Chương : 20
Bỗng màn chiếu trong buổi tiệc lóe sáng, video trên đó khiến mọi người xem đều giật mình, đặc biệt là Lâm Tuyết.
Tại sao, tại sao nó lại xuất hiện ở đây, mình đã xóa nó đi rồi mà.
" Chuyện gì đây? "
" Người trên hình là Lâm Tuyết phải không? "
" Đúng rồi đấy, đây là bằng chứng về việc Lâm Tuyết, tiểu thư Lâm Gia hãm hại tôi. "
" Cô nói sao có thể tin được, nhỡ là ghép thì sao. "
" Đúng đấy. "
" Giai Hy, mình coi cậu là bạn,mà cậu nỡ hãm hại mình như vậy. "
" Diễn đủ rồi đó Lâm Tuyết, ở đây bằng chứng đều là thật, có thể đem đi kiểm chứng. "
" Nhìn cô ta tự tin thế kia chắc không phải thật chứ. "
" Chắc không phải đâu, Lâm Tuyết có lí do gì mà hãm hại cô ta cơ chứ. "
" Lí do hãm hại tôi? Có đấy, sợ con gái ruột Lâm Gia trở về sẽ chiếm hết mọi thứ của cô ta. "
" Con gái ruột của Lâm Gia chẳng phải đã chết từ 13 năm trước rồi sao, liên quan gì đến vụ này. "
" Tất nhiên có liên quan rồi, vì... tôi là con gái ruột của Lâm Gia. "
" Câm mồm. " Lâm Tuyết hét lên, mắt cô ta đỏ ngầu nhìn Giai Hy, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, hủy đi hình tượng mà bấy lâu nay mình cố gắng gây dựng.
" Đúng vậy đấy, chính tao hại mày đấy, thì sao. Ai bảo mày sinh ra đã có tất cả chứ, gia đình, tiền bạc, sắc đẹp, cái gì mày cũng hơn tao. Bây giờ tao đoạt từ mày một chút thì có sao, nhưng giờ đã hết, chi bằng mày xuống địa ngục đi. " Lâm Tuyết đập vỡ một chai thủy tinh gần đó lao về phía cô.
" Bảo vệ. " Loại bẩn thỉu này cô chẳng thèm động vào đâu, dơ bẩn, lúc nãy bị chạm vào tay rồi, thôi kệ, về nhà rửa mấy chai dầu thơm vậy.
Người Lâm Gia đứng trong góc thì hoảng sợ vô cùng, không ngờ rằng đứa con gái nuôi hiền lành, ngoan ngoãn thường ngày của mình lại ngoan độc như vậy, dám ra tay hại người khác, mà đối tượng hãm hại lại là con gái ruột của họ. Nhưng nuôi mười mấy năm như vậy, bảo dứt là không thể, chỉ mong chút nữa kết thúc buổi tiệc có thể cầu tình.
" Bộ dạng bây giờ của cô thật thảm hại đó Lâm Tuyết, đây là cái giá phải trả khi cô động đến tôi. À mà đống bằng chứng kia là giả đó, tôi vốn chỉ muốn dọa cô một chút, ai ngờ lộ mặt nhanh vậy. "
" Mày, con khốn, con đ*, tao nguyền... ưm ưm. Chậc, nguyền rủa là không hay đâu, thôi thì cố gắng ngậm tạm giả lau bàn nha. "
" Đưa cô ta đi đi. "
" Xin lỗi mọi người về vụ bê bối lúc nãy, giờ ta tiếp tục buổi tiệc nào. Xin giới thiệu luôn, tôi là Lâm Giai Hy, tân hiệu trưởng tương lai của trường học quý tộc. "
1s"... 2s"... 3s"........ 10 giây trôi qua không một tiếng động, Giai Hy hơi nhíu mày, lập tức vang dội tiếng vỗ tay của mọi người bên dưới, ai cũng nở một nụ cười cứng nhắc. Ánh mắt đáng sợ quá, làm việc trên thương trường nhiều năm như vậy mà bị khí tức trên người một con nhóc dọa sợ.
Tại sao, tại sao nó lại xuất hiện ở đây, mình đã xóa nó đi rồi mà.
" Chuyện gì đây? "
" Người trên hình là Lâm Tuyết phải không? "
" Đúng rồi đấy, đây là bằng chứng về việc Lâm Tuyết, tiểu thư Lâm Gia hãm hại tôi. "
" Cô nói sao có thể tin được, nhỡ là ghép thì sao. "
" Đúng đấy. "
" Giai Hy, mình coi cậu là bạn,mà cậu nỡ hãm hại mình như vậy. "
" Diễn đủ rồi đó Lâm Tuyết, ở đây bằng chứng đều là thật, có thể đem đi kiểm chứng. "
" Nhìn cô ta tự tin thế kia chắc không phải thật chứ. "
" Chắc không phải đâu, Lâm Tuyết có lí do gì mà hãm hại cô ta cơ chứ. "
" Lí do hãm hại tôi? Có đấy, sợ con gái ruột Lâm Gia trở về sẽ chiếm hết mọi thứ của cô ta. "
" Con gái ruột của Lâm Gia chẳng phải đã chết từ 13 năm trước rồi sao, liên quan gì đến vụ này. "
" Tất nhiên có liên quan rồi, vì... tôi là con gái ruột của Lâm Gia. "
" Câm mồm. " Lâm Tuyết hét lên, mắt cô ta đỏ ngầu nhìn Giai Hy, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, hủy đi hình tượng mà bấy lâu nay mình cố gắng gây dựng.
" Đúng vậy đấy, chính tao hại mày đấy, thì sao. Ai bảo mày sinh ra đã có tất cả chứ, gia đình, tiền bạc, sắc đẹp, cái gì mày cũng hơn tao. Bây giờ tao đoạt từ mày một chút thì có sao, nhưng giờ đã hết, chi bằng mày xuống địa ngục đi. " Lâm Tuyết đập vỡ một chai thủy tinh gần đó lao về phía cô.
" Bảo vệ. " Loại bẩn thỉu này cô chẳng thèm động vào đâu, dơ bẩn, lúc nãy bị chạm vào tay rồi, thôi kệ, về nhà rửa mấy chai dầu thơm vậy.
Người Lâm Gia đứng trong góc thì hoảng sợ vô cùng, không ngờ rằng đứa con gái nuôi hiền lành, ngoan ngoãn thường ngày của mình lại ngoan độc như vậy, dám ra tay hại người khác, mà đối tượng hãm hại lại là con gái ruột của họ. Nhưng nuôi mười mấy năm như vậy, bảo dứt là không thể, chỉ mong chút nữa kết thúc buổi tiệc có thể cầu tình.
" Bộ dạng bây giờ của cô thật thảm hại đó Lâm Tuyết, đây là cái giá phải trả khi cô động đến tôi. À mà đống bằng chứng kia là giả đó, tôi vốn chỉ muốn dọa cô một chút, ai ngờ lộ mặt nhanh vậy. "
" Mày, con khốn, con đ*, tao nguyền... ưm ưm. Chậc, nguyền rủa là không hay đâu, thôi thì cố gắng ngậm tạm giả lau bàn nha. "
" Đưa cô ta đi đi. "
" Xin lỗi mọi người về vụ bê bối lúc nãy, giờ ta tiếp tục buổi tiệc nào. Xin giới thiệu luôn, tôi là Lâm Giai Hy, tân hiệu trưởng tương lai của trường học quý tộc. "
1s"... 2s"... 3s"........ 10 giây trôi qua không một tiếng động, Giai Hy hơi nhíu mày, lập tức vang dội tiếng vỗ tay của mọi người bên dưới, ai cũng nở một nụ cười cứng nhắc. Ánh mắt đáng sợ quá, làm việc trên thương trường nhiều năm như vậy mà bị khí tức trên người một con nhóc dọa sợ.