ngày mai ta sẽ cho người đưa giấy tờ chuyển nhượng cổ phần đến nhà con. "
" Lâm Thành Vũ, ông điên rồi. "
" Bà im ngay, nếu không phải tại bà thì sẽ ra nông nỗi này sao. Giờ con gái ruột đã không muốn nhận thân, chẳng nhẽ cũng để tương lai sau này của Lâm Tuyết bị vùi dập. "
" Rất ồn ào đó, muốn cãi nhau thì về nhà cãi. Tôi đi đây. "
" Giai Hy, còn chuyện của Lâm Tuyết. "
" Sau khi nhận được 10 % cổ phần, cô ta tự khắc được thả. " Nói xong, Giai Hy rời đi ngay, bóng lưng cô dần dần biến mất trong màn đêm.
" Giai Hy, con... thật sự là con gái của chúng ta. " Gia chủ Lâm Gia, Lâm Thành Vũ xúc động nhìn cô.
" Không phải. " Giai Hy lạnh lùng phủ định quan hệ của mình.
" Nhưng trong buổi tiệc... "
" Đó là trước kia, còn bây giờ thì không. Tôi đã cho Lâm phu nhân đây lựa chọn rồi và lựa chọn của bà ta là Lâm Tuyết. " Nhếch mép khinh bỉ, cô cười mỉa mai nhìn Dương Tiểu Ngọc đang lúng túng đứng bên cạnh Lâm Thành Vũ.
" Dương Tiểu Ngọc, chuyện này là sao? "
" Tôi... tôi. "
" Gì cơ, bà làm như vậy với Giai Hy. " Lâm Thành Vũ tức giận chỉ trích.
" Ông nghe tôi giải thích đã, lúc đấy Lâm Tuyết về nói là nó thích tiểu tử Mặc Gia nhưng bị một cô gái dính lấy nên tôi. "
" Cũng chỉ tại bà quá yêu chiều con bé, để bây giờ nó mới thành thế này đây. "
" Tôi thật sự không cố ý. Nếu như tôi biết con bé là con gái của chúng ta thì tôi thật sự sẽ không làm vậy đâu. "
" Thôi được rồi, chuyện gì qua cứ để nó qua, tôi xem thử có cầu tình được để Giai Hy thả Lâm Tuyết ra không, còn không được thì cũng là quả báo nó phải nhận. " Thở dài một tiếng, khuôn mặt ông như già đi vài tuổi.
" Giai Hy! "
" Nếu ông tìm tôi để cầu tình cho Lâm Tuyết thì xin lỗi, điều này là không thể. " Hừ, muốn ta thả chó điên đó ra để nó cô ta giết ta à.
" Giai Hy, dù gì trên danh nghĩa nó cũng là em gái của con, con không thể bỏ qua sao. "
" Tôi không có loại em gái như vậy. "
" Con không thích Lâm Tuyết thì coi như nể mặt bọn ta mà thả nó ra được không. "
" Ông bà là ai mà tôi phải nể mặt. "
" Chúng ta là ba mẹ ruột của con đó. " Dương Tiểu Ngọc tức giận to tiếng.
" Ba mẹ, hai người xứng với chữ này sao? Ngoại trừ sinh ra và nuôi tôi được 3 năm, hai người đã làm gì được cho tôi. "
" Chúng ta... "
" Muốn tôi thả Lâm Tuyết cũng được thôi, đưa 10 % cổ phần công ty cho tôi và bảo cô ta đừng có tìm đến tôi nữa. Kẻo một ngày nào đó bực mình lỡ tay giết cô ta luôn. "
Người Lâm Gia lúc đầu nghe cô có ý định thả Lâm Tuyết thì vui mừng nhưng nghe đến 10 % cổ phần công ty liền choáng váng.
" 10...10% cổ phần. " Bà ta lắp bắp kinh sợ, đó là biết bao nhiêu tiền.
" Không muốn đưa cũng được, tôi không ép, chỉ tiếc cho tương lai của Lâm Tuyết lại dính án giết người không thành. "
" Nếu ta đưa, con sẽ thả Lâm Tuyết? "
" Quân tử không bao giờ nuốt lời. " Đáng tiếc cô lại không phải quân tử mà là tiểu nhân nha.
" Được, ngày mai ta sẽ cho người đưa giấy tờ chuyển nhượng cổ phần đến nhà con. "
" Lâm Thành Vũ, ông điên rồi. "
" Bà im ngay, nếu không phải tại bà thì sẽ ra nông nỗi này sao. Giờ con gái ruột đã không muốn nhận thân, chẳng nhẽ cũng để tương lai sau này của Lâm Tuyết bị vùi dập. "
" Rất ồn ào đó, muốn cãi nhau thì về nhà cãi. Tôi đi đây. "
" Giai Hy, còn chuyện của Lâm Tuyết. "
" Sau khi nhận được 10 % cổ phần, cô ta tự khắc được thả. " Nói xong, Giai Hy rời đi ngay, bóng lưng cô dần dần biến mất trong màn đêm.