Chương 55: Yêu
Nửa đêm nhận được cuộc gọi từ một người bạn cũ trong nhóm đua xe ô tô trước kia, Kiều Chính Hạo không có hứng thú muốn tham gia nhưng vừa nghe là cuộc đua quốc gia sẽ truyền hình trực tiếp, anh không nghĩ ngợi gì nữa liền đồng ý.
Kiều Chính Hạo không tin ngày hôm anh thi đấu Mạc Nhược Vũ sẽ không đến, đó là cơ hội duy nhất của anh để tìm được cô.
Tin tức Kiều Chính Hạo sẽ tham gia cuộc đua xe chuyên nghiệp được tung ra nằm trên trang bìa báo, tin tức thời sự cũng liên tục đưa tin về sự kiện hiếm hoi này sau hai năm anh từ giã sự nghiệp.
Trong phòng khách sạn, Mạc Nhược Vũ xem tin tức trong tivi liền dâng lên nỗi lo sợ, cô biết không phải bỗng nhiên Kiều Chính Hạo lại đua xe trở lại, từ lúc cô trốn đi thì khắp nơi là người của Kiều gia liên tục tìm kiếm nên một bước cô cũng không dám ra khỏi phòng.
Mạc Nhược Vũ chưa từng làm chuyện có lỗi với Kiều Chính Hạo nhưng mỗi khi nghĩ về cảnh tượng anh nổi điên không tin cô mang thai con anh, cô rất sợ có chuyện chẳng may xảy ra. Đầu óc Mạc Nhược Vũ kể từ lúc biết bản thân có thai đều trống rỗng, cô chỉ biết điều quan trọng nhất nên làm là bảo vệ con cô thật tốt.
Nửa đêm không ngủ, Mạc Nhược Vũ ngồi cạnh cửa hướng ra ban công ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao, trong lòng lại không ngừng nhói lên nhớ về căn phòng ngủ với ánh đèn nhỏ trên trần.
Cùng lúc đó, Kiều Chính Hạo ngồi trên sofa trong phòng ngủ, cả người không chút tinh thần ngã đầu lên thành ghế, ánh mắt đờ đẫn nhìn những ánh đèn nhỏ trên trần. Anh thật sự rất muốn gặp Mạc Nhược Vũ, rất nhớ cô, nhớ đến mức phát điên, giờ đây trong mắt anh đều là ảo ảnh của cô.
Thời gian địa điểm diễn ra cuộc đua cũng được công bố, Mạc Nhược Vũ biết đến đó xem sẽ nguy hiểm, nhưng cẩn thận một chút, hòa cùng dòng người đến có lẽ sẽ không bị phát hiện.
Đúng ba tuần sau cuộc đua chính thức diễn ra, Kiều Chính Hạo được báo muộn nên thời gian luyện tập có chút gấp gáp, nhưng mục tiêu của anh không phải giành chiến thắng mà là tìm được Mạc Nhược Vũ.
Khán đài có sức chứa năm mươi ngàn người, Kiều Chính Hạo lúc bước ra sân nhìn biển người liền có chút nản lòng.
Ngay khi camera quay Kiều Chính Hạo phát lên màn hình lớn, tiếng hú hét vang lên ầm trời, Mạc Nhược Vũ ngồi ở cạnh lối thoát hiểm khu E, cô đội nón tai bèo ngắn màu đen che nửa mặt, còn đeo khẩu trang che kín. Cô ngẩng đầu nhìn màn hình lớn trước mặt, gương mặt trầm tĩnh của Kiều Chính Hạo, đôi mắt mang theo sự u sầu chưa từng có, trông anh gầy đi rất nhiều, có điều vẫn đẹp trai như trước.
Khóe môi Mạc Nhược Vũ cong lên, nước mắt rơi ra khi nhìn thấy được Kiều Chính Hạo.
Mãi ngắm Kiều Chính Hạo trên màn hình, Mạc Nhược Vũ không hay biết người của Kiều gia mặc thường phục trà trộn trong khán giả đã nhận ra cô, anh ta lập tức gửi báo cáo vị trí và đặc điểm nhận dạng.
Kiều Chính Hạo chuẩn bị lên xe, nam thư ký nhận được tin liền nhanh chân đến nói nhỏ vào tai anh thông báo đã tìm được Mạc Nhược Vũ. Kiều Chính Hạo cố giữ bình tĩnh, khẽ gật đầu ra dấu giữ người rồi lên xe.
Đếm ngược mười giây bắt đầu cuộc thi, tiếng súng vừa phát lên những chiếc xe ô tô lao vùn vụt trên đường đua, ngang qua khu E, xe Kiều Chính Hạo chậm lại một chút, xác định được chỗ của Mạc Nhược Vũ liền kích động nhấn ga lao vào cuộc đua.
Xe ra khỏi khu vực có thể quan sát, chặng đường không được xem trực tiếp được phát lên màn hình lớn thông qua flycam. Khắp phố xá đều phát trực tiếp cuộc đua, người đi đường đều nán lại xem.
Xe của Kiều Chính Hạo bất ngờ bị xe song song va vào chặn lối khiến xe anh xoay một vòng sau đó dừng lại. Ngay khi xe anh bị va chạm, Mạc Nhược Vũ cúi đầu không dám xem tiếp, bên tai vẫn vang lên những lời tường thuật chi tiết của MC.
Mạc Nhược Vũ bật khóc trong lo sợ, nếu Kiều Chính Hạo vì cô mà tham gia cuộc đua nguy hiểm, nếu anh nhỡ may xảy ra chuyện gì thì cả đời này cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Từng giây trôi qua đối với Mạc Nhược Vũ đều vô cùng chậm chạp, hai tai cô bị ù lên vì tiếng hét xung quanh, tâm trạng giảm xuống tột cùng, cô muốn rời khỏi nơi đây cũng không còn sức để đứng dậy.
Tiếng la bỗng lớn lên, mọi người đều đứng lên chờ đợi khoảnh khắc xe chạm vạch đích, MC tường thuật hào hứng so sánh xem trong hai chiếc xe ngang tài ngang sức ai sẽ trở thành quán quân.
Khi tiếng thắn xe vang lên, tiếng phấn khích ầm ầm, MC cũng sung sướng thông báo chiếc xe đua mang số hiệu 07 của Kiều Chính Hạo cán vạch đầu tiên, Mạc Nhược Vũ ôm mặt chống khuỷu tay trên đùi, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Xe Kiều Chính Hạo lướt qua vạch đích đến khu E dừng lại, mọi người đồng loạt im lặng dõi theo anh xuống xe tháo nón bảo hiểm đi thẳng lên khán đài.
Không khí bỗng yên lặng kỳ lạ, Mạc Nhược Vũ vừa hạ tay che mặt xuống thì va ngay vào mắt là chiếc quần đua xe màu đỏ đen, cô căng thẳng không dám ngẩng đầu, giả vờ như không biết.
Đôi chân trước mắt Mạc Nhược Vũ quỳ xuống một gối, chiếc nhẫn trong hộp nhung hình vuông giơ ra trước mặt cô, giọng nói có chút run rẩy của Kiều Chính Hạo cất lên.
“Nhược Vũ, gả cho anh một lần nữa được không?”
Nước mắt Mạc Nhược Vũ tự động tuôn ra như xối lũ, đôi vai run nhẹ lên vì kìm nén cơn xúc động, mọi người xung quanh qua vài giây đều đồng loạt hô “Đồng ý đi! Đồng ý đi!”.
Đôi tay đặt trên đùi Mạc Nhược Vũ run lên, Kiều Chính Hạo không đợi được nữa liền nắm lấy tay cô đeo nhẫn vào, cô không rút lại mà để yên cho anh đeo.
Mọi người ngưỡng mộ vỗ tay rầm rầm chúc mừng, Kiều Chính Hạo kéo Mạc Nhược Vũ ôm vào lòng, kéo nón che nửa mặt cô lên cao một chút, tháo khẩu trang để nhìn được gương mặt anh nhớ mong suốt hơn ba tuần qua.
Kiều Chính Hạo bất giác mỉm cười, nụ cười dịu dàng chưa từng xuất hiện trước đó, may mà đã tìm lại được cô.
Đưa Mạc Nhược Vũ rời khỏi khán đài xuống sân, đến chỗ đồng đội trong nhóm đua xe và hỗ trợ bảo trì,... Kiều Chính Hạo nghênh ngang lên mặt với những kẻ đang bày ra vẻ mặt ghen tỵ kia. Bạn bè Kiều Chính Hạo gọi Mạc Nhược Vũ bằng chị dâu và em dâu rất tự nhiên, cô chỉ mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Nhận cúp xong Kiều Chính Hạo không cùng cả nhóm đi ăn mừng mà đưa Mạc Nhược Vũ về nhà, anh đã nhớ cô đến phát điên, không còn tâm trí dành cho những chuyện khác.
Lên xe, Mạc Nhược Vũ nóng lòng nói cho Kiều Chính Hạo chuyện quan trọng, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: “Em có thai rồi”
“Anh biết rồi”
Thấy Kiều Chính Hạo vẫn điềm nhiên, lòng dạ Mạc Nhược Vũ càng không yên, lo sợ hỏi: “Anh không hỏi là con ai à?”
Biểu cảm Kiều Chính Hạo có chút ngỡ ngàng, nhịn cười hỏi: “Con ai?”
“Em không biết”
Kiều Chính Hạo không tin ngày hôm anh thi đấu Mạc Nhược Vũ sẽ không đến, đó là cơ hội duy nhất của anh để tìm được cô.
Tin tức Kiều Chính Hạo sẽ tham gia cuộc đua xe chuyên nghiệp được tung ra nằm trên trang bìa báo, tin tức thời sự cũng liên tục đưa tin về sự kiện hiếm hoi này sau hai năm anh từ giã sự nghiệp.
Trong phòng khách sạn, Mạc Nhược Vũ xem tin tức trong tivi liền dâng lên nỗi lo sợ, cô biết không phải bỗng nhiên Kiều Chính Hạo lại đua xe trở lại, từ lúc cô trốn đi thì khắp nơi là người của Kiều gia liên tục tìm kiếm nên một bước cô cũng không dám ra khỏi phòng.
Mạc Nhược Vũ chưa từng làm chuyện có lỗi với Kiều Chính Hạo nhưng mỗi khi nghĩ về cảnh tượng anh nổi điên không tin cô mang thai con anh, cô rất sợ có chuyện chẳng may xảy ra. Đầu óc Mạc Nhược Vũ kể từ lúc biết bản thân có thai đều trống rỗng, cô chỉ biết điều quan trọng nhất nên làm là bảo vệ con cô thật tốt.
Nửa đêm không ngủ, Mạc Nhược Vũ ngồi cạnh cửa hướng ra ban công ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao, trong lòng lại không ngừng nhói lên nhớ về căn phòng ngủ với ánh đèn nhỏ trên trần.
Cùng lúc đó, Kiều Chính Hạo ngồi trên sofa trong phòng ngủ, cả người không chút tinh thần ngã đầu lên thành ghế, ánh mắt đờ đẫn nhìn những ánh đèn nhỏ trên trần. Anh thật sự rất muốn gặp Mạc Nhược Vũ, rất nhớ cô, nhớ đến mức phát điên, giờ đây trong mắt anh đều là ảo ảnh của cô.
Thời gian địa điểm diễn ra cuộc đua cũng được công bố, Mạc Nhược Vũ biết đến đó xem sẽ nguy hiểm, nhưng cẩn thận một chút, hòa cùng dòng người đến có lẽ sẽ không bị phát hiện.
Đúng ba tuần sau cuộc đua chính thức diễn ra, Kiều Chính Hạo được báo muộn nên thời gian luyện tập có chút gấp gáp, nhưng mục tiêu của anh không phải giành chiến thắng mà là tìm được Mạc Nhược Vũ.
Khán đài có sức chứa năm mươi ngàn người, Kiều Chính Hạo lúc bước ra sân nhìn biển người liền có chút nản lòng.
Ngay khi camera quay Kiều Chính Hạo phát lên màn hình lớn, tiếng hú hét vang lên ầm trời, Mạc Nhược Vũ ngồi ở cạnh lối thoát hiểm khu E, cô đội nón tai bèo ngắn màu đen che nửa mặt, còn đeo khẩu trang che kín. Cô ngẩng đầu nhìn màn hình lớn trước mặt, gương mặt trầm tĩnh của Kiều Chính Hạo, đôi mắt mang theo sự u sầu chưa từng có, trông anh gầy đi rất nhiều, có điều vẫn đẹp trai như trước.
Khóe môi Mạc Nhược Vũ cong lên, nước mắt rơi ra khi nhìn thấy được Kiều Chính Hạo.
Mãi ngắm Kiều Chính Hạo trên màn hình, Mạc Nhược Vũ không hay biết người của Kiều gia mặc thường phục trà trộn trong khán giả đã nhận ra cô, anh ta lập tức gửi báo cáo vị trí và đặc điểm nhận dạng.
Kiều Chính Hạo chuẩn bị lên xe, nam thư ký nhận được tin liền nhanh chân đến nói nhỏ vào tai anh thông báo đã tìm được Mạc Nhược Vũ. Kiều Chính Hạo cố giữ bình tĩnh, khẽ gật đầu ra dấu giữ người rồi lên xe.
Đếm ngược mười giây bắt đầu cuộc thi, tiếng súng vừa phát lên những chiếc xe ô tô lao vùn vụt trên đường đua, ngang qua khu E, xe Kiều Chính Hạo chậm lại một chút, xác định được chỗ của Mạc Nhược Vũ liền kích động nhấn ga lao vào cuộc đua.
Xe ra khỏi khu vực có thể quan sát, chặng đường không được xem trực tiếp được phát lên màn hình lớn thông qua flycam. Khắp phố xá đều phát trực tiếp cuộc đua, người đi đường đều nán lại xem.
Xe của Kiều Chính Hạo bất ngờ bị xe song song va vào chặn lối khiến xe anh xoay một vòng sau đó dừng lại. Ngay khi xe anh bị va chạm, Mạc Nhược Vũ cúi đầu không dám xem tiếp, bên tai vẫn vang lên những lời tường thuật chi tiết của MC.
Mạc Nhược Vũ bật khóc trong lo sợ, nếu Kiều Chính Hạo vì cô mà tham gia cuộc đua nguy hiểm, nếu anh nhỡ may xảy ra chuyện gì thì cả đời này cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Từng giây trôi qua đối với Mạc Nhược Vũ đều vô cùng chậm chạp, hai tai cô bị ù lên vì tiếng hét xung quanh, tâm trạng giảm xuống tột cùng, cô muốn rời khỏi nơi đây cũng không còn sức để đứng dậy.
Tiếng la bỗng lớn lên, mọi người đều đứng lên chờ đợi khoảnh khắc xe chạm vạch đích, MC tường thuật hào hứng so sánh xem trong hai chiếc xe ngang tài ngang sức ai sẽ trở thành quán quân.
Khi tiếng thắn xe vang lên, tiếng phấn khích ầm ầm, MC cũng sung sướng thông báo chiếc xe đua mang số hiệu 07 của Kiều Chính Hạo cán vạch đầu tiên, Mạc Nhược Vũ ôm mặt chống khuỷu tay trên đùi, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Xe Kiều Chính Hạo lướt qua vạch đích đến khu E dừng lại, mọi người đồng loạt im lặng dõi theo anh xuống xe tháo nón bảo hiểm đi thẳng lên khán đài.
Không khí bỗng yên lặng kỳ lạ, Mạc Nhược Vũ vừa hạ tay che mặt xuống thì va ngay vào mắt là chiếc quần đua xe màu đỏ đen, cô căng thẳng không dám ngẩng đầu, giả vờ như không biết.
Đôi chân trước mắt Mạc Nhược Vũ quỳ xuống một gối, chiếc nhẫn trong hộp nhung hình vuông giơ ra trước mặt cô, giọng nói có chút run rẩy của Kiều Chính Hạo cất lên.
“Nhược Vũ, gả cho anh một lần nữa được không?”
Nước mắt Mạc Nhược Vũ tự động tuôn ra như xối lũ, đôi vai run nhẹ lên vì kìm nén cơn xúc động, mọi người xung quanh qua vài giây đều đồng loạt hô “Đồng ý đi! Đồng ý đi!”.
Đôi tay đặt trên đùi Mạc Nhược Vũ run lên, Kiều Chính Hạo không đợi được nữa liền nắm lấy tay cô đeo nhẫn vào, cô không rút lại mà để yên cho anh đeo.
Mọi người ngưỡng mộ vỗ tay rầm rầm chúc mừng, Kiều Chính Hạo kéo Mạc Nhược Vũ ôm vào lòng, kéo nón che nửa mặt cô lên cao một chút, tháo khẩu trang để nhìn được gương mặt anh nhớ mong suốt hơn ba tuần qua.
Kiều Chính Hạo bất giác mỉm cười, nụ cười dịu dàng chưa từng xuất hiện trước đó, may mà đã tìm lại được cô.
Đưa Mạc Nhược Vũ rời khỏi khán đài xuống sân, đến chỗ đồng đội trong nhóm đua xe và hỗ trợ bảo trì,... Kiều Chính Hạo nghênh ngang lên mặt với những kẻ đang bày ra vẻ mặt ghen tỵ kia. Bạn bè Kiều Chính Hạo gọi Mạc Nhược Vũ bằng chị dâu và em dâu rất tự nhiên, cô chỉ mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Nhận cúp xong Kiều Chính Hạo không cùng cả nhóm đi ăn mừng mà đưa Mạc Nhược Vũ về nhà, anh đã nhớ cô đến phát điên, không còn tâm trí dành cho những chuyện khác.
Lên xe, Mạc Nhược Vũ nóng lòng nói cho Kiều Chính Hạo chuyện quan trọng, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: “Em có thai rồi”
“Anh biết rồi”
Thấy Kiều Chính Hạo vẫn điềm nhiên, lòng dạ Mạc Nhược Vũ càng không yên, lo sợ hỏi: “Anh không hỏi là con ai à?”
Biểu cảm Kiều Chính Hạo có chút ngỡ ngàng, nhịn cười hỏi: “Con ai?”
“Em không biết”