Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu Lâm Khiết Vy - Mạc Lâm Kiêu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu Lâm Khiết Vy - Mạc Lâm Kiêu
  3. Chương : 348

Chương : 348

Chương 348

Lâm Khiết Vy nháy mắt mấy cái, còn đang cảm thấy mình là nhìn lầm rồi, lại nhìn mấy lần, quả thật là bản thỏa thuận kết hôn.

Trong đầu từng đợt âm thanh nổ ầm ầm, cô kinh ngạc nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Mạc Lâm Kiêu.

“Bản thỏa thuận… kết hôn sao? Anh không có nhầm chứ?”

“Trong lúc em ngủ, tôi đã nghĩ ra cái này” Giọng anh bình thản, ý nói cái này chính là không có sai.

Trên mặt Lâm Khiết Vy vẫn đầy vẻ hoang mang như cũ, ngơ ngác nhìn mỹ nam gương mặt đúng là tuyệt sắc, nhưng không thể chạm tới trước mắt.

Mạc Lâm Kiêu âm thầm bật cười, tiến tới, chỉ vào hợp đồng, thấp giọng nói. “Em nhìn kỹ một chút các điều khoản trong đây, tôi cảm thấy có thể thương lượng thêm.

“Sau khi kết hôn, tôi sẽ không ngăn cản tự do của em, sẽ không bắt em chỉ ở nhà làm một phu nhân, em vẫn có thể giống như bình thường đến bệnh viện làm, dĩ nhiên, làm nhà thuốc bán lẻ cũng không sao”

“Sau khi ký bản thỏa thuận kết hôn, em có thể trực tiếp lấy

được ba mươi phần trăm cổ phần của tôi, bất luận tương lai phát sinh bất kỳ chuyện gì, cổ phần đều thuộc về em” “Sau khi kết hôn, tiền tiêu vặt mỗi tháng là một triệu, những thứ đã trải qua sự đồng ý của tôi thì sẽ giúp em thanh toán”

“Một khi tôi chết… Em là người thừa kế di sản duy nhất của tôi.”

Bên tại Lâm Khiết Vy quanh quẩn giọng đàn ông từ tính, không nhanh không chậm, nhưng giờ phút này cảm thấy đầu lớn

hơn, mở to mắt, mờ mịt nhìn ngón tay trắng nõn của anh, chỉ điều khoản, cả người như rơi vào trong mơ.

Mạc Lâm Kiêu tình cờ giương mắt nhìn cô một cái, thấy dáng vẻ cô ngơ ngác, cảm thấy cô nhất định là đang vô cùng ngạc nhiên cùng mừng rỡ, sợ tới mức choáng váng, anh thật âm thầm dở khóc dở cười.

“Cái giá em phải trả cho cuộc hôn nhân này, chỉ có một thôi, em phải chung thủy với tôi. Em cảm thấy thế nào?”

“Tôi cảm thấy… Anh nhất định là hồ đồ rồi.”

Lâm Khiết Vy nhẹ nhàng thở ra một hơi, đưa tay sờ lên trán Mạc Lâm Kiêu, dò xét nhiệt độ một chút, trán không nóng a, không lên cơn sốt a.

Mạc Lâm Kiêu bị móng vuốt của cô sờ tới, soát một cái trên trán hiện lên vạch đen, bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nắm trong lòng bàn tay của anh, vuốt ve.

“Lâm Khiết Vy, em đừng giả bộ ngu ngốc với tôi, bây giờ tôi đang cùng em nói chuyện quan trọng.”

Tay Lâm Khiết Vy giống như bị anh sờ liền nóng lên, soạt một cái thu hồi lại móng vuốt, hoảng sợ nhìn anh, không hiểu nói: “Anh không ổn! Tuyệt đối có vấn đề: Tại sao đột nhiên anh lại làm như vậy? Có phải có âm mưu gì hay không?”

Mấy ngày nay tốc độ biến sắc mặt của anh rất nhanh, trước sau tương phản quá lớn, để cho người không thể không hoài nghi a.

“Âm mưu?” Mạc Lâm Kiêu có chút im lặng: “Em như vậy, đáng giá để tôi đùa bỡn âm mưu sao?”

“Nói cũng phải a… Vậy tại sao anh làm cái bản thỏa thuận này?”

“Rất rõ ràng, vì kết hôn”

Lâm Khiết Vy mắt to xoay chuyển, nhìn Mạc Lâm Kiêu một chút, lại liếc liếc bản thỏa thuận, nhanh chóng suy tính.

Cuộc sống làm tình nhân của anh mới bao lâu, làm sao đột nhiên lại nhảy cấp rồi, tự nhiên lại muốn kết hôn?

“Anh… Có phải gặp phải chuyện gia tộc ép cưới hay không, cần một người vợ trên danh nghĩa làm bia đỡ đạn, cần một cuộc

hôn nhân giả tới chặn lại miệng của người khác?”

Mạc Lâm Kiêu cần chặt răng: “…”

Địa vị cùng quyền thế bây giờ của anh, ai dám ép buộc anh, mà anh từ khi nào lại cần cái gì gọi là bia đỡ đạn?

Trong đầu cô đang nghĩ cái gì không biết.

“Đều không phải. Là thuần túy kết hôn, trải qua cái loại mà cả một đời cùng nhau, sinh con dưỡng cái.”

Nấc cụt!

Lâm Khiết Vy bị cả kinh run run một cái.

Cả đời… Thật lâu sao. Bây giờ khi cô làm tình nhân của anh cô đã hận rằng sao ngày mai không phải là ngày kết thúc, mà cái gọi là kết hôn, thật ra chính là làm tình nhân kéo dài vô kỳ hạn nha!

“Như vậy bản thỏa thuận.”

“Là vì bảo đảm quyền lợi của em, cho em một liều thuốc an thần”

Lâm Khiết Vy gãi đầu một cái: “Nhưng vì cái gì lại là tôi? Kết hôn, anh nên tìm một người xứng đôi với anh, là danh môn thùy mị.”

Mạc Lâm Kiêu nheo cặp mắt lại, mím lại môi mỏng, cứng họng.

Quả đấm đặt ở trên đầu gối siết thật chặt.

Anh cũng không thể nói, tôi nhìn em ăn như lang thôn hổ yết đều cảm thấy thuận mắt, đụng vào em chỉ một chút liền điên cuồng muốn ngủ với em, nghĩ đến em cùng đàn ông khác liếc mắt đưa tình liền muốn giết người.

Vậy Mạc Lâm Kiêu anh, mặt mũi cậu chủ Kiêu của anh ở nơi nào?

Con ngươi cô sáng ngời một mực nhìn chằm chằm vào anh, Mạc Lâm Kiêu bất đắc dĩ nói: “Lười chọn. Em… Coi như thích hợp. Được rồi, em lại không mất cái gì, mau ký đi”

Trên đời này, phụ nữ muốn muốn gả cho anh có vô số, nếu thả cơ hội này ra ngoài, còn không phải muốn tranh nhanh đến bể đầu, còn cô thì ở đây hỏi này hỏi kia.

Lâm Khiết Vy đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của anh, có cảm giác áp lực như núi, đem hiệp nghị trong tay lại lật một cái, buông xuống.

“Tôi không muốn ký bản thỏa thuận này”

“Tại sao?”

“Tôi không nghĩ sẽ kết hôn, tuổi tác của tôi còn nhỏ, huống chi kết hôn cái gì, cho tới bây giờ tôi chưa từng cân nhắc qua. Nếu anh gấp gáp, không bằng đi hỏi người khác một chút?”

Nghe được câu nói sau cùng kia của cô, sắc mặt Mạc Lâm Kiêu bỗng nhiên tối sầm.

“Em muốn tôi đi hỏi người khác? Em hy vọng tôi cưới người khác sao?”

Từng chữ, nhả ra từ trong kẽ răng, ánh mắt âm trầm.

Lâm Khiết Vy sợ run rẩy, ý chí cầu sinh mãnh liệt xông lên đầu, nháy mắt, run lẩy bẩy nói: “Tôi, tôi không phải muốn để cho anh đi hỏi người khác, chỉ là cảm thấy chuyện này tới quá độn ngột, có chút khó tiếp nhận…”

Sắc mặt anh hơi tốt lên một chút.

Lỗ tại Lâm Khiết Vy khẽ run, vội vàng tiếp tục nói: “Điều kiện của anh tốt như vậy, loại chuyện này tôi thấy mình không xứng với anh.”

“Em biết vậy là tốt. Cho nên nhận lấy ân huệ này, rồi ký nhanh lên đi”

Lâm Khiết Vy liếc mắt: “Tôi muốn cân nhắc một chút.”

Mặt Mạc Lâm Kiêu căng thẳng, nhìn chằm chằm cô, thấy cô đang sợ hãi, anh mới lạnh lùng hỏi: “Mấy ngày?”

“Cái gì?”

“Cân nhắc mấy ngày?”

Có thể nói cả đời không? Hoặc là mười năm tám năm? Nhìn khuôn mặt anh nghiêm túc lãnh ngạnh, cô không dám tìm chỗ chết: “Một tuần?”

“Một ngày

“A? Không được, quá ngắn, ba ngày.”

“Được, vậy ba ngày. Ba ngày sau em phải cho tôi câu trả lời.”

Nhìn dáng vẻ anh nhất định phải có được câu trả lời của cô, thật giống như ba ngày sau cô nhất định sẽ đáp ứng anh vậy.

“Không còn chuyện gì khác, vậy tôi đi trước.”

Lâm Khiết Vy hốt hoảng đứng lên, muốn nhanh chóng chạy trốn, cổ tay lại bị anh bắt lấy, một đôi mắt sắc bén Mạc Lâm Kiêu trở nên u ám, hung tợn nói:

“Mấy cái người họ Phùng cùng họ Tề gì đó đều là những tên đàn ông hoang dã, em tốt nhất nên cách xa bọn họ, nếu không thì đừng trách tôi đối với bọn họ không hạ thủ lưu tình.”

Lâm Khiết Vy qua loa gật đầu một cái, chạy ra ngoài.

Sau khi đi ra ngoài mới ý thức được, hai tên đàn ông hoang dã trong miệng người nào đó là ai.

Mạc Lâm Kiêu cầm bản thỏa thuận lên lật nhìn một chút, đáy mắt hiện lên sự kiên định.

Muốn cướp phụ nữ với anh sao? Vậy thì nhìn một chút, ai sẽ cướp được cô dâu về trước.

Bác Trần gõ cửa đi vào, khó xử đưa thuốc bắc tới: “Thuốc chữa trị nội thương…”

Ai, đoán rằng cậu Kiêu lại không uống.

Không nghĩ tới, Mạc Lâm Kiêu nhận lấy bát thuốc, uống một hơi cạn sạch.

Bác Trần cả kinh nhìn chén không, hồi lâu vẫn không kịp phản ứng.

Lâm Khiết Vy trở lại phòng mình, trằn trọc trở mình, trắng

đêm khó ngủ. “Để cho Nam Cung Hào ngồi ở ghế phó lái.” Ánh mắt Mạc Lâm Kiêu u oán từ trên xe hơi thu hồi lại, lạnh lùng nói.

“Gì?” Trần Kiệt mở cửa xe mới bước được nửa cái chân vào, trợn mắt hốc mồm.

“Cậu cùng Nam Cung Hào đổi chỗ một chút.”

Trần Kiệt đi tới bên kia của xe, trên mặt là đầy vẻ thất sủng ai oán, Nam Cung Hào chạy tới, ngồi ở bên cạnh Trần Kiệt, có mấy phần đắc ý, “Ai nha, chỗ ngồi dành riêng cho thằng nhóc Trần Kiệt này cuối cùng đã bị tôi làm ban.” Vừa nói, vừa ác ý di

di cái mông.

“Cậu Kiêu, cậu là có lời gì muốn nói với tôi sao?” Mạc Lâm Kiêu vẫn luôn rũ mắt xuống nhìn điện thoại di động, sâu kín nói: “Đột nhiên không muốn chết sớm như vậy.”

Nam Cung Hào cắn chặt hàm răng, ánh mắt khế nhúc nhích. Mạc Lâm Kiêu giương mắt, trong con ngươi tràn ngập sương mù nhìn về quang cảnh phía ngoài cửa sổ: “Có thể nhiều thêm mấy năm cũng tốt, tối thiểu cưới được vợ, lưu lại đứa bé. Nam Cung Hào, đem tất cả bản lĩnh của anh đều lấy ra đây, nhất

định phải giúp tôi chống đỡ qua một kiếp này, được không?” Nam Cung Hào cơ hồ thật muốn khóc: “Tôi biết, nhất định sẽ dốc hết toàn lực.”

“Từ hôm nay trở đi, anh tới ở viện nghiên cứu đi” Nam Cung Hào nghĩ đến việc nên mua cho cậu ấy cái ti vi

để xem mỗi đêm, trong lòng có chút nhói đau. Lễ kỷ niệm thành lập trường Đại học Y dược được tuyên truyền rất lớn, có thể may mắn được mời tham lễ kỷ niệm thành lập này, đều là cựu học sinh vô cùng ưu tú. Hôm nay, trường học phát ra danh sách người tham gia lễ kỷ niệm năm nay, khi thấy hai cái tên ở cuối cùng, là bệnh viện Nhân Ái cùng bệnh viện Trác Liễu.

“Lại có Lâm Khiết Vy? Cô ta dựa vào cái gì có thể đến đây?” “Còn có Hứa Tịnh nữa, hai người bọn họ vẫn luôn cùng một phe với nhau”

“Không phải nói Lễ kỉ niệm thành lập của Trường đại học Y dược rất công chính nghiêm khắc sao, tại sao lại có hai người vụn vặt đó?

Các bác sĩ trong khoa đều đứng ở cửa, tụm lại, bàn luận sôi nổi.

Kim Ngọc nhận được tin, không nhịn được tức giận, kéo ngay Lâm Thúy Lan đi tới phòng bệnh khoa tim mạch, ngay trước mặt mọi người tiến lên chặn đường Lâm Khiết Vy.

Mà trong đầu cô lúc này đang lặp đi lặp lại một chuyện chính là, làm thế nào để đánh bay cái ý tưởng kết hôn của Mạc Lâm Kiêu.

Mà Mạc Lâm Kiêu thì đang ở trong phòng sách, liếc nhìn lịch vạn niên, đang tìm xem ngày nào là ngày tốt nhất để kết hôn.

Đồng thời anh ác ý nghĩ, vào ngày kết hôn, nhất định phải mời Phùng Thiên Long cùng Tề Việt làm phù rể, làm tức chết hai tên khốn lớn gan kia.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6252 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5658 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5332 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4946 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter